Editor: Phương Nam công tử
Beta-reader: Tử An tiên sinh
“Cường Cường, sắp muộn học rồi, làm sao con còn chưa rời giường nữa?”
Lăng Cường nằm trên giường không lên tiếng, tùy ý để ngón tay ưu mỹ thon dài ôn nhu chạm vào mình.
“Để papa nhìn xem, con khó chịu chỗ nào à?”
“Ba đừng lo cho con!”
“Papa làm sao có thể không lo cho con được? Mấy ngày nay con đều ăn rất ít, ngay cả món thường ngày con thích ăn nhất đều không đụng đến, papa còn đang lo lắng có phải hay không bao tử con có vấn đề, đang suy nghĩ muốn đưa con đến bệnh viện của papa kiểm tra tổng quát.”
“Con không bệnh con không bệnh! Ba tránh ra, đừng đụng con!”
“Hảo hảo, Cường Cường của chúng ta không bệnh không bệnh. Vậy Cường Cường là có cái gì phiền não sao? Có thể nói cho papa không?”
“Phiền não của con căn bản ba giải quyết không được đâu, nói cho ba cũng vô ích.”
“Sẽ không đâu mà, Cường Cường có chuyện phiền não gì chăng nữa, papa cũng nhất định ra sức nghĩ cách giải quyết giùm cho. Con mau nói cho papa có được hay không?”
“Con muốn chết.”
“Cái gì?”
Sắc mặt papa thoáng cái trở nên trắng bệch.
“Con nói con muốn chết!”
“Papa không cho phép con nói bậy!”
Một cái tát thật mạnh vào mặt y.
Theo trí nhớ Lăng Cường đến nay, đây là lần đầu tiên papa đánh y.
“Ba đánh chết con luôn đi! Thực sự con cũng không còn mặt mũi sống ở trên đời này nữa!” Nước từ viền mắt ào ạt chảy xuống, Lăng Cường đau lòng gào khóc.
“Cường Cường đừng khóc! Cường Cường đừng khóc! Là papa không tốt, papa không nên đánh con. Con tha thứ cho papa được không?”
Thấy papa tay chân luống cuống, Lăng Cường lập tức nhào vào lòng hắn khóc lóc.
“Papa, con biết ba thương con, nhưng con thực sự muốn chết. Mỗi ngày con đều ăn không ngon ngủ không yên, sống cuộc đời còn thống khổ hơn so với chết đi, ba dứt khoát để con được chết đi. Ô…”
“Con không được nói chết chóc! Con chết rồi thì papa làm sao bây giờ? Cường Cường là tâm can bảo bối của papa, là cốt nhục duy nhất của papa a! Cường Cường ngoan, con có phiền não gì mau nói cho papa, papa dù phải liều mạng cũng nhất định giải quyết cho con có được không?”
“Papa, nếu như con nói cho ba, ba không được coi thường con nga…”
“Ngốc à, papa làm sao có thể coi thường Cường Cường của ba chứ?”
“Vậy được rồi, con nói cho ba… Con… Mỗi buổi tối con đều nằm mơ…”
“Nằm mơ? Cường Cường mơ cái gì vậy?
“Con mơ tới… Mơ tới…”
“Mơ tới cái gì thế? Cường Cường không phải sợ, mau nói cho papa.”
“Con mơ tới… Mơ tới có người… Cùng con làʍ t̠ìиɦ…”
“A?”
Biểu tình khϊếp sợ của papa làm Lăng Cường phi thường đau khổ.
“Con biết papa nhất định sẽ coi thường con mà! Sớm biết vậy con đã không nói cho ba!”
“Không phải không phải mà, papa không có coi thường Cường Cường! Papa chỉ là ngạc nhiên thôi.”
“Gạt người, nhất định ba nghĩ con là biếи ŧɦái đúng không?”
“Cường Cường làm sao lại là biếи ŧɦái chứ, đàn ông ai cũng có loại mộng xuân này, đây là rất bình thường, Cường Cường không nên lo lắng.”
“Thật vậy chăng? Papa không có gạt con?”
“Papa không có gạt con đâu.”
“Vậy biểu tình trên mặt ba vì sao kỳ quái như vậy?”
