Trọng Sinh Em Gái Quốc Dân

Chương 19: Khách khí

Nghe xong Úc Ninh kể, Mẹ Úc lo lắng chau mày lại.

Bà cân nhắc tìm từ, không biết làm thế nào giải thích cho con gái không biết lòng người hiểm ác:" vị đạo diễn Tiền này........"

Úc Ninh nhìn thấu lo lắng của mẹ, nói:" ông ấy là thầy giáo của đại học A, nghe nói thái độ làm người đặc biệt nghiêm túc, chính trực, đối với một diễn viên không có phẩm hạnh tốt ông ấy sẽ không cần."

Mẹ Úc nghĩ nghĩ, quả nhiên yên tâm, vươn tay xoa xoa cái trán của Úc Ninh, trêu ghẹo nói:" tiểu bại hoại, còn biết tự khen mình, nếu con muốn đi thì đi, nhưng mà không cần chậm trễ học tập "

Nói xong bà xách túi vào bếp, thấy cơm đã đặt, lắp bắp kinh hãi hỏi:" Ninh Ninh, là con nấu cơm sao?"

Úc Ninh vội vàng vào phòng bếp, nói:" đúng vậy a, mẹ, hôm nay mẹ nghỉ ngơi đi, để con thể hiện tài năng cho mẹ xem!" nói xong vươn tay cầm lấy túi trong tay bà.

Mẹ Úc tránh đi, trêu ghẹo hỏi:" con không phải lại đánh cuộc với Vi Vi cái gì đi? mẹ cũng không quên lần trước con đòi làm đồ ăn sáng, nhưng lại đem trứng gà cho vào lò vi sóng, kết quả khắp nơi đều phải dọn "

Úc Ninh ngẩn người, hình như có việc đó, nhất thời cả mặt đỏ lên, nhưng ngoài miệng vẫn ngụy biện:" mẹ, đều là chuyện trước kia mà, con bây giờ khẳng định có thể làm được, lần trước dì còn cho con gói bánh bao đấy "

Mẹ Úc làm sao tin tưởng lời nói của cô, cười có lệ vài cái, đẩy con gái ra khỏi phòng bếp.

ăn cơm xong, Úc Ninh liền tính toán gọi cho đạo diễn Tiền.

Tuy nói giờ ông ấy không một xu dính túi, nhưng trong giới giải trí - sư nhiều cháo ít này, vô luận nhìn theo góc độ nào vẫn nên sớm liên hệ với ông ấy.

nhớ ra tờ giấy ghi số điện thoại đã bị ném đi, Úc Ninh tuy rằng chỉ liếc qua một lần, nhưng bởi vì không có đặc biệt ghi nhớ nên trong đầu chỉ nhớ được vài con số.

Trầm tư một lát, cô quyết định sáng mai đi đến phim trường tìm ông ấy.

Vả lại không đề cập đến cũng có cách khác để liên lạc với đạo diễn Tiền, nhưng hôm nay cô nghiêm khắc cự tuyệt ông ấy, nếu không gặp mặt trực tiếp nói, thật sự là không thành ý.

Không đến 9 giờ, Úc Ninh đã tới phim trường Thiên Hải.

Nếu không phải bộ phim cần quay những cảnh cần thời gian đặc thù thì thông thường thời gian này đoàn phim vừa mới làm việc, đạo diễn vẫn không quá bận.

Bác bảo vệ đang cầm tách trà ngồi nghe đài, nhìn thấy Úc Ninh đứng ở cửa do dự không đi vào, lại không giống là fan đến tìm gặp các ngôi sao, từ trong phòng điều hòa ngó đầu ra hỏi:" người của đoàn phim nào?"

Úc Ninh tôn kính hướng ông ấy cười:" cháu là đến tìm đạo diễn Tiền Tụng Ca của đoàn phim < hà ngạn chi hoa >"

ông ấy không mặn không nhạt liếc cô một cái.

