Mơ mơ màng màng tỉnh lại, vươn bàn tay mập mạp đầy thịt dụi dụi mắt. Mân mê cái mông nhỏ, bò dậy khỏi cái giường nhỏ song thân đặc biệt làm cho bé, xoay cái đầu nhỏ, kinh hỉ nhìn trên giường lớn cách đó không xa chỉ có một mình ba ba.
Vươn cái chân bé xíu trắng nõn bò xuống giường, thuận tiện còn không quên túm theo cái gối nhỏ của mình, bởi vì thời tiết thực nóng nên trên người bé chỉ quấn một miếng da thú nhỏ quanh thắt lưng như phụ thân, thân hình mũm mĩm béo tròn cơ hồ trần trụi. Hé cái miệng nhỏ nhắn, bé chạy về phía ba ba.
Phì phò phì phò leo lên giường lớn của song thân—— khó có dịp phụ thân đáng ghét không ở, bé phải ngủ với ba ba!
Phong Hiên gian nan giở một cánh tay Minh Phong lên, sau đó chui vào, cái đầu nhỏ gối lên một cánh tay khác, còn vùi vào lòng ngực phụ thân, ha hả, thật thoải mái nga, trên người ba ba lành lạnh. Cái gối nhỏ ôm theo ban nãy đã bị quăng qua một bên, bé con cọ cọ hai cái trên cánh tay ba ba, sau đó gương mặt nhỏ nhắn hồng nhuận liền nhắm mắt lại ngủ.
Chờ bé con ngủ say, Minh Phong mà bé nghĩ vẫn đang ngủ đột nhiên mở to mắt, sủng nịch nhìn đứa con. Cậu đưa tay kéo tấm da thú đắp lên cái bụng nhỏ tròn vo của bé. Chỉnh tư thế một chút để bé ngủ càng thoải mái hơn, sau đó nhìn gương mặt say ngủ đáng yêu của đứ nhỏ, Minh Phong cũng chậm rãi nhắm mắt lại ngủ.
Từ sau lần đó lại qua nửa năm, đương nhiên nửa năm này tính theo thời gian trên tinh cầu này, nếu đổi thành địa cầu thì đã là một năm rưỡi. Phong lang một mực chiến đấu với nhân loại, song phương có thắng có bại, nhưng tổn thất cũng không lớn, nhân tộc trước mắt không có tộc nhân tử vong, số lượng phong lang tử vong so với số dân cư khổng lồ của chúng nó thì có thể xem là không đáng kể.
Phong Báo cùng Lạc Âu trước kia đã bị công vụ trong bộ lạc quấn thân nhiều năm, vất vả mới có thể thoát thân, liền vui vẻ thoải mái ở bên kia ngây ngốc vui đùa, có chết cũng không chịu về.
Vì thế, Phong Hổ cùng Minh Phong bị vây trong bộ lạc, nửa năm cũng chưa được xuất môn.
Trước đó không lâu, Phong Lộ sinh ra một đứa nhỏ đáng yêu, đặt tên là Khoa Lam, phụ tử đều khỏe mạnh, tin tức này làm tất cả tộc nhân đều thực phấn chấn, nhấc lên dòng sinh dục tăng vọt, sách dạy nấu ăn cùng phương pháp điều dưỡng Minh Phong truyền dạy đã được phổ biến tới các tộc nhân ở bộ lạc khác. Vội tới sứt đầu mẻ trán, Phong Hổ thực oán giận lão ba ba Lạc Âu chỉ mãi lo vui đùa.
May mắn, mọi người nơi này thực thông minh, học tập rất nhanh. Vì thế gần nhất Minh Phong lại bắt đầu nhàn rỗi. Vừa lúc bé con Phong Hiên còn nhỏ, cũng bắt đầu dính người, đương nhiên đối tượng khẳng định là Minh Phong. Vì thế hai phụ tử họ Phong thành cừu nhân, cả ngày ngươi tranh ta đoạt tranh giành quyền sở hữu Minh Phong. Bé con còn nhỏ, làm sao là đối thủ của Phong Hổ, luôn bị phụ thân mình khi dễ, những lúc đó cũng không khóc, chỉ mím cái miệng nhỏ nhắn lao vào lòng Minh Phong, sự tình sau đó tự nhiên có Minh Phong thu phục, bé thắng ở chỗ đáng yêu thông minh, hơn nữa tâm tư Minh Phong rõ ràng thiên về phía bé, mà gia khỏa Phong Hổ kia lần nào cũng ỷ vào sức mạnh cường đại cùng trí thông minh của mình, cả ngày bắt nạt đứa con, mỗi lần bị Minh Phong phát hiện đều bị mắng, nhưng cũng có không ít lần không bị phát hiện.
Giao dịch với hỏa trư tộc cũng nhanh chóng mở rộng, một ít bùn làm đồ gốm cùng đồ gia vị, lương thực cần nhân công xử lý đổi lấy một lượng lớn thực vật, nguyên liệu. Ngoài dự đoán của mọi người, điều kiện Minh Phong đưa ra không quá ngặt nghèo, nhân tộc trừ bỏ vài người cá biệt thì tất cả đều thực thuần phác, vì thế đối với điểm này tất cả mọi người đều thực tán đồng.
Những ngày êm ả thản nhiên trôi qua, vì lúc trước truyền thụ tri thức có chút không tiện nên Minh Phong cho rằng hiện giờ là lúc sáng tạo văn tự. Kỳ thật không cần sáng tạo, cậu định dạy hoa ngữ cho mọi người, thứ nhất, người nơi này vốn đã nói hoa ngữ, thứ hai, ngôn ngữ Minh Phong thích nhất chính là hoa ngữ. Chính là muốn phổ biến cùng học tập văn tự này lại là một chuyện rất kho. Hoa ngữ nổi tiếng là khó học.
