Sát Trận

Chương 33: Công hội chiến

Hạ Vân Dương bởi vì công tác bận rộn, vài ngày không có tới trò chơi, đối với công hội một ít tình huống không có rõ ràng, sự vụ hằng ngày cũng không có quản lý. Mà phó hội trưởng Tiêu Đông đã sớm hạ quyết tâm cái gì cũng đều không làm, thêm gần chịu sự đả kích, càng không có tâm tư đi quan tâm này đó việc vặt.

Bởi vậy thẳng đến khi Quỷ Yểm ở kênh Thế Giới mắng Sát trận công hội rác rưởi, không dám tiếp khiêu chiến cứ việc nói thẳng, công hội mới bắt đầu chuẩn bị đội ngũ, lúc này Hạ Vân Dương mới phát hiện mới có 17 người, như thế sẽ không đủ điều kiện khai mở bản sao. Kế hoạch kề vai chiến đấu cùng chung mối thù không phải ngâm nước nóng sao? Nhìn thời gian còn hơn 1 tiếng, vội vàng kêu Ngũ Võ gọi điện đem những người có đẳng cấp cao trong cty lên báo danh tham gia, cuối cùng cũng đủ 30 người ở sở quản lý công hội đợi mệnh.

Tiêu Đông mấy ngày nay miên man suy nghĩ, chính mình cũng không biết vì cái gì cũng coi trọng lần công hội chiến này. Sau khi vào trò chơi, Hạ Vân Dương mở kênh chat voice, đem người tham chiến đều thêm vào, tiện để trao đổi cùng chỉ huy tác chiến.

Vừa gia hảo, Lâm Tương bỗng nhiên toát ra một câu: “Phi Phi Vũ nói muốn vào.”

Hạ Vân Dương sửng sốt: “Vào đâu?”

“Vào công hội chúng ta a, hắn nói phải giúp chúng ta đánh quỷ yểm.”

“Chính hắn không phải có công hội sao?”

Lâm Tương cũng buồn bực nói: “Đúng vậy, ta cũng hỏi hắn như thế, hắn nói không có việc gì, tạm thời đem chức hội trưởng cho đồng học của hắn quản, giúp chúng ta đánh xong sẽ trở về.”

(anh này mê Lâm Tương đến thế sao không hiểu đến lúc vỡ mộng thì ảnh thế nào nếu có thể thẳng thành cong thì tốt quá))))) *mơ mộng-ing*~)

“Hắn đối với ngươi thật sự là cuồng dại vọng tưởng.”

“Cho nên ta hiện tại có điểm áy náy. Đông ca ngươi nói muốn hay không để hắn tiến vào.”

“Không cần.” Tiêu Đông rõ ràng lưu loát nói, “Hắn sẽ không nghe chúng ta chỉ huy, tiến vào ngược lại càng loạn.”

“Được rồi. Ta đi nói cho hắn.”

Một phút sau, bản sao công hội chiến được kích hoạt, hội trưởng hai bên ở bên NPC xác nhận lại một lần, sau tất cả bị tryền tống đến một chiến trường cổ. Hạ Vân Dương vừa thấy bản đồ, có hơi chút yên tâm, ít nhất không phải cái loại bản sao xảo quyệt, cần gọi tới gọi lui tìm điểm dừng chân, mà là chiến trường bằng phẳng, hai bên được phân bố ở hai toàn tháp, thiên không u ám, không khí thập phần ngưng trọng.

“Bắt đầu sao?” Hắn nhìn chung quanh hỏi.

“Còn có 30 giây đếm ngược thời gian.” Tiêu Đông nói, “Đừng vọi chuyển cờ đi, dù sao chỉ cần ở trước thời điểm kết thúc bản sao tiến sát vào trận địa của đối phương là được, giờ chỉ cần phân người đi bảo hộ cờ. Trước tập trung hỏa lực gϊếŧ người.”

“Được.” Hạ Vân Dương thật vất vả đợi cơ hội Tiêu Đông nói trước, cũng không quản là chuyện gì, Tiêu Đông chỉ đạo sao hắn làm vậy.