“Papa chỉ là… Chỉ là nhất thời không thể ngờ… Ai… Cường Cường của ba nhưng cũng…”
“Trưởng thành một chút cũng không tốt! Mỗi lần từ trong mộng tỉnh dậy con lại cảm thấy hảo trống rỗng nga…”
“Ban ngày Cường Cường có thể vận động nhiều một tí, như là chơi bóng rổ, bơi a, có vậy thì buổi tối mới cảm giác trời nhanh sáng hơn.”
“Con rất ghét ba dùng giọng điệu bác sĩ mà nói! Con là con trai ba, không phải bệnh nhân của ba!”
“Không phải thế, Cường Cường, papa không có ý này.”
“Con mặc kệ! Papa, ba giúp con tìm một cô gái tới có được không? Con muốn làm! Con hảo muốn làm!”
“Con nói cái gì…?!”
“Đàn bà! Con muốn tìm đàn bà!”
“Không cho! Không cho! Papa không cho phép!”
Lăng Cường chính là lần đầu tiên thấy biểu tình ba mình nghiêm khắc như vậy.
Ngũ quan nhu hòa kia kích động mà vặn vẹo, đôi mắt ẩn sau cặp kính tựa như hai chậu lửa đang thiêu đốt, toàn thân đều run kịch liệt.
“Papa là kẻ đại lừa đảo! Ba không phải vừa bảo con có cái phiền não gì ba nhất định sẽ giải quyết cho con sao? Căn bản là ba đang dối gạt con! Sau đó con không bao giờ… tin papa nói nữa đâu!”
“Cường Cường, papa không có lừa con. Con muốn papa làm cái gì đều có thể, nhưng chỉ có chuyện này, papa tuyệt đối không thể đáp ứng con.”
“Vì sao? Tùy tiện giúp con tìm một cô gái khó khăn như thế sao?”
“Ba tuyệt đối không cho phép bất cứ con nhỏ lẳng lơ nào đụng vào con dù chỉ một cọng lông tơ!”
“Vậy papa rốt cuộc muốn con làm sao bây giờ? Con muốn làm đến sắp điên rồi!”
“Cường Cường…”
“Ô… Papa, ba giúp con với, giúp con đi mà!”
“Cường Cường ngoan, Cường Cường không khóc, bộ dạng này của con khiến lòng papa đều tan nát hết cả. Papa giúp con, papa giúp con là được.”
“Thật vậy chăng? Papa, vậy ba muốn giúp con thế nào đây?” Thấy papa dường như có vẻ hạ quyết định trọng đại, Lăng Cường không khỏi hưng phấn mà hỏi.
“…Con ngoan ngoãn nằm xuống, nhắm mắt lại, cái gì cũng không nên hỏi.”
“Papa…”
“Cường Cường nghe lời.”
“Hảo, con nghe papa nói.”
Y ngoan ngoãn nhắm mắt lại, không nhúc nhích.
Nhưng qua một lúc lâu, Lăng Cường vẫn không cảm thấy bất cứ động tĩnh gì, nhịn không được mở miệng. “Ba —— “
“Suỵt…” Papa đưa một ngón tay đặt trên môi y.
Chăn được xốc ra nhẹ nhàng.
Bên dưới tấm chăn y không mặc một mảnh vải.
Nghĩ đến papa đang nhìn chằm chằm vào cái đã tra tấn y nhiều ngày kia, một chút cũng không chịu an phận, Lăng Cường hứng thú không ngớt.
“A…”
Tiếng papa thở ra vì kinh ngạc khiến cái thứ gì đó mau nổ tung của y cương cứng thêm ba phần.
Nhanh lên một chút, papa, nhanh lên một chút!”
“Cường Cường…”
Thứ thẳng cứng nóng bỏng y chang cây gậy lửa bị một đôi tay mềm dẻo lạnh lẽo nhẹ nhàng bao phủ lên.
Lăng Cường chấn động liên tiếp, hệt như có tia sét nháy mắt bắn trúng mình ——
“A ——” Nhịn không được mà thất thanh kêu lên.
Papa bị tiếng kêu của y làm cho sợ hãi, vội vàng thu hồi bàn tay.
“Không ——” y kích động mở mắt ra, mạnh mẽ nắm lấy tay papa áp vào thứ gì đó sắp bốc hỏa của mình.”Papa đừng —— “
“Cường Cường…” Thanh âm papa run rẩy đáng thương.
