Xuyên Qua Làm Chủ Một Gia Đình

Chương 66

Lý Thanh sợ Lý Hương ở nhà mình không quen liền nhiệt tình mang theo Lý Hương đi tới phòng khách,

Đồ vật bên trong phòng khách đầy đủ hết, mặc kệ là giường hay bàn đều mới, vì vậy mang theo một loại ánh sáng mới tinh, trên giường còn mắc một màn sa trướng, làm cho gian phòng càng thêm ấm áp,

Lý Thanh cũng bận bịu đem chậu than lại, trong phòng không phải mùi vị khó nghe của ngọn đèn mà là ngọn nến, Lý Hương lúc ở nhà, buổi tối trên căn bản thì ngọn đèn cũng

không thắp lên, không nghĩ tới trong nhà ca ca mỗi ngày đều thắp ngọn nến,

Tại sao chênh lệch lại to lớn như vậy? Tại sao người ca ca này không về nhà sớm hơn một chút đây? Tại sao người ca ca này có thể ăn ngon, ở tốt đây? Lý Hương tuổi còn nhỏ, lại trải qua sự tình ngày hôm qua, sợ là trong lòng đã xoay quanh,

Buổi tối Tam nương về nhà ăn cơm nhìn thấy Lý Hương, Tam nương biết

nhị nương yêu thích tỷ phu, vì vậy đối với đệ đệ tỷ phu thái độ Tam nương

vẫn rất hữu hảo.

Lý Hương không biết Tam nương là cử nhân, Lý Hương vẫn ở nhà, sau đó lại đi tới nhà nhị nương, không có người nói cho hắn, hắn tự nhiên sẽ không biết,

Cho nên Lý Hương đối với Tam nương không có nhiệt tình, chỉ là vây quanh nhị nương chuyển,

Thấy nhị nương đang xào rau liền vội vã đi tới nói: "Ai nha, tẩu tử, ngươi sao có thể xào rau đây? Làm cơm là chuyện nam nhân chúng ta làm, vẫn là để ta làm đi, " nói xong thì muốn đi đón cái muôi trong tay nhị nương.

Nhị nương né qua, không vẻ mặt gì nói: "Không có chuyện gì, ngươi đi ngồi đợi lát nữa đi, một hồi là xong rồi, "

Lý Hương tự nhận đây là nhị nương coi mình thành khách nhân, thật không tiện để cho mình làm cơm,

Lý Hương vừa nãy thấy Lý Thanh ở trong sân mang theo hai hài tử chơi, thấy nhị nương tại nhà bếp liền nhân cơ hội lại đây, muốn cho nhị nương ấn tượng tốt,

Lý Hương tự cho rằng Lý Thanh không có làm được bổn phận phu lang, dĩ nhiên lại để cho thê chủ mình đi làm cơm, Lý Hương mặc dù biết nhị nương tại trên trấn mở một gian tiệm cơm, thế nhưng nhưng lại không biết đầu bếp chính

chính là nhị nương.

"Ai nha, tẩu tử chớ có trách ca ca, ca ca do bận bịu mà sơ ý, chỉ lo mang hài tử chơi nên đã quên xào rau, còn để tẩu tử một đại nữ nhân tới xào rau, thực sự là..."

Nhị nương nhìn Lý Hương giống như nói chuyện giúp Lý Thanh thế nhưng trong lời nói đều là chỉ trích Lý Thanh không đúng, nói Lý Thanh không xứng làm phu lang, không có làm tốt bổn phận phu lang.

Nhị nương thiếu kiên nhẫn đánh gãy Lý Hương "Được rồi, ta biết ca ca ngươi rất tốt, làm cơm, xào rau là chính ta nguyện ý làm, cùng ca ca ngươi không liên quan, "

Lý Hương thấy nhị nương sắc mặt không tốt, cho rằng là lời của mình có tác dụng, trong lòng đắc ý không ngớt liền cao hứng đi ra ngoài,

Nhưng dù sao Lý Hương tuổi vẫn còn nhỏ, điểm tâm tư này nhị nương sao lại không thấy được, chỉ là không nghĩ tới mình lại mang về một con bạch nhãn lang.

Xem ra sau này mình phải đặc biệt chú ý một hồi a, thật vất vả trong nhà mới xảy ra chuyện gì a.

