Dụ Bắt Tình Nhân Bỏ Trốn

Chương 64: Nơi này chỉ có mình anh tiến vào chứ?

Vân Mộ Hoa run rẩy cắt xuống một đường. Cậu phát hiện tiếng rung phát ra từ bên trong hậu huyệt mỗi lúc một lớn, mà tốc độ rung động cũng càng thêm dữ dội. Rõ ràng Ân Dương Thụy đang điều khiển cái đó từ bên ngoài.

“A… đừng… ưm… tắt đi…” Vân Mộ Hoa dựa vào l*иg ngực của Âu Dương Thụy, trong miệng liên tục nói ‘đừng’, thế nhưng thân thể lại cảm thấy cực kỳ thoải mái. Rung động mỗi lúc một kịch liệt hơn khiến cậu không cách nào đứng vững được nữa. Vì thế cậu run run rẩy rẩy ngồi xuống đất, nghẹn ngào rêи ɾỉ.

“Nhìn bộ dạng của em thực rất thoải mái. Bánh gato để anh giúp em cắt đi.” Âu Dương thụy cười cười cầm lấy con dao nhựa, cắt ra hai miếng bánh nhỏ đặt lên trên đĩa.

“Mộ Hoa, ăn bánh đi.” Anh ta đưa một miếng bánh đến trước mặt Vân Mộ Hoa, xấu xa nói, “Ăn đi.”

“Ưm…” Vân Mộ Hoa gập người ngồi xổm trên mặt đất, chỉ cảm thấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ nơi hạ thân càng lúc càng không thể nào chịu được, làm gì còn tâm tư mà ăn bánh gato?

“Muốn anh đút cho em ăn sao?” Âu Dương Thụy ghé sát bên tai cậu phả tới từng luồng hơi nóng, lại dùng chiếc dĩa xắn ra một miếng bánh kem, đưa lên miệng Vân Mộ Hoa.

“Ư a… Anh trước tiên tắt nó đi đã… a…”

“Đây là quà anh tặng cho em, sao có thể dễ dàng tắt đi như vậy?” Âu Dương Thụy thừa dịp Vân Mộ Hoa hé miệng nói chuyện liền đút miếng bánh gato vào trong miệng cậu.

Mùi vani thơm ngon tựa hồ lan tràn ra khắp khoang miệng. Mà khi Âu Dương Thụy rút chiếc dĩa ra, thân thể Vân Mộ Hoa bởi vì run rẩy cho nên khóe miệng cũng không ngừng mấp máy, khiến cho phần lớn kem tươi của miếng bánh đều dính lại bên trên môi cậu.

Vân Mộ Hoa cảm thấy vô cùng khó chịu, phân thân căng cứng khiến cho qυầи ɭóŧ trở nên chật chội cực kỳ, hậu huyệt cũng vì động tình mà dẫn tràn ra một chút dịch ruột non ướŧ áŧ. Quả trứng rung xinh xắn này khiến cho cậu cảm thấy trống rỗng hư không không gì sánh được. Cái cậu muốn không phải thứ này…

Nghĩ vậy, Vân Mộ Hoa túm lấy cổ áo sơ mi của Âu Dương Thụy, vội vàng hôn lên trên miệng đối phương, thở dốc nói, “Mau, lấy ra!”

Ngón tay của Âu Dương Thụy cách một lớp qυầи ɭóŧ mà nhẹ nhàng chọc chọc vào hậu huyệt của đối phương. Hậu huyệt động tình nhanh chóng giãn ra, tựa hồ như muốn nuốt lấy ngón tay của người kia vào ngay lập tức.

“Phải cực kỳ thoải mái mới đúng chứ?” Nhìn thấy bộ dáng hỏa dục đốt người khó lòng nhẫn nhịn của Vân Mộ Hoa, Âu Dương Thụy cảm thấy phân thân của mình cũng nhanh chóng dựng thẳng lên rồi. Anh liếʍ đi bọt kem còn dính trên miệng người kia, thẳng tay vén cao vạt áo của đối phương, bắt đầu đùa giỡn hai đầu nhũ tinh tế nọ.

“Anh còn chưa chạm vào mà nơi này đã cứng lên rồi.” Có đạo cụ kí©ɧ ŧìиɧ, thân thể Vân Mộ Hoa thực sự là càng thêm mẫn cảm.

“Ưm… còn nói… không phải tại anh à…” Vân Mộ Hoa vặn vẹo thân thể, cảm thấy đầu nhũ tựa hồ lạnh lẽo hư không, bỗng chốc trong lòng nổi lên khát khao được người nọ trêu đùa.

“Muốn anh sờ nó hay không?”

“Ưm…” Vân Mộ Hoa run rẩy ưỡn ngực, vô thanh mời gọi, cổ họng làm cách nào cũng không thể thốt nên lời.

Âu Dương Thụy dùng đầu ngon tay miết nhẹ hai nhũ điểm khiến cho Vân Mộ Hoa cảm thấy một trận tê rần. Đối phương nhanh tay quệt lấy một ít kem tươi trên bánh gato trét lên đầu nhũ của cậu rồi há miệng cắn vào.

