Quan Sách

Chương 994: Đạo cao một trượng

Bên ngoài mặt trời đã lên cao.

Trong phòng mát mẻ như mùa thu.

Tiếng đồng hồ trên tường kêu “Tách, tách” khiến cho căn phòng đang yên tĩnh lại càng trở lên yên tĩnh hơn.

Nơi này là cơ quan đầu não của tập đoàn khai thác mỏ Việt Tây, khai thác mỏ Việt Tây tiền nhiều như nước, vừa mới đầu tư xây dựng tòa nhà khai thác Việt Tây.

Cả tòa nhà là phát triển buôn bán bất động sản, mà ở trên tầng cao nhất chính là phòng làm việc của Chủ tịch Hội đồng quản trị Lục Đào.

Trong phòng Lục Đào có hai người.

Ngoài anh ta đang vô cùng sốt ruột đi đi lại lại trong phòng còn có một người đàn ông mặc đồ tây tầm trên dưới năm mươi tuổi, ông ta đang đứng rất nghiêm trang, thần sắc rất bình tĩnh, hai tay khoanh trước ngực.

Người đàn ông này ở Lĩnh Nam rất nổi tiếng.

Ở khu vực Việt Tây, mọi người đều gọi ông ta rất cung kính, gọi là “Sư phụ”.

Ông ta có một cái tên rất kêu, đồng thời cũng đậm chất tôn giáo, ông ta tên là Hoàng Đạo.

Cái gọi là ngày Hoàng Đạo, tên của ông ta chính là dùng hai chữ này làm nên.

Người Lĩnh Nam rất mê tín, tin vào phật, tin vào mệnh, tin phong thủy, Hoàng Đạo chính là bậc thầy Phong thủy, hơn nữa ông ta còn là thành viên hội đồng quản trị khu khai thác mỏ Việt Tây, rất có lực ảnh hưởng trong khu khai thác mỏ Việt Tây, rất được Lục Đào coi trọng và tín nhiệm.

Lục Đào rất sốt ruột, rất khẩn trương, bình thường anh ta không hút thuốc, nhưng hôm nay anh ta hút hết điếu này sang điếu khác, trên bàn gạt tàn tàn thuốc và đầu thuốc đã chất đầy như núi.

Các loại tin tức từ Hoàn Thành truyền đến, khiến cho lòng anh ta thấp thỏm không yên, rất lo lắng băn khoăn.

Trong ký ức của anh ta, cả đời này cũng chỉ có lần này là thảm hại nhất, từ khi bộ máy ở Hoàn Thành có sự thay đổi lãnh đạo gần đây nhất, công tác của bộ máy chăm lo cho đời sống nhân dân của Hoàn Thành rõ ràng được tăng cường, trật tự xã hội ở Hoàn Thành dường như có sự thay đổi rất lớn.

Nhất là từ khi Trần Kinh đến nhận chức, Trần Kinh người này nổi tiếng là người thích làm náo động, bất kể là làm ở đâu hắn đều nổi lên một số vấn đề.

Còn lần này, Trần Kinh bỗng nhiên đem đầu nhọn của mình hướng về tội phạm buôn lậu ở Hoàn Thành …

- Anh Hoàng, anh cảm thấy bây giờ nên làm thế nào?

Lục Đào nói, ngữ khí có phần sốt ruột.

Khóe miệng Hoàng Đạo hơi nhếch lên. Lộ ra vẻ cười nói:

- Mấu chốt là ở hôm nay. Kỳ thật Lục tổng anh không cần lo lắng, Triệu Hạ Quốc người này vẫn có chút năng lực, có anh ta xuất binh, tôi xem mọi việc có thể thành!

Lục Đào hai mắt trừng trừng nói:

- Nếu như anh ta thất bại thì làm thế nào? Chúng ta không hiểu rõ về Trần Kinh của Hoàn Thành. Triệu Hạ Quốc không hiểu hắn. Trần Kinh người này vô cùng giảo hoạt. Khó đối phó nhất, mặc dù hắn không phải là người bản địa, nhưng ở Lĩnh Nam mấy năm nay hắn luôn rât nổi bật. Lật đổ rất nhiều người, tên này không phải là dễ đối phó a!

