Ngày hôm đó, mới vừa cấp Tiểu Bảo uy xong sữa, Nhiêu Tông Lễ trở lại trong phòng, ngồi ở sofa nhìn bộ sách y học mình mới mang về từ bệnh viện. Trên sách, tràn ngập bút kí của hắn, viết thành một mảng, người thường tuyệt đối xem không hiểu, mà nay
Nhiêu Tông Lễ chính mình cũng cảm thấy phải xem cố gắng lắm mới hiểu được chút ít.
Rốt cục, hắn lấy kính mắt xuống, xoa xoa hai mắt mệt mỏi.Sách xem không được, nhìn nửa ngày, hắn cũng không biết đang xem cái gì. Muốn đi xem Tiểu Bảo, lại nghĩ tới Thẩm Trọng Nhiên đang ở, hẳn không cần phải đi vô giúp vui, cũng có thể cho bọn họ phụ tử hai người bồi dưỡng thêm tình cảm.
Một khi đã như vậy, vậy đi ngủ sớm thì hảo lắm, tuy rằng ngày mai không cần đi làm… Tưởng tượng tháng kế tiếp đều là ngày nghỉ, hắn có chút mờ mịt.
Lắc đầu, hắn đứng dậy cầm áo ngủ tiến phòng tắm, mở ra vòi nước, nhưng đợi nửa ngày, lại phát hiện không có nước ấm.
Hắn xem lại bình nóng lạnh, tuy rằng mặt hiện lên nút đỏ báo độ ấm bình thường, nhưng vẫn không có nước ấm.
Nhíu mày, loại thời tiết này, tắm bằng nước lạnh là tuyệt không có khả năng. Lo lắng một chút, hắn cầm quần áo đi ra phòng tắm.
Mở ra cửa phòng, vừa vặn lúc Thẩm Trọng Nhiên từ trong phòng đi ra, trong tay đang cầm một đống đồ chơi.
Nhìn đến hắn một bộ buồn bực, Thẩm Trọng Nhiên kỳ quái hỏi: “Làm sao vậy?”
“Bình nóng lắm trong phòng tắm hư rồi.” Nhiêu Tông Lễ nói, “Không có nước ấm.”
“Di?” Y ngây ra một lúc, “Hỏng rồi sao? Tôi xem xem.” Nói xong liền vào phòng Nhiêu Tông Lễ.
Thẩm Trọng Nhiên đi vào phòng tắm, Nhiêu Tông Lễ cũng không đuổi theo, bởi vì hắn cảm thấy được phòng tắm quá nhỏ, hai đại nam nhân cùng nhau đi vào thực chật.
Cẩn thận kiểm tra nước ấm, Thẩm Trọng Nhiên phát hiện cũng không phải vấn đề lớn. Bình nóng lạnh này bình thường
có vấn đề gì chỉ cần rút nguồn điện khởi động lại là được, nhưng là, cũng không phải mỗi người đều biết được điểm này.
“Thế nào? Hỏng rồi sao?” Người ngoài cửa hỏi vọng lại một câu.
Tay Thẩm Trọng Nhiên vừa định khởi động lại nguồn điện lại dừng ở giữa không trung, con mắt chuyển động vài lượt, giơ lên khóe miệng, lộ ra tà ác cười.
“Đích thật là hỏng rồi, bất quá tôi không sửa được, để ngày mai sẽ điện thoại gọi người đến sửa đi.” Từ trong phòng tắm đi ra, Thẩm Trọng Nhiên vẻ mặt bất lực.
Nhiêu Tông Lễ cũng không
hoài nghi, chính là đang nghĩ ngợi, đợi lát nữa nên tắm rửa như thế nào, chợt nghe Thẩm Trọng Nhiên nói: “Hôm nay anh qua phòng tắm tôi mà tắm đi.”
Ngẩng đầu, người đứng sau đang nhìn hắn cười.
“Phòng tắm của tôi rất lớn, còn có bồn tắm mát xa lớn, anh
có thể hảo hảo tắm một cái.”
Tươi cười kia, không hiểu sao cảm thấy đột ngột có nhiều thiện lương cùng hảo ý.
Nhiêu Tông Lễ đi theo Thẩm Trọng Nhiên vào phòng y, Tiểu Bảo
ghé vào giường lớn, thân thể nho nhỏ nhẹ nhàng vặn vẹo, đại khái là hôm nay khóc đủ rồi, Nhiêu Tông Lễ lại ở, cho nên thành thật không ít.
“Anh
sao lại đem nó đặt trên giường? Rơi xuống thì làm sao bây giờ?” Nhiêu Tông Lễ trách nói.
“Không có việc gì! Liền vài phút, tôi đi giúp nó lấy ít đồ chơi thôi!” Thẩm Trọng Nhiên đi qua, đem một con thỏ bông ở trong ngực y phóng tới ngực Tiểu Bảo cho bé cầm.
