Tà Y Độc Phi

Chương 119: Tiến vào Tuyết quốc, khiếp sợ

Dạ Nhiễm nhìn Bắc Thần Linh, giang tay ra “Không có chuyện gì cả chỉ là ta muốn đánh những mấy thiếu niên thiếu nữ này đấy”

Dạ Nhiễm cũng không biết cảnh khôi hài này bắt đầu như thế nào, nhưng

những cái kia không quan trọng, quan trọng là…đội viên nàng bị bắt nạt

rồi

Con ngươi Bắc Thần Linh trong trẻo nhưng lạnh lùng hiện ra một tia bất đắc

dĩ, hắn hiểu tính tình Dạ Nhiễm vô cùng, lập tức đảo mắt nhìn về phía

trận chiến đấu đã dừng, lại nhìn những thiếu niên thiếu nữ vẻ mặt chật

vật của Học viện Hoàng gia, mắt vàng lóe ra tia ánh sáng lạnh: “Chuyện

gì xảy ra?”

Quan hệ của Bắc Thần Linh và Dạ Nhiễm đương nhiên là thân thiết, nhưng trước mắt hai người lại đứng ở trên mặt đối lập, đội viên hai bên đều đấu đến ngươi chết ta sống, đương nhiên Bắc Thần Linh cũng không thể làm yếu đi khí thế của Học viện Hoàng gia nhưng Bắc Thần Linh cũng sẽ không thiên

vị bất kì học viên nào của Học viện Hoàng gia .

“Chúng ta tới sớm, đến tửu điếm này muốn ăn cơm ở lầu bốn, nào biết được nhân

viên phục vụ ở đây trái lại đưa chúng ta đi lầu sáu dùng cơm, tiếp đến

lại chứng kiến Học viện Quân sự ở chỗ này, sau đó –.” Thiếu nữ vừa nói

đến đây đã không nói được nữa, bởi vì thực sự là bọn họ kɧıêυ ҡɧí©ɧ

trước, động thủ trước.

“Cho nên các ngươi kɧıêυ ҡɧí©ɧ?” ngữ khí của Bắc Thần Linh như cũ vẫn trong

trẻo lạnh lùng, nhưng mà ẩn ẩn để lộ ra tia hàn ý khiến cho các học viên của Học viện Hoàng gia mồ hôi lạnh đầm đìa.

“Rõ ràng là giống nhau nhưng tửu điếm dựa vào cái gì mà nói Học viện Hoàng

gia không thể dùng cơm tại lầu bốn?” Lại một thiếu niên ngẩng đầu nhìn

Bắc Thần Linh nói, vẻ mặt bất mãn nhìn là có thể biết

Bởi vì lúc trước Học viện Quân sự ở Học viện Hoàng gia liên tiếp hai ba lần qua dễ dàng, hơn nữa một lần cuối cùng còn phách lối gần như phá nổ

trọn Học viện Hoàng gia, lần cuối cùng kɧıêυ ҡɧí©ɧ giơ ngón giữa sớm đã

chôn ở trong lòng bọn họ.

Có thể nói, lúc vừa mới bắt đầu, đến gây chuyện là mấy người Học viện Hoàng gia! Đến lầu bốn dùng cơm chỉ là lấy cớ một chút!

“Các ngươi còn muốn tiếp tục diễn tập?” Bắc Thần Linh nhướn mày nhàn nhạt

hỏi mấy người, chỉ là đại khái nói ra hai câu, là biết việc hắn qua lại, nhìn Dạ Nhiễm ánh mắt cũng mang theo vài phần áy náy, lần này hắn quá

mức chủ quan.

Thân hình mấy người Học viện Hoàng gia lập tức run lên, ngẩng đầu nhìn Bắc

Thần Linh, ở thời điểm bây giờ, Bắc Thần Linh nắm giữ quyền sinh sát

tuyệt đối với tân sinh Học viện Hoàng gia.

Bọn họ dĩ nhiên còn muốn tiếp tục, trận diễn tập này bọn họ chờ mong lâu như vậy, như thế nào không muốn tiếp tục.

“Như vậy, từ giờ trở đi, nếu ai còn dám gây chuyện, nghiêm trị không tha!”

mắt vàng nhạt của Bắc Thần Linh quét một vòng tất cả thành viên của Học

viện Hoàng gia, sau đó nhìn về phía Dạ Nhiễm, âm thanh hòa hoãn nói “Dạ

Nhiễm, mấy người này cũng nhận được khiển trách, chuyện này như vậy bỏ

qua, như thế nào?”

Dạ Nhiễm nhìn thẳng đôi mắt vàng Bắc Thần Linh, sau nửa ngày mới trầm giọng nói ra: “Linh Phong, không có lần sau”

Bắc Thần Linh thấy Dạ Nhiễm nói như thế, trong lòng nhẹ nhàng thở ra, mặc

dù biết Dạ Nhiễm nhất định sẽ cho hắn mặt mũi, nhưng hiểu rõ tính cách

Dạ Nhiễm chính là Bắc Thần Linh, vẫn là để ở trong lòng đi.

“Đương nhiên, diễn tập gặp lại” Bắc Thần Linh nhẹ gật đầu với Dạ Nhiễm , chợt

mắt vàng lạnh lùng quét qua mọi người Học viện Hoàng gia “Đi.”

Mọi người Học viện Hoàng gia lấy bề ngoài không có bị gì nhưng thực ra mấy

học viên đã bị nội thương, hung dữ nhìn thoáng qua mọi người Học viện

Quân sự, rời khỏi tửu điếm.

