MM: e hèm...khụ..khụ...lý do au không viết tiếp phần trước là do truyện nó đi theo xu hướng có nội dung cẩu huyết quá mà au lại không có ý tưởng thêm H ( đúng như cái tên gọi sổ tay luyện viết H, au chỉ muốn luyện tập viết H thôi) nên au quyết định dừng chuyện thứ 6 và đi qua chuyện thứ 7 ngày hôm nay...Mọi người thông cảm cho au nhé. Thân mọi người !!!
MM: Au cũng đang khá bí ý tưởng về H ( trình au còn quá gà ) nên ai có ý tưởng mới cứ đóng góp giúp au nhé ^^
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
Bầu trời đã về đêm, những ngôi sao lấp lánh dần thế chỗ cho những tia nắng chói chan. Chuyến tàu lửa vẫn xình xịch nhịp nhàng trên đường ray. Những toa khách đều chìm trong bóng tối, mọi người đều đã bắt đầu chìm vào giấc ngủ.
"Cạch..cạch..."
"Thật là mệt chết thôi" Người nói là một chàng trai khoảng hai mươi tuổi. Cậu có mái tóc đen huyền cùng đôi mắt đen truyền thống của người Châu Á, vóc dáng tuy cao ráo nhưng lại hoàn toàn bị lép vế bởi người đàn ông sau lưng
"Bảo bối nhi, em thật không ngoan" Người đàn ông mặc đồ khá đơn giản, áo thun cùng quần sọt nhìn hắn chẳng khác nào là khách du lịch nhưng thân phận thật của hắn lại là cảnh sát ngầm. Lần này nhiệm vụ là theo dõi một vụ buôn bán thuốc phiện xuyên quốc gia. Thế mà sáng nay bé mèo nhà hắn lại giấu hắn tới nơi nguy hiểm này thật không ngoan
"Ta là..ta là...đang muốn đi chơi biển" Cậu trai bị áp sát từ phía sau liền nhảy vọt vào trong, nói lắp bắp, mặt đỏ ửng. Nhìn vào đã biết cậu đang nói dối
"Bảo bối nhi, nói dối là không tốt đâu" Hắn áp cậu xuống mặt sàn cứng ngắt, bàn tay thô ráp cùng lạnh lẽo mò mẫm xuống thân dưới của cậu
"Ô...Lập Đông..ô..." Đối phương nằm bên dưới một khắc đã không thể khống chế mà rên rĩ, thân thể run rẩy nhìn người đàn ông to lớn
"Đồ...đáng..ghét..." Từ Hy run rẩy nhìn Lập Đông, ánh mắt còn tỏ vẻ tức giận đối phương vì sao lại cứ chần chừ như vậy chứ
"Haiz, Từ Hy, ta là sợ em bị thương đấy. Không phải tối qua ta đã cho em ăn rồi sao" Lập Đông cười có chút đê tiện, trong đầu nghĩ ra vài thứ để trừng phạt cho bảo bối của hắn
Từ Hi là con trai út của ông trùm giải trí của thành phố Z, cậu dĩ nhiên cũng là một diễn viên trẻ xuất sắc nhất hiện nay. Cậu cùng hắn chỉ vô tình gặp nhau trong một vụ án mà cậu là nhân chứng, cả hai day dưa không ít cuối cùng là lăn giường. Cha mẹ cậu cũng ngầm đồng ý của cậu và hắn bên nhau...Mà người duy nhất bắt nạt được cậu cũng chỉ có hắn_Lập Đông, một cảnh sát ngầm của sở điều tra của thành phố.
"Lập Đông ưʍ...~~~" Bàn tay xấu xa lại tăng thêm lực làm Từ Hy bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà cong người ra sau
"Cầu ta...bảo bối nhi" Từ Hy lúc này như cá nằm trên thớt. Chiếc áo sơ mi kín đáo ban đầu đã ướt đẫm vì mồ hôi của cậu, vì chà sát mà bung mất ba nút đầu tiên. Cái cổ nhỏ nhắn tinh xảo cùng xanh quai xanh gợi cảm ẩn hiện trước mắt Lập Đông làm hắn không thể kiềm chế bản tính của bản thân mà nhấm nháp...
"Hức...Lập Đông...cho ta..." Từ Hy hai tay vòng qua cổ hắn, giọng rên rĩ câu nhân. Bên dưới vừa ngứa vừa lạnh lẽo, cậu cần một vật lấp đầy nó
"Hảo..." Lập Đông đi chuyến này ít nhiều cũng phải hai tháng còn không biết phải giải quyết nhu cầu thế nào khi không có bảo bối bên cạnh. Giờ thì tốt rồi, bảo bối cứ hai chân chạy tới cầu hắn yêu yêu...
"Á...á...á..." Từ Hy áo sơ mi đã bị cởi nửa, bên dưới qυầи ɭóŧ vừa bị kéo xuống thì một vật hình trụ nóng hổi đã thúc vào bên trong hậu nguyệt nhỏ bé của cậu làm cậu nảy người thành một đường cong trên không
"Bạch..bạch...bạch..." Lập Đông như ngựa mất cương liên tục thút vào bên trong, cảm giác được bao bọc, ôm chặt làm hắn thỏa mãn, chỉ muốn thưởng thức mãi không thôi. Hai bên đùi hắn dùng lực làm hai cánh mông căng tròn trắng trẻo của Từ Hy ửng đỏ mà dâʍ ɖị©ɧ từ một địa phương phía trên bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà không ngừng chảy dọc theo hai bên đùi rồi chảy thành vũng trên sàn
"Ưʍ...là chỗ đó...ô..ô..." Kích cỡ của tiểu đệ Lập Đông nhìn qua cũng chỉ hơi lớn nhưng đến lúc xuất trận là một vũ khí khiến địch mê mệt. Nó đâm thẳng vào bên trong, làm căng hoàn toàn hai bên vách tới cực đại. Từ Hy chỉ biết rên rĩ rồi tới đỉnh mà phóng xuất
"Phụt..phụt...a....a...a. Lập Đông a~~~" Hậu huyệt lúc đầu bị dị vật mà căng to mang lại đau đơn một chút lại trở nên mềm dẻo mà cắn nuốt vật kia...Từ Hy không còn cảm giác với hiện thực nữa mà mặc người kia ra vào, cơ thể bay bỏng trên chín tầng mây
"Ầm...ầm" Bỗng đoàn tàu run lắc dữ dội. "Á...." Đoàn tàu bỗng nghiêng về một phía như giúp đỡ vật trụ tiến sâu vào trong, Từ Hy bị đâm mạnh thét dài một tiếng rồi phát tiết thêm lần nữa sau đó thì mất đi ý thức.