Tiếng đàn nổi lên, Liễu Mộc Nhiên thướt tha ra trận, dẫn một đội vũ nữ màu cam uyển chuyển nhảy múa, so với vũ đạo cung đình của Trang Hàm Yên hơn không chỉ một hai phần, xoay eo lắc mông, vô cùng lớn mật.
Liễu Lâm Ba híp mắt, lâu không gặp, nha đầu này giờ giỏi, lá gan đã lớn như vậy, vũ đạo này nhìn sao quen mắt a, thật giống một điệu múa latinh của thời hiện đại.
Chỉ có điều quần áo rất bảo thủ, không có lộ ra một tấc da thịt, tuy nói như vậy, nhưng điệu múa này mang theo vài phần kɧıêυ ҡɧí©ɧ cùng hạ lưu, tuy rằng có thể làm cho nhóm nam nhân xem đến miệng đắng lưỡi khô, nhưng cũng khiến nhóm nữ nhân cảm thấy khó coi, giờ khắc này, Hoàng hậu nương nương càng vô cùng không vui lườm nàng một cái.
Sau đó, càng ngày càng nhiều người âm thầm cúi đầu lên tiếng, một vài người là sợ nhìn không cẩn thận chảy máu mũi, một vài lại cảm thấy không khống chế được chính mình, mà có một ít, là chân chính xem không thích cảm thấy rất đáng hổ thẹn.
Sau khi Liễu Mộc Nhiên biểu diễn xong, toàn trường yên lặng như tờ, mọi người trong ánh mắt đều hàm chứa xem thường, còn Liễu Lâm Ba, không cảm giác đặc biệt gì.
Khách quan mà nói, múa vô cùng tốt, nhưng nàng không phải nam nhân, không nhìn đến miệng khô lưỡi khô, các nữ quyến đối với cô nương múa như vậy trước công chúng, tự nhiên là phi thường bất mãn, cố không vỗ tay, các nam nhân trái lại cảm thấy kinh ngạc đến ngây người, lúc sau cảm giác mình vẫn còn nhìn chằm chằm, rất mắc cỡ, cũng không vỗ tay.
“Hừm, múa rất có phong tình ngoại quốc, không tồi không tồi!”, hoàng thượng nể tình bốp bốp hai lần, mọi người thấy hoàng thượng cũng vỗ tay, lúc này tiếng vỗ tay mới ào ào vang lên.
“Được rồi, lúc này biểu diễn cũng biểu diễn xong, Liễu thiên kim coi trọng thần tử nào của trẫm?”
Coi trọng vị thần tử nào? Ý này của hoàng thượng là không muốn để cho nàng tuyển chọn trong số nhi tử của mình, dù cho là làm thϊếp cũng không được!
“Tiểu nữ chọn Lục hoàng tử!”, Liễu Mộc Nhiên đầu tiên là hướng phía Liễu Lâm Ba liếc mắt nhìn, sau đó tay chỉ vào Lục điện hạ.
“Lục hoàng tử Lương Mặc!” Mọi người ồ lên.
Duẫn Băng Thanh sốt ruột há miệng, lại bị Liễu Lâm Ba bắt được tay, đè lại .
“Không được, thần phản đối!”
“Không được, nhi thần phản đối ”
“Không được, nhi thần cũng phản đối!”
Lục hoàng tử cùng Liễu Lâm Ba cùng nhau ra khỏi ghế trăm miệng một lời, Lương Kiêu vừa nhìn sự tình phát triển có chút không không ổn, liền vội vàng đứng lên cũng mãnh liệt phản đối.
Nói xong, ba người liếc mắt nhìn nhau, đều giác được đối phương thật không tệ.
Liễu Lâm Ba cảm thấy Lương Mặc là chân tâm đối xử tỷ tỷ, mà Lương Mặc cảm thấy Duẫn Băng Thanh có cái biểu đệ khắp nơi bảo hộ mình như vậy thật sự là có phúc lớn, mà Lương Kiêu nghĩ tới lại không phải là những thứ này, Liễu Mộc Nhiên là em vợ mình, mà Liễu gia lại cùng tướng phủ có họ hàng, Liễu Mộc Nhiên làm như thế, theo lý không hợp a, Lục ca cũng coi như là tỷ phu của nàng.