Có đồ vật này nọ ngoạn, tiểu tử kia cũng không nháo, ngoan ngoãn ôm con thỏ, cắn cái lỗ tai thật dài.
“Dù sao giường cũng lớn như vậy
—— ”
Giường Thẩm Trọng Nhiên thật sự lớn, hắn nhìn ra, đại khái đủ cho 5 đại nam nhân cao lớn nằm ngang vẫn đủ đi.
Không nói cái gì nữa, Nhiêu Tông Lễ ngẩng đầu nhìn hướng phòng tắm cách đó không xa. Phòng tắm chỉ có kính mờ, dọc theo bên cạnh có một vòng điêu khắc hoa văn, phi thường tinh mỹ, thủy tinh mờ mờ, cũng nhìn không thấu.
“Thỉnh đi.” Thẩm Trọng Nhiên thực săn sóc mỉm cười, đi qua giúp hắn mở cửa, còn bồi thêm một câu cho đối phương an tâm.”Tôi cam đoan không nhìn lén.”
Không suy nghĩ nhiều thực ý mà y nói, Nhiêu Tông Lễ nhìn y một cái, ý tứ là “Anh
dám nhìn lén thử xem!” Liền cầm quần áo đi vào.
Chờ hắn đóng cửa, ánh mắt Thẩm Trọng Nhiên
liền nhìn chằm chằm phiến cửa thủy tinh kia.
Y đương nhiên không có khả năng nhìn xuyên thấu, tầm mắt cũng không phải X quang, nhưng là, có một số việc chỉ có y một người biết, nói ví dụ cánh cửa trước mắt này.
Qua không bao lâu, trong cửa mơ hồ truyền đến tiếng nước, xem ra Nhiêu Tông Lễ bắt đầu tắm rửa. Thẩm Trọng Nhiên đột nhiên cảm thấy được có chút khẩn trương, thay đổi cái tư thế ngồi, đầu càng nghiêng về phía trước, sau đó, theo thời gian trôi qua, nguyên bản kính mờ mờ giờ lại bán trong suốt ——
Giống như là ma thuật, đem giấy trắng tẩm ở trong nước, chữ viết liền mặt trên một chút một chút hiện lên, mà y hiện tại nhìn đến, so với chữ trên tờ giấy trắng còn chân thân hơn nhiều, kí©ɧ ŧɧí©ɧ thật nhiều.
Nhìn thân thể sau màn thủy tinh thoát ẩn thoát hiện, cái loại cảm giác hưng phấn này khiến Thẩm Trọng Nhiên nhịn không được nhỏ giọng thổi thanh huýt gió. Y biết dáng người Nhiêu Tông Lễ không tồi, nhưng theo đường cong mơ hồ xem được này, so với trong tưởng tượng của y còn tốt hơn nhiều.
Trải qua vài phút, nhiệt khí hun đúc khiến tấm thủy tinh đã hoàn toàn trong suốt, người bên ngoài có thể xem người bên trong đến nhất thanh sở thị, nhưng đối người ở bên trong mà nói, thoạt nhìn lại vẫn đang là kính mờ, hơn nữa bên trong thủy khí càng nặng, bên ngoài liền nhìn xem càng rõ ràng, đây là địa phương thần kỳ nhất của phòng tắm.
Loại phòng tắm tình thú thủy tinh này thực sự thường dùng, nhưng trước mắt còn không lưu hành sử dụng ở trong gia đình, Nhiêu Tông Lễ tuyệt đối sẽ không nghĩ đến Thẩm Trọng Nhiên ở trong nhà mình lắp đặt cái thứ quỷ dị như thế.
Không thể nói là nhìn lén, có thể tính y “Quang minh chính đại” xem đi?
Mặt sau thủy tinh, thân thể nam nhân thành thục bị nhìn không sót điểm nào, tứ chi thon dài, mặc dù có chút tiêm gầy, nhưng vẫn được cho là rắn chắc. Tỷ lệ bả vai Nhiêu Tông Lễ tốt lắm, đường cong từ lưng kéo dài đến phần eo cũng rất có mỹ cảm, làm cho người ta không khỏi nghĩ đến khi tình cảm mạnh liệt có thể ôm cái eo đó, ở trên đó lưu lại dấu vết, là hình ảnh cỡ nào kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Lúc này Nhiêu Tông Lễ đột nhiên nghiêng thân, ngẩng đầu lên súc tóc, tầm mắt Thẩm Trọng Nhiên xuống phía dưới, chăm chú vào bộ vị nam tính. Ân —— không tồi, lớn nhỏ cùng chiều dài đều đạt tới trình độ nam tính bình thường, hơn nữa —— Thẩm Trọng Nhiên tà tà cười, màu sắc phi thường xinh đẹp, vừa thấy là biết là loại không thường dùng..