Úc Ninh lại tiếp tục nói:" cháu hôm qua có đến đây, hôm nay là đến thương lượng về nhân vật với ông ấy"

Ông ấy khoát tay, nói:" giấy thông hành, nếu không có thì gọi người tới đón "

nhưng cô có thể gọi ai tới đón chứ.

Úc Ninh lập tức nghĩ tới Kỳ Viễn Văn, dù sao chỉ cần có thể vào được phim trường, làm gì không ai quản.

cô vội bấm số của Kỳ Viễn Văn. điện thoại reo hồi lâu mới có người nhận, đối phương tựa hồ đang ngủ, âm thanh nói chuyện mơ hồ không rõ.

Úc Ninh nói thật xin lỗi, hỏi Kỳ Viễn Văn có cách gì cho mình được vào phim trường hay không.

Kỳ Viễn Văn trước đáp ứng "không thành vấn đề" sau đó dường như lại lập tức nhớ tới cái gì nói:" đoàn phim hôm qua quay đến ba giờ sáng, hẳn là phải 12 giờ mới có người."

Úc Ninh quấy rầy đối phương đang ngủ thật ngượng ngùng xấu hổ, càng không có mặt mũi nào bắt người ta đến đây một chuyến.

Muộn một chút thì muộn một chút vậy, cùng lắm là ngồi ở gần đây chờ một chút, trong ba lo của cô vừa vặn có quyển sách lý để học.

Úc Ninh an ủi mình như vậy, dọc theo đường về, muốn tìm một nơi râm mát để học bài.

Mới ngồi xuống, cô đột nhiên nhìn thấy một bóng người quen thuộc------là Trần Tiểu Phong!

đúng rồi cô sao lại có thể quên người này chứ, Lý Bân chính là ở trong đoàn phim của đạo diễn Tiền, Trần Tiểu Phong là trợ lý đương nhiên cũng phải ở đây.

Cô vội vàng cất quyển sách đang đặt trên đùi, nhanh chân chạy đến.

Tiểu Trần đang ở bên ngoài nhà hàng thức ăn nhanh Liên Tỏa để gọi cơm, anh ta vừa nhận điện thoại vừa dặn nhân viên cửa hàng:"...một phần vằn thắn tể thái, nửa phần bánh xốp củ cải, nửa phần lòng đỏ sốt lúa mạch, không cần bỏ hành, tương và ớt. Có sandwich không? vậy lại thêm hai phần bánh bao hấp, hai cốc sữa đậu nành........... a không, một cốc sữa đậu nành, một phần bánh nếp viên trôi nước "

Nói xong liền từ ví móc tiền ra đem tiền lẻ đi thanh toán.

Úc Ninh lúc này mới tìm được cơ hội mở miệng, nói:" Anh Trần, xin chào "

cả ngày bị gọi đến gọi đi, Tiểu Trần nhất thời không phản ứng kịp là đang gọi bản thân, còn chăm chú nhìn động tác của nhan viên bán hàng, phòng ngừa đối phương không kiểm tra mà lấy nhầm.

Úc Ninh đánh phải tiến lên thêm hai bước, đứng bên người anh ta chào hỏi:" Anh Trần, thật trùng hợp, anh cũng ở đây sao?"

Tiểu Trần lúc này mới chú ý đến cô gái đứng bên cạnh, anh ta lập tức nhận ra Úc Ninh, nhưng lại nhớ đến bản thân suýt vì cái cốc của cô mà mất việc. Nếu không phải Lý Bân phân phó, anh ta căn bản không nghĩ đem cái cốc trả lại. Một cô gái tâm tư sâu như vậy, cố ý chạy đến gần phim trường, cùng trợ lý thần tượng chào hỏi.

Muốn làm cái gì không cần nói cũng biết.

Tiểu Trần trong lòng cười lạnh, trên mặt khách khí nói:" cô gái, xin chào, xin hỏi cô là?"

Anh ta ngay từ đầu rõ ràng đã nhận ra cô. Úc Ninh có chút khó hiểu, nhưng vẫn cười giới thiệu:" tôi là nhân viên cửa hàng bánh bao mà cho anh mượn cái cốc, anh nhớ không?"