“Khẽ động a… Van cầu ba… Van cầu ba… Papa…”
Biết papa chịu không nổi loại ánh mắt nhã nhặn cầu xin, y làm sao có thể không tranh thủ lợi dụng. Quả nhiên, papa thoáng chốc liền khuất phục ngay. Nhẹ nhàng cầm lên, rồi lại từ trên đỉnh vuốt xuống tận gốc. Papa thật đáng khen, hai tay cực độ linh xảo do đã từng giải phẫu cứu vô số sinh mệnh, mà lúc này đây, hắn cũng đang cứu vớt con trai muốn phát điên đến nơi.
“Cáp a… Cáp a… Papa, ba khiến cho con thật thoải mái…”
Lần đầu tiên trong cuộc đời được người khác thủ *** cho, đã vậy còn là papa yêu dấu nhất nữa chứ, khoái cảm cường liệt khó có thể hình dung làm Lăng Cường kích động nẩy người lên như cái cung, khó có thể khắc chế mà lớn tiếng thở dốc.
“Thoải mái sao? Cường Cường thực sự thoải mái sao?”
“A a… Thoải mái… Thật thoải mái…”
Tinh tế thưởng thức loại khoái cảm tuyệt hảo này, Lăng Cường nhịn không được mà hơi vặn vẹo … À, phải nhìn một chút vẻ mặt papa lúc này chứ nhỉ.
Khuôn mặt kia bình thường thoạt nhìn cực độ cấm dục giờ đây chính là phủ lên một tầng mồ hôi mỏng, đôi mắt mê đắm phía sau tròng kính thấp thoáng ánh nước lay động, đôi môi với đường cong duyên dáng nhếch lên, dường như đang khổ sở chịu đựng điều gì.
Vẻ mặt ẩn chứa vô hạn mê hoặc kia làm y nhịn không được mà tin đập loạn xạ. “Papa, mút con…”
Papa nghe vậy nhìn y cứ như gặp quỷ.
“Papa, van cầu ba, con hảo muốn.”
“Cường Cường… Con… Con điên rồi sao? Papa là ba con a! Ba làm sao có thể thay con… Thay con…”
“Van cầu ba, papa, chỉ mút một chút thôi có được hay không?”
“Không được! Tuyệt đối không được!”
“Quên đi! Con tự mình đi tìm một cô giúp con làm!”
Lăng Cường nhảy dựng lên, cũng không quay đầu lại mà hướng cửa đi đến. Nguyên tưởng rằng papa nhất định sẽ gọi mình lại, nhưng không nghĩ tới cái người phía sau thế nhưng không hề nhúc nhích.nLăng Cường vừa tức vừa đau lòng, nhất thời nghĩ căn bản mình chính là tự mình đa tình. Mặc kệ y đối với papa có khát vọng thế nào đi nữa, chung quy y chỉ là thằng con của người ta thôi. Mà lại có ai sẽ đối với con trai mình sản sinh du͙© vọиɠ chứ? Sự thật cho tới bây giờ bất bình thường chắc cũng chỉ có duy nhất bản thân mình!
Buồn khổ kêu gào trong lòng, nước mắt không vâng lời mà rơi xuống.
Nguyên bản đi tìm đàn bà chỉ là cái cớ buồn chán, thế nhưng ngay lúc này Lăng Cường chỉ muốn làm một việc.
Mình muốn đi tìm gái! Mình muốn tùy tiện tìm đại một con để chơi! Mình sẽ không bao giờ đi cầu xin ông già vô tình kia nữa.
Nâng tay gạt đi nước mắt, Lăng Cường đi tới trước tủ quần áo vớ đại một bộ khoác lên người.
“Cường Cường con… Con đang làm gì…?” Thanh âm của nam nhân đằng sau run rẩy như muốn vỡ vụn bất cứ lúc nào, “Con muốn đi đâu?”
“Con đã nói rồi, kiếm —— đàn —— bà.” Lăng Cường cũng không quay đầu lại, nói như đinh đóng cột.
“Không cho!” Nam nhân đột nhiên phóng tới bắt đầu lung tung lột quần áo y, “Cởi ra cho ba, papa không cho phép con đi! Đi đâu cũng không cho đi!”
