"Nga?" Ánh mắt Hồng Vận dời qua phía Võ Nghi, nhàn nhạt nói, "Ngươi biết?"
"Đúng vậy", Võ Nghi gật gật đầu, "Vị Lam Nguyệt cô nương này chính là Nguyệt Tôn chuyển thế, chẳng qua có chút sai sót khiến tinh thần lực không bằng lúc trước, hiện tại chúng ta đang giúp Lam Nguyệt cô nương khôi phục tinh thần lực, chỉ cần một linh hồn mà thôi."
Lúc nói lời này, hắn nhìn về phía Mộ Như Nguyệt, cười lạnh nói: "Nữ nhân này không chỉ gϊếŧ cả nhà Nguyệt Tôn, còn không muốn giao linh hồn cho Nguyệt Tôn, Nguyệt Tôn coi trọng linh hồn nàng, đó chính là phúc khí của nàng, vậy mà nàng lại không biết tốt xấu, không hề biết suy xét đại cục!"
Trong mắt Võ Nghi, mọi việc phải lấy đại cục làm trọng, còn nàng chỉ lo cho lợi ích bản thân.
"Quan trọng hơn là, nữ nhân này còn bắt tay với viện trưởng giả mạo Nguyệt Tôn, vọng tưởng lừa gạt người đời." Võ Nghi cười lạnh, ánh mắt âm trầm.
Sắc mặt Hồng Vận trầm xuống, tựa như đêm trước cơn mưa bão. Bất quá, thần sắc này rơi vào mắt Võ Nghi khiến hắn nghĩ rằng lời nói của mình có tác dụng, hai vị thủy tổ nhất định sẽ không bỏ qua cho nữ nhân này!
"Ngươi tên Lam Nguyệt?" Hồng Vận nhìn về phía Lam Nguyệt, nhíu mày nói, "Ngươi và Tử Phượng đã hại chết Nguyệt Tôn có quan hệ gì?"
Sắc mặt Lam Nguyệt đại biến, kinh ngạc nhìn khuôn mặt già nua của Hồng Vận.
"Thủy tổ, nếu ngươi đã nói là người hại chết Nguyệt Tôn, vậy khẳng định nàng là người bị hại." Ánh mắt Võ Nghi kỳ quái nhìn Hồng Vận, khó hiểu nhíu mày.
Nhưng giờ phút này, Thích Dung tựa hồ cảm giác được có gì đó không đúng, không đứng ra nói chuyện như vừa rồi. Nhưng chính bản thân nàng cũng không biết loại cảm giác kỳ quái này từ đâu đến.
Tóm lại, nàng cảm thấy chuyện không đơn giản như Võ Nghi nói....
"Ngươi câm miệng cho ta!" Ánh mắt Hồng Vận lạnh lùng đảo qua Võ Nghi, ý cười trong mắt biến mất, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Lam Nguyệt sắc mặt tái nhợt, hừ lạnh nói, "Nha đầu, trả lời ta, ngươi và Tử Phượng có quan hệ gì? Ta cảm thấy được nàng trợ giúp ngươi nâng cao thực lực, khiến ngươi từ võ giả cấp chín tăng lêи đỉиɦ thiên phú, có điều tăng thực lực như vậy luôn có di chứng, cả đời này thực lực của ngươi chỉ có thể dừng lại ở đây, không thể tăng lên được nữa."
Bí mật bị Hồng Vận nói toạc ra, thân thể Lam Nguyệt run rẩy.
Nàng quả thật cưỡng chế nâng cao thực lực, nhưng sư phụ nói với nàng, chỉ cần cắn nuốt linh hồn Mộ Như Nguyệt, không những sẽ có được tinh thần lực cường hãn, còn có thể tiếp tục tu luyện, cho nên nàng mới trăm phương nghìn kế muốn có được linh hồn nàng!
Nhưng mà hiện giờ lại thất bại trong gang tấc....
Thân thể Lam Nguyệt run lên, làm thế nào nàng cũng không ngờ được thời điểm mình sắp thành công thì mấy lão gia hỏa này lại xuất hiện?
Chỉ kém một bước a!!!
Hiện tại mà Võ Nghi còn không hiểu rõ thì là ngốc tử, hắn ngạc nhiên nhìn vẻ mặt phẫn nộ của Hồng Vận, đầu óc nhanh chóng suy nghĩ.
Đây... đây là có chuyện gì, không phải Thích Dung tiền bối nói Lam Nguyệt là Nguyệt Tôn sao? Bây giờ là tình huống gì?
Một nữ tử hơn hai mươi tuổi đạt cấp đỉnh thiên phú quả thật là thiên tài, hiện tại Mộ Như Nguyệt cũng chỉ đạt tới trung cấp thiên phú thôi, nhưng nếu vị này dùng thủ đoạn cưỡng chế nâng cao thực lực, hơn nữa sau này còn không thể tiến bộ nữa, vậy thì miễn bàn rồi.
Dù sao trên đời này không có phương pháp gì có thể tăng thực lực mà không cần trả giá.
Thích Dung không dám tin quay đầu nhìn Lam Nguyệt sắc mặt tái nhợt, giờ phút này nàng đã hiểu tất cả, con ngươi vẩn đυ.c lộ vẻ thống khổ.