Hiện tại Nhiêu Tông Lễ ở trong mắt Thẩm Trọng Nhiên, cùng tiểu xử nữ chưa quan hệ cũng không sai biệt lắm.
Ngồi ở trên giường thưởng thức trận kí©ɧ ŧɧí©ɧ không tiếng động này. Nguyên nhân chính là vi người trong phòng tắm không biết, mới khiến loại cảm giác như nhìn trộm này lại càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Trong phòng tắm, người cũng đã tắm xong, bắt đầu ở trên người xoa sữa tắm. Đem chất lỏng màu trắng đổ vào vào
tay, xoa xoa ra bọt, theo bả vai bắt đầu chậm rãi bôi lên, bọt xà phòng màu trắng theo làn da cơ thể đi xuống, dừng lại tại bộ vị ẩn mật kia, dính ở lông đen, cảnh đẹp như vậy khiến Thẩm Trọng Nhiên căng mắt xem.
Loại “Phục vụ” này cũng không tránh khỏi rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ đi?!
Mới vừa nghĩ như vậy, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đã tới rồi. Nhiêu Tông Lễ bắt đầu tẩy trừ nơi nào đó! Tuy rằng điều này vốn là chuyện thực bình thường với người khác, nhưng là đối với hắn thì không hoàn toàn như thế.
Ngón tay thon dài dính đầy bọt xà phòng, Nhiêu Tông Lễ nhẹ nhàng súy rớt một chút, tiếp theo bắt đầu xoa nắn tính khí của mình, cẩn thận tẩy trừ.Namnhân nơi này phải bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ sẽ có điểm phản ứng, chỉ thấy hắn nhắm mắt lại, nhẹ nhàng cắn cắn môi.
Hoạt sắc sinh hương!
Khi Thẩm Trọng Nhiên lấy lại tinh thần, phát hiện chính mình đã quỳ
trên mặt đất, như là quỷ háo sắc, hai mắt đăm đăm nhìn chằm chằm người trong phòng tắm.
“Nha nha nha!” Trên giường, Tiểu Bảo đột nhiên hanh hanh hai tiếng, xem ra liền muốn khóc, Thẩm Trọng Nhiên tâm nhảy dựng, chạy nhanh về phía nó, đút ngón tay trỏ vào miệng.
“Hư ~~” rõ ràng biết người trong phòng tắm nghe không thấy, nhưng người đã chột dạ đều rất cẩn thận.”Đừng lên tiếng, tiểu tổ tông, ngươi tốt xấu gì an phận lần này đi!”
Không biết có phải hay không vì vẻ mặt của y quá mức khủng bố, luôn Tiểu Bảo luôn không quá yêu mến y chớp chớp mắt, thế nhưng như y mong muốn, không lên tiếng khóc lớn, thậm chí hấp hấp ngón tay của y.
Ông trời phù hộ! Thẩm Trọng Nhiên như lấy được đại xá, tầm mắt lại nhớ tới cánh cửa thủy tinh cách đó không xa. Nhiêu Tông Lễ còn đang tắm sữa tắm, toàn bộ thân thể đã bị bọt trắng bao trùm, mơ hồ lộ ra làn da một chút, hạ thân từ động tác của hắn mà nhẹ nhàng trướng lên chút.
Xem đến đây, Thẩm Trọng Nhiên cảm thấy được mình nếu không làm gì sẽ không phải nam nhân bình thường. Từng bị nữ nhân kɧıêυ ҡɧí©ɧ du͙© vọиɠ cùng trước kia ở
bãi đỗ xe cùng Nhiêu Tông Lễ hôn môi khiến tình cảm mãnh liệt, lúc này toàn bộ chồng chất cùng một chỗ, đến mức hạ thân y kêu rống lên, kêu gào phải phát tiết.
Cơ hồ không có do dự, y vươn tay cởi bỏ đai lưng, kéo khóa, từ trong khố kéo ra phân thân đã muốn cứng ngắc, đến y cũng không dám tin.
Kháo! Khó trách trướng như vậy, tình huống này ngay cả tiền trận cũng đều không cần làm!
Nắm tinh khí đã muốn cứng rắn, y bắt đầu chơi đùa, mắt cũng không chớp nhìn chằm chằm Nhiêu Tông Lễ sau cửa kính. Nói thật, y đã lâu không có làm loại “Vận động”hữu ích cho nam
nhân có thân thể khỏe mạnh này
, đương nhiên, cũng thật lâu, không có loại xúc động này.
Trong phòng tắm, Nhiêu Tông Lễ đang súc thân thể, Thẩm Trọng Nhiên lại càng ngày càng tiến vào trạng huống, trong tay gì đó cứng rắn nóng lên, theo động tác chủ nhân mà run rẩy.