“Buông tay! Ba buông ra! Con không cần ba lo!” Lăng Cường cho tới bây giờ chưa hề bị người ta đối đãi thô bạo như vậy, không khỏi càng phát điên thêm, hai tay y cố sức đẩy ra ——
“A ——” papa bị đẩy ngã xuống đất đập đầu vào sàn nhà, phát sinh một tiếng rên.
“Papa ——!” Lăng Cường sợ đến hồn vía lên mây, vội vã tiến lên một tay ôm lấy ba mình vào lòng. “Ba có sao không?”
“… Ba vẫn ổn, papa không có việc gì, Cường Cường đừng khóc…”
Mãi đến khi papa giơ tay lên xóa đi nước mắt trên mặt y, Lăng Cường mới biết rằng mình khóc.
“Ô… Xin lỗi, papa, xin lỗi… Đều là con không tốt… Con đáng chết, con thật đáng chết!” Nghĩ đến mình thế nhưng lại để bản thân tổn thương người quan trọng nhất, Lăng Cường hận không thể dùng một đao gϊếŧ mình.
“Cường Cường!” Papa đột nhiên gắt gao ôm lấy y, ghé vào lỗ tai y gấp gáp nói nhỏ, “Papa đồng ý, papa cái gì cũng đồng ý…”
“Papa?” Lăng Cường trong khoảnh khắc không rõ hắn đang nói cái gì.
“Chỉ cần papa nguyện ý làm, Cường Cường sẽ không bỏ đi, đúng không?”
“A?” Lăng Cường phải hơn nửa ngày mới phản ứng lại.
“Cường Cường thế nào còn nghe không hiểu? Con… Con không phải muốn papa… Mút… Mút…” Papa nói còn chưa nói xong, mặt mày đều đỏ cả lên.
“Papa!” Lăng Cường nghe vậy vui sướng mà hôn tới tấp lên mặt papa, “Ha ha, thật tốt quá, papa đáp ứng rồi! Papa đáp ứng rồi!”
“Cường Cường, không nên la lớn tiếng như vậy!”
Lăng Cường thấy papa bối rối đến chân tay luống cuống, biết bản thân đã đắc ý vênh váo quá mức rồi.
“Papa, con hảo yêu ba…” Nhẹ nhàng mà nâng lên khuôn mặt papa đang đỏ bừng, Lăng Cường ở trên môi hắn buông xuống từng cái hôn.
“Cường Cường…” Papa phát ra một tiếng thở dài nỉ non.
“Papa, ba thật đẹp… Ba là người con thấy đẹp nhất đó… Con hảo yêu ba…” Lăng Cường tháo mắt kính ba mình xuống, vừa tinh tế hôn mỗi một tấc da thịt trơn láng trên mặt papa, vừa không ngừng nói lời yêu thương bất tận.
“Cường Cường cầu xin con… Không nên… Không nên thêm nữa…”
Lăng Cường phát hiện viền mắt papa phiếm hồng, hình như có thể khóc bất cứ lúc nào. Nhưng điều đó chẳng những không có làm y thu lại dục vọng, trái lại còn khiến du͙© vọиɠ tà ác càng bành trướng thêm…
“Hảo, con không nói là được. Vậy papa mau giúp con mút đi, côn th*t của con cứng đến mau nổ tung rồi.”
Papa bị y cố ý nói ra lời lẽ trắng trợn, mắc cỡ hé lộ khuôn mặt giống như đang xuất huyết.
Lăng Cường cười tà, cởϊ qυầи dứt khoát, nằm dang hai tay hai chân ở trên giường, để côn th*t vừa cứng vừa lớn của mình lồ lộ dựng thẳng đứng trước mắt papa.
Y nghe papa hoảng loạn thở gấp một chút.
“Mau tới a, papa.”
Papa do dự chỉ chốc lát, rốt cục chậm rãi cúi đầu tới gần y.
“Hàng của con lớn hay nhỏ vậy? Papa?”
“Lớn… Siêu lớn…”
Hơi thở của papa phun trên đỉnh côn th*t y, làm Lăng Cường càng kích động khó nhịn.
“Papa, nhanh lên một chút, con chịu không nổi rồi, mau mút con!”