Tiêu Đông tiếp tục an bài người cho bên phòng thủ và người cho bên tiến công. Lâm Tương vẫn đảm nhiệm là kho máu di động của Hạ Vân Dương, một tấc cũng không rời lãnh đạo. Tiêu Đông không có tế ti đi kèm nhưng đại gia đều cảm giác, cao thủ nha, căn bản không cần có vυ' em theo, đối cao thủ lấy thủ cấp tướng địch giống như lấy đồ trong túi.

Sau khi 30 giây đếm ngược chấm dứt, trên chiến trường lập tức một mảnh chém gϊếŧ hỗn loạn. Suy nghĩ của Quỷ Yểm cùng Tiêu Đông không khác nhau là mấy, cũng không có lập tức phái người đi chiếm lĩnh trận địa đối phương, trước vẫn ưu tiên gϊếŧ địch nhân. Hơn nữa mục đích của hắn cũng chính là gϊếŧ người, cho nên cũng không kiêng nể, gặp một gϊếŧ một, gặp hai gϊếŧ cả đôi. Bên Hạ Vân Dương đa phần đều là người chơi bản sao hoặc nhiệm vụ, bình thường rất ít PK. Còn bên Quỷ Yểm đều có thói quen đỉnh hồng danh, toàn sát nhân cuồng, khiến cho trận hình được an bài đều bị phá vỡ, loạn thất bát tao. Quỷ Yểm là chức nghiệp pháp sư, trốn ở hậu phương để chỉ huy, đem các chức nghiệp cận công khác đánh thẳng về phía trước, đem các tế ti đối diện đều sợ tới mức trốn đông trốn tây, liều mạng gia huyết cho chính mình.

Hạ Vân Dương cau mi vừa định hỏi Tiêu Đông làm sao đây, Tiêu Đông liền mở miệng nói: “Tế ti trước bảo trụ chính mình, những người khác chết đi hồi sinh lại truyền tống đến điểm bên cạnh NPC kia hồi huyết, xong lập tức quay lại.”

Nghe hắn thanh âm bình tĩnh, không hốt hoảng chút nào, Hạ Vân Dương cũng yên tâm, rút kiếm phóng tới địa phương có Quỷ Yểm, chuẩn bị trước chém chết hắn lập uy. Lâm Tương một đường theo kêu: “Chậm một chút đừng để bị lạc nhau, ai nha lão gia, ngươi đợi ta.”

Hắn nói còn chưa nói xong, bên cạnh liền có thích khách đâm hắn một đao. Tế ti trong lúc quần P là mục tiêu bị hướng tới đầu tiên, diệt tế ti thì những người khác đều không có ai bổ huyết. Lâm Tương lập tức trước cấp bản thân hồi huyết đảm bảo an toàn, lại nhìn thấy Bất Tử Chiến Hồn đã vọt đến bên người Quỷ Yểm, truy hắn vòng quanh. Người trong công hội Quỷ Âm thấy công hội trưởng bị người đuổi gϊếŧ cũng có vài người quay đầu hỗ trợ. Thời điểm công hội chiến, người chơi có thứ bậc cao trong hội khi chết được tính nhiều điểm hơn hội viên bình thường. Cho nên đảm bảo an toàn cho lãnh đạo cũng là một hạng mục trọng yếu, thậm chí có một số công hội tại thời điểm trước khi khai chiến sẽ đem chức hội trưởng cho người khác để đảm nhiệm làm người kháng, nhưng Quỷ Yểm lại không làm như thế.

Tiêu Đông trong lúc bận rộn vẫn quan tâm đến tình hình chiến đấu chung quanh, phát hiện bản thân có vẻ xem nhẹ năng lực chiến đấu của Hạ vân Dương. Bất Tử Chiến Hồn một thân cực phẩm trang bị, chú định hắn PK chỉ cần khiêng đánh là được, nếu để hắn cùng cao thủ như Tiêu Đông một chọi một, kết quả nhất định thảm bại, nhưng quần P thì chung quanh đều là người, chém ai mà chẳng được, thực sự hợp ý đại sát tứ phương của Hạ Vân Dương. Tuy hắn ngoạn trò chơi thật lộn xộn, nhưng cũng không quá ngu ngốc, Tiêu Đông mất nhiều thời gian bồi hắn ở trường thi đấu, dạy thao tác lâu như vậy cũng không uổng phí, cư nhiên có thể giúp hắn gϊếŧ mấy tên đến hỗ trợ Quỷ Yểm.