Ánh mắt y gắt gao nhìn
Nhiêu Tông Lễ, từ nhất cử nhất đồn của hắn, chậm rãi ở trên người mình dao đông, thẳng đến khi Nhiêu Tông Lễ đột nhiên hơi hơi cúi người, đưa tay về phía sau ——
Đột nhiên ý thức được hắn muốn làm gì, Thẩm Trọng Nhiên trong đầu “Ông” đích một tiếng, rốt cuộc chịu không nổi, nhắm mắt lại, động tác trên tay nhanh hơn, có điểm thô bạo bộ lộng du͙© vọиɠ, đã muốn gần
bùng nổ, trong lúc nhất thời bốn phía chỉ có thanh âm thở dốc của y, hỗn loạn cùng tiếng nước tròng phòng tắm, còn có ——
“Khách!” Một tiếng mở cửa
đánh gãy động tác cùng ảo tưởng trong đầu y.
“Anh nè, trong phòng tắm không có khăn mặt, ” từ sau cửa kính, Nhiêu Tông Lễ nói, tóc ướt sũng bán dán trên trán, bởi vì hơi nước mà ánh mắt có vẻ ngẩn ngơ, “Tôi không ——” câu nói kế tiếp là khi hắn thấy rõ Thẩm Trọng Nhiên đang làm gì, liền quên nói /
Thẩm Trọng Nhiên ngơ ngác nhìn hắn, ngồi ở sàn nhà, hai chân mở rộng ra, một tay chống thân thể, tay kia thì nắm hùng vĩ gì đó giữa hai chân, cái thứ màu hồng dính chút tinh thể màu đυ.c đυ.c, ở ngọn đèn chiếu lên mà lòe lòe tỏa sáng.
“Anh!” Nhiêu Tông Lễ hoàn toàn thất thần, không nghĩ tới y sẽ ở trong phòng làm loại sự tình này, đột nhiên, tầm mắt hắn vừa thấy, Tiểu Bảo liền nằm ở cách đó không xa, tuy rằng đã muốn nheo mắt, lập tức chỉ muốn ngủ, lại vẫn làm cho hắn một trận tức giận.
Namnhân này —— Y, y thế nhưng ở trước mặt tiểu hài tử làm chuyện hạ lưu như vậy!
“Anh
như thế nào có thể ——” vốn muốn đến trước mắt nam nhân thoá mạ một chút, nhưng Nhiêu Tông Lễ phát hiện đối phương lấy một loại ánh mắt lộ vẻ kỳ quái theo dõi hắn, hơn nữa bắt đầu trở nên thực mất tự nhiên, trừ bỏ mang theo một tia xấu hổ khi làm chuyện xấu, nhưng là càng nhiều hơn là… Chột dạ.
Chột dạ? Chau mày, hắn nhận thấy có chỗ không thích hợp.
Thẩm Trọng Nhiên cũng phát hiện hắn nhạy bén, vội vàng nghĩ dời đi lực chú ý của hắn, lại vẫn là chậm một bước.
Nhiêu Tông Lễ
cúi đầu, liền từ ngoài cửa nhìn vào thấy mình
trần trụi, thân thể trần như nhộng.
Nháy mắt ý thức được đã xảy ra chuyện gì, đầu óc hắn đều nhanh sung huyết, khuôn mặt trở nên đỏ bừng, sau đó lại rất nhanh trắng.
Thẩm Trọng Nhiên bóp cổ tay, cúi đầu phát ra rêи ɾỉ.
“Cái kia, tôi ——” vừa định nói bậy bạ một lúc, đem sự tình hù lộng, Nhiêu Tông Lễ đột nhiên xoay người vào phòng tắm, trừ bỏ đóng cửa sầm thật mạnh ra, cái gì cũng chưa nói.
Y không khỏi thất thần. Y nghĩ đến Nhiêu Tông Lễ sẽ hung hăng giáo huấn y một chút đích, ít nhất tối thiểu cũng sẽ mắng y một chút, như thế nào cứ như vậy quên đi?
Xem ra là tức giận không nhẹ.
Cho ra kết luận như vậy, Thẩm Trọng Nhiên không biết là hẳn nên vui vẻ hay là thương tâm, bất quá cũng tạm thời thở dài nhẹ nhõm một hơi, cúi đầu nhìn thoáng qua huynh đệ tuy có điểm đễ mền nhũn nhưng vẫn thực hưng phấn, chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài.
Hiện tại không thời gian giải quyết ngươi
, ngẫm lại nên nghĩ lát nữa thế nào mà hống người đi! Kết quả y vừa muốn kéo quần, phòng tắm lại mở, khoảng cách từ thời điểm đóng cửa cũng không quá 30s.
Thẩm Trọng Nhiên vừa nhấc đầu liền hoảng sợ. Nhiêu Tông Lễ trên thân quấn một cái khăn, khuôn mặt tuấn tú tức giận tận trời, hùng hổ hướng y xông tới, biểu tình kia, không sai biệt lắm chính là gϊếŧ người không báo trước.