“Ưm a… ư…”

Cảm giác trống trải ở nơi đầu nhũ dần dần bị đẩy lui, Vân Mộ Hoa bất giác phát ra những thanh âm ái muội, thực sự là thoải mái vô cùng.

“Thật mềm.”

“A a… ưm…”

Hốc mắt Vân mộ Hoa nhanh chóng trở bên ướŧ áŧ, thật sự không cách nào nhịn được… Kí©ɧ ŧɧí©ɧ từ trứng rung bên dưới hạ thân đã không còn thỏa mãn được nhu cầu của cậu, cậu chính là muốn một thứ thô to cứng rắn hơn thế nữa. Thế nhưng Âu Dương Thụy cứ chậm chạp trêu đùa mơn trớn, điều này khiến cho Vân Mộ Hoa càng thêm khó chịu.

Âu Dương Thụy chạm rãi liễn mυ'ŧ tất cả bánh kem dính bên trên hai nhũ điểm, sau đó mới cởi bỏ qυầи ɭóŧ của Vân Mộ hoa, ngón tay luồn sâu vào bên trong mật huyệt, từ từ lấy trứng rung ra.

“A…” Vân Mộ Hoa toàn thân nhũn ra, mà hậu huyệt lúc này khẳng định cũng đã ướt mềm. Ưm… Mất mặt quá, cậu thế mà bị quả trứng kia đùa bỡn đến thiếu chút nữa xuất ra.

Ngón tay Âu Dương Thụy nhẹ nhàng vói vào quả trứng, chậm rãi lấy nó ra khỏi hậu huyệt của người kia, sau đó lại đẩy vào. Huyệt khẩu không ngừng co rút khiến cho Vân Mộ Hoa một lần nữa cảm nhận từng chút từng chút kɧoáı ©ảʍ mà món đồ chơi kia mang lại.

Rung động của quả trứng nhỏ liên tục kí©ɧ ŧɧí©ɧ vách tràng mẫn cảm, “Ư a… Muốn… rất muốn…” Những xúc cảm thoáng qua khiến cho những tiếng rêи ɾỉ của Vân Mộ Hoa càng thêm cấp bách. Cậu liên tục vặn vẹo vòng eo.

Âu Dương Thụy lại lấy ra một cây mát xa lớn đã chuẩn bị trước đó cọ sát lên cửa huyệt của đối phương vài cái. Sau khi nhận thấy phía trên bề mặt cây mát xa đã dính chút dịch thể trơn ướt, Âu Dương Thụy liền chậm rãi đâm thẳng vào bên trong, nhưng là lần này có chút khó khăn.

Âu Dương Thụy day day hậu huyệt của đối phương nhằm làm cho bắp thịt bên trên thả lỏng thêm một chút, sau đó dùng sức ấn vào một cái.

“A…” Hậu huyệt bởi vì vừa ngậm cây mát xa lớn lại thêm cả quả trứng rung mạnh liệt bên trong, cho nên không cách nào khép chặt, cứ thế chảy ra từng dòng dịch thể thoạt nhìn vô cùng da^ʍ mỹ. Vân Mộ Hoa khó chịu xoay xoay thân thể. Máy mát xa không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ từng tế bào thần kinh trên vách tràng nhạy cảm, đẩy trứng rung tiến vào vị trí sâu thẳm tận cùng, khiến cho cậu nhịn không được gắt gao cắn chặt môi dưới, ngầng đầu ủy khuất nhìn Âu Dương Thụy.

Âu Dương Thụy híp mắt nhìn xuống hậu huyệt của Vân Mộ Hoa, ngón tay duỗi ra mon men tiến vào khuấy động khuyệt khẩu phiếm tình kia, chậm rãi đẩy đưa, kéo theo một chút dịch thể tràn ra. Thanh âm thở dốc cùng với những tiếng rêи ɾỉ bật ra từ cổ họng Vân Mộ Hoa mỗi lúc một cấp bách vội vàng.

Thân thể nóng như lửa đốt, tựa hồ chỉ dùng những tiếng rêи ɾỉ thì

không thể biểu đạt trọn vẹn kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt dâng lên tận đỉnh đầu. Vân Mộ Hoa không để tâm tới ý đồ của Âu Dương Thụy nữa, vươn tay cầm lấy cây mát xa rút ra khỏi hạ thân mình, sau đó nằm úp sấp trên ghế salon, quay đầu mời gọi, “Tiến vào đi… Ưm…”

“Còn nhớ không? Lần đầu tiên làʍ t̠ìиɦ với anh, em cũng chủ động như vậy.”

Nghe xong lời này, Vân Mộ Hoa tựa hồ chìm vào hồi ức của một năm về trước, không chỉ có thân thể mà ngay cả trái tim cũng đều nóng bỏng hẳn lên. Cậu hoàn toàn không chán ghét tình huống tự mình chủ động như vậy.

“Nói đi, nói em muốn anh tiến vào.”

“Em muốn anh tiến vào.” Vân Mộ Hoa thở dốc.

“Hạ thấp thắt lưng xuống, vểnh mông lên cao hơn một chút, dùng tay tách hai cánh mông ra.”