Lăng Cường nhịn không được mà cố sức ấn đầu papa xuống phía dưới một cái, đem thịt heo bổng mau nổ tung của mình cắm thẳng tắp vào khoang miệng y mong nhớ ngày đêm ——
“Ngô ân —— “
Lăng Cường thấy trong miệng papa nhồi vào thịt heo bổng chính mình, nhìn đến nước mắt lẫn nước bọt chảy ròng, biểu tình chịu đựng ngược đãi dù thực chất không thể gánh vác khiến y không khỏi hưng phấn mà điên lẹ luôn!
“Cáp a… Cáp a… Papa, ba giỏi cực… Lại dùng sức mút! A a —— sướng chết con mất —— “
Giãy dụa cái mông, hướng về phía trước ra sức đâm chọc, Lăng Cường chưa bao giờ biết khẩu giao lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ kẻ khác điên cuồng như thế. Đôi môi papa gắt gao hút lấy cả cái côn th*t, đầu lưỡi còn đảo qua đảo lại một chút trên đầu đỉnh y, vui vẻ từ hai nơi khiến Lăng Cường tràn trề tinh lực rất nhanh đã đầu hàng ——
“A a —— papa —— con muốn đi ra —— a a —— “
Lăng Cường dường như phát cuồng mà kêu to bắn tinh, papa đáng thương không chỗ trốn bị ép nuốt vào tất cả dịch thể của y.
“Khụ khụ —— “
Papa hình như bị dịch thể y làm sặc đến ho liên tục, làm cho Lăng Cường vừa yêu vừa xót nhịn không được mà xô ngã hắn xuống đất ——
“Papa, rất khó chịu sao? Xin lỗi, để con trai bồi thường ba nha…”
Lăng Cường thừa dịp ba mình còn chưa có lấy lại tinh thần, một phen liền mò mẫm trong áo ngủ hắn!
Cúc áo lần lượt rơi ra, papa trừng lớn mắt, vẻ mặt mờ mịt…
“Cường Cường… Con… Con muốn làm gì?”
“Con muốn làʍ t̠ìиɦ với ba.”
“Cái gì? … Con nói cái gì?”
“Con yêu papa, con muốn cùng papa làʍ t̠ìиɦ.”
“Cường Cường! Con điên rồi sao?!” Papa lúc này mới ý thức được cái gì, bắt đầu la to, liều mạng giãy dụa đứng lên, “Buông tay! Buông nhanh lên!”
“Con không buông, con yêu papa, con muốn cùng papa làʍ t̠ìиɦ! Con muốn cùng papa kết hợp làm một!”
Lăng Cường ở trường là đội trưởng đội bóng rổ nên lực tay vô cùng lớn, người ba chẳng bao giờ vận động làm sao là đối thủ của y được, Lăng Cường dùng một tay ngăn chặn hai tay ba mình đang vùng vẫy, tay kia một phát lột đi quần ngủ của hắn ——
“Không ——” Papa đột nhiên phát sinh một tiếng khóc kêu tuyệt vọng! “Cường Cường không nên —— không nên a —— “
“Papa ——” Lăng Cường nhìn cảnh tượng trước mắt, kinh ngạc nở nụ cười, “Ba gạt con, ba rõ ràng muốn đùa giỡn con trai ba như vậy.”
Nguyên lai papa đã sớm cứng đến không chịu nổi, độ dài so với mình cũng không khác là bao, côn th*t màu sắc nhợt nhạt từ trong quần nhảy ra, sừng sững đứng vững trước mắt y.
“Không nên nhìn! Ô… Papa hảo mất mặt… Cường Cường van con không nên nhìn…” Một giọt nước mắt lăn tròn trên mặt papa…
Lăng Cường từ trước chưa từng thấy qua papa rơi nước mắt trước mặt mình, không khỏi vừa kích động vừa yêu thương, vươn đầu lưỡi liếʍ đi giọt nước mắt của hắn, “Papa, đừng khóc… Con yêu ba… Để cho con yêu ba… Con sẽ hảo hảo yêu thương ba… Papa…”
Lăng Cường vừa thổ lộ ái ngữ, vừa hạ từng cái hôn xuống thân người papa, từ mi, mắt, mũi, môi, một đường đi xuống cái cổ với đường cong duyên dáng, rồi lại một hơi ngậm vào cái núm mê người kia ——
“A a ——” Papa hét lên một tiếng, giống như bị điện giật mà nhảy dựng lên ——
Lăng Cường nghe được papa kêu la càng thêm ra sức nút.
