"Hahaha...xem cậu, vẫn xinh đẹp nha" Lâm Oánh chào hỏi Thái Kiệt, Tân Sương, Khắc Nhĩ thì nói chuyện không ngừng với Thái Hoa
"Xem ngươi kìa, bảo bảo trong bụng đã mấy tháng rồi" Thái Hoa sinh Ái Hoa nữ nhi vào đầu xuân, 8 tuổi, là một mỹ nhân sau này đấy
"Hai cậu nhóc này cậu biết rồi chứ, là cái bụng 10 năm trước đấy" Lâm Oánh xoa xoa đầu hai nhi tử tới xù lên như nhím
"Hai đứa nhóc giống nhau y hệt luôn đấy" Thái Kiệt sinh hai cặp sinh đôi nhưng không đứa nào giống đứa nào, rất dễ phân biệt. Còn cậu nhìn hai đứa bé này tính cách cùng ngoại hình giống nhau y đúc, cách nhìn cậu cũng là cùng một cách, tò mò
"Cái bụng này của Lâm Oánh tôi sắp bể rồi" Còn vài ngày là đến ngày dự sinh của y rồi. Lúc đầu định đến vào tháng 5 nhưng trong gia trang có việc chậm trễ mấy tháng cuối cùng là đến thời gian này y mới đến được nên Y cũng định đến Thái Trang cho lần hạ sinh này luôn, ở đây có thể lây may mắn đó
"Chúng ta mang thai chắc cùng thời điểm đấy, tôi hai ngày nữa sẽ sinh" Thái Hoa cười nói. Coi chừng tới ngày đó thật sự hai người cùng sinh chắc thú vị lắm
Không ngờ người tính không bằng trời tính, không đợi tới hai ngày nữa ngay tối hôm nay, cả hai đồng lúc đều lâm bồn trên giường...
"Được rồi, hai dựng phu các ngươi mau vào trong nghỉ ngơi, hai người bọn ta giải quyết xong sẽ về ngay" Tới chiều, tửu lâu thứ mười hai của Thái Trang bỗng có việc gấp cần giải quyết, Tân Sương đi một mình Thái Kiệt không an tâm nên đi cùng. Mấy bảo bảo của sáu người trực tiếp đưa vào phòng lớn của Thái Lâm để chơi, Thái Lâm bảo bảo lúc đầu giận tới dặm chân nhưng sau đó gặp hai tiểu tử của Lâm Oánh thì tiết chế lại không ít, nhu thuận khiến hai bên cười tới đau bụng, chọc ghẹo...Ba nhũ mẫu công việc cũng nhẹ nhàng hơn vì tam thiếu chủ không quậy phá như trước
Tới tối, Cả nhà nhận được thư báo bình an của Thái Kiệt, bảo mọi việc tửu lâu đã giải quyết nhưng vì trời tối, đường dốc núi quá nguy hiểm nên về chậm trễ một chút
"Hahaha..." Thái Hoa cùng Lâm Oánh rủ nhau vào ôn tuyền vừa đào của Thái Trang tắm vừa chọc nhau vừa cười đùa vui vẻ
"Ân...Cái này quá to rồi...á..." Lâm Oánh ngồi chồm hổm dưới nước nóng ôn tuyền, bên dưới là một cọc ngọc xanh mướt thẳng đứng. Y bắt đầu ngồi dần xuống để đẩy dương cụ này vào trong hậu huyệt, lúc đầu có chút khó khăn nhưng sau đó lại bắt đầu rên rĩ
"Ô..a~~~ sướиɠ quá.." Lâm Oánh ngửa đầu ra phía sau không ngờ rên nhẹ
"Đã bảo rất hay mà" Thái Hoa nhìn Lâm Oánh vui đùa cùng trụ ngọc vô cùng tự hào
"Ân, tuyệt thật nhưng mà người thật vẫn tốt hơn..." Lâm Oánh đỏ mặt nói
"A...Thái Hoa, ngươi đợi" Lâm Oánh cả người trần lấm tấm nước, hai cánh mông to vẫn còn kẹp chặt dương cụ ngọc, y đi đến ngoại sam lấy ra một bình sứ màu trắng, pha vào bình rượu lớn rồi bưng tới chỗ Thái Hoa. Lúc này Khắc Nhĩ, Thiệu Vũ luyện võ với nhau cũng vừa đi vào
"Ân, thoải mái...ân.." Khắc Nhĩ 10 năm tài nghệ mát xa rất điêu luyện. Hắn ngồi bên dưới hồ ôn tuyền, để Thái Hoa ngồi lên đùi bắt đầu xoa bóp phần vai, thắt lưng, chân cho cậu. Thái Hoa chẳng hiểu sao cơ thể lúc này lại sướиɠ, cổ họng không khống chế được mà rên rĩ, thở hồng hộc...
