Trọng Sinh Đến Nông Gia

Chương 56

Trần Hạ Sinh quấn chặt ở trên người Thẩm Thiên Úc, thỉnh thoảng hôn cằm và cổ hắn.

Thẩm Thiên Úc sờ sau gáy Trần Hạ Sinh, chầm chậm vuốt ve giống như trấn an, hô hấp vững vàng.

Trần Hạ Sinh đến gần bên tai Thẩm Thiên Úc, dùng giọng điệu như có bí mật nhỏ nói:

“Hoa nhi, anh yêu em.”

Thẩm Thiên Úc đáy mắt đều là ý cười, hôn hôn trán anh, nói:

“Em cũng vậy.”

Trần Hạ Sinh ngửa đầu, giữ lấy vai Thẩm Thiên Úc, hô hấp dồn dập, huyệt ở phía sau nhanh chóng co lại, cả người đều đang run rẩy. Rất kịch liệt, qua thời gian thật lâu Trần Hạ Sinh còn cảm thấy trước mắt toàn là sao, tiếng trái tim đập lớn đến dọa người.

Thẩm Thiên Úc thấy anh sắp bắn, vốn định đem chính mình rút ra, ai biết hắn chậm một bước, Trần Hạ Sinh lại cắn nuốt lấy hắn cực nhanh, xém chút khiến Thẩm Thiên Úc cũng muốn bắn ra.

Bên trong cơ thể Trần Hạ Sinh rất nóng, co rút nuốt lấy, Thẩm Thiên Úc thật vất vả nhịn xuống du͙© vọиɠ muốn bắn ra, cau mày, biểu tình có chút thống khổ.

Trần Hạ Sinh thấy bộ dáng khó nhịn này của Thẩm Thiên Úc, cả người nhộn nhạo. Anh rất thích Thẩm Thiên Úc, không chỉ vì diện mạo của hắn. Nhưng diện mạo của hắn thật quá mức tinh xảo, mặc kệ là làm ra loại biểu tình nào, luôn có thể khiến tim Trần Hạ Sinh đập thình thịch.

Trần Hạ Sinh kề lại hôn lên mũi Thẩm Thiên Úc. Khi vào nhà nghỉ Trần Hạ Sinh quá khẩn trương, quên mở điều hòa. Vào mùa hè nóng bức thế này, nhiệt độ trên người Thẩm Thiên Úc luôn có xu hướng hơi thấp, nên cũng không nghĩ tới muốn mở điều hòa, lúc này vận động kịch liệt được một lúc, trên mũi Thẩm Thiên Úc ra mồ hôi, Trần Hạ Sinh từng chút một đều giúp hắn liếʍ đi.

Hai người tạm dừng trong chốc lát, Thẩm Thiên Úc mới bắt đầu động. Hắn nghiêng người về phía trước, đem Trần Hạ Sinh áp trên giường, cầm chân anh, ép anh đem chân tách ra thật rộng, chen ở giữa hai chân anh, điên cuồng ra vào. Trong lúc va chạm nơi đó trở nên nóng bỏng, Thẩm Thiên Úc đem dịch bôi trơn bên cạnh mở ra, đổ vào nơi hai người đang kết hợp, cảm giác lạnh như băng cùng trơn ướt khiến Trần Hạ Sinh run run một chút, gắt gao nhắm mắt lại.

Trần Hạ Sinh da mặt dày, thế nhưng lại rất dễ đỏ mặt. Nghe nói đàn ông hay đỏ mặt, dễ bắt nạt, tương lai nhất định sẽ rất nghe lời bạn đời. Lúc đầu khi nghe những lời này Thẩm Thiên Úc không đặt ở trong lòng, nhưng nhìn người thanh niên nằm dưới thân mình, cả mặt đỏ bừng, Thẩm Thiên Úc đột nhiên nhớ tới, hơn nữa cảm thấy lời này cũng có đạo lý nhất định.

Trần Hạ Sinh vô cùng ngượng ngùng, dùng cánh tay che lại hai mắt của mình, không chỉ đỏ mặt, ngay cả l*иg ngực cũng nhiễm lên loại màu sắc xấu hổ này. Anh bị Thẩm Thiên Úc đỉnh đến mơ hồ, rất thoải mái, nhưng lại không dám lớn tiếng rêи ɾỉ, chỉ có thể cắn chặt khớp hàm, đem hết thảy thanh âm đều nuốt lại vào trong cổ họng của mình.

Thẩm Thiên Úc thấy Trần Hạ Sinh che khuất mặt, liền nói:

“Đem tay lấy ra.”