Tiểu Trần ra vẻ trầm tư một lát, nghi hoặc hỏi:" mượn cái cốc?" rồi như đột nhiên nhớ ra nói " nga......! cái cốc tôi không phải đã trả lại sao? như thế nào, có vấn đề gì sao?"

Đến bây giờ Úc Ninh như thế nào lại đoán không ra anh ta có ý không nhớ ra mình.

Cô kiên trì giữ nụ cười:" không có vẫn đề gì, chính là tôi có một việc muốn nhờ anh, chính là......"

" tiên sinh, của ngài đã xong, mời xem qua " cô gái bán hàng đột nhiên cắt đứt lời Úc Ninh. Tiểu Trần nhìn qua, không đợi Úc Ninh mở miệng nói liền đáp:" thật ngại quá, tôi còn có việc, không thể nói chuyện cùng cô " liền đi mà đầu cũng không ngoảnh lại.

Úc Ninh đành phải một lần nữa quay về ngồi cạnh gốc cây. Tiểu Trần vội vàng đi tới một chiếc MPV đỗ ven đường, ngồi vào ghế sau, thân hình cao lớn của hai người đàn ông ngồi song song, một người ngồi sống lưng thẳng tắp, đang cúi đầu giải quyết văn kiện trên Macbook, người còn lại đội mũ lưỡi chai che mặt, đôi chân dài không quy củ gác lên trên lưng ghế trước.

Nghe thấy tiếng mở cửa xe, thanh âm dưới mũ lưỡi trai truyền đến, người đàn ông khiển trách:" như thế nào mua đồ ăn cũng lâu như vậy "

Tiểu Trần đem thức ăn đưa ra phía sau, cúi đầu khom lưng cười, anh ta không dám nói đến chuyện đυ.ng phải Úc Ninh, chỉ có thể nói:" phải làm bánh nếp, mất chút thời gian "

người đàn ông " hừ " một tiếng, mũ lưỡi trai bị bỏ xuống, lộ ra khuôn mặt có chút tái nhợt.

anh ta giơ hai ngón tay cẩn thận lật túi mua hàng, nhìn qua, nghiêng đầu hỏi:" uy, có muốn ăn bánh xốp không?"

Lý Bân thuận miệng nói:" để chỗ đó đi " anh nhìn qua thời gian trên màn hình:" sắp đến thời gian gặp mặt đạo diễn Tiền rồi, trước đi rồi nói "

Lục Xiển một chút cũng không khách khí cắn một miếng bánh xốp củ cải, thuận tiện từ nói sau của ghế trước lấy ra một cái khẩu trang, đeo lên một bên tai nói:" chốc nữa tớ chính là trợ lý của cậu, tớ thật muốn xem, cái đoàn phim hạng ba này có gì tốt "

Mặt trời dần dần lêи đỉиɦ, nhiệt độ cũng tăng lên.

Phim trường vốn là ở khu vực ngoại ô chờ quy hoạch, những bồn cây bên đường đều đã được trồng những loại cây xanh nhỏ.

Úc Ninh ngồi hơn 1 giờ, chỉ cảm thấy trán cùng lưng chảy đầy mồ hôi, đầu cũng có chút chóng mặt mơ hồ, thật sự không có cách nào làm bài tập.

Nhưng cô cũng không có hoang phí đi mua một cốc đồ uống lạnh giá mười mấy hai mươi đồng trong quán đối diện. Nhưng ngồi như thế này dưới ánh nắng mặt trời cũng không phải là biện pháp. Úc Ninh chậm rãi cất sách vở, chuẩn bị về nhà trước.

Mới vừa đứng lên, một chiếc xe ù ù đi tới. người trên xe không chút khách khí bấm còi " tít ---------tít-------"

Úc Ninh theo bản năng quay đầu lại, một chiếc xe việt dã màu tím vững vàng đỗ bên cạnh cô.