Thiên Đường Của Dã Thú

Chương 40

Nhìn Niếp Kỳ cao hứng trên người mình chơi rất vui vẻ, Âm Tường sủng nịch cười hài lòng, thả người nằm ngửa hưởng thụ sự thoải mái “Kỳ, hôm nay anh cho em ăn … nhớ kỹ … phải dùng cái miệng nhỏ nhắn của em ăn …” Niếp Kỳ nghe rõ hàm ý trong lời nói của Âm Tường, khuôn mặt nhỏ nhắn không khỏi đỏ lên như trái táo.

“Được …”

Âm thanh lí nhí từ trong cái miệng ửng đỏ nói ra, Niếp Kỳ xấu hổ vội vàng cúi đầu xuống phân thân của Âm Tường.

Hô hấp nhẹ nhàng lại nóng bỏng kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ Âm Tường tăng vọt, khiến cho phân thân kinh người đứng thẳng lên đυ.ng trúng cằm Niếp Kỳ.

Niếp Kỳ kinh ngạc nhìn phân thân đang rung động cách mình không xa, sau đưa mắt nhìn về phía Âm Tường, “ Tiểu Kỳ yêu quý, dục hỏa này do em châm, thì chính em tự mình dập …” Vừa nói vừa nhìn mặt của Niếp Kỳ đỏ cả lên, Âm Tường cố ý hơi động thân thể, khiến cho đỉnh phân thân cương cứng ma sát lên làn da mềm mại của Niếp Kỳ, hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ khó nhịn.

Cảm nhận được Âm Tường không ngừng cọ sát du͙© vọиɠ mà trở nên cứng rắn dị thường, Niếp Kỳ mị hoặc hướng Âm Tường cười trêu một cái, cúi đầu xuống dưới.

Bị mị thái của Niếp Kỳ mê hoặc, Âm Tường gian nan chưa kịp hoàn hồn, du͙© vọиɠ ở dưới thân đã nằm trong khoang miệng ấm áp ướŧ áŧ, “A … tiểu yêu tinh … thật … thích …” Niếp Kỳ dùng miệng ngậm toàn bộ vào, hai tay giữ chặt ở phần gốc xoa đều trái phải.

“A … Tiểu Kỳ … thích … kỹ thuật … của em … càng ngày … càng.. tốt … đó …” Hạ thân được chăm sóc toàn diện khiến Âm Tường không thể nói đầy đủ cả câu, chỉ có thể theo đầu lưỡi của Niếp Kỳ mà không ngừng nhấp hông, khiến cho du͙© vọиɠ bị hàm nuốt càng sâu, hai tay nắm lại càng chặt.

“Tường … thật thoải mái? Cao hứng sao….” Niếp Kỳ vừa phun ra nuốt vào phân thân thô to vừa hỏi cảm giác của người yêu. “Uhm …thoải mái … miệng của Tiểu Kỳ … rất ấm … thực rất thoải mái … a …” Niếp Kỳ vì lo săn sóc cho tâm tình của mình, khiến cho Âm Tường cảm động, cũng thành thực nói ra cảm giác trong lòng.

Nghe được lời người yêu nói, Niếp Kỳ lại dùng sức hút lên, phân thân lại dính nhiều nước bọt hơn, khuôn mặt dính đầy dịch thủy dâʍ đãиɠ. Âm Tường không thể chịu đựng được nữa, lấy tay giữ chặt lấy tóc của Niếp Kỳ, “Kỳ… mau … ngồi lên … mau …” Du͙© vọиɠ khiến cho Âm Tường ở trong miệng của Niếp Kỳ không thể thỏa mãn được bản thân.

Phân thân trong miệng lại trướng lớn lên không ít,

Niếp Kỳ nghe được thanh âm cấp bách của Âm Tường liền chậm rãi ngẩng đầu, sợi chỉ bạc không kịp nuốt xuống treo từ phân thân lên miệng. Nhìn hình ảnh này Âm Tường thiếu chút nữa là không nhịn được mà bắn ra. Nhưng lại thấy Niếp Kỳ không biết lúc nào đã lộ ra hết toàn thân thể, còn có tiểu huyệt đã sớm mở ra khép vào kia, làm mình không thể khống chế thêm chút nào nữa.

Cảm nhận ánh mắt nóng bỏng Âm Tường đang nhìn làm Niếp Kỳ đỏ mặt, cậu đặt tay trái trên ngực Âm Tường, dùng tay phải cầm phân thân đã sớm nóng rực cứng rắn như sắt, nhắm ngay vị trí cúc hoa của mình.

“A …. a ….” Thanh âm cao thấp bất đồng đồng thời vang lên. Phân thân Âm Tường bị tiểu huyệt của Niếp Kỳ nhanh chóng cắn nuốt tới cán, đột nhiên lực bao vây tăng mạnh khiến cho du͙© vọиɠ vốn đang xúc động thiếu chút nữa thất thủ mà bắn tinh.