Cơm tối nhị nương làm thịt kho tàu, thịt luộc, bạo (?) xào thịt dê, còn có một bát canh rong biển, rất là phong phú,

Lý Hương vừa thấy nhiều món ăn như vậy, hơn nữa mình đều chưa từng thấy chớ nói chi là ăn, hôm qua nhị nương mang thịt đến, đã khiến Lý Hương cảm thấy thỏa mãn, Lý Hương cũng không nhớ rõ bao nhiêu năm chưa từng ăn thịt,

Lý Hương lại nhìn biểu tình của người khác trên bàn thật giống rất bình thường, không có chút nào kinh ngạc, trong lòng Lý Hương càng thêm không cam tâm, lẽ nào các nàng bình thường đều ăn những thứ đồ này? Lý Hương nghĩ bản thân lúc ở nhà một ngày đều chỉ có thể gặm một bánh, có lúc cả bát cơm nóng cũng ăn không nổi, mà ca ca hắn lại ở đây ăn ngon uống say,

Không công bằng, không công bằng, dựa vào cái gì người chịu khổ nhất định phải là mình, mình nơi nào kém so với Lý Thanh, không trải qua tháng ngày cực khổ như mình, lại để cho mình chịu cực khổ như vậy, mình thật sự không quen, không được, mình nhất định cũng phải trải tháng ngày thật tốt, mình không nữa muốn lại trải tháng ngày giống trước đây.

Lý Thanh sợ Lý Hương lần đầu tiên tới câu nệ, liền nhiệt tình quan tâm Lý Hương ăn cơm "Đến, Hương Nhi ăn nhiều một chút " Lý Thanh gắp một khối thịt kho tàu đưa cho Lý Hương,

Lý Hương vội thu lại tâm tư, sau đó cười hướng về Lý Thanh nói cám ơn, cúi đầu cắn một cái, "Kia, ăn ngon thật, " Lý Hương cảm giác mình chưa từng có ăn qua thịt tốt như vậy.

Liền không nhịn được hỏi: "Món ăn này tên gì, ăn ngon thật?" Lý Hương nhìn nhị nương, tự nhiên là hi vọng nhị nương đáp hắn,

Nhưng tiểu Ngôn Nhi đang dùng cơm nghe được Lý Hương hỏi, ngẩng đầu đồng tình nhìn Lý Hương "Hương Nhi thúc thúc thật đáng thương, đều chưa từng ăn thịt kho tàu, đến Ngôn Nhi cũng cho thúc thúc một khối, thúc thúc ăn nhiều một chút "

Nói tiểu Ngôn Nhi liền đứng trên cái băng, gắp một miếng thịt đưa cho Lý Hương,

Lý Hương trong lòng tức giận "Chính mình lại bị một hài tử cho là đáng thương, " nhưng trên mặt Lý Hương còn phải làm bộ cảm động, sau đó đưa bát nhận thịt

Ngôn Nhi cho.

Ngôn Nhi dù sao cũng là hài tử, hơn nửa năm này trôi qua thật tốt, đã sắp khiến tiểu Ngôn Nhi quên tháng ngày gian nan trong quá khứ.

Thế nhưng nhị nương vẫn nghiêm túc nói: "Ngôn Nhi phải nhớ kỹ, trên thế giới này người nghèo rất nhiều, có rất nhiều người không được ăn cơm, có thể giống nhà chúng ta gia mỗi ngày có thịt càng không nhiều, phần lớn bách tính một đời kỳ vọng to lớn nhất chính là có thể ăn cơm no, cho nên Ngôn Nhi nhớ tới nương nói qua với Ngôn Nhi cái gì sao?"

Tiểu Ngôn Nhi thấy nhị nương biểu tình nghiêm túc cũng liền bận bịu để đũa xuống, thật lòng nghe nhị nương nói chuyện, sau đó nghe xong tiểu Ngôn Nhi

kiên định trả lời: "Nhớ, nương đã nói, tuyệt đối không thể lãng phí lương thực, "

Bên cạnh Thần Dương cũng một mặt suy nghĩ, hiển nhiên cũng nghe lời nhị nương nói.

Nhị nương thấy tiểu Ngôn Nhi còn nhớ thì tán thưởng gật gù "Ngôn Nhi là hảo hài tử, còn nhớ, nương rất cao hứng, "

Tam nương thấy nhị nương có thể nói đạo lý lớn, giáo dục hài tử như vậy, trong lòng hơi kinh ngạc, nhưng vẫn rất khâm phục "Được rồi nhị tỷ, còn đang ăn cơm đây, vẫn để cho hài tử cơm nước xong, nói sau đi, "

Nhị nương cũng cười cợt, nhị nương biết hài tử phải từ nhỏ giáo dục, hài tử có thể thương yêu, thế nhưng không thể cưng chiều, muốn từ nhỏ bồi dưỡng phẩm chất hài tử, phải hiểu được thế nào mới là đối với hài tử tốt nhất, vì vậy cho tới nay nhị nương tuy rằng đau tiểu Ngôn Nhi cùng Thần Dương, thế nhưng giáo dục nhị nương cũng nhất định sẽ không lơ là.

Lý Hương không tự giác bĩu môi, hừ, nếu như chờ mình trở thành người có tiền, mình nhất định không ăn bánh màn thầu nữa, mình nhất định mỗi ngày ăn thịt, mỗi ngày ăn cơm, ăn không hết liền đem đổ là được rồi, ngược lại mình có tiền mà, lời này Lý Hương đánh chết cũng là không dám nói bây giờ (He: Đây là minh chứng cho câu có cha sinh nhưng không có mẹ dạy (Ủa???))