Editor:
Băng Tiêu
Beta – reader:
Băng Tiêu
“Sao hôm nay ngoan thế?” Tề Thị Vân giơ mặt Kỳ lên, hài lòng nhìn vẻ mặt xấu hổ xen lẫn tức giận của Kỳ, khàn khàn cười, sau đó y liền áp lên môi Kỳ, ngăn cản điều Kỳ định nói.
“Đừng… ưm….” Kỳ bị y ôm chặt, ngực còn dán chặt vào ngực y, cảm nhận y hô hấp kịch liệt, cả người Kỳ cứ như bị khí tức của y vây quanh.
Quần áo từng món từng món chảy xuống, Tề Thị Vân cũng đã hôn dần xuống cổ, nhìn xương quai xanh tràn ngập hấp dẫn, y động tình mà cắn lên đó, như đang nhấp nháp một mỹ thực hấp dẫn mà mυ'ŧ… Trên làn da trắng nõn, những dấu hồng ngân bắt đầu trải rộng!
“A… ưm….” Kỳ bị kɧıêυ ҡɧí©ɧ cũng có chút nóng lên, tay của Tề Thị Vân cũng đã mò xuống, nắm lấy phân thân có chút ngẩng đầu của Kỳ.
Ôm Kỳ đi tới bên giường, rút chiếc trâm cài đầu ra, mái tóc đen nhanh như thác nước đổ xuống, nhìn bộ dạng yếu ớt của Kỳ lúc này, thật dễ dàng câu dẫn trái tim ngược đãi của người khác, Tề Thị Vân dùng sức ấn Kỳ xuống giường.
“A ưm… a…” Kỳ khó nhịn mà than nhẹ, như xuân dược kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ của Tề Thị Vân.
Tề Thị Vân vươn tay kéo nốt chiếc nội y màu trắng, rồi tùy tiện quăng xuống giường, hai thân thể giao quấn, sự va chạm của da thịt mát lạnh làm Tề Thị Vân cảm thấy dễ chịu cực kỳ, đồng thời y cũng muốn làm cho Kỳ cũng cảm thấy kɧoáı ©ảʍ…
Ngậm lấy song châu trước ngực Kỳ, Tề Thị Vân hài lòng nhìn Kỳ run rẩy. Bàn tay từ đằng sau ôm chặt lấy Kỳ… Hạ thân dán chặt hạ thân, du͙© vọиɠ cọ xát vào nhau, như kíp nổ của quả boom kɧoáı ©ảʍ, Tề Thị Vân nâng hai chân Kỳ lên, rồi tách ra, và cứ thế trực tiếp xuyên vào.
“A….” Không có bôi trơn, thân thể Kỳ đau đến run rẩy, Kỳ ngửa cổ lên, thở hồng hộc… Hai tay đè lên đôi tay đang nắm lấy chân mình, nhưng lại không cách nào cự tuyệt… Có lẽ do không hạ được quyết tâm…
Tề Thị Vân dừng lại một chút, rồi bắt đầu cường ngạnh xuyên vào, tiếng da thịt va chạm vang lên vô cùng rõ ràng.
Bị Tề Thị Vân vừa nhanh vừa tàn nhẫn đâm vào trong thân thể, Kỳ thành thực mà rêи ɾỉ: “A… chậm một chút… chậm…” Đau đớn dần dần biến mất, mật hoa đã thói quen mà bắt đầu tiết ra d*m thủy, có chất nhờn bôi trơn làm cho Tề Thị Vân càng thêm dễ dàng…
Do kɧoáı ©ảʍ, thân thể Kỳ căng lại, u huyệt mềm mại quấn lấy cự vật của Tề Thị Vân, làm y không khống chế được mà tăng tốc.
“Yêu tinh…” Tề Thị Vân nhìn Kỳ đầy mồ hôi, làn da trắng nõn nay đã đỏ ửng, y cúi đầu thở dài nói. Nhưng không cách nào kháng cự lại, y dùng lực đong đưa hạ thể, ở trong cơ thể Kỳ mà hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ vui sướиɠ tột cùng.
“A a… a ưm…” Mái tóc dài đen nhánh đung đưa theo từng động tác, vòng eo thon nhỏ cùng phân thân không ngừng co rút giãy dụa, không biết là cự tuyệt hay nghênh hợp… Con ngươi tràn ngập một tầng hơi nước, ướŧ áŧ đến mê người, cùng tiếng rêи ɾỉ mỵ hoặc càng thêm vài phần quyến rũ.
…
“Còn chưa chịu ra?” Kỳ nhìn cái tên đã bắn vào trong cơ thể mình mà còn không chịu đi ra, oán giận nói, đương nhiên hắn cũng có trách nhiệm vì đã để y bắn ở trong. Vô thức sờ sờ bụng, Kỳ vô cùng ảo não.
“…” Làm như không nghe thấy, Tề Thị Vân tiếp tục cọ xát trên người Kỳ, nhẹ nhàng liếʍ lên làn da nóng bỏng, hài lòng mà nhìn những dấu vết tìиɧ ɖu͙© do mình “vất vả” để lại.
Nhìn Tề Thị Vân, Kỳ không khỏi chán nản, sao ngay cả y cũng học tập cái trò vô lại của Lận thế này.
Tay lặng lẽ luồn vào đằng sau Kỳ, cái mông mịn màng khiến y không nỡ buông tay, trong đầu y lại nổi lên tà niệm. Nếu đã ăn, sao không ăn no luôn! Tề Thị Vân nhìn Kỳ mềm nhũn nằm dưới thân mình, ngọn lửa du͙© vọиɠ lại bùng lên.
Đương nhiên, đang tức giận, Kỳ còn không phát hiện thân thể y đã bắt đầu biến hóa…