Edit:
Tiếu Tử Kỳ
+
Beta:
Vũ Vũ
“Nơi này cũng muốn sao?”
Nhìn thấy hạ thân y đã run rẩy đến muốn phát tiết rồi, Thích Đại Dũng cố ý liếʍ lên vành tai tinh xảo của y, chỉ là thổi nhẹ thôi đã khiến y thét lên chói tai, đem thắt lưng nâng lên rồi lại hạ xuống, phân thân đỏ thẫm ở trước mắt dù đang bị buộc chặt, nhưng cũng không nhịn được mà chảy ra chút chất lỏng trong suốt.
“Ân…..A…”
Kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt như sóng triều không được phát tiết ra, điên cuồng quay ngược lại nuốt gọn lấy thân thể y, Liễu Dật Hiên thét chói tai cùng thở dốc nhưng cũng không quên cảm thấy
xấu hổ cùng cực. Chiều hôm nay rõ ràng là y nghe thấy đại ca mình nói là băng phù trên người đã được tiên sinh loại bỏ hết rồi, mị dược cũng đã tìm được phương thuốc để giải trừ, chỉ là vì sao mà chỉ bị tên nam nhân này chạm vào một cái, kɧoáı ©ảʍ toàn thân đã mãnh liệt dâng lên như thủy triều rồi, dường
như không chỉ có kɧoáı ©ảʍ xá© ŧᏂịŧ thông thường, mà ngay cả tâm tình cũng cảm thấy vô cùng thư sướиɠ.
“Ngươi đẹp quá…..”
Nhìn y cả người đều nhiễm một màu đỏ ửng mà run rẩy, ngọc hành vừa đáng thương vừa đáng yêu bị y kẹp chặt giữa hai bắp đùi cũng chậm rãi cứng dần
Nếu hai tiểu hồng quả trên đầu v* cương cứng đẹp mê hồn kia là thật, thì Thích Đại Dũng thực sự muốn có thể ngắt chúng xuống, nhưng nhìn thấy con ngươi màu nâu của y, dù đang
rơm rớm nước mắt vẫn cố hung hăng nhìn chằm chằm vào mình, cho nên đành thôi,
ngón tay lại thâm nhập đến nơi cấm địa quen thuộc giữa đùi, nhẹ nhàng vân vê một chút, mong nơi đang
căng thẳng đó có thể thả lỏng một chút.
“Uhm….”
Lại là nơi đó.
Nhớ lại nguyên nhân lần đầu tiên bọn họ kết hợp, Liễu Dật Hiên liền cứng đờ, kɧoáı ©ảʍ vừa càn quét qua toàn thân cũng làm y cảm thấy đỡ sợ chút, nhưng vẫn không thực sự sẵn sàng.
“Không cần, đừng nhìn….”
Thấy hắn đang tách hai chân của mình ra, Liễu Dật Hiên đúng lúc đang nằm trên người hắn, liền thấy xấu hổ, cúi đầu kêu lên, bất an mà vặn vẹo thân mình.
“Toàn thân ngươi chỗ nào cũng đều rất đẹp.”
Si mê nói ra những điều như vậy, Thích Đại Dũng liền ra tay khiến Liễu Dật Hiên khϊếp sợ,
hắn đem đầu lưỡi của mình để lên trên huyệt khẩu nhỏ nhắn ửng đỏ kia, cẩn thận âu yếm đóa hoa đang đóng chặt kia, sau khi tiết một lượng lớn nước bọt ở nơi đó, đầu lưỡi hắn liền dùng sức tiến nhập vào, hắn đâm vào hoa huy*t đó, vừa vào vừa ra như đang làm động tác châm cứu vậy. Đầu lưỡi đâm vào tràng bích nóng rực ở bên trong, khiến cho cơ bụng của y đều co rút một trận, dường như ngay cả nội tạng cũng muốn phản ứng lại với đầu lưỡi của hắn.
“Không cần.”
Còn tiếp tục như vậy chắc chắn mình sẽ bị du͙© vọиɠ tra tấn đến phát điên mất thôi, Liễu Dật Hiên dùng sức ở trên người hắn mà cọ tới cọ lui, cuối cùng cũng nhận ra là chỉ có cách hai người cùng kết hợp mới có thể khiến cho y được giải thoát.
Thành thật thở dài một hơi, mở thật lớn hai chân ra, nhẹ giọng khẩn cầu: “Ngươi….ngươi mau tiến vào….”
“Có thể sao?”
Sau khi đầu lưỡi rời khỏi liền có một ngón tay tiến vào,
vẫn cảm thấy có chút khẩn trương, trộm nhìn đến hạ thân đã cương cứng của mình, Thích Đại Dũng cũng không muốn trong lần mình chủ động hoan ái mà làm cho y bị thương.
“Nói nhiều, ta bảo được là được.”
Thấy hắn không làm mấy việc cần làm, Liễu Dật Hiên khôi phục lí trí vài phần, bản tính điêu ngoa cũng trở về không ít.
“Kìa…Kìa…”
Bị y trừng liền tinh thần hoảng loạn, Thích Đại Dũng
cũng thuận theo đem phân thân cực đại nóng rực của mình để trước hậu huyệt khép hờ run rẩy của y, phần eo dùng sức đem sức nặng cơ thể mình tiến thật sâu về phía trước.
“A…. ô…”
Ngay tức khắc cự vật liền tiến vào trong nội bích của y, cảm giác bị đâm chọc khiến Liễu Dật Hiên ăn khổ không ít,
bị nội bích chật hẹp của y vây chặt lấy, Thích Đại Dũng bây giờ đang tiến thoái lưỡng nan, đang được nửa đường mà rút ra cũng khiến hắn thấy khó chịu,
mạnh mẽ đem phân thân của mình tiến sâu vào bên trong. Càng tiến sâu, hô hấp của hắn cũng trở nên nặng nề hơn,
bởi vì càng vào sâu, nội bích càng bóp chặt, chỗ thân mật càng khăng khít lại với thân thể rắn chắc mà mềm mại của ái nhân đang nằm dưới thân.
“Ngươi….Ngu ngốc….”
Tức giận mà nhìn chằm chằm vào người nam nhân đang thỏa nguyện kia một cái, tuy rằng là chính mình mời hắn tiến vào, nhưng càng vào sâu kɧoáı ©ảʍ mà trước đây cảm nhận được không thấm vào đâu được cảm giác trướng đau cùng khó chịu, thật là khổ sở mà.
“Thật chặt….. đừng, ngoan ngoãn đi, nhả ra, rồi lại thả lỏng chút nào….”
Ăn nói nhỏ nhẹ để hống bảo bối tâm tính đang không tốt của mình, tay của Thích Đại Dũng bỗng di chuyển đến chỗ cánh mông của người dưới thân, vuốt ve hai cánh mông
rắn chắc mà vểnh lên, “Thả lỏng ra, ngươi mới không bị đau….”, một tay lại xoa nắn nhẹ nhàng vài vòng ở chỗ hai người tiếp xúc.