(chỗ này ta không hiểu lắm, ta tưởng tỷ phu là chồng của chị mà nhỉ @@)
Hoàng thượng cũng sững sờ, vốn cho rằng nàng muốn chọn thái tử, không phải đều đồn đại Liễu Nhị thiên kim vì thái tử mới không gả cho Cửu vương gia sao? Dù sao, Tiểu Cửu là nhi tử xuất sắc nhất của mình, nha đầu này lặp đi lặp lại nhiều lần hành vi quái lạ, để hoàng thượng rất khó hiểu, hơn nữa tiểu Lục cũng đã tứ hôn , khắp thiên hạ ai không biết, nàng làm vậy có ý gì?
“Vì sao không thể? Hoàng thượng, quân vô hí ngôn, thánh thượng đã để tiểu nữ tự mình lựa chọn!”
“Lục hoàng tử đã có chính phi, chỉ sợ ngươi sẽ ấm ức.”, Hoàng hậu nương nương ôn hòa nói.
Tình huống này, thực sự là so với các nàng nghĩ còn náo nhiệt hơn!
“Không phải còn chưa kết hôn sao? Chưa kết hôn tiểu nữ liền có cơ hội ”
“Phụ hoàng, nhi thần cùng Duẫn quận chúa tâm đầu ý hợp, đời này chỉ có thể nắm tay nàng , còn những người khác, nhi thần xưa nay chưa từng cân nhắc qua, đến cả tiểu thϊếp cũng không được!”
Lương Mặc nói, chân tình biểu lộ, xúc động không ít nhân tâm, Duẫn Băng Thanh viền mắt ẩm ướt, hắn là thật lòng đối với mình a, là chân tâm!
“Trẫm đã nói tự nhiên giữ lời, không cho phép bất luận kẻ nào nghi ngờ.”
Câu quân vô hí ngôn này, khiến người ta dở khóc dở cười, Liễu Mộc Nhiên vừa nghe mừng tít mắt, Lương Mặc vừa muốn nói lời phản đối, bị Liễu Lâm Ba đè xuống, “Hoàng thượng là thiên tử, tự nhiên là nhất ngôn cửu đỉnh, chỉ là thần cảm thấy, nếu Nhiên tỷ tỷ có thể tự mình lựa chọn quyền lợi, như vậy, hết thảy thiên kim đều nên có quyền tự mình chọn, nếu như không khéo, lựa chọn cùng người, như vậy, lại phải nhờ hoàng thượng toàn quyền quyết định.”
Dăm ba câu đã làm bầu không khí căng thẳng tan đi, mọi người đều thả lỏng, đúng vậy,liễu thiên kim có thể thỉnh hoàng thượng cho mình quyền lựa chọn, như vậy, cái tiểu thư quan gia khác cũng có thể tự mình lựa chọn, nếu như chọn cùng một người, do hoàng thượng phán quyết, như vậy không phải đều là đại hoan hỉ sao?
Biện pháp này, thực sự là quá tốt!
Hoàng hậu nương nương mặt mày mang ý cười, Liễu tướng quân này không hổ là người nữ nhi chọn trúng, quả nhiên cơ trí!
Câu nói đầu tiên vì biểu tỷ xoay chuyển toàn bộ cục diện, còn giúp hoàng thượng giải quyết phiền phức, chỉ là, Liễu tướng quân này không phải là cùng một mẹ với liễu thiên kim sao? Làm sao tỷ đệ này lại không thân a, Liễu tướng quân cùng biểu tỷ mới thật sự thân thiết.
Giờ khắc này, Lục hoàng tử một mặt cảm kích nhìn về phía Liễu Lâm Ba.
“Không tồi không tồi, liền theo lời Liễu ái khanh, Duẫn quận chúa cũng có thể tự mình lựa chọn.”
“Không cần hoài nghi, biểu tỷ lựa chọn tự nhiên chính là Lục điện hạ, như vậy, kính xin hoàng thượng phán quyết!”
Liễu Lâm Ba rất sợ hoàng thượng sẽ ở ngay đây hỏi tỷ tỷ, đại biểu tỷ không thể phát ra tiếng, hung thủ cũng chưa tìm được, trước mắt nhất định phải bình tĩnh mới được, không thể lộ ra một điểm sơ hở.
“Không được, tiểu nữ phản đối, nếu như lựa chọn cùng một người, nên lấy đấu nghệ quyết định, để hoàng thượng quyết định, không bằng đấu nghệ cho công bằng!”
