Lão giả trợn tròn mắt: "Ngươi... ngươi vừa mới dùng..."
Thiên giai cao cấp Huyền linh đan!
Khó trách nàng khinh thường đan dược thiên giai cao cấp của mình, thì ra nàng có nhiều đan dược thiên giai cao cấp như vậy...
Gia hỏa này chẳng lẽ là đệ tử của đan dược sư đỉnh thiên giai nào đó? Mà khắp luyện ngục này cũng chỉ có duy nhất một đan dược sư đỉnh thiên giai.
Nghĩ đến đây, tâm tình lão giả tràn ngập hoảng sợ: "Ngươi là đệ tử của Hư Vô đại sư?"
Đúng vậy, ngoài đệ tử của Hư Vô đại sư ra, ai có thể có nhiều đan dược thiên giai cao cấp như vậy chứ?
Mộ Như Nguyệt nhướng mày: "Ngại quá, ta không quen biết Hư Vô đại sư mà ngươi nói."
Trong lòng lão giả trầm xuống, nàng càng nói như vậy, hắn càng khẳng định nữ nhân này chính là đệ tử của Hư Vô đại sư...
Chẳng qua là không muốn người khác biết thôi...
"Hiểu lầm, đây đều là hiểu lầm."
Lão giả cười ha hả nói, vị Hư Vô đại sư kia chẳng những là đan dược sư đỉnh thiên giai mà còn đột phá tới cảnh giới bán thần rồi, nếu nha đầu này thật sự là đệ tử của hắn, vậy nếu hắn biết chuyện hôm nay, nhất định sẽ làm mình chết không được tử tế...
"Hiểu lầm?" Mộ Như Nguyệt cười lạnh, từ từ bước tới gần lão giả, "Ta không cho rằng đây là hiểu lầm, nếu ngươi đã muốn gϊếŧ ta, vậy... ta không có đạo lý để ngươi sống!"
Sắc mặt lão giả khẽ biến, hiện giờ Mộ Như Nguyệt dùng đan dược tăng thực lực lên, nói thật, hắn càng lúc càng không nắm chắc có thể thắng được nàng.
Có điều, không đợi hắn kịp nghĩ ra kế sách vẹn toàn gì, phía trước đã truyền đến một thanh âm nhàn nhạt.
"Bất quá, ngươi muốn sống, ta có thể cho ngươi một lựa chọn khác!"
"Cái gì?" Lão giả ngẩn ra.
Dù sao hắn đã nhận định Mộ Như Nguyệt là đệ tử của vị đại sư kia, mà hắn cũng không thể gϊếŧ được nàng, cho nên tuyệt đối không thể chiến đấu với nàng...
Mộ Như Nguyệt nâng mắt lên, nhàn nhạt nói: "Trở thành con rối của ta!"
"Cái gì?" lão giả suýt nữa nhảy dựng lên, miễn cưỡng
cười nói, "Tiểu nha đầu, ngươi đang nói đùa sao? Ta đường đường là cường giả vô thượng, làm sao có thể trở thành con rối của ngươi?"
Mộ Như Nguyệt nhướng mày: "Muốn tự do, có thể, ta gϊếŧ ngươi xong lại cho ngươi tự do!"
Trái tim lão giả run rẩy, hắn kinh ngạc nhìn gương mặt cười nhạt của nữ tử, trong lòng giãy giụa.
Trở thành con rối cho đồ đệ của một bán thần, cũng không tính là quá mất mặt...
Có điều, sau này nếu hắn biết đều là bản thân hắn tình nguyện thì sẽ thế nào? Đáng tiếc, hắn đã không có cơ hội này...
Nghĩ đến đây, lão giả bình tĩnh lại: "Được, ta đồng ý."
Mộ Như Nguyệt cười nhạt: "Ta sẽ lập tức luyện chế ngươi thành con rối, ngươi không thể phản kháng, nếu không, xảy ra chuyện gì ta cũng không rõ lắm..."
Oanh!
Trong nháy mắt, quanh người Mộ Như Nguyệt bùng lên một ngọn lửa mãnh liệt, ngọn lửa lan ra mặt đất, từ từ vây quanh lão giả.
Quá trình luyện chế con rối cũng không quá phức tạp, nàng đã từng vì an nguy của đan tháp mà luyện chế một đệ tử dược tông, có điều, vị đệ tử dược tông kia không chịu được mà chết, cho nên liền không có sau đó...
Không bao lâu, dưới sự khống chế của nàng, ánh mắt lão giả dần mất đi tiêu cự, trống rỗng mờ mịt, tựa hồ không biết mình nên làm gì.
"Tốt." Mộ Như Nguyệt chậm rãi thu hồi tinh thần lực, ánh mắt lạnh lùng nói, "Tên của ngươi."
Giờ phút này, lão giả không còn kiêu căng ngạo mạn như lúc đầu nữa, giống như người hầu khom lưng quỳ gối, cung kính đáp: "Bẩm chủ nhân, ta tên Lữ Dương."
"Ân", Mộ Như Nguyệt gật gật đầu, "Từ nay về sau ngươi đi theo bên cạnh ta."
Nàng không hiểu biết nơi này cho nên mới thu Lữ Dương làm người hầu, huống chi, có một cường giả vô thượng làm người hầu, an toàn của nàng sẽ càng đảm bảo hơn.
Mọi người nhìn một màn này, bất giác trợn mắt há hốc mồm, ngẩn ngơ nhìn nữ tử tuyệt mỹ trước mặt.
Một cường giả vô thượng cứ như vậy trở thành người hầu của nàng?
Gia hỏa này, còn có thể biếи ŧɦái hơn nữa không?