Ngoạn Vật Thế Gia

Chương 9

Ân………..Ân a…….Ha ……Sư đệ, không cần…..Đừng.. ô…….”

” Ngươi có thể không cần nhưng ta thì cần a.”

Cự vật nóng rực liên tục ra vào kịch liệt tại tiểu huyệt hồng hồng vốn đã sưng tấy hết cả lên. Trong thư phòng xa hoa của Thụy gia tràn ngập đủ loại hương diễm phong tình.

” Xem ra vừa rồi cho ngươi uống bát súp thật là hữu dụng, nhìn xem dù ngươi đã phóng ra hai lần nhưng giờ đã lại thẳng lên rồi. ”

Nhục bổng cứng rắn lại tiếp tục khai thác sâu tận bên trong cùng của huyệt động, Thụy Thanh nhằm vào khố hạ sớm đã thấm ra dịch trong suốt của sư huynh mà dùng hết sức phóng đạn.

Nguyện vọng lập tức được đáp lại như mong muốn.

Âm thanh kinh hãi yêu mị xẹt ngang tai, đầu ngón tay không lưu tình tấn công vào những điểm mẫn cảm, Trương Nguyệt Lãng theo bản năng thắt lưng đột nhiên co rút lại.

” Ô…………”

Đại nhục côn từ trước tới nay chưa bao giờ bị siết chặt lại đến như vậy khiến cho Thụy Thanh sảng khoái vô cùng,

” Huyệt động của ngươi thật là dâʍ đãиɠ mà! ”

Hắn chửi nhỏ một câu rồi vừa tăng thêm lực đạo vào cái mông ngọt ngào kia vừa vỗ vào đấy ba tiếng thật to.

Trương Nguyệt Lãng cố gắng giãy dụa tránh khỏi bị đánh. Thân thể uốn éo khiến cho Thụy Thanh càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ, du͙© vọиɠ trong đáy mắt dâng cao, xâm phạm càng thêm kịch liệt.

” Không…….A……..A a…..Ân ngô ngô………….”

” Lần này là ngươi tự mình tới đây, nói không cái gì? Đi dường xa tới đây không phải là do cái mông ngươi vô cùng ngứa ngáy và nhớ cái nhục côn của ta ư? ”

” Ngươi dám nói là không phải? ”

Cự vật cường tráng hung ác đẩy vào chỗ sâu nhất, va chạm

khiến cho người bên dưới một trận hoảng loạn,

” Ngươi thử lặp lại lần nữa là do không phải là nhớ tới nhục côn của ta xem? ”

” Ô ô…… Cầu xin ngươi chậm một chút……… A ngô…… Ta không dám! Sư đệ ngươi tha ta đi……….”

” Như vậy ngươi chính là bởi vì nhớ tới nhục côn của ta nên mới đến đây đúng không? ”

Tần suất chọc vào tăng lên nhanh hơn, mỗi một chữ được nói ra liền hung hăng đâm vào rút ra một cái.

Trong thời điểm này, khi đối mặt với vị sư đệ cầm thú kia, cho Trương Nguyệt Lãng trăm lá gan cũng không dám nói một từ ‘ Không ‘, câu trả lời chính xác chỉ có một……. Cái mà sư đệ thích nhất.

” Ô ô………..Phải….. Đúng là thế…….”

” Hừ, coi như ngươi thông minh.”

Nhận được đáp án vừa lòng, liền cầm lấy thân thể thon dài mềm mại đổi lại tư thế đối diện với mặt mình,

sau đó lại tiếp tục tiến thẳng vào, khẩu huyệt đã bị mở rộng đến cực hạn, mỗi lần bị chọc vào sư huynh đều không thể không mở ra đôi môi thở dốc, quả thật là bộ dạng mê ly động lòng, mị hoặc chết người ta mà.

” Sư huynh, ngươi quả là người xấu, cố tình dụ dỗ ta a.”

Nhìn gương mặt anh tuấn đỏ rực bên dưới đầy vẻ yêu mị da^ʍ mĩ do chính một tay mình dạy dỗ ra, Thụy Thanh nói không ra những lời ôn nhu trìu mến ở trong lòng, động tác vẫn đầy mạnh mẽ kịch liệt, nhưng ngữ khí lại trở nên dị thường ôn nhu.

” Ân……..Ân……Sư đệ…….”

Bị cắm vào xuyên qua liên tục khiến cho tất cả các mạch máu trong cơ thể đều tràn đầy kɧoáı ©ảʍ. Ánh mắt Trương Nguyệt Lãng mê man hơi hé ra, vô ý thức rêи ɾỉ say sưa

” Sư huynh, ta thật hận không thể đem ngươi xuyên thủng. ”

Thụy Thanh lộ ra nụ cười tà mị.

Động tác chọc vào càng mãnh liệt hơn, cự vật cứng rắn tại sâu bên trong khố hạ mềm mại bộc phát bắn mạnh vào.

“A a a…………..”

Cơ thể bị phun vào mãnh liệt khiến cho Nguyệt Lãng vừa như điện giật toàn thân lại vừa tràn đầy kɧoáı ©ảʍ, tứ chi co rút mạnh mẽ, thét lên chói tai miễn cưỡng vịn lấy bả vai sư đệ.

Sau khi tia sáng cực độ chói mắt lóe lên, bóng tối liền bao phủ mọi thứ …