Hoàng Đạo duỗi mấy ngón tay ra vặn vẹo vài cái nói:

- Lục tổng, theo như coi sao cho thấy, sao của cậu là quang hoa chính thịnh, nhất là ở ngũ niên đại viên chính đương đạo, lúc này hẳn là không có vấn đề!

Lục Đào nhăn mặt nhíu mày, vẫy vẫy tay nói:

- Lão Hoàng, những caí đông tây kia của ông, giữa chúng ta hãy ít nhắc đến đi! Muốn nói số tử vi, không phải lần trước anh nói Trần Kinh là chuyên khắc tôi sao? Bây giờ lẽ nào lại là Triệu Hạ Quốc khắc Trần Kinh sao?

Hoàng Đạo trịnh trọng gật đầu nói:

- Quả là như vậy, Triệu Hạ Quốc là sao Ngũ Hung, hung sao là hung hiểm nhất, nhưng lại có thể khắc chế được sao Chính Vị. Trần Kinh không phải là đối thủ của anh ta!

Lục Đào không nói lời nào, qua một lúc lâu, anh ta thản nhiên nói:

- Chỉ mong là đúng, mong là những lời ông nói có thể tin được, nếu như có tác dụng, ông chính là thần thánh, tôi sẽ dành riêng cho ông một tờ giấy thi đua khen thưởng!

“ Tít, tít”

Điện thoại của Lục Đào kêu nên hai tiếng, anh ta vội vàng bước nhanh đến cầm lấy điện thoại nhấc lên.

Tin nhắn trong điện thoại hiện lên một hàng chữ “Tình hình chuyển biến, không ổn!”

Sáu chữ ngắn ngủi, thêm dấu chấm than, thần sắc của Lục Đào liền biến đổi.

Anh ta bỗng nhiên dùng sức đập bàn một cái, di dộng bị vỡ thành hai nửa, sau đó quay đầu trừng mắt với Hoàng Đạo nói:

- Lão Hoàng, hành trình Đông Nam Á của chúng ta có thể khởi hành rồi! Triệu Hạ Quốc chúng ta đánh giá quá cao anh ta rồi!

Hoàng Đạo biến sắc, thần sắc vốn rất ổn định của ông ta có chút hoảng loạn.

- Khi … khi nào chúng ta đi?

Lục Đào cười ha ha nói:

- Xe tôi đều chuẩn bị xong rồi, chúng ta trực tiếp đến HongKong, sau đó từ HongKong trực tiếp đến Cambodia, đây chính là trạm thứ nhất của chúng ta!

Trên mặt Hoàng Đạo lộ ra vẻ do dự, nói:

- Lục tổng, nhưng bây giờ tôi vẫn chưa chuẩn bị đồ đạc gì cả, chỉ có hai bàn tay trắng …

Lục Đào khoát khoát tay nói:

- Lão Hoàng, anh không cần kinh hoàng, chúng ta chỉ là đi để kiểm tra. Anh cùng đi tôi, còn cần anh mang theo cái gì? Hiện tại ai cũng đã biết chúng ta là anh em, tôi đi ra ngoài khảo soát, không thể không mang theo anh.

Hoàng Đạo còn muốn nói gì nữa.

Lục Đào đã ấn chuông ở trên bàn.

Một lát liền có bốn vệ sĩ cường tráng đi vào, mỗi người đều đeo kính râm, khí thế kinh người.

Lục Đào nói:

- Lập tức xuất phát, Đi HongKong! Hoàng Đạo, chúng ta đi!



Phòng họp số một tại thành ủy Hoàn Thành.

Tình hình vẫn như trước, trong sự chờ đợi yên lặng, rất nhiều người đều cảm thấy rất lo lắng.

Có mấy lần Triệu Hạ Quốc muốn nói điều gì đấy. nhưng đồng hồ ở trên tường cho thấy vẫn chưa qua mười phút, Nhạc Vân Tùng vừa nói nghỉ ngơi mười phút, nhưng mười phút này thật là dài …

Thật không dễ dàng gì, thời gian cũng qua mười phút, Nhạc Vân Tùng chuẩn bị tuyên bố cuộc họp lại tiếp tục.