Mà Niếp Kỳ lại ngồi lên khiến cho toàn bộ phân thân đi thật sâu vào trong tiểu huyệt, dị vật xâm chiếm khiến cho tiểu huyệt theo bản năng mà co rút lại, làm Niếp Kỳ hơi đau đớn nhưng đồng thời cũng cảm thấy có càng nhiều khoái ảm mãnh liệt.

“Kỳ … động … mau động … một chút …đừng

ngồi yên … như thế … nhanh lên …” Cứ ngồi yên như vậy làm Âm Tường thấy khó chịu, nhịn không được mà hoạt động phần thắt lưng “A …Tường … không … muốn … động … cầu … anh …” Du͙© vọиɠ trong tiểu huyệt bắt đầu luật động co rút lại, khiến cho Niếp Kỳ không bắt được nhịp mà cảm thấy sợ hãi.

“Được … Kỳ … đến … tự mình cử động đi … được không?” Vì để cho Niếp Kỳ có thể thích ứng

được với phân thân thô to của mình, Âm Tường lựa chọn bỏ qua dục

vọng của bản thân đang kêu gào.

Nhìn đầu Âm Tường chảy mồ hôi, trong lòng Niếp Kỳ tràn đầy cảm động. Vì để cho mình có thể có được nhiều kɧoáı ©ảʍ hơn nữa, người yêu lại có thể nhẫn nại đến mức này. Cười ngọt ngào, thân thể thì bắt đầu thong thả di chuyển lên xuống.

“A … tốt … a … Kỳ … được … dùng sức …” Nói xong liền nhìn thấy Niếp Kỳ gật nhẹ đầu, hạ thân bắt đầu gia tăng tốc độ. Dùng sức hướng thẳng lên phía trên.

Vốn là cùng sáp nhập nhưng có điều du͙© vọиɠ của Âm Tường đi từ dưới lên nên vào càng sâu, động tác lại có chiều hướng nhắm tới chỗ xung quanh chỗ sâu nhất “A … Tường … rất … sâu … muốn … hỏng rồi … đừng …” Chưa bao giờ bị sáp nhập sâu tới như vậy Niếp kỳ sợ hãi vặn vẹo thân mình. Nhưng du͙© vọиɠ vẫn cắm ở chỗ sâu nhất của cơ thể lại nhân cơ hội này đi vào sâu bên trong vài phần nữa.

“Tường … xin … anh … rút ra … quá sâu …” Niếp Kỳ khóc lóc nức nở cầu xin người yêu, nhìn trên gương mặt nhỏ nhắn kiều diễm của Niếp Kỳ rơi nước mắt, khiến cho Âm Tường thấy đau lòng, nhẹ nhàng nắm lấy hai tay Tiểu Kỳ, để cho du͙© vọиɠ của bản thân nhẹ rời khỏi một chút, rồi xoay người đem cậu đặt dưới thân mình, ở tư thế này mà bắt đầu một vòng đâm rút mới.

“A … a … tốt … thoải mái … mau … mau … điểm mạnh …Tường … thật lớn … muốn bắn … đến đây…” Tư thế thay đổi khiến cho Niếp Kỳ càng cảm thấy vui thích hơn nữa, ôm chặt Âm Tường kêu to.

“Kỳ … chúng ta cùng nhau …cùng nhau … chờ …” Âm Tường gia tăng thêm tốc độ, mãnh liệt đánh sâu vào trong tiểu huyệt kia. “A….” Trước mắt hiện lên một mảng trắng xóa, Niếp Kỳ lần đầu tiên đạt tới cao trào.

Sau cao trào hậu huyệt không nhịn được mà bắt đầu co rút lại, chèn ép phân thân Âm Tường, chẳng mấy chốc Âm Tường cũng bắn vào thiên đường kia.

“Hô … hô … hôm nay Tiểu Kỳ thật lớn mật …” Vuốt ve mái tóc của Niếp Kỳ, Âm Tường nhẹ giọng trêu chọc người yêu.

“Ghét anh … Tường … hôm nay cũng rất quá đáng … người ta đã nói từ bỏ, còn muốn tiến vào sâu như vậy …” Mân mê cái miệng nhỏ nhắn cho thấy chủ nhân của nó đang rất bất mãn.

“Đấy không phải là do Tiểu Kỳ hôm nay quá nhiệt tình sao, cho nên mới khiến anh không thể nhịn được mà …, bất quá nhiệt tình của Tiểu Kỳ, có thể nói là do nguyên nhân gì đó?” Khẩu khí trêu đùa nhưng trọng tâm lại nghiêm túc hỏi ra lí do khiến cho Niếp Kỳ hành động thế này.

“Không … không … có gì … rồi …” Niếp Kỳ cụp mắt xuống tránh né đi ánh mắt của Âm Tường.

“Xem ra, tình yêu của anh vẫn không thể khiến Tiểu Kỳ hoàn toàn tin tưởng anh …”Âm Tường làm ra vẻ mất mát dùng giọng điệu u buồn nói ra.

“Tường …em không có … em … em … nói cho anh …” Lo lắng nhìn Âm Tường sắc mặt cuối cùng cũng đã chịu bình tĩnh lại mà tiếp tục nói “ Người ở trong tiệc chính là mẹ em, ở cùng bà chính là chú của em.”