“Ngô… Ân a… Cường Cường… Van cầu con… Thả papa… Không được… Ô… Papa chịu không nổi đâu…”
Núm vú đáng thương bị nút đến vừa hồng vừa sưng, trên da thịt trắng nõn có vẻ càng thêm đỏ tươi mê người, Lăng Cường không để ý papa đang giãy dụa kêu khóc, thay phiên nút hai cái núm đáng yêu.
“Khi còn bé papa hay dùng cái này giúp con bú sữa sao?” Lăng Cường cố ý nhục nhã papa, phát ra tiếng nút lách chách.
“Không có… Papa không có… A a… Cường Cường cầu xin con… Van cầu con…”
Thấy papa bị khoái cảm tra tấn đến hai mắt đẫm lệ lưng tròng, Lăng Cường lén lút buông lỏng bàn tay đang kiềm chặt.
“Cầu con cái gì?” Lăng Cường ngừng nút, từ giữa đôi môi nhả ra núm vú sưng tấy.
“A a —— không ——” papa quả nhiên như Lăng Cường tính toán, vươn hai tay đem đầu của y ấn lại trước ngực.
“Papa thật *** đãng mà!” Thấy papa cần y như thế, Lăng Cường càng thêm không kiêng nể gì cả, y hệt như dã thú động dục bắt đầu điên cuồng mà cắn xé con mồi dưới thân, đem hai núm vú papa gặm cắn đến gần như chảy máu ——
“A a —— Cường Cường —— đau quá đau quá ——” papa rõ ràng khóc kêu đau đớn, nhưng lại ôm chặt lấy y.
Lăng Cường tra tấn xong hai chiếc núm đáng thương kia, tư tưởng phóng túng càng đại trướng, bắt đầu tìm kiếm mục tiêu kế tiếp.
“A a —— Cường Cường con muốn làm gì? Không nên không nên —— “
Papa phát giác ý đồ y, hai chân bắt đầu điên cuồng mà đá đạp lung tung, Lăng Cường mất hứng liền một phen sử dụng kĩ xảo nhằm ngăn chặn hắn.
“Cáp Aha a…” Lăng Cường ồ ồ thở phì phò, “Papa, không nên trốn, con biết ba vốn không muốn trốn, đúng không?”
“Không không… Cường Cường… Van cầu con thả papa… Ô… Như vậy không được… Không được a… Papa mút cho con, papa mút cho con ra có được không? Van cầu con…”
Trên mặt papa tràn đầy nước mắt cầu xin, nhưng Lăng Cường biết rằng bản thân đã không thể quay đầu lại nữa rồi.
“Không được! Ngày hôm nay con nhất định phải làm, nếu không con sẽ điên đó!” Lăng Cường cúi đầu tiến hành liếʍ láp côn th*t thẳng cứng của papa, làm papa phát sinh tiếng thét chói tai tiêu hồn ——
“A a —— Cường Cường —— không nên như vậy… A a —— “
Lăng Cường vừa mới được mút cho, đương nhiên biết khẩu giao đối với một người đàn ông có bao nhiêu kí©ɧ ŧɧí©ɧ, y sử dụng hết mọi tuyệt chiêu, đem tất cả những gì còn nhớ được từ sách cấm và AV cho đến tri thức ở trường học dùng trên người papa, khiến papa vì khẩu kỹ của mình mà dục tiên dục tử, khóc kêu không thôi.
“Trời ạ trời ạ —— Cường Cường —— papa muốn chết —— a a —— “
Cùng với thân thể papa điên cuồng co quắp một trận là, đại lượng dịch thể phun vào trong miệng y, Lăng Cường tham lam một ngụm rồi một ngụm cẩn thận nuốt hết xuống, say sưa thưởng thức hương vị dịch thể của papa yêu dấu.
“Hảo hảo ngon a, papa…”
Papa thấy y liếʍ nốt giọt tinh đọng lại nơi khoé miệng thì, biểu tình không thể tin nổi.