Ba Học viện chọn tửu điếm vốn là không cùng một nơi

Toàn bộ học viên Học viện Quân sự, sau một cái chớp mắt trầm mặc, ngay ngắn

hướng nhìn Dạ Nhiễm, nắm chặt nắm tay phải: “Đội trưởng, tuyệt đối không có lần sau”

Đôi mắt đen của Dạ Nhiễm hiện lên tia tiếu ý, người đứng lên, quét qua mọi

người, nheo mắt lại nói: “Nhớ kỹ lời mọi người, đối với loại người này,

chỉ cần không đánh chết là được.”

Cạnh tranh giữa ba Học viện vốn kịch liệt, càng vì Học viện Hoàng gia có

khoảng cách tương đối gần với Học viện Quân sự, hai viện trưởng lại yêu

thích đánh cuộc thi đấu, cho nên học viên hai bên không vừa mắt lẫn nhau cũng không phải là lần đầu tiên

“Vâng!” trả lời chỉnh tề vang dội , loại cảm giác nghẹn khuất này bọn họ hưởng

qua một lần cũng không bao giờ muốn có lần thứ hai nữa!

“Thừa Trạch, gọi nhân viên phục cụ tới, đem ở đây dọn dẹp qua, bày đồ ăn lên

một lần nữa .” Dạ Nhiễm nhìn một mảnh bừa bộn ở lầu bốn , quay đầu nói

với Khúc Thừa Trạch .

Khúc Thừa Trạch đáp lại một tiếng, lập tức vận khinh công đi xuống lầu một tóm lên mấy người.

Tửu điếm hiệu suất rất cao, không quá mười lăm phút, toàn bộ đồ ăn mới đã được bày lên rồi.

“Ngồi xuống ăn cơm, kìm lại tức giận ở trong lòng, xả giận trên diễn tập.” Sau khi Dạ Nhiễm nói xong câu đó, ngồi xuống đầu tiên

Ngồi xuống chỉnh tề , im lặng ăn cơm

“Đội trưởng, muội hôm nay có dò xét ra được gì không?” Liễu Phi Tiếu nhìn Dạ Nhiễm ngồi bên trên vị trí chủ tọa, mở miệng hỏi.

Liễu Phi Tiếu vừa hỏi những lời này, lỗ tai tất cả mọi người gần như đều

dựng lên, đối với lần diễn tập này, mọi người đều một mực mong chờ

Dạ Nhiễm thở dài, buông chiếc đũa cầm trong tay, lắc đầu: “Đề phòng sâm

nghiêm, hoàn toàn không thể tới gần Tuyết quốc, muốn thông qua cửa

thành.”

“Trung đoàn trưởng, rốt cuộc nhiệm vụ lần này là gì? Cảm giác có điểm gì là

lạ.” Bởi vì việc lúc trước, âm tàn thiếu niên có hảo cảm tốt với Dạ

Nhiễm, ngẩng đầu hỏi Dạ Nhiễm

Âm tàn thiếu niên dứt lời, rất nhiều người đều nhẹ gật đầu, cảm thấy nhiệm vụ lần này không phải đoạt thành đơn giản như vậy, cho dù Tuyết quốc

không phải là nước lớn một phương nhưng với khả năng và lãnh thổ thì

cũng là quốc gia không thể khinh thường.

Dạ Nhiễm rủ tầm mắt xuống, hơi hơi dừng một chút, giương mắt đối với mọi người hỏi: “Ở đây có nhà ai ở Tuyết quốc không?”

Lắc đầu.

Mỗi người đều nhìn người bên mình một chút, ngay ngắn lắc đầu, bọn họ không phải, người chung quanh cũng không phải.

Dạ Nhiễm thở dài, lại một đầu manh mối còn chưa xuất hiện liền biến mất rồi, không có một người nào là người Tuyết quốc.

“Nhiệm vụ lần này chút kỳ lạ” nhìn ánh mắt ham học hỏi của những thiếu niên

thiếu nữ trước mặt, Dạ Nhiễm biết rõ mình hoàn toàn không có cách nào

giấu diếm nữa.

“Kỳ lạ?” Mọi người đều nghi ngờ, đến cùng là chuyện gì xảy ra?

Trước lúc rời đi bọn họ cảm thấy Dạ Nhiễm và viện trưởng có gì đó bất thường

Dạ Nhiễm nheo nửa mắt lại, nhìn đồ ăn trước mặt mọi người đều ăn khá

nhiều, mới nhẹ gật đầu tiếp tục nói: “Ngoài nhiệm vụ lúc trước ta công

bố bên ngoài, còn có một nhiệm vụ phải hoàn thành. Cái kia chính là –

tàn sát hết tất cả mọi người trong các thành trì chiếm đoạt được trong

Tuyết quốc.”

Âm thanh chén bát rơi xuống đất nghiền nát, bao nhiêu nét mặt trợn mắt líu lưỡi.

“Trung đoàn trưởng…Người đang…” Trong nháy mắt một thiếu nữ lên tiếng , giọng nói nhỏ như không phát ra âm thanh nào.

“Ta không không có nói giỡn.” Dạ Nhiễm chăm chú nhìn mọi người, mỗi chữ mỗi câu nói ra.

“Thế nhưng mà – tàn sát hàng loạt dân trong thành”



Các học viên Học viện Quân sự đã nói không ra lời.

Giờ khắc này Linh Ngọc Nhi cũng bị lời nói của Dạ Nhiễm làm khϊếp sợ hoàn

toàn không có cách nào hoàn hồn, tàn sát hàng loạt dân trong thành, ai

làm được việc như vậy .