“Uy uy uy! Anh
đừng xúc động a!” Y sợ tới mức vội vàng nhìn xem trên tay đối phương có dao cạo râu linh tinh gì đó hay không.
Nhiêu Tông Lễ tức giận đến thần tình đỏ bừng lại nghiến răng nghiến lợi, hướng Thẩm Trọng Nhiên đi đến.
Mới vừa nhìn thấy một màn kia, hắn cảm thấy được bất quá nhiều nhất là y tự an ủi bản thân thôi, kết quả nhìn đến cửa thủy tinh kia hoàn toàn trong suốt, hắn liền hoàn toàn nổi giận!
Này quả thực là có ý định lừa gạt!
“Vương, bát, đản! Lão tử hôm nay không giáo huấn anh
, vương bát đản, sẽ không còn gọi là
Nhiêu Tông Lễ!” Sống ba mươi năm, đây là lần đầu tiên hắn
tự xưng “Lão tử”.
Thẩm Trọng Nhiên thực bị hoảng sợ, quần cũng đã quên khóa, Nhiêu Tông Lễ xông lên, nâng lên chân hướng hạ thân y đá 1 cước, may mà y kịp xoay người, bằng không sau đêm nay, đồ vật kia không thể xài nữa.
Không đá đến, Nhiêu Tông Lễ cũng không nổi giận, ngay sau đó nắm tay lại hướng Thẩm Trọng Nhiên đấm đến..
“Uy uy! Anh
chờ một chút! Trước bình tĩnh một chút a!” Y tránh trái tránh phải, chống đỡ một lần so với một lần càng mau, một lần so với một lần công kích càng mạnh, này mới phát hiện Nhiêu Tông Lễ bình thường thanh thanh nhã nhã, đến khi ra
tay tuyệt không lưu tình, quyền pháp còn có điểm học qua võ thuật
“Bình tĩnh cái quỷ!” Nắm tay không ngừng, còn kém tái “Phi” một câu tỏ vẻ khinh thường trong lòng, đây là lần đầu tiên Nhiêu Tông Lễ khống chế được qua nhiều năm như vậy.
“Kháo!” Trên gương mặt đã trúng một quyền, Thẩm Trọng Nhiên đau đến nhíu thẳng mày, vốn y không nghĩ phản kháng, dù sao cũng là chính mình có sai trước, bị đánh vài cái, coi như là liếc mắt đưa tình.
Bất quá y đã quên, bình thường cùng mình liếc mắt đưa tình đều là nữ nhân nũng nịu, đối phương bất quá là ở trên mặt y cho cái tát, mắng một vài tiếng hoặc là chán ghét thôi, lợi hại nhất cũng là đấm đấm ngực y, tái bổ nhào vào trong ngực y, nhưng Nhiêu Tông Lễ cũng không phải là nữ nhân, một nam nhân 30 tuổi, thân hình cao lớn, trưởng thành, nam tính, đấm vào ngực tuyệt đối không phải tầng cấp “Liếc mắt đưa tình” đâu.
Tránh thoát một quyền, mông bay nhanh về phía sau, Thẩm Trọng Nhiên nhe răng trợn mắt kêu
“Đánh đủ chưa?! Rất đau a!” Y đã muốn thực chật vật!
Đủ? Như thế nào đủ! Nhiêu Tông Lễ lạnh lùng cười, khuôn mặt tuấn tú lộ ra tà khí, “Có bản lĩnh anh
cũng đừng trốn! Là nam nhân thì phải đánh trả!” Nói xong lại nâng chân lên, kết quả, chưa kịp hướng đến đối phương, liền bởi cái khăn quấn quanh hạ thân lỏng ra
, thoáng chốc cảnh xuân lộ ra ngoài, mà Thẩm Trọng Nhiên hoàn toàn theo bản năng cúi thấp đầu, nhìn về phía giữa hai chân hắn ——
“Anh!” Nhiêu Tông Lễ hổn hển, không để ý hậu quả một cước đá vào trên mặt y.
Cái mũi đau xót, lúc này Thẩm Trọng Nhiên là thật đích không thể nhịn được nữa. Đều làm cho người ta đến đường cùng, không đánh trả hắn không phải nam nhân!
“Anh, con mẹ nó phát hoàn điên rồi!” Rống lên một câu, y bay nhanh cầm mắt cá chân Nhiêu Tông Lễ
, lôi kéo xuống phía dưới, người bị kéo vì không có trọng tâm mà ngã xuống, Y thừa thắng xông lên, nghiêng người đem Nhiêu Tông Lễ ấn chặn xuống dưới đất..
Nhiêu Tông Lễ ngây ra một lúc, bắt đầu giãy dụa
“Buông ra!”