Ngươi cho rằng cha ngươi tay cầm binh quyền ngươi là có thể kiêu ngạo sao? Hoàng thượng giờ khắc này cực kỳ không hài lòng với giọng điệu nói chuyện của nàng. Liễu tướng quân kiến công lập nghiệp cũng không có lớn lối như thế, lấy thành tích của nam nhân mà rêu rao, không được không được.
“Này” hoàng hậu nói rồi một chữ liền dừng lại, có chút lo lắng nhìn hài tử kia, nàng nghe nói Duẫn quận chúa tài múa tiếng ca đều rất phi phàm, chỉ là chưa từng xem qua, sợ là bởi vì hào quang của Duẫn Tương, người khác theo đó mà tâng bốc.
“Bổn cung cảm thấy, chủ ý này ngược lại không tệ.”
“Như vậy rất tốt, rất tốt!” Lương Kiêu cười nói, từng nghe Duẫn Tương nói, tiếng ca vũ kỹ của nữ nhi đều không tệ, Lương Kiêu cảm thấy tất nhiên sẽ không thua Liễu Mộc Nhiên.
Những người đang ngồi đã từng thấy vũ đạo của Duẫn quận chúa, tất cả đều đồng loạt gật đầu, nghe được Liễu Mộc Nhiên nói như thế, ánh mắt Liễu Lâm Ba trở nên phi thường sắc bén, nguyên lai độc hại đại biểu tỷ là người này!
Nhìn Liễu Mộc Nhiên dương dương tự đắc, khuôn mặt kɧıêυ ҡɧí©ɧ, Liễu Lâm Ba thanh âm bình tĩnh nói “Chỉ mong nhị tỷ không phải hối hận chuyện hôm nay, vậy theo lời tỷ nói.”
Tại sao Liễu Mộc Nhiên lại hận Liễu Lâm Ba, giờ là tướng quân thiếu niên, Liễu gia bỗng dưng thêm một trưởng tử, nhị phu nhân đã quăng chén quang bát suốt mấy ngày hôm nay, tại sao lại quá khích như thế, đó là bởi vì nhị phu nhân nói cho Liễu Mộc Nhiên, Liễu Lâm là con riêng của cha nàng, không được đưa ra ánh sáng, cùng vợ bé nuôi dưỡng, lớn rồi liền đến cướp đoạt gia sản, đương nhiên, đương nhiên còn chưa tính đến mấy ngày trước bị ăn tát.
Liễu Mộc Nhiên sợ hết hồn, sau đó lùi về sau hai bước, người người đều nói Liễu tướng quân làm sao tàn nhẫn, làm sao gϊếŧ người không chớp mắt, làm sao âm trầm, Liễu Mộc Nhiên đã chịu qua một trận đánh, nàng biết hắn là nhân vật hung ác, giờ hoảng sợ đến sắp ngã ra, đây mới là bộ mặt thật của hắn sao?
Nha hoàn phía sau đúng lúc đỡ lấy nàng, Liễu Mộc Nhiên thu liễm sợ hãi, tiếp tục nói “Đương nhiên sẽ không, chỉ cần Duẫn quận chúa thắng ta, ta từ nay sẽ không cùng Lục hoàng tử dây dưa nửa phần.”
“Được, nhị tỷ, ta liền thay đại biểu tỷ đáp ứng lời này của ngươi.”, Liễu Lâm Ba thu hồi ánh mắt sắc bén âm trầm nói.
“Được! Các khanh tiếp tục uống rượu tán gẫu, đừng dừng lại, sau đó cùng thưởng thức tài múa xuất sắc của Duẫn quận chúa.”
Hoàng thượng cười nói, hắn rất thích người trọng tình thân như vậy, đứa nhỏ này nếu như là người một nhà cùng mình thì tốt bao nhiêu.
“Hoàng thượng, Hoàng hậu nương nương, thỉnh tiếp tục hoan ẩm, vi thần bồi tỷ tỷ đi thay đổi trang phục.” Liễu Lâm Ba nói liếc mắt nhìn Lương Kiêu, lại hướng hoàng thượng chủ vị bên kia, chắp tay nói.
“Chuẩn” hoàng thượng vui vẻ nói.
“Nhi thần cũng cùng đi vào!” Lương Mặc cũng đứng dậy theo.
Liễu Lâm Ba ánh mắt quét về phía hắn, “Không cần , ngươi lưu lại.”