Tân sinh Học viện Quân sự, chỉ có mười bốn mười lăm tuổi.

Bọn họ cũng chỉ là các thiếu niên thiếu nữ vừa mới đi ra cửa nhà, vừa bước

vào đại lục,trên thế giới cường giả vi tôn này, trên tay bọn họ đều

nhuộm qua máu tươi, nhưng tàn sát hàng loạt dân trong thành, từng chữ

như vậy khiến cho người phẫn nộ, chỉ nghe một chút, toàn thân cũng đã

run lên rồi.

“Trước bình tĩnh, hãy nghe ta nói.” Dạ Nhiễm vỗ vỗ cái bàn, nhìn ánh mắt lộ ra vẻ mờ mịt của các thiếu niên thiếu nữ kia, trầm giọng nói ra.

Mấy người Liễu Phi Tiếu nhìn Dạ Nhiễm, trong lòng phát tiếng thở dài,

chuyện này, áp lực lớn nhất là đeo trên lưng Dạ Nhiễm, bởi vì dưới mỗi

mệnh lệnh của nàng, tất cả mọi người ở đây là phục tùng vô điều kiện.

Mọi người ngẩng đầu nhìn Dạ Nhiễm, chỗ một thiếu nữ áo đỏ ngồi, liều lĩnh

lãnh ngạo, là chỉ huy hành động cao nhất của bọn họ, là Trung đoàn

trưởng của bọn họ, là người tâm phúc của bọn họ.

“Nhiệm vụ lần này có chút kỳ lạ, không đến cuối thì trước mắt không ai được

làm bừa. Khi trước sở dĩ không nói cũng chính là bởi vì như thế, mọi

người nếu là tin tưởng ta, đều chấp hành dưới mỗi một mệnh lệnh của ta.” Dạ Nhiễm khẽ nhếch đôi mắt màu đen nhìn mọi người, với tư cách trung

đoàn trưởng, lòng của nàng dù như thế nào cũng không thể loạn, quyết

định của nàng như thế nào cũng không thể thay đổi.

Hiện trường thoáng cái yên tĩnh trở lại, yên lặng hồi lâu, mới truyền ra thanh âm đầu tiên:

“Chúng ta tin tưởng trung đoàn trưởng.”

“Đúng, chúng ta tin tưởng trung đoàn trưởng.”



Bởi vì tin tưởng, cho nên đợi mệnh lệnh của Dạ Nhiễm, sau đó nghiêm cẩn đi chấp hành.

Bọn họ tin tưởng Dạ Nhiễm không phải là một trung đoàn trưởng sẽ hạ lệnh để cho bọn họ tàn sát hàng loạt dân trong thành.

“Tốt, như vậy bây giờ cũng ăn uống no đủ rồi, trở về phòng nghỉ đi.” Dạ Nhiễm cười tủm tỉm nhìn mọi người, khoảng cách diễn tập chính thức bắt đầu

chỉ còn lại vẻn vẹn thời gian hai ngày, hai ngày này, mọi người cũng

không thể có quá nhiều áp lực và gánh nặng.

“Ha ha, nghĩ nhiều như vậy làm cái gì, trời sập xuống 500 người chúng ta ở

chỗ này đỡ lấy!” Một thiếu niên tuấn lãng trong số đó ha ha nở nụ cười,

cho dù nhiệm vụ này là gì, 500 người bọn họ của Học viện Quân sự đều

cùng một chỗ, sợ cái gì? Bầu trời sập không được!

“Đúng, đúng vậy, 500 người chúng ta ở cùng một chỗ, thì sợ gì!”



Lập tức, mọi người khôi phục, lại vui cười ồn ào như trước kia, chỉ có điều trong lòng mọi người cũng đều âm thầm lưu ý , nhiệm vụ lần này đến cùng là thế nào, bọn họ đương nhiên cũng muốn bắt đầu triển khai điều tra.

Dạ Nhiễm mang theo sự vui vẻ nhìn mọi người, quả nhiên càng tiếp xúc lâu, nàng lại càng thích Học viện Quân sự.

Bữa tối qua đi, mọi người từng người trở về phòng, Dạ Nhiễm ôm Tạp Tạp ngồi trên ghế trong phòng.

Tạp Tạp uốn ở trong ngực Dạ Nhiễm, thanh âm mang theo tia nghi hoặc: “Hai yêu nghiệt kia như thế nào còn chưa tới?”

Dạ Nhiễm và Tạp Tạp ngồi trong phòng đúng là đang đợi hai yêu nghiệt Bắc Thần Linh và Thanh Việt Nam.

Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo đến, cửa sổ bị mở ra, hai bóng người theo gió mát trượt vào gian phòng Dạ Nhiễm.

Hai người Bắc Thần Linh và Thanh Việt Nam cũng không khách khí ngồi xuống bên trên hai cái ghế ở bên người Dạ Nhiễm.

Thanh Việt Nam nhìn Dạ Nhiễm, lại nhìn nhìn Bắc Thần Linh, ở bên trrong đôi

mắt màu lam tràn đầy trêu tức, “ Lần này trung đoàn trưởng của hai Đại

Học Viện sớm đối địch, ngược lại không tệ lắm.”