"Chực chực..hai người ân ái thế, bọn tôi biết làm sao" Lâm Oánh rót rượu ra bốn ly
"Ực.."
"Ực.."
"Ực.."
"Ực.." Cả bốn người đều ực một hơi uống sạch ly lại tiếp tục ôn đủ thứ chuyện tới trăng lên mới quyết định về phòng. Bình rượu đầy phút chót được uống cạn...
"A..a...hộc..hộc...a...~" Thái Hoa cùng Lâm Oánh về ra khỏi bờ định lấy khăn thì choáng váng, ngồi quỵ xuống đất. Cơ thể hai người họ như bị trút hết sức lực, hai chân run lẩy bẩy vì toàn thân ngứa ngáy, rất khó chịu
"A...a...Khắc Nhĩ, mau thao em...mau thao em" Thái Hoa vô ý thức chuyển sang tư thế quỳ, mông nhấc lên cao đưa về phía Khắc Nhĩ cùng Thiệu Vũ còn đang uống rượu. Dịch da^ʍ từ cả âʍ đa͙σ lẫn hậu môn của cậu đều chảy ròng ròng không ngừng
"Thiếu Hoa, có chuyện gì vậy" Khắc Nhĩ nhìn Thiệu Vũ khó hiểu, vội đi lên bờ. Không ngờ hắn vừa ra khỏi nước liền như trúng tà, lao thẳng người vào Thái Hoa. Dùng nam căn cứng như đá đâm xuyên vào âʍ đa͙σ của Thái Hoa
"Á...Á...Á...nhanh quá..nhanh..Khắc Nhĩ...nhanh quá..." Người Thái Hoa bị xâm phạm điên cuồng, cả người nảy như một cái lò xo ngoài không khí
Phía bên Lâm Oánh còn điên cuồng hơn, Lâm Oánh cũng có triệu chứng giống như Thái Hoa. Y nằm ngửa thở hồng hộc như một con cá mắc cạn, hai chân gập thành chữ M to tướng làm toàn bộ tư mật đều rành rành trước mắt Thiệu Vũ
"Sao..sao..." Thiệu Vũ đồng thời cùng Khắc Nhĩ bước ra, đầu bỗng choáng váng lợi hại sau đó thì mắt đỏ hoe, đầy tơ máu như ác ma. Hắn lao vào Lâm Oánh, đưa nam căn đâm vào âʍ đa͙σ của Lâm Oánh liên tục
"A...a...ân...Khắc Nhĩ/ Thiệu Vũ thao chết em...Á...." Thái Hoa cùng Lâm Oánh cùng lúc phóng xuất tϊиɧ ɖϊ©h͙ thì đã bị đối phương nhấc theo tư thế bế trẻ đi tiểu áp vào vách tường tiếp tục bị đâm tới choáng váng
"A..a...a..." Khắc Nhĩ trở nên vô cùng thô bạo, không cân nhắc tới bảo bảo bên trong bụng Thái Hoa mà ép sát cậu vào tường như một chú ếch lớn, tiếp tục xỏ xuyên. Hắn còn điên cuồng cắn loạn hết lưng của Thái Hoa
"Ô..ô..ngứa quá...hảo ngứa...a...." Thái Hoa ấy thế mà vẫn dâʍ ɭσạи rên rĩ
"Á..A...a..a...thao chết em mất...rách mất thôi" Ngược tư thế úp vào trong của Thái Hoa, Lâm Oánh lưng được áp sát lên tường, bụng lớn bị chèn ép ở giữa vô cùng thê thảm. Hai chân y bên nâng lên vai Thiệu Vũ, âʍ đa͙σ bị đâm càng lúc càng mạnh mẽ
"Á...Á..." Khắc Nhĩ, Thiệu Vũ như bộc phát thú tính, xỏ xuyên, chèn ép hai dựng phu liền phóng tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào bên trong âʍ đa͙σ của hai người. Cả người gầm lớn, tϊиɧ ɖϊ©h͙ như thác cao đập mạnh vào bên trong làm Thái Hoa, Lâm Oánh trợn mắt, miệng há lớn chảy đầy nước miếng
"Bịch" Ở phòng thay đồ qua phải có một phòng lớn để dùng làm nhà kho, bên trong chất đầy thùng gỗ thấp vừa được đổi mới cách đây mấy ngày, xung quanh có dây thừng cũ chất đống cùng mấy đồ vật linh tinh. Thái Hoa, Lâm Oánh bị đặt xuống sàn, hai chân bị đẩy rộng tiếp tục bị thao
"Bạch..bạch.."