“Đến, chúng ta cố gắng chờ thưởng thức, hiếm thấy lục hoàng phi biểu diễn một lần.” Lương Kiêu lại lôi lão lục một cái, hai người ngươi một lời ta một lời thân thiện tán gẫu, chỉ là, Lương Mặc lòng như lửa đốt, Băng Thanh bị thương ở chân, lát nữa làm sao bây giờ nha.
Liễu Lâm Ba được phép, tự mình mang theo đại biểu tỷ rời đi, theo quy củ, vừa nãy là Liễu Mộc Nhiên biểu diễn, tiếp đó là Duẫn quận chúa biểu diễn, Duẫn Băng Thanh ung dung đứng lên, thướt tha dịu dàng, thời điểm cước bộ nhẹ nhàng ra khỏi chính điện, Liễu Lâm Ba cảm giác được, có một đạo ánh mắt ngạc nhiên chăm chú nhìn chằm chằm chân đại biểu tỷ, nàng đột nhiên quay đầu lại, nhưng không phát hiện bất kỳ khác thường gì.
Người này? Người đẩy biểu tỷ?
Liễu Lâm Ba ánh mắt liếc qua Liễu Mộc Nhiên, tầm mắt vừa nãy, giống như từ hướng nàng ta.
Liễu Lâm Ba nắm chặt nắm đấm, muốn đấu thật không? Muốn kiêu căng thật không?
Vốn là Liễu Lâm Ba muốn đến phiên tỷ tỷ, thay thế tỷ tỷ qua loa một hồi liền lui xuống, vào giờ phút này, nội tâm tàn nhẫn lại sôi trào !
Cái gì coi trọng Lục hoàng tử, đây rõ ràng chính là đau lòng thái tử bị mất mặt mũi, cố ý đến quấy rối, không nhận ra ngươi khá vậy!
Nếu như đúng là Liễu Mộc Nhiên làm, như vậy, nàng sẽ khiến nàng ta thua triệt để.
Thật sự cho rằng nàng cái gì cũng không biết sao? Thật sự cho rằng nàng chỉ có thể mang binh đánh giặc như ác ma, chỉ có thể luyện lính mới sao? Cho rằng nàng bản lãnh gì khác cũng không thể phát huy?
Liễu Lâm Ba thay đổi ý định ban đầu, nàng không đơn thuần muốn thay thế biểu tỷ biểu diễn, còn muốn một khúc khuynh thế giới.
Ở kiếp trước, vũ cùng là võ, là tình cảm chân thành của nàng!
Có điều, nhiều năm không động vào hơn nữa không luyện, có chút không thạo, nhưng căn bản vẫn còn, ký ức vẫn còn, vừa hát vừa nhảy căn bản không phải vấn đề.
Cùng tỷ tỷ tiến vào phòng dành cho gia quyến, lệnh bọn nha hoàn ở ngoài cửa chờ, Liễu Lâm Ba ba chân bốn cẳng dựa vào vũ đạo trong ký ức nhảy lại vài lần mấy động tác có độ khó cao, Duẫn Băng Thanh xem mà líu lưỡi, muội muội vẫn ngốc tại Tướng quân phủ, từ nhỏ vì tránh rắc rối luôn luôn ngây ngốc, nàng là khi nào học được những động tác vũ đạo mềm mại đến cực điểm này, hơn nữa, còn rất nhiều kiểu múa.
“Tỷ tỷ, ngươi cẩn thận nhìn, lát lúc đệm nhạc, ở động tác này, âm đàn tranh phải kéo dài, lúc động tác này, âm đàn tranh ngắn. Cái này, ôn hòa,” Liễu Lâm Ba vừa làm vừa nói, Duẫn Băng Thanh từ nhỏ tinh thông cầm kỳ thư họa, tự nhiên là một chút liền hiểu.
Tỷ muội hai người chăm chú trao đổi một hồi, liền phải vội vàng lên sân khấu .
Liễu Lâm Ba mở băng gạc, đổi vũ y của tỷ tỷ, chọn một chiếc quần mỏng nhỏ màu trắng mặc bên trong, bởi vì có động tác xoạc, còn đá chân, ở bên ngoài bộ vũ y, lại khoác lên ba tầng tơ lụa mỏng màu hồng phấn, đem tơ lụa hồng phấn mở dọc bắp đùi giống như sườn xám, múa lên, càng thêm lay động, đường nét cũng càng thêm hiền hoà.