Long Vũ Phi Thiên

Chương 111

“Ngoan, ăn cái này đi!” Phi Long Liệng Thiên bưng một chén đen đen gì đó tiếp tục dụ dỗ Long Tại Vũ.

“Không cần!” Long Tại Vũ hai mắt rưng rưng Phi Long Liệng Thiên “Này là cho long ăn sao?”

“Sao lại không phải? Nghe nói thực bổ.” Phi Long Liệng Thiên không ngừng cố gắng.

Không khí ngọt ngào

“Thân thể Vũ nhi vẫn còn rất yếu, làm sao bây giờ?” Phi Long Liệng Thiên vẻ mặt buồn rầu mở miệng “Ta đã hết cách rồi!” “Hắc hắc ” Long Tứ vẻ mặt đáng khinh tới gần Phi Long Liệng Thiên “Ta biết nga!”

“Cách gì?” Con mắt pllt sáng ngời, đúng vậy, người này như thế nào cũng đã sống đến vạn năm, đương nhiên sẽ có biện pháp!

“Ngươi có biết long tộc có một loại hoa chứ?” Long Tứ vẻ mặt hắc ám tới gần Phi Long Liệng Thiên “Chính là cái kia.”

“Ta đã biết!” Con ngươi Phi Long Liệng Thiên nhất thời chiếu sáng. Mình như thế nào lại không nghĩ tới cái kia chứ? style="display:inline-block;width:300px;height:250px" data-ad-slot="7309093013"> (adsbygoogle=window.adsbygoogle||[]).push({});“Biết là tốt rồi!” Long Tứ hiện tại cơ hồ là dựa vào trên người Phi Long Liệng Thiên, người bên ngoài nhìn vào giống như là Long Tứ tự động yêu thương nhung nhớ.

“Hắc hắc cảm tạ!” Phi Long Liệng Thiên ngây ngô cười đáp lại.

“Các ngươi...” Đế Uyên trở về liền nhìn thấy cảnh Long Tứ ghé vào lòng Phi Long Liệng Thiên, mà Phi Long Liệng Thiên thì lại hắc hắc cười ngây ngô.

“Di, Uyên, ngươi đã trở về rồi.” Long Tứ vui vẻ chạy tới ôm Đế Uyên “Sao lại về nhanh như vậy?”

“Chẳng lẽ ngươi hy vọng ta sẽ không về?” Đế Uyên nổi giận gầm lên một tiếng, đem Long Tứ nhấc lên ôm đi.

“Hắc hắc ”Phi Long Liệng Thiên tiếp tục cười ngây ngô, sau đó bay nhanh đi tìm loại hoa kia, hiện tại chính là chén dược đen sì trước mặt Long Tại Vũ.

“Rất khó ngửi a. Đây là cái gì?” Long Tại Vũ liều mạng bịt cái mũi lại, chạy lên giường trốn, nhưng mới đến mép giường, rất nhanh đã bị bắt lại.

“Cái này rất tốt cho thân thể của ngươi.” Phi Long Liệng Thiên lôi kéo cánh tay Long Tại Vũ, không cho hắn cự tuyệt.

“Nhưng rất đắng a. Cũng rất khó ngửi.” Long Tại Vũ chán ghét nhìn chén dược đen sì “Rốt cuộc đây là cái gì?”

“Ngoan, uống hết rồi ta nói.” Phi Long Liệng Thiên tiếp tục dụ dỗ. Không uống? Giỡn à! Hắn chính là mất chín trâu hai hổ mới có được, sao có thể không uống chứ!

“Không uống!” Long Tại Vũ rõ ràng cũng đem miệng nhắm lại, ta không há mồm coi ngươi làm sao ép ta.

“Không há mồm Hắc hắc ” Phi Long Liệng Thiên cười gian vài tiếng “Đừng tưởng rằng ngươi không há mồm là ta không có biện pháp!”

Long Tại Vũ có chút nghi hoặc nhìn Phi Long Liệng Thiên. Thấy hắn đem dược uống rồi áp lên môi mình, người cũng theo đó mà đè lên.

“Ngô ”Long Tại Vũ bất đắc dĩ đành phải nhíu mày uống hết chén dược đắng, nhưng Phi Long Liệng Thiên cũng không đi ra ngoài, cái lưỡi còn không ngừng quay cuồng trong miệng hắn, kɧıêυ ҡɧí©ɧ cái lưỡi của hắn.

“Ân ” Long Tại Vũ dùng sức vỗ vai Phi Long Liệng Thiên ý bảo muốn hắn đứng lên, ai ngờ tên kia không những không đứng lên, ngược lại còn nắm lấy tay hắn.

“Thế nào?” Phi Long Liệng Thiên tự tiếu phi tiếu nhìn Long Tại Vũ có chút mê ly “Kỹ thuật của phụ thân có tiến bộ hay không?”

“Ân?” Long Tại Vũ hiện tại mơ mơ màng màng căn bản nghe không rõ Phi Long Liệng Thiên nói cái gì, chỉ trả lời theo bản năng.