"Ân..a...hảo đã ngứa...a...a..." Lâm Oánh rên lên càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ người trên ra thêm sức mà đâm vào
"A...a...đâm thủng bụng em mất..a...ân..a..." Thái Hoa nằm nghiêng một bên, chân phải giơ cao, Khắc Nhĩ phía sau lại tiếp tục đâm vào âʍ đa͙σ dâʍ đãиɠ, kêu gào không ngừng của cậu
"A...A...gra..." Bốn người đồng loạt trợn mắt gồng người, phóng xuất toàn bộ ra ngoài. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ ào ạt, ào ạt tràn vào sàn đạo, đi vào tử ©υиɠ. Bên ngoài đã có hai vũng nướ© ŧıểυ trong suốt...
"Hộc..hộc..." Cả bốn đều thở hồng hộc, ánh mắt đỏ của Thái Hoa và Lâm Oánh dần đổi sắc lại bình thường. Hai người nhìn nhau lại nhìn hai nam nhân trước mắt đang muốn tiến tới
"Á...Á...Không, Thiệu Vũ...á..." Lâm Oánh hai chân mỏi nhừ không thể đứng lên, trong lòng dâng lên sợ hãi nhìn nam nhân trước mặt. Y bị xách lên, thân trên chúi xuống đất, phần hông bị nâng lên cao bị bắt quấn vào hông Thiệu Vũ. Nam căn của hắn đâm thẳng vào bên trong làm Lâm Oánh vừa đau vừa sướиɠ. Nhưng với chiều dài đó, Lâm Oánh cảm nhận được nó đã chạm tới bảo bảo bên trong..không thể..không thể...
"Á...Á...Á..." Bên kia Thái Hoa thét lớn vô cùng đau đớn. Cậu lúc này hai tay bị trói treo lên một cái móc sắt trên cao, nó giữ cho cậu quỳ thẳng. Thái Hoa bụng co rút từng đợt, nước ối bỗng vỡ ào xuống, chảy dọc theo đùi cậu chảy xuống sàn
"Khắc Nhĩ, mau thả em xuống, vỡ ối rồi...Người đâu...Á...Ưʍ..." Khắc Nhĩ không hề nghe lọt tai lời cậu, vẫn ung dung đi vào trong âʍ đa͙σ của cậu mặc cho nước ối trào ra. Vì Thái Hoa ồn ào, Khắc Nhĩ còn lấy hai dây thừng dày tách miệng của cậu ra
"Ưʍ...ưʍ..." Thái Hoa không biết tất cả bọn họ bị gì nữa. Khắc Nhĩ cứ đâm vào cậu thì đứa bé ra sẽ bị thương mất
"Gra...gra..." Khắc Nhĩ bỗng loạng choạng rút ra khỏi người Thái Hoa, ôm đầu quằn quại
"Khắc Nhĩ....Á..."Khắc Nhĩ ôm Thái Hoa từ phía sau lại tiếp tục dùng nam căn đâm vào hậu huyệt của Thái Hoa làm cậu run rẩy
"Khắc Nhĩ..Khắc Nhĩ.." Thái Hoa biết Khắc Nhĩ đang chiến đấu nhưng hắn vẫn chưa thoát được, Khắc Nhĩ đã rất cố gắng mở thông sản đạo cho cậu rồi
"Á....Á....." Bụng quặn lên từng cơn, đứa bé bắt đầu theo trọng lực cùng lực đẩy của Thái Hoa mà dần đi xuống
"A...đau quá...a...~" Thái Hoa không thể tập trung rặn vì Khắc Nhĩ phía sau cứ trừu sáp vào hậu huyệt. Cậu vừa sợ vừa gấp, mặt đã lấm lem nước mắt
"ÀO...ào.." Lâm Oánh vẫn là bị đâm tới vỡ ối. Vì cơ thể ở tư thế dốc ngược mà nước ối toàn bộ rơi xuống sàn và chảy ngược về mặt của y. Lâm Oánh khuôn mặt cũng hốt hoảng khi bụng bắt đầu có những cơn co rút liên tiếp
"Thiệu Vũ..Thiệu Vũ...cứu em...Thiệu Vũ.." Lâm Oánh một tay ôm bụng vừa khóc
"Gra...."
"Á...Á...." Thiệu Vũ ánh mắt chợt lóe bình thường mà nhấc Lâm Oánh thành tư thế hai người cùng ngồi. Tư thế này nam căn của Thiệu đâm thẳng toàn bộ vào hậu huyệt của Lâm Oánh. Y thét lên đau đớn, ngồi không thẳng được nữa vì đau không chịu nổi
"Bạch..bạch.."