“Còn chưa đủ a, con còn thèm lắm, làm sao bây giờ ha? Papa…”
“Không… Không nên ——” ánh mắt papa hình như phát hiện cái gì, kích động chuồn khỏi dưới người y, chạy nhanh hết mức về phía cánh cửa ——
Lăng Cường lí nào để papa trốn thoát, nhanh như cắt lại đặt papa y dưới thân ——
“Papa, ba thật không ngoan, lẽ nào ba mặc kệ Cường Cường sao? Cường Cường thực sự thèm a…”
Lăng Cường không để ý papa khóc lóc cầu xin mình ra sao, liền một phen nâng lên cái mông mỹ lệ của hắn, tách ra hai bờ mông mê người, để lộ tiểu huyệt làm y thèm khát đến phát điên đang ẩn giấu trong đó ——
“A…” Lăng Cường phát ra một tiếng thở dài kích động.
Nụ hoa nhỏ màu hồng phấn hoảng hốt mà gắt gao khép kín, Lăng Cường đến gần phía trước, thoáng cái vươn đầu lưỡi liếʍ lên, liều mạng muốn cho hoa huy*t papa nở rộ giữa môi mình.
“A a —— không nên —— Cường Cường không nên như vậy —— thật đáng sợ —— thật đáng sợ —— ô… Papa tự nhiên thấy kỳ quái quá… Ba không thích như vậy… Van cầu con không nên liếʍ nữa mà… A a —— “
Papa thét chói tai mà giãy dụa cái mông muốn tránh né đầu lưỡi y xâm phạm, nhưng thịt huyệt toả ra mùi vị *** mỹ lại không chiều lòng người, đã sớm thành thật mở ra cho thằng con.
Lăng Cường vừa nhìn thấy liền tận dụng thời cơ ngay, lập tức tiến quân thần tốc, thoáng chốc đem cả đầu lưỡi đẩy vào ——
“A a —— đừng mà —— “
Đầu lưỡi Lăng Cường mới liếm vài cái lên thịt huyệt vừa ướt vừa nóng, papa liền thét chói tai mà bắn tinh luôn ——
“A a —— papa phải ra —— “
Thịt huyệt điên cuồng co quắp kẹp chặt đầu lưỡi Lăng Cường, đại lượng dung dịch ngọt ngào ồ ồ chảy vào môi y, làm Lăng Cường mút mát một cách cơ khát.
Đến khi Lăng Cường ăn uống no đủ thì, nửa người trên của papa đã mềm nhũn ngã vào trên giường, không nhúc nhích, chỉ có cái mông là vẫn còn vểnh cao.
Vừa hài lòng vừa kiêu ngạo mà vuốt ve hai chân mỹ lệ thon dài dưới thân, Lăng Cường ôm lấy vòng eo mềm dẻo của papa, côn th*t cứng rắn để ở thịt huyệt bị y liếʍ còn chưa kịp khép lại, một phát động thân, liền không lưu tình chút nào mà hung hăng đẩy vào ——
“Ô a ——” papa rên lên đầy bi thảm, hai tay liều mạng nắm chặt drap giường.
“A a —— papa —— con cuối cùng cũng vào được thân thể ba rồi —— a a —— sướng chết mất thôi ——” Lăng Cường hung tợn đong đưa thắt lưng, để côn th*t cương cứng đến nổ tung của mình điên cuồng ra vào thịt huyệt vừa nhỏ vừa chặt của papa ——
“Ô… Không… Cường Cường… Rút! Mau rút! Van cầu con, không thể, chúng ta không thể như vậy a ——” papa càng không ngừng khóc lóc cầu xin y.
“Có thể mà! Hô… Hô…” Lăng Cường thở hổn hển điên cuồng tiếp tục cắm rút, hưởng thụ khoái cảm *** mỹ khó có thể hình dung, “Vì sao không thể? Con yêu ba, papa, con yêu ba a —— “
“Ô… Không được… Không được… Đây là lσạи ɭυâи… Chúng ta không thể như vậy a… Ô…”
“Láo lếu!” Lăng Cường đưa tay ra phía trước một phát nắm lấy côn th*t papa, “Nếu như không được, vì sao papa lại cứng hả? Ba cũng mê chết con chơi ba như thế, đúng không?”