Sát trận công hội lúc nãy bị đánh cho không kịp trở tay, giờ tất cả đều hồi phục tinh thần, bắt đầu thích ứng với loại quần P lộn xộn này. Tiêu Đông xuyên qua chiến trường, tìm kiếm mục tiêu của bản thân, liên tiếp gϊếŧ vài người rồi nói: “Đi đến điểm sống lại, không cho mấy người hồi sinh kịp hồi huyết.”

Ngũ Võ lên tiếng, mang vài người qua. Lúc ở điểm sống lại có 20s trạng thái vô địch, nếu di động hoặc sử dụng kỹ năng sẽ tự bỏ hủy trạng thái vô địch. Ngũ Võ dẫn người chờ ở đó, người sống lại đều chỉ còn chút huyết, muốn truyền tống đến bên cạnh NPC hồi huyết, như vậy chỉ cần bọn họ vừa động, tất nhiên sẽ bị gϊếŧ. Quỷ Yểm cũng gϊếŧ đến hứng khởi, quả thật cũng tiễn được không ít người, khiến hắn căn cản không tất yếu cần sống lại, tập trung lực lượng thừa thắng xông lên, đem đầu lĩnh Bất Tử Chiến Hồn cũng Lợi Nhận xử lý xong mới nói, cho nên tạm thời không quản chuyện người chết. Nhưng Tiêu Đông lại xem đúng thời cơ, đem tiễn hai tế ti đến điểm sống lại cho Ngũ Võ xử lý.

“Đem tế ti ngăn lại, đừng cho bọn họ đi ra.”

Quỷ Yểm phát giác có điểm không ổn, vốn chỉ huy những người khác đi sống lại rồi tiếp tục trợ giúp, Hạ Vân Dương phát huy tác dụng tường đồng vách sắt, ngăn trở đường đi của bọn họ. Sát trận công hội tuy rằng nhân số ít hơn đối phương mười người, nhưng đều được bù lại nhờ Hạ Vân Dương bỏ tiền ra làm trang bị, trang bị của các thành viên thập phần vững vàng, có thể khiêng, có thể đánh, bù lại chỗ thiếu hụt do không có kinh nghiệm PK.

Tiêu Đông bám trụ đánh chủ lực của Quỷ Âm, Hạ Vân Dương tự do chạy loạn chém người lung tung, đem cái đuôi Lâm Tương mệt đến nước mắt đều đi ra. Ngũ Võ bám trụ điểm sống lại, không có việc gì liền chỉ huy người bên cạnh đi phá hư cờ của Quỷ Âm. Ước chừng còn 50s, hệ thống bắt đầu đếm ngược thời gian đóng bản sao. Tiêu Đông nói: “Trở về khiêng cờ, thời gian sắp hết.”

“Còn có một phút.”

“Một phút cũng được, bất quá ngươi có thể cam đoan không ra sai sao?”

“Không thể.” Hạ Vân Dương thành thành thật thật trả lời.

Tiêu Đông nhìn thoáng qua tích phân nói: “Điểm hiện tại của chúng ta với bọn họ không sai biệt lắm, không thể dựa vào tích phân thắng.”

“Để ta đây đi, Tiểu Võ ca yểm hộ ta.”

“Yểm hộ cái gì, ngươi cùng xe tăng giống nhau, người nào cản trở được ngươi.”

“Đối lời kịch ngươi được không, không thú vị.” Hạ Vân Dương nói xong liền hướng bên cờ bên trận địa chạy tới, cầm lấy liền nói, “Bị giảm tốc a, đi lại hảo chậm.”

Tiêu Đông nói: “Ngươi khiêng trong chốc lát, nhanh đến chuyển cho ta, ta tới đón.”

“Được rồi.”

Hạ Vân Dương khiêng cờ chậm rãi đi, Quỷ Yểm xem tích phân so công hội đối phương cao gần mười điểm, đã nghĩ kéo dài thời gian dựa vào tích phân thủ thắng, cho nên rõ ràng không đi chuyển cờ, đem tất cả mọi người điều lại đây vây đánh Bất Tử Chiến Hồn đánh, ngăn cản hắn chiếm lĩnh trận địa bên mình.