Vừa lúc này, cánh cửa của phòng hội nghị bị đẩy ra, Trưởng ban thư ký Vương Kỳ Hoa vừa đi ra vội vàng đi đến, ông ta tiến thẳng đến chỗ Nhạc Vân Tùng, nói nhỏ mấy câu bên tai ông ta.

Nhạc Vân Tùng liền biến sắc, hai mắt nhìn chằm chằm vào mặt Trần Kinh.

Thần sắc của Trần Kinh không thay đổi, vẫn phong đạm như trước.

Nhạc Vân Tùng tiến đến phía Khương Thiếu Khôn, nói nhỏ với ông ta, hai người nói nhỏ mấy câu, Khương Thiếu Khôn lại một lần nữa quay đầu nhìn Trần Kinh.

Trần Kinh đứng dậy quay đầu lại, Nhạc Vân Tùng nói:

- Bí thư Trần, việc này là thật sao? Hai người của vụ án 6.23 thật sự liên lụy đến tam bộ tổng tham sao?

Trần Kinh hơi ngạc nhiên, chợt hắn hiều được đầu đuôi sự việc.

Nhất định là Tiểu Lượng lén lút làm chuyện này, anh ta dừng một chút nói:

- Bí thư, Chủ tịch thành phố, vụ án 6.23 một việc lớn như vậy, liên lụy lớn như vậy, ảnh hưởng nhiều đến lợi ích. Không hề khoa trương mà nói, vụ án này chỉ được thành công không được thất bại.

Nếu như đằng sau vụ án này, tôi không nắm chắc mười mươi, làm sao có thể nói muốn bắt người là bắt người được?

Thần sắc của hắn trở nên rất nghiêm túc nói:

- Việc này cực kỳ chính xác, rạng sáng hôm nay, hai người này đã bị mang đi rồi!

Nhạc Vân Tùng gật đầu không nói gì, thần sắc của Khương Thiếu Khôn có chút mất tự nhiên.

Nhưng rất nhanh ông ta điều chỉnh lại tâm lý, quay đầu nói với Trần Kinh:

- Bí thư Trần, vụ án này cần điều tra, nhất định phải điều tra rõ ràng, từ trước đến nay anh đều làm rất tốt, không khuất phục trước áp lực, mà hiện tại vụ án đã có căn cứ chính xác rồi, có thể nói là lập tức có bước đột phá.

Không khí xã hội của Hoàn Thành chúng ta vì vụ án này, hẳn là trong chốc lát sẽ có biến đổi lớn!

So với sự xoay chuyển nhanh như chớp của Khương Thiếu Khôn, Nhạc Vân Tùng rõ ràng lúng túng hơn nhiều.

Trước khi hội nghị ngày hôm nay diễn ra, có thể nói tất cả các bên đều có ký kết ngầm.

Việc ký kết ngầm này chính là hành vi sai lầm của Cục công an, nhưng bây giờ tình huống như thế này, tình huống hoàn toàn đảo ngược.

Nhạc Vân Tùng mặc dù là cán bộ cao cấp của nước cộng hòa, chư hầu một phương, nhưng điều tra cũng đủ khiến ông kết thúc con đường làm quan.

Làm cán bộ địa phương, mà là cán bộ cao cấp ở địa phương, Nhạc Vân Tùng và phía quân đội tiếp xúc không ít.

Ông ta biết rõ cơ cấu của bên phía quân đội, cũng biết rất rõ năng lực của bên phía quân đội, một vụ án có thể thu hút được sự quan tâm điều tra, chính quyền địa phương ngoài việc phối hợp, tất cả những sự quấy nhiễu bên ngoài, bất kể hành động quấy nhiễu nào đều là sẽ dẫn đến hậu quả nghiêm trọng.

Ông ta nhẹ nhàng ho khan một tiếng, hướng về phía Trần Kinh và Khương Thiếu Khôn gật đầu, hai người lại trở về vị trí cũ.