“Buông ra
cho anh đánh tôi? Anh
cho tôi là ngu ngốc hay là bao cát? Sá?” Thẩm Trọng Nhiên giống ác bá rống lớn, cưỡi ở trên lưng Nhiêu Tông Lễ, gắt gao đè tay hắn không cho hắn lộn xộn.
“Anh … con mẹ nó, chính mình làm ra cái loại chuyện này còn có lý?” Nhiêu Tông Lễ kịch liệt thở hổn hển, không biết là bởi vì vi tức giận hay là quá mệt.
“Tôi làm gì?! Không phải nhìn anh
tự an ủi một chút sao? Ai kêu anh
một chút phòng bị cũng không có liền cởϊ qυầи áo?” Thẩm Trọng Nhiên hoàn toàn có lý do.
Thao! Hắn tắm rửa không cởϊ qυầи áo chẳng lẽ mặc mà tắm a! Cùng lưu manh không cần nhiều lời, Nhiêu Tông Lễ nghỉ ngơi đủ rồi, một lần dùng sức giãy khỏi kiềm chế của y, thân thủ kéo đầu Thẩm Trọng Nhiên.
“Cút ngay!”
“Đừng lộn xộn! Kháo!” Thẩm Trọng Nhiên
một bên kêu, một bên đè hắn xuống.
Nhiêu Tông Lễ trên người chỉ có một cái “ bố “, trải qua vừa rồi cũng đã lỏng, giờ dùng chút lực liền toàn bộ rớt ra.
Dưới thân đè nặng một nam nhân tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, Thẩm Trọng Nhiên nhất thời huyết khí dâng lên, gây sức ép nửa ngày rốt cục nhịn không được hét lớn một tiếng “Anh
tái lộn xộn, lão tử liền cưỡиɠ ɠiαи anh
!”
Một tiếng rống này, Nhiêu Tông Lễ quả thực không hề động, hai người lúc đó như là bị dội một dũng nước lạnh, không khí nóng nảy rốt cục được làm lạnh xuống dưới.
Thẩm Trọng Nhiên cũng ngây ra một lúc, không nghĩ tới sẽ nói ra loại nói này. Cúi đầu xem Nhiêu Tông Lễ, người này cũng đang theo dõi y, hai người bốn mắt nhìn nhau, trong lúc nhất thời đều đã quên muốn nói gì.
Nhiêu Tông Lễ hạ mắt, cùng với nói hắn là bị Thẩm Trọng Nhiên uy hϊếp dọa trụ, chẳng bằng nói là hắn chú ý tới tình cảnh hiện tại
của chính mình thì đúng hơn. Vừa rồi tức giận, cho nên chỉ mặc một cái khăn liền đi ra, hiện tại đột nhiên cảm giác thấy hạ thân dưới của mình lạnh lẽo, theo bản năng cúi đầu vừa thấy, ánh vào mi mắt chính là từ giữa hai chân Thẩm Trọng Nhiên toát ra đến, đĩnh du͙© vọиɠ thuộc loại nam nhân đứng thẳng, cách ngực hắn cũng không đến nửa mét.
Bị hắn vừa thấy như vậy, Thẩm Trọng Nhiên chỉ cảm thấy nơi nào lại vài phần cứng.
Bốn phía lại lần nữa im lặng, nhưng tiếng thở dốc lại càng lúc càng lớn, càng lúc càng lớn, cơ hồ phá vỡ màng tai hai người.
Thẩm Trọng Nhiên nhìn chằm chằm sắc mặt Nhiêu Tông Lễ ửng hồng, rốt cục chậm rãi cúi đầu, trong miệng thì thào tự nói, “Chính anh
mặc thành như vậy đi ra, trách không được tôi —— ”
Làm bác sĩ, Nhiêu Tông Lễ biết tình huống của Thẩm Trọng Nhiên là điềm báo dục hỏa đốt người, nhưng chỉ là hơi chút phân thần, thân người trên liền đè ép xuống, hai đôi môi ấm áp của hai người lại quấn vào nhau.
“Ngô ngô!” Hắn thấp kêu một tiếng, ra sức giãy dụa, Thẩm Trọng Nhiên lại thay đổi tư thế ghé vào trên người hắn, làm thân thể hai người bị khóa chặt chẽ không kẽ hở.
Du͙© vọиɠ luôn tới đột nhiên, nguyên nhân bùng nổ phân làm hai loại, nhất là do năm này tháng nọ tích góp từng tí một, thời điểm bùng nổ tuyệt đối có thể dùng “Kinh thiên địa quỷ thần khϊếp” để hình dung; hai là hết sức căng thẳng, bất quá cái này phải có điều kiện cho phép, mà hiện tại, Thẩm Trọng Nhiên cùng Nhiêu Tông Lễ không thể nghi ngờ hẳn là thuộc cả hai loại. ( sức công phá cao nha)
Hạ thân Thẩm Trọng Nhiên trần trụi dán tại bụng Nhiêu Tông Lễ, tính khí cao cao nhếch lên, chống ở giữa hai người, chất lỏng trong suốt rất nhanh đem hạ phúc cùng nơi riêng tư hai người biến thành rối tinh rối mù.
