Ba năm trong quá khứ trôi qua, mỗi khi nhìn thấy nhi tử thân sinh của mình đứa nhỏ mập mạp to tròn đô đô dễ thương, Kỳ Vĩnh Thanh thường cảm thán tạo hóa khiến cho hai người hoàn toàn bất đồng hòa hợp về thân thể, lại tạo ra được một sinh mệnh. Cái gì cũng có lý do? Như vậy, cuối cùng cũng có thể sống bên cạnh nhau, khiến hai người có thể thẳn thắng bày tỏ tình cảm, bọn hắn phải vượt qua một khoảng thời gian rất gian nan, để mà hôm nay có một cuộc sống hạnh phúc như vậy. Con người không cần mộng tưởng cũng có thể sống tốt, nhưng nhất định không thể không có ái tình. Kỳ Vĩnh Thanh đến nay khó có thể tưởng tượng, nếu như lúc đó chính mình không nghĩ ra, lại là trì độn, tất cả hôm nay rốt cục sẽ biến thành cái gì…
“Quân nhân đào ngũ ~! Đang suy nghĩ gì a?” Tịch Dật không còn có vẻ chật vật nữa, tu dưỡng điều trị một năm liền có thể khôi phục khỏe mạnh, ảnh đế bây giờ vẫn lưu loát cao cao tại thượng, trong ánh mắt thế nhưng lại có thêm một tia cố ý mê hoặc, rất bất đồng với nữ tử, nhưng lại mang thêm vài phần bá đạo.
“Ta chỉ là đang nghĩ… Quân nhân đào ngũ, đã không còn là vấn đề a?” Tịch Dật hôn lên cổ Kỳ Vĩnh Thanh, nhìn chăm chú vào tiểu nam hài đang xem màn hình Bravia, trên màn hình tinh thể cực đại, một nam nhân đứng trong đám lửa, người tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, thân thể cân xứng màu đồng như một bức đồ đằng hồng sắc, đây là vũ đạo của nhân tài…
“Lẽ nào diễn viên làm phụ thân cũng ảnh hưởng tới nghề nghiệp a?” Tịch Dật xoay người đem Kỳ Vĩnh Thanh đặt dưới thân, “Huống chi, giá bộ phim nhựa cũng không thấp a? Lẽ nào ngươi quên …” Ngón tay mị hoặc mặc sức chọc ghẹo…
“Ân… Ân…… Ta, ta sao lại quên… Đêm đó… A…” Một ngón tay không hề báo trước tùy ý xỏ xiên, Kỳ Vĩnh Thanh thanh âm thay đổi, “Hôm trước không phải đã làm… Ách… A dừng tay… Tịch Dật… Hài tử a… Ách…”
Khuôn mặt của Tịch Dật chính là tà tà cười, trùm kín chăn rồi tiếp tục, “Ta xem ngươi không muốn nhớ cũng không được… Ta muốn cho ngươi ấn tượng sâu sắc a…”
Phía sau động tĩnh quá lớn, Kỳ Quân Ái có chút hoang mang quay đầu lại nhìn, chỉ thấy trên giường có một đống lộn xộn thật lớn, bên trong không ngừng cuồn cuộn, song song đó vô ý phát ra thanh âm… Ánh mắt to đen mở ra nghĩ nghĩ, xoay người, Tiểu Quân Ái tiếp tục nhìn nam nhân mĩ lệ trên màn hình…
Sao lại quên… Một đêm kia, cho ta yêu ngươi, ngươi là của ta, lễ vật thật lớn a…
HOÀN