Dạ Nhiễm và Bắc Thần Linh đồng thời liếc mắt với Thanh Việt Nam , đôi mắt

vàng của Bắc Thần Linh nhìn Dạ Nhiễm, tràn đầy trong sạch như người vô

tội: “Tiểu công chúa, ta là thật lòng không biết đám nhóc kia lại gây ra việc này” Bắc Thần Linh bất đắc dĩ , lúc trước Học viện Hoàng gia bởi

vì một số việc cho nên chia binh làm hai đường trước sau chạy đến bên

này, như thế nào cũng không thể tưởng tượng được đám nhóc đi sớm kia sẽ

gây ra chuyện này.

Mắt Dạ Nhiễm liếc Bắc Thần Linh: “Huynh không biết mới là có quỷ, chỉ có

đều việc xung đột giữa hai trường sớm muộn sẽ xảy ra, còn không bằng tại ngày đầu tiên kết thúc luôn.”

Tâm tư Bắc Thần Linh, Dạ Nhiễm đương nhiên biết rõ, ít nhất thông qua

chuyện hôm nay, trong hai ngày trước khi bắt đầu diễn tập, hai Học viện

không thể xuất hiện xung đột nào rồi.

Bắc Thần Linh bị nói trúng tim đen, sờ sờ cái mũi, đối với Dạ Nhiễm nịnh

nọt cười cười: “Cái kia tiểu công chúa thì ra là không tức giận?”

Dạ Nhiễm lắc đầu, ở trước mặt Bắc Thần Linh thì tính cách hai người rất khác biệt khi ở trước mặt người ngoài.

“Không phải tức giận với hai người, chỉ là đối với đám người lúc trước đánh

không lại nên có chút tức giận.” Dạ Nhiễm bất đắc dĩ lắc đầu nói ra.

“Quy củ của Học viện Quân sự cũng bị tiểu công chúa người phá hư như vậy.”

Trước khi chuyện đó xảy ra Thanh Việt Nam đã tìm hiểu rõ không thiếu,

nói với Dạ Nhiễm một phen, tự đáy lòng cảm thấy kính nể.

“Ta đây không phải phá hư quy củ, Học viện Quân sự có một câu gọi là ‘Đem

bên ngoài, quân lệnh có chỗ không dùng’.” Dạ Nhiễm uống xong một ly trà, ngón trỏ ở trên chén trà vuốt phẳng một vòng, khóe môi giương lên cười

nói.

“Đúng rồi, nội bộ Tuyết quốc rốt cuộc xảy ra cái gì, hai người có tra được gì không vậy?” Thanh Việt Nam gõ cái ót của mình, chuyện trọng yếu như vậy hắn làm sao có thể lại đi quên mất.

Dạ Nhiễm lắc đầu, Bắc Thần Linh cũng tùy theo lắc đầu.

“Vậy thì kỳ quái, ta ẩn thân cũng không vào được Tuyết quốc.” Thanh Việt Nam vịn cằm ảo não,có thể nói hắn đã nghĩ hết mọi biện pháp đều không thành công đem mình đưa vào Tuyết quốc.

“Có kết giới.” mắt Bắc Thần Linh liếc Thanh Việt Nam, tên ngu ngốc này chẳng lẽ không cảm giác thấy là có kết giới đó sao?

“Ta biết rõ, ta chỉ là hiếu kỳ đến cùng là người nào mở kết giới, thậm chí

ngay cả chúng ta còn không thể nào vào được.” Thanh Việt Nam đương nhiên biết là kết giới, chỉ có điều người hạ kết giới này, cũng quá lợi hại

đi.

“ Thực lực bên ngoài của ngươi nhìn như rất mạnh” Bắc Thần Linh không lưu tình chút nào đả kích tiểu tử Thanh Việt Nam, ở bên trong Bá Quyền Chi

Địa chứng kiến còn thiếu thiên tài ? Gặp thực lực cường hãn đến gần như

nhân vật vô địch còn thiếu?

So với bọn họ người, ma, thú cường đại ở Thương Minh đại lục chỗ nào cũng

có, chẳng qua là bọn họ không thường đi đi lại lại ở đại lục mà thôi.

Thanh Việt Nam không nói, một đôi mắt màu lam đều trừng Bắc Thần Linh, hung

hăng trừng mắt, một ngày không đả kích hắn trong lòng Bắc Thần Linh đều

không thoải mái đúng không?

Khiêu mi nhìn lại, chính như vậy đấy rồi sao? Có bản lĩnh cắn hắn đi.

“Hai tiểu gia hỏa các ngươi, lạc đề rồi.” Cái ót Dạ Nhiễm phủ lên một giọt

mồ hôi, hai tên gia hỏa này không cùng một chỗ đυ.ng chạm đều rất bình

thường, ở cùng một chỗ đυ.ng chạm một cái không tổn hại nhau trên hai câu thì toàn thân không thoải mái.

Hơn nữa, đại đa số thời gian đều là Bắc Thần Linh cường thế một phương.

Ngẫu nhiên thiếu niên Thanh Việt Nam thân hổ chấn động, cũng đổi đời nông nô rồi, đương nhiên, chỉ là ngẫu nhiên.

“Khụ, ta cảm thấy được việc xảy ra trong nội bộ Tuyết quốc.” Bắc Thần Linh

vuốt ve cái cằm trơn bong, mắt vàng chuyển một cái, nói ra.

“Nói nhảm.” Thanh Việt Nam bắt được cơ hội đều lập tức lợi dụng.

“Chẳng lẽ người trong Tuyết quốc, sẽ đối với đại lục tạo thành tổn thương?” Dạ Nhiễm nghĩ nghĩ, ngoài cái này ra nàng không biết còn có thể sử dụng

cái gì để giải thích.