“Đừng nhúc nhích —— anh
tái động, tôi liền nhịn không được ——” Thẩm Trọng Nhiên có chút áp lực cùng thở dốc, nói bên tai với người dưới thân.
Nhiêu Tông Lễ có điểm mờ mịt, hắn luôn luôn thông minh cùng tinh anh, kỳ thật ở một số sự tình sẽ có phản ứng so với người bình thường hơi chậm một chút. Nhiệt độ của nam nhân trên người hắn thong thả truyền lại khiến hắn cảm nhận được, cái đỉnh trên bụng hắn cùng mũi người kia phả lại hơi thở dồn dập khiến hắn hoàn toàn hiểu được
, Thẩm Trọng Nhiên thật là đối hắn có du͙© vọиɠ.
Đây đúng là diều khiến hắn mờ mịt. Thực sự có người sẽ đối hắn – một bác sĩ khoa sản chán nản cùng lạnh lùng – sinh ra tình thú sao?
Bác sĩ thì thế nào? Tinh anh thì thế nào? Ngay từ đầu nữ nhân yêu mến hắn cuối cùng luôn rời đi, bất quá là bởi vi, mình đối du͙© vọиɠ rất ít, các nàng liền nghĩ đến mình không khơi dậy nổi du͙© vọиɠ của hắn… Trên thực tế, tựa hồ cũng đích xác như thế.
Nhưng là, hiện tại xem ra —— lại cùng trong dự đoán của hắn không quá giống nhau.
“Anh
cũng cứng rắn?!”
Mang theo thanh âm kinh hỉ
vang lên, Nhiêu Tông Lễ ngẩn ra, theo sau cảm giác được phân thân của mình bị cầm.
Cắn môi đem rêи ɾỉ nuốt trở lại, hắn nhăn lại mi, hít sâu một hơi.
“Buông ra!”
Thẩm Trọng Nhiên nhìn trên mặt hắn càng thêm hồng đến diễm lệ, biết tính dục của nam nhân này đã muốn bị chậm rãi khơi lên, không khỏi cười khẽ, cúi đầu ở trên mặt hắn liếʍ một chút, tay đem tính khí hai người sát vào cùng một chỗ, thành công đưa tới đối phương nhẹ giọng hút khí.
“Thật lâu chưa làm qua đi?” Từ phản ứng của hắn là có thể nhìn ra.
Nhiêu Tông Lễ trả lời chính là hung hăng trừng mắt nhìn y một cái.
Hắn đích thật là thật lâu không giải quyết. Mặc kệ sự thật như thế nào, bác sĩ phụ khoa đối thân thể nữ nhân đích xác đã có “Miễn dịch ” nhất định, hơn nữa thân mình hắn đối du͙© vọиɠ liền có chút ít, đặc biệt lúc vội vàng bận rộn, tình ái với hắn mà nói cơ hồ là có cũng được, không có cũng được, nhưng là hắn cho tới bây giờ không nghĩ tới chính mình ở trong tay nam nhân cũng có thể có phản ứng.
Nhiêu Tông Lễ trừng mắt thế nào lại ở trong mắt Thẩm Trọng Nhiên thấy thật đáng yêu, cho nên y cũng không nói tiếp, nắm tay bắt đầu nhẹ nhàng vuốt ve.
Rất nhan, thở dốc bắt đầu vang lên, có Nhiêu Tông Lễ, cũng có Thẩm Trọng Nhiên. Nhiêu Tông Lễ cảm thụ được tay đang nắm lấy thứ đó của mình, còn có xúc cảm một người nam nhân dán trên người, hơi thở da^ʍ mĩ cơ hồ muốn đem hắn bao phủ, ngay cả tự hỏi cũng dần dần trì độn.
Chất lỏng trong suốt vì tính khí kề sát mà có chút lỏng, cũng khiến cho hai người cảm thấy sung sướиɠ.
“Ngô!” Bên tai vang lên một tiếng đau đớn, sau đó hắn nghe được Thẩm Trọng Nhiên nói: “Đem chân tách ra —— ”
Như là bị thôi miên, Nhiêu Tông Lễ không có cự tuyệt, chậm rãi giật giật chân, nghĩ làm theo lời người ở trên, nhưng đầu vừa nhấc, đột nhiên thấy được Tiểu Bảo trên giường! Đứa bé mở to hai mắt nhìn bọn họ, nguyên bản con thỏ nhỏ nhỏ ôm vào trong ngực cũng không biết khi nào thì rơi trên mặt đất.
Thượng đế! Hắn đã quên trong phòng còn có Tiểu Bảo!
