Sống Lại Ngày Sau Làm Đại Thần

Chương 42: Tạo hình của bản thân

Edit: Lệ Hy

“Không cần, ta có chuẩn bị trang phục. Những thứ này cũng không cần dùng, chỗ nào có thể thay quần áo? Ta đi thay quần áo trước.”

Tố Y nhìn thấy Tiểu Ngô chuẩn bị nhiều y phục

như vậy, cũng có chút lờ mờ, mới nửa tỉnh nửa ngơ ngác nói.

“A…, ở trong này, bên trong có phòng nhỏ có thể thay quần áo!”

Vốn Tiểu Ngô sợ y phục chuẩn bị không hợp ý Tố Y, hiện tại Tố Y tự chuẩn bị trang phục, để cho Tiểu Ngô hoàn toàn thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Đợi Tố Y thay y phục xong đi ra, tất cả mọi người phòng hóa trang đều ngơ ngác nhìn Tố Y, không ai nói chuyện.

Chỉ thấy Tố Y mặc một chiếc váy trắng, liền giống như tinh linh rơi vào thế gian đứng ở nơi đó. Ánh mắt ướt sũng chớp chớp nhìn mọi người, ánh mắt kia ánh mắt vô tội!

Mà Tố Y chỉ lẳng lặng đứng ở nơi đó, cả người phát ra ánh sáng, xinh đẹp làm cho người ta không dời được mắt.

Ánh mắt Lâm Tử Mặc sáng quắc nhìn chằm chằm Tố Y, hiện tại hắn có thể tưởng tượng, đợi Tố Y lên đài xong, là chói lọi cỡ nào!

Tố Y vừa ra đã bị ánh mắt của mọi người hù sợ, cho nên mới không phản ứng kịp, lộ ra ánh mắt sợ hãi.

Hiện tại phản ứng kịp, liền tự nhiên đi đến trước bàn hóa trang, mở ra hộp

trang điểm của mình.

“Tạo hình vẫn là tự ta đến làm, ta biết chiếc váy này phối với tạo hình gì càng đẹp mắt. A…, đúng rồi, ta cũng có thể tự mình hóa trang. Nếu các ngươi có việc thì cứ vội đi trước, phiền toái mọi người rồi!” Hiện tại tóc Tố Y không hề dài, mới đến vai. Nhà tạo hình còn đang suy nghĩ chiếc váy này phối với tạo hình nào mới tốt đây, Tố Y đã mở miệng nói muốn tự mình làm tạo hình.d.d./l/q/d

Mọi người trong phòng hóa trang đều là nhân viên của công ty giải trí Mộ Lâm. Cũng đều biết rằng Tố Y tạm thời đến đây giúp công ty bọn hắn cứu vãn cục diện, đương nhiên không dám tùy ý mở miệng phủ nhận đề nghị của Tố Y, vài người đành phải lùi đến một bên nhìn Tố Y tự trang điểm cho mình.

Tố Y trực tiếp quấn một nửa đầu tóc lên, còn lại tóc hơi xoăn xõa tung, tự nhiên buông rơi trên đầu vai. Nhưng bên phải bên tai buông xuống vài lọn tóc, khiến cho vẻ đẹp của Tố Y tăng thêm vài phần.

“Xin chào, xin hỏi ngươi có pha lê và lông vũ màu trắng không?” Tố Y quay đầu nhìn về phía thợ hóa trang.

“A? Ta đi tìm cho ngươi.” Thợ hóa trang thấy động tác của Tố Y đã sớm nhìn đến ngây người, mãi đến khi Tố Y hỏi mới phản ứng kịp.

Mà Tố Y lại nhanh chóng bôi kem lót, kem chống nắng, kem nền, phấn phủ, sau đó lại là chuốt mi, tô mắt., son môi, và đánh má hồng. Một loạt động tác nhanh làm cho người ta hoa cả mắt.

Chờ Tố Y trang điểm xong, những người khác phát hiện dường như cô trang điểm giống như không trang điểm, chỉ là ngũ quan càng lập thể càng đẹp mắt, cả người cũng rạng rỡ phát sáng dưới ánh đèn.

Cuối cùng Tố Y cầm phấn mắt, trước dùng

màu sáng làm nền, lại dùng hỗn hợp màu bạc và một chút

màu xanh dương,

đợi trang điểm cho mắt xong, cảm thấy đôi mắt vô cùng tươi sáng, chờ Tố Y sửa sang tổng thể, còn có chiếc váy cũng rất ăn khớp. Để cho cả người cô tăng thêm khí chất trong veo mà lạnh lùng.

“Trình tiểu thư, đây là pha lê và lông vũ ngươi cần..”

Thợ hóa trang đẩy cửa tiến vào, ngẩng đầu sửng sốt ở nơi đó. Chỉ thấy Tố Y giống như chỉ trang điểm mắt. Nhưng chỉnh thể ngũ quan của cô lại càng lập thể thông thấu, cho dù lên đài dưới ánh đèn cũng sẽ phi thường xinh đẹp.

Hắn là thợ hóa trang, đương nhiên nhìn ra đây là đã trang điểm rồi. Chỉ là hắn không biết ngắn ngủn thời gian 20 phút, cô ấy làm thế nào được,

lại còn có thể trang điểm như không trang điểm, cho nên sửng sốt một hồi đứng ở đó.