“Ô… Không có… Papa không có…” Papa khóc lóc, liều mạng lắc đầu.
“Ba lại gạt con, papa không phải từ nhỏ đã dạy con luôn phải nói năng thành thật sao?”
Lăng Cường banh mông papa ra, thấy thịt huyệt nho nhỏ kia bị côn th*t siêu lớn của mình căng chặt mà chảy ra một ít tơ máu, tuy rằng y có hơi áy náy, nhưng đây chính là một loại khoái cảm độc chiếm dục được thỏa mãn đầy đủ.
“Papa đã là người của con rồi, trinh tiết cái mông ba đã bị con cướp đi rồi, từ nay về sau ba không bao giờ có thể để cho người khác rờ ba một chút, nghe chưa?”
Papa chỉ khóc, không có trả lời.
Lăng Cường không có được đáp án nhất thời tâm phiền ý loạn, y tức giận mà đâm chọc lung tung trong cơ thể papa, chơi papa mình đến không thở nổi, chỉ có thể liều mạng cầu xin tha thứ.
“A a —— hảo sâu hảo sâu a —— tha ba tha ba đi mà —— Cường Cường —— papa sắp chết —— “
“Nói mau a! Papa, nói ba là của con, nói mau!” Lăng Cường quyết định xuất ra ngón đòn sát thủ, y cầm lấy đỉnh thịt heo bổng của hắn, bắt đầu ra sức chà xát.
“A a —— người cứu mạng a —— không nên đùa nơi đó —— a a —— ba nói ba nói —— Papa là của con! Papa là của con! A a —— ba muốn chết —— Cường Cường —— “
“A a —— papa không nên cắn chặt như thế a a —— không được con muốn bắn —— con trai của ba muốn bắn cho ba —— papa —— “
“A a —— trời ạ —— “
Papa giãy dụa cái mông một cách *** đãng hùa theo cuồng loạn cắm rút không có quy luật, sau khi y đâm phát cuối cùng, hai người phát sinh tiếng thét chói tai thật dài, cùng nhau đạt được cao trào tuyệt đỉnh ——
Vào ngày ấy, Lăng Cường không có đi đến trường, từ đó suy ra, papa thân yêu của y cũng bị y chơi cho không xuống giường được, ngay cả hơi sức để gọi điện thoại xin nghỉ cũng không có.
Từ hôm ấy đến nay, Lăng Cường hễ cứ về nhà là đè papa ra, mặc kệ là ở phòng khách, nhà bếp hay nhà WC, mặc kệ papa mình đang gọi điện thoại, nấu ăn hoặc đi vệ sinh, chỉ cần y muốn, y sẽ bất cần mà tiến nhập trong thân thể khiến mình tiêu hồn thực cốt.
Y đã từng nghĩ rằng ngôi nhà này chính là thiên đường, hạnh phúc chỉ thuộc về hai cha con bọn họ sẽ vĩnh viễn duy trì liên tục…
Mãi đến ngày kia.
Người ba được y dùng toàn bộ sinh mệnh mà yêu say đắm điên cuồng đột nhiên không hề báo trước đẩy mình xuống thẳng địa ngục ——
Không ——
Mạnh mẽ từ trên giường ngồi dậy, Lăng Cường cả người đều là mồ hôi lạnh.
Tuyệt vọng và oán hận trong mơ kia đủ để cho mình lần thứ hai chết đi, rõ ràng cứ như mới xảy ra hôm qua.
Nhưng y biết, chớp mắt một cái, cũng đã là mười năm.
Mười năm rồi.
Là mười năm địa ngục a…
Nước ứa ra từ hốc mắt khiến Lăng Cường chật vật nhắm mắt lại.
Y không phải không nghĩ tới cái chết, tuy nhiên cái cảm giác sống không bằng chết cuối cùng y cũng được thực sự nếm trải rồi.
Dường như y đã công khai tuyên bố với bạn tốt A Phong, khi người kia không chết trước, y tuyệt sẽ không chết.
Cái gì gọi là từ thiên đường rơi xuống địa ngục?
Cái gì gọi là sống không bằng chết?
Lăng Thanh Lam, hôm nay Lăng Cường tôi cũng muốn cho ông hảo hảo nếm thử!