“Vậy có muốn tiếp tục hay không?” Phi Long Liệng Thiên tiếp tục dụ dỗ, long tộc vốn *** loạn, chỉ cần đem du͙© vọиɠ của Vũ nhi khơi mào là tốt rồi hắc hắc

“Hảo.” Long Tại Vũ căn bản không có nghe Phi Long Liệng Thiên nói tiếp cái gì, hiện tại chỉ có cảm giác mình giống như đang ở trên mây, thật thoải mái.

“Thực ngoan.” Phi Long Liệng Thiên lộ ra một cái tươi cười khi gian kế được thực hiện, tay chậm rãi thâm nhập vào bên trong quần áo của Long Tại Vũ, nhẹ nhàng vỗ về chơi đùa thân thể hắn.

“Ân. Bên trái ” Long Tại Vũ cảm giác bên trái thật ngứa, nhưng, cái tay ở bên phải vẫn không chịu rời sang bên trái. (Mỗ Kỷ: Thật rõ ràng, rốt cuộc là hắn không ý thức được tình cảnh của mình hay hắn căn bản là một dụ thụ.)

“Hảo. Ngoan, nói cho ta biết là phải làm sao?” Phi Long Liệng Thiên vui vẻ hôn xương quai xanh của Long Tại Vũ “Muốn ta hôn nơi này sao?”

“Ân? Cái gì?” Long Tại Vũ mơ mơ màng màng cảm giác có cái gì đó gặm cắn xương quai xanh của mình, tê tê ngứa ngứa, rất không thoải mái, nhưng, cũng thật thoải mái.

“Như vậy sao?” Phi Long Liệng Thiên cười nhẹ một tiếng, chuyển hướng tới ngực Long Tại Vũ, đùa bỡn quả anh đào của hắn.

“Làm gì a? Cảm giác hảo quái a tựa như a” Lần này Long Tại Vũ hoàn toàn tỉnh táo, sắc lang này cư nhiên ăn đậu hủ hắn.

“Làm sao vậy?” Phi Long Liệng Thiên nhìn thấy ánh mắt Long Tại Vũ dần dần càng trong suốt cười càng vui vẻ “Vừa rồi Vũ nhi thực nhiệt tình a, bây giờ lại làm sao vậy?”

“Ngươi không cần với ngươi ngô ” Long Tại Vũ còn chưa nói xong đã bị bịt miệng.

“Không cần với ta thì muốn cần với ai?” Phi Long Liệng Thiên vẫn cười vui vẻ như trước “Chẳng lẽ Vũ nhi muốn thay người khác?”

“Không a ” Long Tại Vũ vẫn không có can đảm mà làm long nhan phẫn nộ.

“Vậy chúng ta tiếp tục.” Phi Long Liệng Thiên căn bản không cho Long Tại Vũ có cơ hội đổi ý, trực tiếp ngăn chặn cái miệng của hắn, tay đã muốn chạm đến bụng hắn, nhẹ nhàng xoa nắn.

“Ưm ân hỗn ưm ” Long Tại Vũ dùng sức giãy giụa vài cái, ai ngờ không thoát khỏi cánh tay đang sờ mó của hắn, còn làm cho hắn được một tấc tiến thêm một thước, đem cả thân thể chôn giữa hai chân mình.

“Ngoan. Ta muốn ngươi.” Phi Long Liệng Thiên mỉm cười, càng thêm vội vàng vuốt ve thân thể Long Tại Vũ.

“Ân ta nghĩ cơ thể của ta còn chưa khỏe a cho nên từ từ ” Long Tại Vũ rất muốn nói đầy đủ, nhưng lại vất vả cũng nói không xong, Phi Long Liệng Thiên ở trên người hắn không ngừng đốt lửa, không cho hắn một cơ hội nào.

“Không cần. Vũ nhi cũng thực muốn đi!” Phi Long Liệng Thiên ác liệt xoa bóp du͙© vọиɠ đã muốn đứng lên một nửa của Long Tại Vũ “Cho nên ta không thể nhìn bảo bối khổ sở. Không cần lo lắng, sẽ không để ngươi đau.”

“Nhưng mà ” Long Tại Vũ vội vàng kéo tay Phi Long Liệng Thiên “Lần đó rất đau a!”

“Lần này sẽ không!” Phi Long Liệng Thiên cười hắc hắc “Lần đó là ngoài ý muốn, lần này ta nhất định sẽ chậm lại.”

“Thiên tài mới tin ngươi.” Long Tại Vũ bĩu môi “Ta biết ở mặt dưới sẽ rất đau.”

“Chẳng lẽ ngươi muốn ở mặt trên?” Phi Long Liệng Thiên ánh mắt chợt lóe, suy nghĩ xem mình có thể nhịn đau hay không?

“Ta tự hiểu bản thân mình.” Mình vừa nhìn đã biết không thể nào ở mặt trên được, hơn nữa, người này là cha mình.

“Chúng ta tới đi!” Phi Long Liệng Thiên nhẹ nhàng thở ra, lấy tay vét lấy thuốc trong chén dược đen sì, cẩn thận thoa vào mặt sau Long Tại Vũ.