“Khả năng có 70%.” Thanh Việt Nam gần như là khẳng định gật đầu, 70% khả năng, không bài trừ 30% tồn tại ngoài ý muốn.

“Ta cũng cho rằng như vậy.” Bắc Thần Linh lập tức gật đầu, từ khi vừa mới

bắt đầu xảy ra, hắn đều có cảm giác như vậy, nhân vật có thể bố trí

xuống kết giới như vậy nhất định là một người vô cùng cao minh, như vậy

không thể nào nghi ngờ mà nói, trong nội bộ Tuyết quốc tuyệt đối có vấn

đề.

“Các đội viên của ta còn không biết nhiệm vụ lần này. Nghĩ đến nội dung diễn tập đáng giận, thật sự là muốn điên mất rồi.” cả người Thanh Việt Nam

ghé vào trên mặt bàn, thần sắc tràn đầy bất đắc dĩ cùng ảo não, thiệt là toàn bộ ba Học Viện diễn tập quân sự, sau đó hung hăng đánh một chầu

thật tốt, hết lần này đến lần khác toàn đưa ra vấn đề khó khăn.

“Các đội viên của ta cũng không biết, đều là đứa nhỏ mười bốn mười lăm tuổi, như thế nào tiếp thu được.” Bắc Thần Linh cũng buồn rầu, đừng nhìn đám

nhóc con kia đôi khi làm việc thiếu cân nhắc, nhưng cũng đều là một đám

tiểu thiếu niên nhiệt huyết, hắn không biết sau khi đem nội dung diễn

tập này nói cho bọn họ biết, bọn họ còn có thể hay không nhiệt huyết

nữa, chợt, Bắc Thần Linh lại nhìn về phía Dạ Nhiễm hỏi “Tiểu công chúa,

đội viên của người sao?”

Dạ Nhiễm nhún vai, bất đắc dĩ nói: “Sau khi các ngươi đi, đều nói ra.”

“Kết quả là?” Bắc Thần Linh cùng Thanh Việt Nam nhìn Dạ Nhiễm, trăm miệng

một lời hỏi ra, trước giải quyết hết việc khiến cho bọn hắn nhức đầu

cũng đủ cám ơn trời đất rồi.

“Nghĩ cũng biết, ta để cho bọn họ tin tưởng ta.” Dạ Nhiễm giang tay ra, loại

chuyện này đến ai, ai có thể tiếp nhận? Thời điểm lúc trước mấy người Dạ Nhiễm biết được, không phải cũng phẫn nộ hóa đá mồ hôi lạnh hồi lâu

sao.

“Sau đó bọn họ đều đã tin tưởng?” Thanh Việt Nam nghiêng cái đầu ra, mắt màu lam lóe ra những vì sao sáng bóng, quả nhiên cho dù tiểu công chúa ở

đâu, năng lực lãnh đạo là không thể nghi ngờ.

“Bọn họ chỉ có thể tin tưởng.” Bắc Thần Linh nói rồi lại bất đắc dĩ thở dài, đồng dạng với tư cách đội trưởng, Bắc Thần Linh cùng Thanh Việt Nam đều có thể cảm nhận được tâm tình Dạ Nhiễm, nói ngắn lại, chuyện này, làm

cho người khác thực sự không phản bác được.

“Ha ha, bị tín nhiệm cùng đi tín nhiệm cảm giác thực ra rất tốt.” Dạ Nhiễm

giương giọng nở nụ cười, nàng thích cùng các đội hữu cùng một chỗ phấn

đấu, cùng một chỗ tiến giai, cùng một chỗ gϊếŧ địch, chỉ cần chú ý từng

địch nhân trước mắt, không cần để ý sau lưng sẽ có địch nhân đánh lén.

Bắc Thần Linh cùng Thanh Việt Nam sợ run chớp mắt một cái, nhưng lại ngay ngắn gật đầu nở nụ cười.

Đúng vậy, trải qua thời gian gần nửa năm này, ba người bọn họ cũng dần dần thích loại cảm giác này, loại sức hút đoàn đội.

“Ha ha, gặp lại trên diễn tập, ba người chúng ta trước đã không phân ra

thắng bại, như vậy lần diễn tập này sẽ đến phân cao thấp!” Bắc Thần Linh đứng lên nhìn hai người, mắt vàng phát ra tí sắc thái chờ mong, ba

người bọn họ bất luận chiến đấu như thế nào đều không phân ra thắng bại, đây cũng là chuyện có chút bất đắc dĩ.

“Tốt.” Dạ Nhiễm giương môi đáp ứng.

“Không có vấn đề.” Thanh Việt Nam cười ha ha đáp ứng.

“Thôi đi, Nhiễm Nhiễm của bổn đại gia nhất định sẽ là người thắng cuối cùng.” Tạp Tạp một mực bảo trì trầm mặc giương cái đầu nhỏ của mình lên, nắm

chặt nắm tay nhỏ hừ hừ nói.

“Dạ dạ, nữ nhân của đại gia Tạp Tạp ngài chắc chắn sẽ không thua.” Thanh

Việt Nam mắt trợn trắng là mắt trợn trắng, trợn hết tròng trắng nhìn Tạp Tạp cùng Dạ Nhiễm đồng thời đá chân qua, nhanh như chớp liền từ trên

cửa sổ chạy trốn, trong không khí còn truyền đến giọng nói vô sỉ của

Thanh Việt Nam : “Ta sẽ không thua ôi!!!”

Bắc Thần Linh đứng ở bên cửa sổ mang theo vài phần tà khí đối với Dạ Nhiễm cười cười: “Ta tự nhiên cũng sẽ không thua đâu.”

