*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Du Yến ngồi ở
trên
giường nghiêm túc bôi thuốc, đột nhiên
cô
cảm giác được sau lưng có chút mát mẻ,
cô
vô thức quay đầu nhìn về phía cửa
thì
thấy
một
người đàn ông chân dài vai rộng
đang
thẳng tắp đứng ở cửa,
không
hề chớp mắt mà nhìn chằm chằm vào
cô.
Cái ánh mắt chuyên chú đó, phảng phất giống như muốn ăn tươi nuốt sống
cô
vậy.
Nháy mắt Du Yến rùng mình
một
cái,
cô
bỗng nhớ tới mình vẫn còn ở trần nửa thân
trên, cả khuôn mặt
cô
lập tức đỏ bừng, cũng
không
để ý xem thuốc mỡ mới bôi
đã
khô hay chưa,
cô
luống cuống tay chân mặc áo lại.
Cố Hánh Viễn quan sát mấy động tác bối rối của
cô
mới nhận ra mình có chút thất lễ, nhưng nhớ đến người phụ nữ này là vợ của mình nên
không
còn lúng túng nữa.
Tay
anh
nắm thành đấm giơ lên môi, vội ho
một
tiếng, thong thả
nói: ‘Sau lưng bị thương à?’
Du Yến xấu hổ đến nổi mặt muốn rỉ máu, tim đập thình thịch, hít thở
không
thông, nghe thấy
anh
hỏi,
cô
cúi thấp đầu gần như chui vào trong chăn, lúng túng trả lời, ‘Phơi nắng nên bị bỏng
một
chút thôi.’
‘Bôi thuốc xong chưa?’ Vừa
nói
chuyện Cố Hành Viễn vừa
đi
về phía trước, càng lúc càng tới gần
cô.
‘Bôi... Bôi xong rồi.’ Du Yến bối rối
nói
bừa,
thật
ra vừa rồi
cô
chỉ tuỳ tiện bôi vài cái, còn chưa kịp xoq bóp để thuốc phát huy tác dụng nữa là.
Boss vốn
đã
duyệt qua vô số người, bây giờ liếc nhìn
cô
một
cái là biết
cô
không
nói
thật, vì thế
anh
đi
thẳng đến bên giường, cúi đầu
nói
ra: ‘Để
anhxem thử.’
nói
đùa gì thế. giữa ban ngày ban mặt, Cố tiên sinh à,
anh
muốn nhìn cái gì, muốn nhìn cái gì chứ! Lưng con
gái
nhà lành có thể tuỳ tiện nhìn sao, nhìn rồi
anh
sẽ
chịu trách nhiệm với người ta phải
không?!
‘không...
không
cần đâu..., chẳng có gì đáng lo cả.’ Du Yến có cảm giác mình quần áo
không
chỉnh tề, khi đối mặt với Cố Hành Viễn chẳng có
một
chút sức lực nào cả.
Cố Hành Viễn
không
nói
nhảm với
cô,
anh
giơ tay kéo
cô
lại rồi ấn
cô
nằm sắp
trên
giường đưa lưng về phía
anh,
anh
nhẹ
nhàng nắm cổ áo
cô
kéo xuống bả vai
một
chút.