“Ngươi cái kia ” Long Tại Vũ cảm giác phía sau bị nước dược biến thành nóng lên rất không thoải mái, đây rốt cuộc là dược gì? Vì cái gì lại quái dị như vậy?

“Xem ra thật hữu hiệu a!” Phi Long Liệng Thiên nhìn nơi đó của Long Tại Vũ dần dần biến thành màu đỏ xinh đẹp, vừa lòng gật đầu “Xem ra hiệu quả không tồi!”

“Đó là cái gì?” Phía sau Long Tại Vũ nóng lên rất khó chịu “Sẽ không phải là xuân dược đó chứ?”

“Đương nhiên không phải!” Phi Long Liệng Thiên trả lời ngay thẳng “Tuy rằng tác dụng không khác là bao. Nếu uống thì đây chính là thuốc bổ, còn nếu thoa thì ”

“...” Long Tại Vũ hiện tại rất muốn mắng chửi người, bởi vì hiện tại thực nóng, trong lòng thề ‘chờ hắn tỉnh lại, nhất định phải làm cho người cha không chịu trách nhiệm này quỳ xuống.’

“Thực ngoan hắc hắc ” Phi Long Liệng Thiên lộ ra nụ cười tiêu chuẩn sắc lang “Đến, để phụ thân hảo hảo yêu thương bảo bối của ta nha.”

“Nhanh lên một chút.” Long Tại Vũ thở phì phò mở hai chân ra, gắt gao quấn lấy thắt lưng Phi Long Liệng Thiên “Nơi đó nóng quá ”

“Ta biết. Ngoan a!” Phi Long Liệng Thiên ôn nhu đỡ lấy thắt lưng Long Tại Vũ, để cho hắn ngồi sát vào lòng mình, du͙© vọиɠ nhẹ nhàng đi vào thân thể hắn.

“Ngô ngươi ” Long Tại Vũ mê ly tựa vào vai Phi Long Liệng Thiên, không ngừng thở phì phò “Động a ”

“Hảo!” Phi Long Liệng Thiên ngậm lấy khỏa anh đào trước ngực Long Tại Vũ, kɧıêυ ҡɧí©ɧ nó, cho đến khi nó cứng lên, rồi sau đó mới chậm rãi động, cẩn thận không làm đau Long Tại Vũ. Nhưng có người lại không nghĩ như hắn.

“Ngươi muốn tra tấn ta sao?” Long Tại Vũ không an phận động thân thể. Hắn đều đã nóng như vậy, đại sắc lang này còn thong thả động như vậy, thật là tên hỗn đản.

“Đây là ngươi muốn đó!” Phi Long Liệng Thiên đột nhiên động tác nhanh hơn, nguyên lai mình còn sợ tiểu Vũ nhi bị thương, ai biết hắn cư nhiên lại ngại mình chậm.

“Ưm a ” Long Tại Vũ bị người dùng sức lay động, đành phải dùng hết khí lực toàn thân ôm lấy người nam nhân trước mặt.

“Bảo bối của ta bảo bối của ta Vũ nhi Vũ nhi” Phi Long Liệng Thiên dùng sức động, miệng không ngừng gọi tên Long Tại Vũ.

“Ân ” Long Tại Vũ trả lời, lại càng thêm dùng sức ôm nam nhân trước mặt.

Phi Long Liệng Thiên đem du͙© vọиɠ bắn vào trong cơ thể Long Tại Vũ, ôm lấy Long Tại Vũ đã mệt mỏi có chút buồn ngủ “Vũ nhi, chờ thân thể ngươi tốt lên, chúng ta ra ngoài du ngoạn đi. Ta đáp ứng ngươi sẽ mang ngươi đi du ngoạn khắp nơi, chỉ cần ngươi vui vẻ.”

“Hảo. Chúng ta cùng nhau. Vĩnh viễn cùng một chỗ.” Long Tại Vũ ôm Phi Long Liệng Thiên vui vẻ đến nỗi con mắt cũng híp thành một đường nhỏ.

“Đúng vậy! Vĩnh viễn cùng một chỗ.” Ánh mắt Phi Long Liệng Thiên đã có chút ươn ướt. Tiểu Vũ nhi của ta có biết hay không, nếu không có ngươi ta sẽ không có vĩnh viễn? Vì ngươi, ta cái gì cũng không để ý, cho nên ta sẽ thực yêu, thực yêu ngươi! Chúng ta sẽ thực hạnh phúc. Sẽ thực hạnh phúc! Bởi vì mặc kệ trước kia rốt cuộc chúng ta đã xảy ra chuyện gì, ít nhất hiện tại chúng ta đang ở cùng nhau, không phải sao?!

Long Tại Vũ cảm giác có một giọt chất lỏng ấm áp rơi trên mặt mình, ngẩng đầu thì thấy Phi Long Liệng Thiên đang rơi lệ, nhẹ nhàng cười, chạm vào hai má hắn “Đừng khóc hiện tại chúng ta đang ở cùng nhau, không phải sao?”

“Đúng vậy!” Phi Long Liệng Thiên gắt gao ôm Long Tại Vũ, cho dù là ai cũng không thể tách được bọn họ ra! Mặc kệ là ai!