Dạ Nhiễm tựa ở trên vách tường, một đôi mắt màu đen tùy ý nhướn lên: “Chẳng lẽ bổn cô nương thất bại?”

Ba trung đoàn trưởng của ba Học viện, ba đối thủ thông minh tương xứng, ba tri kỷ tâm giao, cũng không chịu nhận thua, như vậy kết cục, làm như

thế nào kết thúc?

Thời gian hai ngày trôi qua trong chớp mắt.

Sáng sớm hôm nay, tất cả tân sinh của Học viện Quân sự chỉnh tề đứng ở bên ngoài cửa tửu điếm.

Ống tay áo Dạ Nhiễm vung lên, ngưng giọng nói: “Tất cả nỗi băn khoăn đem lộ ra vào ngày hôm nay, bây giờ xuất phát đi cổng thành .”

Trên đường đi, tất cả mọi người kí©ɧ ŧìиɧ ngẩng cao (hoàn toàn trong sáng

nha), hai ngày này, hầu như tất cả mọi người đều vận dụng của cái, thế

lực trong tay đi dò xét bí mật Tuyết quốc, nhưng lại không ai thành

công, cho nên hôm nay sắp công bố đáp án, tất cả mọi người đều rất hưng

phấn.

Về phần vấn đề tàn sát hay không tàn sát hàng loạt dân trong thành, trước đợi nhìn rõ tình hình nội bộ Tuyết quốc rồi nói sau.

Học viện Quân sự, Học viện Hoàng gia, Học viện Hắc Trạch, ba học viện gần như là đi tới cổng thành cùng một thời gian.

Học viện Quân sự và Học viện Hoàng gia nhìn thấy nhau tự nhiên là chán ghét đôi bên, Học viện Hắc Trạch mừng rỡ ở một bên xem cuộc vui, dù sao hai

bên đều là đối thủ, nếu hai Học viện này đều ngươi chết ta sống, Học

viện Hắc Trạch bọn họ chắc hẳn sẽ càng cao hứng.

Đương nhiên, tâm tư Học viện Hắc Trạch, Học viện Hoàng gia và Học viện Quân

sự tự nhiên hiểu rõ thông suốt, muốn ngồi làm ngư ông đắc lợi, vậy cũng

quá đơn giản ngu xuẩn rồi.

Ba trung đoàn trưởng Dạ Nhiễm, Bắc Thần Linh và Thanh Việt Nam, đương

nhiên trước tiên là điều tra một phen toàn thể thực lực của hai đội ngũ

đối phương, bên trong đội viên hai phía đều có mạnh có yếu, bình quân

thực lực cũng không khác biệt quá lớn.

“Đệ tử ba Học viện tham gia diễn tập đã đông đủ?” Trên tường thành truyền đến câu hỏi lạnh lùng.

“Học viện Hắc Trạch, 500 người, đến đông đủ!” Thanh Việt Nam giương giọng trở lại.

“Học viện Quân sự, 501 người, đến đông đủ!” Dạ Nhiễm tiếp theo đã làm một cái chào theo nghi thức quân đội, giương giọng nói.

“Học viện Hoàng gia, 500 người, đến đông đủ!” Bắc Thần Linh cũng vậy.

“Sau năm phút đồng hồ, đúng giờ mở cổng thành, từng Học viện chỉ có thời

gian là một phút đồng hồ để tiến vào.” Âm thanh lạnh như băng sau khi

nói xong, liền không còn động tĩnh.

Xem ra không đến thời điểm cuối cùng, cái bí ẩn này dù thế nào cũng không được công bố ra.

Năm phút đồng hồ ngắn ngủi này, tất cả mọi người điều chỉnh tốt dòng suy

nghĩ của mình, cho dù sắp đối mặt với cái gì ở bên trong, tin tưởng, chỉ cần 500 người bọn họ cùng chống đỡ, không gì có thể gây khó dễ được.

Cổng thành mở ra, khoảng cách gần nhất là Học viện Hắc Trạch, dưới sự dẫn

dắt của Thanh Việt Nam, trong vòng một phút đi ra khỏi cổng thành.

Học viện Quân sự dưới sự dẫn dắt theo sát phía sau, ngay sau đó chính là Học viện Hoàng gia.

Chỉ là vừa mới đi ra cổng thành, bỗng nhiên một vòng hào quang chói mắt lập lòe, tất cả mọi người phản xạ có điều kiện nhắm mắt lại dùng tay che

chắn, lúc che chắn này qua đi, ba học viện được phân chia đến những địa

phương khác nhau.

Dạ Nhiễm thả tay xuống, trước quay lại nhìn các đội viên sau lưng, sau khi xác định toàn bộ đội ngũ không có vấn đề gì, mới giương mắt nhìn hoàn

cảnh chung quanh chỗ này.

Một cái sân lớn trống trải thê lương đủ để chứa 500 người.

Tạp Tạp ở trên không trung đối với bốn phía kiểm tra một vòng, mới trở lại bên người Dạ Nhiễm: “Chung quanh không có vấn đề.”

Xác định vị trí hoàn cảnh an toàn, Dạ Nhiễm nâng bước chạy đến giữa cái sân lớn đó, các đội viên Học viện Quân sự cũng đều theo bước chân Dạ Nhiễm

tiến lên.

Dạ Nhiễm dừng bước lại, xoay người, đối với mọi người nói: “Làm thành một vòng tròn, khoanh chân ngồi xuống.”