Nhạc Vân Tùng nói:

- Về vụ án 6.23, tình hình vụ án phức tạp, liên lụy cực kỳ lớn. Nhưng vụ án này bắt buộc phải điều tra rõ ràng, điều tra tới cùng. Tôi ở đây bày tỏ thái độ, Hoàn Thành chúng tôi nhất định coi vụ án này là vụ án đặc biệt, cần thông qua vụ án này, bắt được hổ và ruồi bọ, sẽ trả lại sự bình yên cho Hoàn Thành.

Nhạc Vân Tùng lần này bày tỏ thái độ, thái độ hoàn toàn thay đổi 180 độ.

Khiến cho tất cả mọi người trong phòng họp dường như được mở rộng tầm mắt, mọi người đều bị thái độ của Nhạc Vân Tùng làm cho bối rối.

Nhạc Vân Tùng dừng lại một chút rồi lại nói:

- Thành ủy từ ngày hôm nay thành lập một tổ lãnh đạo chuyên môn, Phó bí thư Trần Kinh giữ chức tổ trưởng tổ này, tổ lãnh đạo nhỏ phải phụ trách cân đối Viện Kiểm soát, Tòa án, Cục công an, cần các bộ cùng phối hợp, làm tốt vụ án! Làm cho các bên đều vừa lòng, cần phải có một câu trả lời hợp lý khiến cho Đảng và nhân dân vừa lòng!

Triệu Hạ Quốc cực kỳ hoảng sợ, anh ta dường như đứng lên nói:

- Bí thư Nhạc, anh đây là có ý gì? Chúng ta …

Nhạc Bí Thư đưa tay cắt ngang lời nói của anh ta, nói:

- Giám đốc Sở Triệu, vụ án này là vụ án của Hoàn Thành chúng ta, Hoàn Thành chúng ta có tự tin, có năng lực, có quyết tâm sẽ làm tốt! Đối với vấn đề của vụ án này, tôi sẽ trao đổi với Giám đốc Sở Kim, tôi tin anh ấy có thể hiểu được thái độ của Hoàn Thành chúng ta!

Triệu Hạ Quốc ngơ ngác nhìn Nhạc Vân Tùng, anh ta không hiểu tại sao đột nhiên lại xảy ra chuyện này, cái này thật là ngoài sự tưởng tượng rồi.

Môi anh ta động động, muốn nói gì đó, nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu, nhất thời khuôn mặt trở lên đỏ, không nói một câu nào.

Ủy viên thường vụ mặt trận Tổ quốc Tỉnh Chu Nhu Lâm lão thành dày dặn kinh nghiệm, vừa nãy một màn Trần Kinh và Nhạc Vân Tùng và ba người khác chạm chán đều bị ông ta thu vào mắt.

Nhạc Vân Tùng đột nhiên thay đổi thái độ, ông ta lập tức nhận ra tình hình đã có thay đổi rồi.

Tuy ông ta không rõ tại sao tình hình tự dưng lại biến đổi, nhưng ông ta có thể bảo đảm rằng trong lúc vẫn chưa tìm hiểu rõ tình hình, miệng sẽ đóng thật kín.

Nhạc Vân Tùng tỏ thái độ, sau đó nhanh chóng tuyên bố tan họp.

Mọi người tốp năm tốp ba từ trong phòng họp đi ra, Triệu Hạ Quân vẫn còn chưa từ bỏ ý định, còn muốn trao đổi cùng với Nhạc Vân Tùng.

Đúng lúc này thư ký của anh ta lại đến bên nói nhỏ bên tai anh ta mấy câu, anh ta hơi nhíu mày nói:

- Đây là do giám đốc sở đích thân gọi điện thoại?

Thư ký thật thà gật đầu nói:

- Vâng, Giám đốc sở bảo tôi báo với anh, vụ án này tiếp tục do Cục thành phố Hoàn Thành chịu trách nhiệm, Trong sở cẩn phải cố gắng đưa ra trợ giúp và chi viện!

Sắc mặt Triệu Hạ Quốc liền biến mấy lần, Trần Kinh bất thình lình đi đến bên người anh ta, anh ta quay đầu nhìn chằm chằm Trần Kinh.

Trần Kinh thản nhiên nói:

- Giám đốc sở Triệu, anh đi đường may mắn, vụ án 6.23 rất nhanh sẽ làm rõ, đến lúc đó chân tướng sẽ rõ như ban ngày thôi!