Trần Hạ Sinh không nhúc nhích. Anh có thể cảm giác được nhiệt độ trên mặt mình, biết hiện tại nhất định là đỏ như tôm luộc. Anh nghĩ đợi mình bình tĩnh một chút lại lấy ra, ai ngờ đến Thẩm Thiên Úc lại khiến anh càng ngày càng thích, thích đến phía dưới lại run run rẩy rẩy đứng lên, nhiệt độ trên mặt không giảm mà lại càng nóng thêm, căn bản không dám để Thẩm Thiên Úc nhìn bộ dáng thỏa mãn này của mình.

Thẩm Thiên Úc buông tay đang giữ hai chân của Trần Hạ Sinh, đem hai chân anh đặt trên thắt lưng mình, ý bảo Trần Hạ Sinh quấn chặt, sau đó quay người, cầm lấy đai lưng rơi hỗn độn trên giường, mạnh nắm lấy tay Trần Hạ Sinh đang che trên mặt, thuần thục cột vào cái đèn gắn trên đầu giường.

Đèn gắn trên đầu giường là loại đèn đọc sách, có thể di động, bị kéo xuống toàn bộ, phát ra âm thanh nguy hiểm ‘ken két ken két –’.

Trần Hạ Sinh trừng lớn ánh mắt, quên cả giãy dụa, nửa ngày mới giật giật tay, nói:

“Hoa nhi…… Cởi ra cho anh.”

“Không,” Thẩm Thiên Úc một lần nữa cầm lấy chân anh ép mở ra hai bên, nói, “Anh đừng động, dùng sức quá mạnh, đèn bàn này sẽ bị anh lôi xuống.”

Bị cảnh cáo này dọa đến huyệt phía sau của Trần Hạ Sinh co mạnh một cái, mặt anh càng đỏ hơn, vội vàng quay đầu muốn dùng tay che khuất mặt mình. Thẩm Thiên Úc cong thân mình gần sát lại, cắn lỗ tai nóng như lửa của Trần Hạ Sinh, liếʍ hôn hầu kết đang lên xuống của anh, cùng đầu v* đỏ tươi như muốn tích máu, chầm chậm cắn.

“Cáp a…… Ân…… Ân……”

Trần Hạ Sinh há mồm thở dốc, ngón tay co rút muốn kéo xuống, đèn bàn phát ra âm thanh cũ kỹ như muốn gãy, khiến anh lập tức bừng tỉnh, động tác trên tay cũng nhẹ lại.

“Hoa nhi…… Em thả ra, anh muốn ôm cổ em.” Trần Hạ Sinh nhắm mắt lại, cầu xin tha thứ nói.

Thẩm Thiên Úc xem thú vị, không để ý anh, sau một lát lại cầm chân anh, dùng lực kéo về trước, đem chân Trần Hạ Sinh gập ở trước ngực anh, làm cho người nọ rêи ɾỉ một tiếng.

Thẩm Thiên Úc nhìn nơi hai người kết hợp. Huyệt phía sau của Trần Hạ Sinh, màu sắc đậm hơn so với làn da, do bị đau, trở nên thực đỏ, cùng màu với gương mặt anh. Thẩm Thiên Úc nói với Trần Hạ Sinh:

“Anh mở mắt ra……”

Trần Hạ Sinh mở to mắt, lập tức hiểu rõ ý của Thẩm Thiên Úc. Hắn là muốn để anh tận mắt chứng kiến, nhìn bản thân bị hắn đâm vào mặt sau, từng cái từng cái, dùng lực xâm nhập, sau đó thong thả rút ra, lại mạnh đi vào, theo sau là tiếng anh khống chế không được kêu rên. Trần Hạ Sinh sững sờ nhìn Thẩm Thiên Úc, không biết vì cái gì một Thẩm Thiên Úc luôn luôn cho người khác ấn tượng cấm dục sẽ làm ra hành động tình sắc như thế.

Hai người đều nghẹn hỏng, động tác không nhẹ không nặng, giọng Trần Hạ Sinh cũng khản đặc, cuối cùng gần như là xả cả cổ họng để kêu, cái gì tình thoại đều nói ra, căn bản không có ‘Thẹn thùng’ vừa nói lúc nãy. Cái gì ‘Của em thật lớn’ ‘Mau gϊếŧ chết anh’ đều nói một cách trôi chảy, cuối cùng ngay cả ‘Anh trai tốt’* cũng gọi ra. (nguyên văn: Hảo ca ca)

Thẩm Thiên Úc nghe anh kêu, nghe đến động tình, dán lại trên người anh, cắn lỗ tai anh, hỏi:

“Từ chỗ nào học được kiểu nói này? Ân?” Hỏi một câu đỉnh mạnh một chút, làm người dưới thân không ngừng run rẩy.