Hắn nháy mắt quẫn đắc nghĩ trở ngại. Nếu vừa rồi Thẩm Trọng Nhiên không để ý Tiểu Bảo ở đó tự an ủi là tội ác, kia hiện tại bọn họ làm chuyện này chính là tội ác tày trời! Hơn nữa hắn trần như nhộng, làm một nam nhân được giáo dịch quá tốt, hắn quả thực xấu hổ vô cùng.
“Đứng lên!” Hung hăng vỗ lưng người trên thân, Nhiêu Tông Lễ giãy dụa muốn đứng dậy.
“Làm sao vậy?” Đang cao hứng, Thẩm Trọng Nhiên không chút sứt mẻ.
“Tiểu Bảo đang nhìn!” Thân thủ chống tay, Nhiêu Tông Lễ quay mặt đi.
“Cho dù nó xem, cũng xem không hiểu!” Thẩm Trọng Nhiên lẩm bẩm một câu, lại muốn cúi đầu hôn hắn.
Cầm thú! Đều thuộc loại da mặt dày như thế. Nhiêu Tông Lễ tức giận đến hơi thiếu chút nữa cũng quên không thở.
“Cút! Anh
không biết xấu hổ nhưng tôi có!”
“Sách!” Tóc bị xả, Thẩm Trọng Nhiên bất mãn ngẩng đầu, giật giật nửa người dưới
“Nơi này còn không có giải quyết a!”
“Anh đi tìm khối đậu hũ cắm vào mà giải quyết!”
Hắn nói loại này nói sẽ chỉ làm y càng hưng phấn. Khẽ cắn môi, Thẩm Trọng Nhiên hạ quyết tâm, cơ hội thật vất vả tới tay, tuyệt đối không thể cứ như vậy buông tha.
“Anh
làm gì?!” Cảm giác được chân bị cưỡng chế kéo ra, Nhiêu Tông Lễ hoảng sợ, nghĩ đến y thật sự ở trong này cường.
“Đừng nhúc nhích.” Thẩm Trọng Nhiên khẽ ghé vào lỗ tai hắn, nhẹ giọng nói câu.
Cảm giác được có gì đó thật nóng tiến vào hai chân, Nhiêu Tông Lễ thất thần, theo sau ý thức được y làm cái gì.
“Anh
con mẹ nó —— ”
Thẩm Trọng Nhiên lập tức ngăn chặn môi hắn, không cho hắn lên tiếng nữa, tiếp theo phần eo bắt đầu rất nhanh co rúm lên.
Thiên! Nhiêu Tông Lễ nói thô tục cũng có thể khiến y hưng phấn! Tuy rằng như bây giờ so với cảm giác khi tiến vào trong thì kém một ít, nhưng là nếu hiện tại đi vào, Nhiêu Tông Lễ sẽ gϊếŧ hắn, cho nên sửa lại ở giữa hai chân phát tiết cũng vẫn có thể xem là một tốt lựa chọn. Giữa hai chân có thứ hoạt nộn đồng dạng khiến hắn cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ khó có thể nói nên lời.
Dần dần, cảm giác giữa hai chân bị ma xát, Nhiêu Tông Lễ hô hấp cũng dồn dập lên, Thẩm Trọng Nhiên đem phía dưới hắn biến thành ướt sũng, đương nhiên, cũng có của chính hắn.
Nhưng mà Thẩm Trọng Nhiên vẫn đang cảm thấy được càng
nghiện, thân thủ vỗ vỗ moont hắn, lấy lòng liền nói: “Tái kẹp chặt một chút, nhanh lên! Cho anh
càng thoải mái!”
Thoải mái chính là chính anh
đi! Trừng mắt nhìn y một cái, Nhiêu Tông Lễ vẫn là thoáng khép lại hai chân, lập tức nghe được Thẩm Trọng Nhiên rêи ɾỉ.
“Úc! Hảo thích!” Nói xong y hung hăng hôn Nhiêu Tông Lễ: “Hảo ngoan!”
Hắn làm như mình là Tiểu Bảo mà hống sao?! Nhiêu Tông Lễ tức giận nghĩ mở miệng mắng, rồi lại bị ngăn chặn miệng.
Thẩm Trọng Nhiên dùng hết toàn lực ở trên người hắn luật động, tuy rằng không có chân chính tiến vào, nhưng loại phương thức tính giao này đã đủ để cho Nhiêu Tông Lễ cả người run rẩy, loại cảm giác này không có một nữ nhân nào đã cho hắn.
Hung hăng hôn nam nhân dưới thân, Thẩm Trọng Nhiên ôm Nhiêu Tông Lễ cùng chính mình hình thể tương xứng, cảm thụ được nhiệt độ cơ thể đối phương cùng run rẩy, phát tiết so với tưởng tượng của hắn càng mãnh liệt.
Đoạn du͙© vọиɠ này, là thuộc về riêng hai người bọn họ.