“Cảm ơn!”

Tố Y vươn tay tiếp nhận đồ vật trong tay thợ hóa trang, dính từng viên pha lê nhỏ dưới mí mắt mình,

kéo dài cho đến đuôi mắt.

Đợi sau khi đính xong pha lê dưới hai mắt, lại lấy lông vũ dài hai cm đính vào chỗ đuôi mắt.

Pha lê lóng lánh và lông chim trắng tinh khiến cho Tố Y nhìn đã thanh thuần lại mị hoặc.

Cuối cùng viên thuốc lật đi lật lại bàn hóa trang, tìm một bông hoa sen nhỏ màu bạc viền vàng, thuận tay cắm vào búi tóc trên đầu. Lấy gương soi, mới thỏa mãn thu tay!

Người có liên quan bên cạnh Tố Y tìm chỗ thật cẩn thận ngồi xuống, mới

phản ứng kịp đấy là cô đã tạo hình xong rồi.

Thấy người khác mất mấy giờ hóa trang trước khi lên đài, chưa từng thấy người trang điểm nhanh như vậy. Hơn nữa trang điểm rồi còn hoàn toàn nhìn không ra dấu vết trang điểm, đúng là vừa tỏa sáng có thể trực tiếp lên đài.d.d/l/lqd

Lại thêm nụ cười kẽ với lông chim và pha lê lấp lánh nữa, để cho cả người cô tựa như một thiên sứ, làm cho người ta sinh ra cảm giác không thể khinh nhờn một chút nào.

“Tiểu Lâm tổng, người này là cao thủ ở đâu đến? Chỉ riêng phần tạo hình này, cũng sẽ cướp đoạt ánh mắt của tiết mục cuối năm.”

Tiểu Ngô không nhịn được hỏi Lâm Tử Mặc.

“Về sau ngươi sẽ biết.” Lâm Tử Mặc bình tĩnh trả lời.

“A…, xem kiểu dáng của y phục này cũng không giống như nhà bình thường có thể dưỡng ra!” Tiểu Ngô nhìn Tố Y, lẩm bẩm nói.

Tốt xấu gì ở kiếp trước làm nhiều năm như vậy, vừa vào phòng hóa trang, khí thế cả người Tố Y cũng thay đổi, thói quen trực tiếp nắm trong tay toàn trường.

Chính Tố Y cảm thấy không có gì, rơi vào ở trong mắt người khác, nhưng lại hoàn toàn khác biệt rồi.

Dù sao biểu hiện của Tố Y, hoàn toàn không giống người mới lần đầu lên đài. Nhưng cô quả thực là người mới, vậy thì chỉ có thể nói lên một vấn đề.

Đó chính là cô ấy có gia thế không tầm thường, cho nên mới có thể có khí thế nắm trong tay toàn cục như vậy.

“Nếu không có chuyện gì, trước hết ta muốn nghe lại lời hát một lúc.”

Tố Y nở nụ cười thật có lỗi với mọi người, lấy tai nghe chuẩn bị nghe lại bài hát một hồi.

Chờ thời gian không sai biệt lắm, Lâm Tử Mặc cầm lấy áo khoác của Tố Y phủ thêm cho cô, sau đó cũng cô đi đến phòng biểu diễn. Một đường Tố Y đi qua, rất nhiều nhân viên diễn chức đều kinh ngạc rồi lại kinh diễm nhìn Tố Y.

Thật sự là Tố Y trang điểm quá mức lớn mật rồi. Thế giới này trước khi diễn viên lên sân khấu đều phải trang điểm đậm, nhìn gần vô cùng quái dị.

Nhưng Tố Y lại chỉ trang điểm mắt, lại đính chút pha lê và lông chim. Mà dưới ánh đèn cả người cô nhìn lại vô cùng xinh đẹp. Cho nên một đường đi tới, liền hấp dẫn rất nhiều ánh mắt

của mọi người.

Lâm Tử Mặc hơi hơi nghiêng nửa thân thể về phía trước, ung dung thản nhiên thay Tố Y chắn phần lớn ánh mắt.

Tố Y thấy động tác của Lâm Tử Mặc, ở trong lòng không khỏi cảm thán người con trai này thật cẩn thận và săn sóc.

“Muốn uống nước sao?”

Đến chỗ khu đợi lên sân khấu, Lâm Tử Mặc đưa cốc nước qua cho Tố Y trước.

“Ừ, đã đói bụng cũng nên ăn cái gì một chút, miễn cho lên đài không có khí lực. Ăn xong lại tô son nước là được.”

Tiểu Ngô cũng đồng ý đồng ý.

“Ta uống nước là được, bây giờ còn chưa đói, đợi diễn tập xong lại đi ăn cơm trưa đi.”

Tiểu Ngô khẩn trương đáp ứng, hiện tại hắn là trợ lý của Tố Y, nếu Tố Y bởi vì hắn thất trách mà không thông qua diễn tập, người bị phê bình sẽ là hắn, cho nên đối với toàn bộ yêu cầu của Tố Y, hắn đều cần phải làm được hữu cầu tất ứng (xin gì được nấy).