“Là…… là xem…… xem phim… loại này……” Trần Hạ Sinh thở gấp đến nói không nổi một câu liền mạch, buộc chặt bụng run rẩy, hai chân kẹp chặt, xem ra lại muốn bắn lần nữa.

Thẩm Thiên Úc giữ lấy hạ thể trướng to của anh, hiển nhiên muốn kéo dài lần làʍ t̠ìиɦ này, làm cho anh nói chuyện:

“Lại kêu một tiếng.”

“Cái gì…… Cái gì?” Trần Hạ Sinh ánh mắt bối rối, bên tai ong ong vang lên.

“Anh vừa rồi mới kêu.”

“……”

“Nhanh lên.” Thẩm Thiên Úc dùng ngón cái xoa nắn đỉnh d**** v** của Trần Hạ Sinh, đè ép niệu đạo của anh.

Trần Hạ Sinh hung hăng run một cái, giọng khàn khàn:

“Thiên Úc…… Anh trai tốt…… Hoa nhi của em……”

Bọn họ không có mở điều hòa, ngay cả cửa sổ đều đóng lại. Đã gần giữa trưa, nhiệt độ nhà nghỉ tăng lên vài độ, trong không khí phảng phất có thể thấy được hơi nước bốc lên.

Trên bụng Trần Hạ Sinh toàn là mồ hôi, chảy ròng ròng, tụ lại ở các nếp lõm sâu tạo bởi cơ thịt của anh, khi anh hít thở, sẽ phập phồng lên xuống một cách rõ ràng. Mỗi khi mồ hôi trên trán Thẩm Thiên Úc nhỏ giọt trên người anh, làn da màu mạch sẽ mạnh run rẩy, trong phòng toàn là tiếng nước ái muội.

Nơi hai người kết hợp vô cùng nóng bỏng, cũng không cần lại đổ thêm dịch bôi trơn, bởi vì chỗ đó ra rất nhiều mồ hôi, theo d**** v** trương cứng của Trần Hạ Sinh, chảy xuống hai viên cầu phía dưới, sau đó chảy tới huyệt khẩu đang co rút nhanh kia.

Tay Trần Hạ Sinh giơ đến sinh đau, anh nói với Thẩm Thiên Úc:

“Nóng…… Nóng quá. Hoa nhi, em thả anh ra đi, anh mở điều hòa một chút……”

Thẩm Thiên Úc nhìn cánh tay anh run rẩy, nâng tay gỡ, đem đai lưng tháo ra, đem phân thân của mình từ trong thân thể anh rút ra. Trần Hạ Sinh khó khăn trở mình, tìm điều khiển từ xa, khi vừa cầm được cái điều khiển, Thẩm Thiên Úc từ phía sau lại tiến vào.

Trần Hạ Sinh ‘Tê tê’ hít vào một hơi. Không đau, chỉ là có chút không thở nổi, tay anh nắm chặt, chỉ nghe ‘Tích’ một tiếng, anh ấn trúng nút bật, điều hòa mở lên.

Thẩm Thiên Úc từ phía sau cắn lên bả vai Trần Hạ Sinh, sờ sờ d**** v** của anh, dùng lực đỉnh hơn mười cái, hai người cùng nhau bắn ra.

Sau đó, Trần Hạ Sinh ghé vào trên giường, tóc ướt sũng toàn là mồ hôi, mệt đến nằm như khúc gỗ.

Thẩm Thiên Úc nói:

“Dậy đi, đi tắm rửa.”

Trần Hạ Sinh hướng hắn cười, ngừng một lát, ngồi bật dậy, ôm lấy cổ Thẩm Thiên Úc, nói:

“Cùng nhau.”

Buổi tối ở lại nhà nghỉ ngủ. Chân Trần Hạ Sinh còn có chút không thể khép lại, ở giữa khe hở sưng hết cả lên, bôi dược, chỉ có thể nằm sấp ngủ, không thì thuốc mỡ sẽ dính hết vào quần.

Trần Hạ Sinh nằm quấn chặt trên người Thẩm Thiên Úc, thỉnh thoảng hôn cằm và cổ hắn.

Thẩm Thiên Úc sờ sau gáy Trần Hạ Sinh, chầm chậm vuốt ve giống như trấn an, hô hấp vững vàng.

Trần Hạ Sinh đến gần bên tai Thẩm Thiên Úc, dùng giọng điệu như có bí mật nhỏ nói:

“Hoa nhi, anh yêu em.”

Thẩm Thiên Úc đáy mắt đều là ý cười, hôn hôn trán anh, nói:

“Em cũng vậy.”