Thời gian trôi qua ngày càng nhanh,
"A...a...ân..a..a...~~~~" Thái Hoa vừa rên rĩ cùng cố đẩy đứa bé ra. Tóc tai cậu bù xù không thể nào nhìn ra mỹ nam lúc nãy, mồ hôi lấm lem phủ đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của bản thân và Khắc Nhĩ
"Phóc..." Đầu nhỏ nhắn của bảo bảo thuận lợi chui lọt âʍ đa͙σ. Thái Hoa mừng rỡ hơi cong mông, hai chân mở rộng thêm, dùng lực rặn mạnh
"Ọ..t" Đứa bé cần một lực nhỏ đã được đẩy ra ngoài. Lúc đứa bé sắp ra, Thái Hoa đã cố hạ mông mình để đứa bé an toàn tiếp đất
"Hộc..hộc...hộc...con..ngoan..." Nghe tiếng oa oa của nhi tử làm Thái Hoa thoải mái hơn. Mặc dù phụ thân bé vẫn mải mê xâm phạm hậu huyệt non nớt cha của bé
"Oa..oa..." Tiểu tử nằm giữa hai chân Thái Hoa khóc rất thương tâm
"Á...Á...." Một tràng tϊиɧ ɖϊ©h͙ phóng vào hậu huyệt Thái Hoa, nhiều đến nỗi tràng ra ngoài
"RẦM" Khắc Nhĩ như một bức tượng ngã bất tỉnh dưới sàn
"Khắc Nhĩ..Khắc Nhĩ..." Dây thừng trong miệng buột không chặt nên nhanh chóng tụt ra. Thái Hoa hoảng sợ nhìn Khắc Nhĩ nằm bên cạnh
Bên cạnh,
"Á..Á..."Lâm Oánh như một con rối bị Thiệu Vũ nhấc lên rồi đẩy xuống, nam căn như cọc dài thọt vào hậu huyệt của y. Lâm Oánh đã bất tỉnh ngã ngửa, mắt trợn trắng, miệng há lớn sủi bọt trắng. Âʍ đa͙σ của y lúc này có một vật đen nhô ra ngoài
"Phọt.." Đầu đứa bé theo hướng Thiệu Vũ nhấn Lâm Oánh xuống mà được đẩy ra ngoài
"GRA...GRA..." Thiệu Vũ hồi cuối đâm liên tục vào hậu huyệt rồi phóng xuất rồi ngã nghiêng bất tỉnh. Lâm Oánh cũng ngã nghiêng theo hắn, đứa bé từ âʍ đa͙σ lọt ra ngoài thành công, khóc lớn
"RẦM"
"Lâm Oánh..." Thái Kiệt cùng Tân Sương đẩy căn phòng kho này là một khung cảnh đáng sợ. Lâm Oánh cùng Thiệu Vũ bất tỉnh trên thùng gỗ, dưới chân Lâm Oánh có đứa bé dính đầy tơ máu, nước ối khóc nỉ non mà trong âʍ đa͙σ y có một đứa bé chỉ còn phần chân kẹt bên trong âʍ đa͙σ cũng đang nỉ non khóc...
"Đại...đại...ca" Ở góc khuất tối là Thái Hoa hai tay bị trói nằm ngửa, hai chân mở to, bên dưới có hai đứa trẻ ôm nhau khóc nỉ non, cái bụng nhỏ phập phồng nối dây rốn bên trong cơ thể Thái Hoa. Khắc Nhĩ trên mặt trắng bệch nhưng còn chút hơi thở yếu ớt
"Hoa nhi..Tân Sương, mau gọi người đến...Hoa nhi..." Thái Kiệt run rẩy cởi trói hai tay của Thái Hoa, ôm chặt cậu
"Ân, đại ca. Hai bảo bảo của đệ...bảo bảo..." Thái Hoa không chống được sự mệt mỏi liền ngất đi
Nhiều ngày sau đó,
"Ý ca nói là có người muốn hại bọn đệ sao" Thái Hoa hai đầu ngực to như nữ tử, bế nhi tử lên bú sữa vừa nói
"Ừm, bình sứ kia là nhân sâm dưỡng thai không có hại mà là nước trong ôn tuyền bị hạ độc, cơ thể bị lạnh liền phát độc" Thái Kiệt đang kêu người điều tra việc này
"May mắn hai tiểu bảo bối đều an toàn ra đời" Nghe nói Lâm Oánh đêm qua đã tỉnh lại đã khóc ngất nhìn hai bảo bảo. Khắc Nhĩ cùng Thiệu Vũ tuy vẫn chưa tỉnh nhưng độc đang được bức ra ngoài, sau này sẽ không ảnh hưởng đến cơ thể.
Vụ án khép lại không ngờ là do bà mợ họ hàng từ đâu ra tháng trước chạy tới Thái Trang đòi tiền nuôi dưỡng, sau bị đuổi đi. Không ngờ gặp được cô cô của Lâm Oánh, hai người liên thủ mua chuộc một nô tỳ lâu dọn ôn tuyền, làm ra loại chuyện này. Không rõ Thái Kiệt xử lí ra sao nhưng nô tỳ kia cùng hai nữ nhân đó sống không bằng chết...