Sau khi làm thành vòng tròn ngồi xuống, Liễu Phi Tiếu gật gật đầu đem một

phần địa đồ kia lấy ra, Dạ Nhiễm chỉ chỉ một vị trí trên địa đồ, nói ra: “Tạp Tạp mới đi điều tra, chúng ta đang ở cái sân tên là Tuyết Phương

viện, mà Tuyết Phương viện vị trí ở chỗ này.”

Mọi người nhìn thấy địa phương Dạ Nhiễm chỉ, lập tức một hồi âm thanh thổn

thức không ngừng, bọn họ vậy mà vượt qua biên giới, trực tiếp đến được

phần đất trung tâm Tuyết quốc?

“Cuối cùng chuyện gì xảy ra, ta quả thực cũng không rõ ràng lắm nhưng mặc kệ

có chuyện gì thì việc này vẫn phải tiếp tục.” Dạ Nhiễm nhún nhún vai,

thời điểm nàng mới nghe được Tuyết Phương viện, trong lòng kinh ngạc

không kém so với mọi người, Dạ Nhiễm cũng lần nữa xác định người bố trí

xuống kết giới lần này không phải nhân vật đơn giản, thậm chí không phải võ giả Cửu giai mộng cấp .

“Trung đoàn trưởng, chúng ta kế tiếp cần làm thế nào?” Trung đoàn trưởng nói

không sai, cho dù tất cả việc ở đây xảy khiến cho không ai có thể tiếp

nhận, nhưng cũng đều là đã xảy ra, như vậy việc mà bọn họ có thể làm là

tiếp tục nhiệm vụ!

“Phi Tiếu, có nghiên cứu lộ tuyến bắt đầu từ nơi này không?” Dạ Nhiễm

nghiêng đầu nhìn về phía bên người Liễu Phi Tiếu, không khỏi có chút

muốn cười. khi trước ở trên người Phi Thiên Bằng bọn họ còn đem lộ tuyến định ra rồi, nhưng lại không ngờ trực tiếp bị kết giới truyền tống đến

phần đất trung tâm Tuyết quốc, thậm chí trước mắt hai cái học viện khác

bị tống tới nơi nào cũng không biết được bao nhiêu.

Lần này diễn tập, càng ngày càng có tính khiêu chiến rồi.

“Không có nhưng rất nhanh, cho ta nửa giờ.” Liễu Phi Tiếu đang xem địa đồ,

trong đầu cố gắng đem mỗi một lộ tuyến đều vẽ ra rõ ràng, sau đó bắt đầu tiến hành so sánh bài trừ, lưu lại một nhánh lộ tuyến thích hợp nhất

với bọn họ.

“Tốt, các ngươi trước ở tại chỗ này, ta đi bên ngoài nhìn xem.” Dạ Nhiễm gật

gật đầu, đem thời gian lưu lại cho Liễu Phi Tiếu, sau đó đứng lên nói

với mọi người .

Tập Diệt Nguyệt cũng cùng đứng lên, “Đội trưởng, ta đi cùng”

“Cũng tốt. Những người khác trước ở tại chỗ này chờ đợi, mặc kệ người nào đều không được tự tiện rời đi.” Dạ Nhiễm đáp ứng Tập Diệt Nguyệt, chợt đối

với những người khác mở miệng nói ra, bây giờ ở vị trí trung tâm Tuyết

quốc này, mặc kệ mỗi địa phương gì đều có thể giấu giếm nguy hiểm.

Dạ Nhiễm ôm Tạp Tạp cùng Tập Diệt Nguyệt vận khởi khinh công từ không trung bay ra Tuyết Phương viện.

Trực giác nói cho bọn họ biết, không thể đẩy của lớn đi ra ngoài.

Quả nhiên, Dạ Nhiễm và Tập Diệt Nguyệt vừa bay ra khỏi Tuyết Phương viện, đã thấy được một màn để cho bọn họ dựng thẳng tóc gáy.

Máu.

Khắp nơi trên đất từng đoạn hài cốt, thi thể khắp nơi, máu tươi dường như phủ kín toàn bộ mặt đất.

“Đội… Đội trưởng, cái này…” hàm răng Tập Diệt Nguyệt đã bắt đầu run lên rồi,

nàng cảm thấy tóc của mình đều muốn dựng thẳng lên, trong dạ dày từng

cơn cuồn cuộn.

“Diệt Nguyệt, ngươi về trước đi, nói cho tất cả mọi người, không có mệnh lệnh của ta, không được bước ra Tuyết Phương viện nửa bước, nếu không trực

tiếp gϊếŧ không tha!” Dạ Nhiễm không cho Tập Diệt Nguyệt có cơ hội phản

bác một lần nữa, trên tay vận khởi nội lực đem Tập Diệt Nguyệt trực tiếp đẩy trở về Tuyết Phương viện.

Tập Diệt Nguyệt sau khi trở lại Tuyết Phương viện, lại nhịn không được dựa

vào vách tường nôn mửa ra, mặc dù chơi qua Nhân Ma chiến trường rồi,

nhưng là tình cảnh như vậy…

Liễu Phi Tiếu trước tiên chạy vội tới bên người Tập Diệt Nguyệt, từ không

gian giới lấy ra một chén nước, vỗ vỗ phía sau lưng Tập Diệt Nguyệt, đưa cho nàng.

Tập Diệt Nguyệt súc súc miệng, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy nhìn mọi

người, hàm răng vẫn còn run lẩy bẩy: “Đội trưởng có lệnh, không có mệnh

lệnh của nàng bất luận kẻ nào cũng không được bước ra Tuyết Phương viện

một bước, nếu không, gϊếŧ không tha!”