Vân Mộ Hoa làm theo, triệt để phơi bày hậu huyệt da^ʍ mỹ của mình ra trước mắt Âu Dương Thụy, khiến cho hỏa dục trong anh nhất thời càng thêm bốc cháy mãnh liệt hơn.

“Nơi này chỉ có mình anh tiến vào chứ?” Âu Dương Thụy đáy mắt tràn ngập ý cười, nhìn chòng chọc vào đối phương, không hề động chuyển thân thể.

“A… chịu không nổi nữa… Đều tại anh … làm hại… em muốn bắn …” Vân Mộ Hoa rêи ɾỉ, đầu ngón tay càng thêm dùng sức banh rộng mông mình, để hậu huyệt đang không ngừng co rút hiển lộ càng thêm rõ rệt. Cậu tận lực điều hòa hô hấp, thấp giọng nói, “Mau lấy nó ra… Ưm… em muốn anh tiến vào…”

“Thật là! Vừa thấy bộ dáng chủ động mời gọi của Mộ hoa, anh đã chịu không nổi nữa.” Ân Dương Thụy cởϊ qυầи, trực tiếp tiến vào bên trong thân thể Vân Mộ Hoa, cũng không lấy trứng rung ở sâu trong mật huyệt ra.

Thời điểm đẩy đưa, phân thân người kia cùng với trứng rung không ngừng mãnh liệt ma sát lên vách tràng. Kɧoáı ©ảʍ như lửa cháy hừng hực do hai loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ mang tới khiến cho mật huyệt của Vân Mộ Hoa càng thêm co rút lại, chặt khít vô cùng.

“Ưm a…” Sự tác động song song từ hai thứ khác nhau này làm cho Vân Mộ Hoa cảm thấy vô cùng mất thể diện, nhưng là xâm nhập càng sâu, kɧoáı ©ảʍ dâng lên lại càng nhiều, cho nên Vân Mộ Hoa nhanh chóng gạt bỏ vẻ e thẹn ngượng ngùng, hùa theo động tác đưa đẩy của đối phương, không ngừng chủ động xoay mông đón nhận.

“A… ô… Thụy… nhanh…”

Phân thân cực đại càng xuyên xỏ lại càng nhanh, đầu nhũ của Vân Mộ Hoa nương theo từng động tác của người kia mà liên tục cọ sát vào thành ghế.

Âu Dương Thụy điên cuồng luận động, mỗi một lần đều công kích thẳng tới nơi sâu cùng. Từng động tác của anh cũng vì Vân Mộ Hoa đã vứt bỏ vẻ e dè mà dần trở nên cuồng dã, mà vừa vặn sự cuồng dã cùng với lực đạo mãnh liệt thế này chính là thứ mà Vân Mộ Hoa đang khát khao đòi hỏi.

Hạ thân cả hai người nhiễm đầy chất dịch ướŧ áŧ. Âu Dương Thụy điều chỉnh tiết tấu cùng với tư thế mật hợp. Anh ôm chặt thắt lưng người kia, mạnh mẽ xoay cậu lên ngồi phía trên thân thể mình. Từ đầu đến cuối quá trình, hậu huyệt vẫn gắt gao cắn chặt phân thân, không hề tách ra một khắc.

Phân thân cắm sâu bên trong tiểu huyệt mỗi lúc một căng lớn. Âu Dương Thụy hung hăng xuyên xỏ thân thể Vân Mộ Hoa, ngón tay cũng không rảnh rỗi mà xoa nắm hai đầu nhũ của đối phương, hỏi, “Thoải mái không?”

Kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt dâng trào khiến cho Vân Mộ Hoa không cách nào thốt lên thành tiếng, chỉ có thể bật ra những thanh âm rêи ɾỉ đứt quãng nghẹn ngào, “A… Ưm… a…”

Tiếng nước ‘lọp bọp’ vang lên bên trong mật huyệt.

Vân Mộ Hoa lớn tiếng rêи ɾỉ một hơi để biểu đạt cảm giác thỏa mãn khi sắp đạt đến cao trào, hậu huyệt cũng không ngừng co thắt hút chặt lấy phân thân của đối phương.

“Thật chặt. Nóng quá!” Âu Dương Thụy nhanh chóng đẩy đưa, lại nhịn không được mà áp tới hôn môi cậu, sau đó mới mạnh mẽ phóng thích bên trong thân thể đối phương.

Vân Mộ Hoa khe khẽ đẩy người kia một cái, ánh mắt mang theo một tầng sương mù mờ ảo sau tình triều, “Còn không mau lấy nó ra!” Quả trứng rung kia đã bị đẩy vào sâu lắm rồi…

Âu Dương Thụy cười cười, đáp ứng yêu cầu của cậu, rút phân thân ra khỏi hậu huyệt, đồng thời cũng lấy quả trứng kia ra. Động tác này khiến cho thân thể Vân Mộ Hoa run rẩy một hồi, hậu huyệt phía sau theo đó mà không ngừng chảy một dòng dịch thể trắng đυ.c hòa cùng chất dịch ruột non trong suốt.