Hai dương v*t ma sát lẫn nhau khiến cho phân thân nhỏ nhắn của Niếp Kỳ không ngừng thấm ra chất dịch lỏng trong suốt, Âm Tường hài lòng dùng đầu ngón tay tận dụng chất lỏng đó kéo xuống phía dưới rồi nhẹ nhàng ma sát ở chỗ cúc hoa, khiến cho thân thể mẫn cảm của Niếp Kỳ bất giác muốn co chân khép chặt lại, thế nhưng ái dịch vẫn là men theo khe hở vốn có từ từ chảy xuống, thấm ướt cả mấy nếp nhăn nơi phía ngoài mật động, cảnh tượng đó quả thực da^ʍ mỹ vạn phần.
Không lâu sau đó, Âm Tường cúi xuống đem phân thân đứng thẳng của Niếp Kỳ khéo léo đưa vào trong miệng, chậm rãi phun ra nuốt vào, mà ngón tay nơi tiểu huyệt cũng nhẹ nhàng khai mở muốn thâm nhập vào bên trong.
“A ~~ Tường ~ thật thoải mái ~~ a ~~” du͙© vọиɠ được bao phủ trong khoang miệng ấm áp khiến cho Niếp Kỳ vui sướиɠ vặn vẹo cơ thể. Phân thân nhỏ nhắn được nước miếng bôi trơn nên càng có thể di chuyển nhanh hơn, điều này làm cho Niếp Kỳ rơi vào kɧoáı ©ảʍ tuyệt đỉnh.
“Tường… dừng lại đi, tôi… tôi không chịu nổi… uhmmm…”
“Tại sao? Cậu xem nơi này đang khát khao được tôi chăm sóc này ~~” nói xong Âm Tường lại một lần nữa đem côn th*t hàm vào trong miệng, phát ra từng đợt âm thanh liếʍ mυ'ŧ hút vào.
Ngón tay cũng gia tăng mở rộng huyệt khẩu, nương theo chất lỏng vừa rồi chậm rãi thâm nhập một lóng tay rồi nhanh chóng tiến vào bên trong, cảm giác bị dị vật xâm lấn khiến cho Niếp Kỳ cảm thấy hơi căng thẳng một chút, bất quá cũng không có cảm giác kinh hãi nào.
Cảm nhận được Niếp Kỳ đang dần dần thả lỏng, ngón tay ở trong tiểu huyệt thực hiện động tác nhanh hơn, cùng lúc sử dụng đầu ngón tay ấn mạnh vào vách tường mẫn cảm, khiến cho tiểu huyệt kịch liệt co rút lại, siết chặt lấy ngón tay không có cách nào kéo ra.
Du͙© vọиɠ của Âm Tường bị cảnh tượng trước mắt làm cho càng thêm trướng lớn, nơi qυყ đầυ sẫm màu đã chảy ra một lượng lớn chất lỏng tình yêu. Tưởng tượng vào giờ phút này thứ đang bị kẹp lấy chính là phân thân thật của mình thì thật là sảng khoái, xem ra tiểu huyệt của Niếp Kỳ chính là một mật động dâʍ đãиɠ khiến nam nhân không có cách nào cưỡng lại được.
Ngón tay dùng sức ở trong tiểu huyệt không ngừng vận động, miệng cũng đồng thời hút lấy dương v*t mẫn cảm đang bị trướng căng, dùng đầu lưỡi nho nhỏ không ngừng ấn vào khe hở phía đỉnh, nghe được Niếp Kỳ thống khổ kêu to, Âm Tường biết tiểu nhân nhi cũng sắp đạt tới cao trào, vì thế hắn dùng răng nanh nhẹ nhàng gặm cắn, đồng thời tiếp tục tiến nhập một ngón tay hướng vào sâu bên trong tiểu huyệt.
“A ~~ không cần a ~~~” Phân thân non nớt bị day cắn khiến cho kí©ɧ ŧɧí©ɧ bất chợt tăng cao, run rẩy mấy cái liền nhanh chóng phun ra bạch dịch, toàn bộ đều bắn vào trong miệng Âm Tường, mà tiểu huyệt phía sau cũng bởi vì lần xuất ra mạnh mẽ này mà bất chợt co rút lại, hoàn toàn nuốt trọn vào hai ngón tay.
Nuốt hết xuống chất lỏng vừa xuất ra của Niếp Kỳ, Âm Tường nhìn ái nhân sau khi qua cao trào mà trở nên thở dốc thất thần thì cự thú giữa hai chân anh càng thêm gào thét.
“Ahh… Tường…” nhìn khóe miệng Âm Tường lưu lại tϊиɧ ɖϊ©h͙, khuôn mặt Niếp Kỳ càng phủ thêm một mạt đỏ ửng.
“Tiểu Kỳ ngoan, rất thoải mái có đúng không? Hiện tại có phải hay không đến phiên em chăm sóc nó?”
Âm Tường lấy tay tự mình nâng lên dương v*t đưa tới bên người Niếp Kỳ, mỉm cười chỉ chỉ vào chỗ mà anh muốn cậu ‘chăm sóc’.
Niếp Kỳ tuy rằng biết thứ kia của anh so với mình vốn là không tầm thường, nhưng bộ dáng hoàn toàn cương lên thế này vẫn khiến cậu không khỏi sợ hãi.
Ngón tay trừu sáp phía trong tiểu huyệt vẫn chưa rút ra, tiếp tục ở nơi ấm áp kia nhẹ nhàng ma sát, mặt khác lại ở trước mặt Niếp Kỳ tự mình ma sát phân thân, làm cho Niếp Kỳ quan sát được toàn bộ sự việc đang diễn tiến.
Từng trận ngứa ngáy bên trong cúc hoa khiến cho Niếp Kỳ không ngừng vặn vẹo, khát vọng muốn có một cái gì đó tiến vào để giúp mình thoải mái hơn, mà nhìn Âm Tường ở trước mặt mình không ngừng an ủi, du͙© vọиɠ vừa mới phóng thích của cậu lại nhanh chóng cương lên.