Mọi người thấy sắc mặt Tập Diệt Nguyệt, trên mặt mỗi người đều lập tức

ngưng trọng lên, nhìn thấy gì đem Tập Diệt Nguyệt gần như kiêu ngạo hù

đến tình trạng như thế.

“Trước bình tĩnh trở lại, mặc kệ chuyện gì, tất cả chúng ta đều ở đây.” Liễu

Phi Tiếu đưa tay nâng Tập Diệt Nguyệt, đôi mắt màu đen mang theo một

chút đau lòng cùng sắc bén, bên ngoài đến tột cùng là tình cảnh gì, đội

trưởng lại nói ra ba chữ gϊếŧ không tha.

Tập Diệt Nguyệt không biết hít sâu bao nhiêu lần, mới dần bình tĩnh trở

lại, đối với mọi người kể ra tình cảnh xảy ra bên ngoài, đó là sự tàn

nhẫn bọn họ chưa bao giờ đối mặt qua.

Trong nội viện Tuyết Phương là như thế.

Nhưng mà Dạ Nhiễm ở bên ngoài, sau khi vòng quanh vị trí Tuyết Phương viện là một vòng toàn bộ Tuyết Phương thành, nàng không có phát hiện một người

sống nào, khắp nơi đều có thây ngang đầy đống.

Tạp Tạp ngồi xổm trên đầu vai Dạ Nhiễm, trong mắt to đen bóng tràn đầy

ngưng trọng, nếu nói là trước khi bắt đầu nhiệm vụ cũng là đồ sát hết

những người này, như vậy hôm nay những người này là bị cái gì sát hại

đây?

Dạ Nhiễm tìm được một nơi, chậm rãi hạ thấp, thoáng điều tra một phen thi

thể người chết, hơn nữa đều có một chỗ tương tự, cái kia chính là đã

không còn trái tim.

Thủ đoạn thật tàn nhẫn, ra tay thật độc ác làm cho Dạ Nhiễm cùng Tạp Tạp cũng không khỏi da đầu run lên.

“Nhiễm Nhiễm, ta cảm thấy được cái này hẳn không phải là con người gây nên.”

Tạp Tạp lắc đầu nói với Dạ Nhiễm, thủ đoạn tàn nhẫn như thế, hơn nữa mỗi người chết kiểu này đều dường như giống nhau, thậm chí dấu vết bị khoét tim trên ngực đều giống như đúc, như vậy, không có khả năng là con

người làm được.

“Có lẽ là một người nào đó?” Dạ Nhiễm đã phi thân đến không trung, ngẩng

đầu nhìn qua bầu trời xanh thăm thẳm, cảm thấy khó giấu đắng chát, bầu

trời vẫn là tinh khiết xanh thẳm trước sau như một, nhưng mà dưới phiến

bầu trời này, lại che kín máu tanh.

“Không có khả năng, thủ pháp như vậy tuyệt không phải con người.” Tạp Tạp kiên định lắc đầu, chuyện này bên trong bọn họ ngẫm lại khẳng định không

phải đơn giản như vậy.

“Thú tộc cùng Ma tộc, không có khả năng trắng trợn như vậy phạm tới con

người của một quốc gia.” Dạ Nhiễm biết rõ tam tộc ở giữa đủ loại mâu

thuẫn, tam tộc tồn tại là một sự cân đối tốt, ở mỗi tộc đều không có

năng lực tại một thời điểm đánh bại hai tộc khác, điểm cân bằng này là

không thể nào bị đánh rách.

“Thương Minh đại lục chỉ có tam tộc tồn tại, không bằng nói rằng…,đều là vấn đề trong nội bộ Tuyết quốc, nhưng mà toàn bộ trái tim lại biến mất đi nơi

nào?” Tạp Tạp vuốt cái ót mình, trận này Học viện Quân sự tổ chức diễn

tập, thật đúng là càng ngày lại càng để cho người ta đoán không ra rồi.

Tạp Tạp thật tình chỉ hy vọng, cái này sẽ chỉ là diễn tập mà thôi. Nếu mà

Thương Minh đại lục thật sự xuất hiện loại chuyện này, có lẽ toàn bộ

Thương Minh đại lục đều muốn nổi lên một phen sóng gió to lớn rồi.

“Tìm được một người sống đã, mới có thể hiểu rõ được một phần.” Dạ Nhiễm hít sâu một hơi, ánh mắt tiếp tục đảo quanh toàn bộ thành trì.

“Không cần tìm lại, khẳng định không có một người nào sống, cho dù có một

người sống thấy một màn như vậy không phải tự sát cũng là hù chết.” Tạp

Tạp lắc đầu, nếu là một con người mở mắt ra chứng kiến cuộc sống ở địa

phương mình trong vòng một đêm trở thành bộ dáng như thế này, dù là như

thế nào, sợ là không thể tiếp nhận được.

Dạ Nhiễm nhẹ nheo mắt lại, thở dài, chỉ có thể vuốt vuốt đầu Tạp Tạp, đứng dậy muốn hướng Tuyết Phương viện trở về, bọn người Tập Diệt Nguyệt bây

giờ sợ là cũng chờ sốt ruột rồi.

Nhưng mà –

Ngay tại thời điểm Dạ Nhiễm vừa mới phi thân lên trời, bỗng nhiên nghe được

một thanh âm kêu gào mang theo máu tanh tàn nhẫn, Dạ Nhiễm biến sắc, vừa mới xoay người, năm cái móng tay sắc nhọn hướng phía trái tim nàng chụp tới!