Hạ Vân Dương vốn khiêng vài người công kích, Lâm Tương đáng khinh tránh phía sau gia huyết, không đến nơi đến chốn cũng là không cái gì sự. Nhưng là hiện tại người rất nhiều, liền có điểm khiêng không trụ, huyết điên cuồng điệu xuống.

Tiêu Đông ở bên ngoài thả vài cái cạm bẫy, đối Hạ Vân Dương nói: “Hướng ta bên này chạy.”

Hạ Vân Dương chạy đến cạm bẫy bị nhốt, Tiêu Đông tay nhanh mắt lẹ, vọt tới trước mặt Bất Tử Chiến Hồn nói: “Đổi tay.”

“Ấn nút nào để đổi?”

“P.”

“Ngươi đừng mắng ta, ta lần đầu tiên ngoạn không biết có thể lý giải.”

“Kêu ngươi ấn P để trao đổi.”

“Úc.”

Ngũ Võ ở bên cạnh cuồng tiếu, kênh ngữ tần cũng có những người khác cười, nhưng rất nhanh lại đều nhịn xuống, cũng không biết là ai. Hạ Vân Dương cũng không để ý, nhấn P, đem cờ giao cho Tiêu Đông.

Phụ trọng cờ là dựa theo tỉ lệ phần trăm giảm tốc, Tiêu Đông tốc độ so với Bất Tử Chiến Hồn vẫn là mau hơn, xuyên qua đám người đem cờ sát đến trận địa của công hội Quỷ Âm, Quỷ Yểm vừa thấy lập tức phát hỏa, toàn viên ra trận chuẩn bị phá cờ. Lúc này Lâm Tương công khai kɧıêυ ҡɧí©ɧ: “Quỷ Yểm, ta ở đây.”

Ta ở đây, ta ở đây, ta ở đây…

Như đoạn phụ đề được xoát liên tục, thật lâu không có tiêu tan. Quỷ Yểm lúc trước ái mỹ nhân nhiều như thế nào thì giờ cũng hận cũng nhiều như thế. Vốn phải lấy đại cục làm trọng, hắn bị kêu liên tục như thế, lập tức khí huyết dâng lên, quay đầu đuổi gϊếŧ. Lâm Tương cũng không gia huyết, ngược lại để hắn gϊếŧ từng chút một. Quỷ Yểm quả nhiện đặt toàn bộ lực chú ý trên người Mĩ Lệ Nhân Sinh, thâm nghĩ nhanh đem hắn gϊếŧ chết. Lâm Tương canh thời gian không sai biệt lắm liền nói Hạ Vân Dương: “Vân gia, mau tới chém chết hắn.”

Hạ Vân Dương đương nhiên rất thích ý cống hiến sức lực, lập tức xoay người một kiếm liền đem Quỷ Yểm tiễn bước.

Hạ Vân Dương lần này cănthời gian rất chuẩn, vừa lúc là thời đếm ngược đóng bản sao chấm dứt, một kiếm đi xuống hình ảnh liền biến thành truyền tống, chính mình đã trở lại đại sảnh quản lý công hội. Nhìn xem bốn phía tất cả mọi người tại, chỉ có Quỷ Yểm chết không thấy đâu.

“Hắn bị ta chém đi đâu vậy?”

“Quy thiên đi.” Lâm Tương sung sướиɠ khi người gặp họa nói.

Không nghĩ tới hắn vừa nói xong liền nhìn đến trên kênh Thế Giới Quỷ Yểm đang mắng GM, hắn cư nhiên chết trong bản sao bị đưa ra ngoài, còn điệu tiền, điệu kinh nghiệm.

“Này tuyệt đối là bug.” Hạ Vân Dương kinh ngạc nói,“Các ngươi xem ta hồng danh, thật giống PK dã ngoại a!”

Lâm Tương cười ha ha nói: “Này hồng danh đáng giá, bug khiến Quỷ Yểm nếm thử món mới lạ.”

Hắn mang tai nghe, không chú ý chính mình cười đến rất lớn, nói được cũng rất lớn. Càng không chú ý tới phía sau có người nghe được hắn nói chuyện quay đầu nhìn màn hình hắn đến nửa ngày.