Đang ôm đứa con đang ngủ say, ánh mắt Minh Phong đột nhiên nhíu lại, trong chớp mắt liền hoàn toàn thanh tỉnh. Cậu nhanh chóng đứng dậy mặc quần áo, ngay lúc mặc xong thì Phong Hổ cũng đẩy cửa tiến vào.
“Làm sao vậy?” Minh Phong nhìn thần sắc lo lắng của y, tiến tới hỏi.
“Phong lang cùng ly lỵ liên hợp, chúng nó đang tấn công lãnh địa bên kia, nhân tộc bắt đầu xuất hiện thương vong, đang cố di chuyển về phía lãnh địa bên này!” Phong Hổ kích động nói, tin tức này nằm ngoài dự kiến của mọi người. Bọn họ không thể hiểu được vì sao phong lang cùng ly lỵ vốn là kẻ thù truyền kiếp lại liên hợp tấn công nhân tộc, chẳng lẽ lại là tai nạn như hỏa trư tộc cùng quỷ hút máu lần trước?
Minh Phong nắm tay Phong Hổ: “Ngươi thấy thế nào?”
“Chủ mưu đã lâu, từ lúc đầu đã là âm mưu!” Phong Hổ nghiến răng nghiến lợi nói.
Theo tình hình hiện giờ, lúc trước ly lỵ tộc dồn phong lang qua lãnh địa nhân tộc căn bản không phải vô ý, chúng nó muốn thử thực lực nhân tộc. Trải qua một thời gian dài như vậy, thực lực nhân tộc nó cơ bản đã nắm rõ, vì thế mới liên hợp tiến công.
Minh Phong suy nghĩ một chốc: “Hai tộc chúng nó đều không có thiên phú thủy chiến, vì thế các tộc nhân sẽ qua sông an toàn. Phong Hổ, tìm tộc nhân có tốc độ nhanh nhất đi thông tri bọn họ. Phụ thân cùng ba ba không có việc gì chứ?”
Phong Hổ nặng nề phun ra một ngụm khí: “Không có việc gì, bất quá một ít tộc nhân thực lực thấp có nguy hiểm! Hiện giờ tất cả tộc nhân bên kia đã tập hợp lại cùng nhau, tạm thời không có việc gì, bọn họ đang di chuyển về bên này, hẳn sẽ không có tổn thất quá lớn.”
Quá sơ ý a! Minh Phong nhíu chặt mày, rõ ràng biết hai chủng tộc kia có trí tuệ, nhưng mình vẫn quá coi thường. Nếu đối phương là nhân loại thì cậu đã sớm nghĩ chúng nó sẽ dùng mưu kế này!
“Minh Phong, ta đi tập hợp tộc nhân, mang một bộ phận tới bờ sông tiếp ứng.”
——vừa dứt lời, hai người đồng thời biến sắc: “Có địch nhân xông vào.” Kết giới dao động chứng minh thực lực của địch nhân cũng không yếu.
Phong Hổ phi thân ra ngoài, miệng phát ra tiếng thét dài, cả bộ lạc bắt đầu náo động, chỉ chốc lát sau tất cả mọi người lập tức tập hợp lại cùng một chỗ.
Mọi người vây thành một vòng tròn, người ôm đứa nhỏ ở trong cùng, tiếp đó là ma pháp sư, bên ngoài cùng là chiến sĩ. Tiếng thét dài của Phong Hổ lúc nãy chính là tín hiệu địch tập kích, tất cả mọi người đều sẵn sàng, chờ đợi địch nhân tiến tới, nhóm chiến sĩ hệ phong đã ra ngoài trinh sát tình hình quân địch.
Minh Phong ôm Phong Hiên đứng ở tận trong cùng, tâm tình quả thực có chút khẩn trương. Từ lúc cậu đến nơi này, đây là lần đầu tiên bộ lạc bị tập kích, cũng là trận chiến đấu đầu tiên của cậu.
“Là phong lang!”
Trở về đầu tiên là Khoa Bố Đa, từ dấu vết trên người hắn có thể thấy được trải qua một trận chiến đấu mới có thể quay về.
“Chuẩn bị chiến đấu!”
Phong Hổ đã cảm ứng được đối phương, phong lang đông nghịt ít nhất cũng mấy ngàn con, trong đó có một con đặc biệt cường đại, hẳn là đầu lĩnh. Đám lang ngày đều dài gần hai thước, hành động nhanh chóng im lặng không tiếng động, có thể phóng phong nhẫn viễn công, còn có thể dùng móng vuốt sắc bén tiến hành cận công, rất khó đối phó.Tộc nhân trong bộ lạc chỉ có mấy trăm.
Sưu sưu—— tiếng xé gió liên tiếp vang lên, từng đạo bóng dáng màu xám đột nhiệt xuất hiện trước mắt mọi người, thân hình to lớn, mạnh mẽ lại linh hoạt nhẹ nhàng xông tới, cái miệng há to dữ tợn chảy nước miếng, móng vuốt sắc bén lóe hàn quang, ánh mắt lãnh khốc cất dấu dã tính cùng trí tuệ.
“Tốc độ chúng nó rất nhanh, có thể đồng thời sử dụng phong nhẫn cùng lợi trảo, chú ý thu hẹp phạm vi, chiến sĩ hệ phong tiến lên phía trước, ma pháp sư chờ chúng nó vừa đến phạm vi công kích lập tức phát động ma pháp, tốc độ không đủ nhanh thì sử dụng ma pháp phạm vi rộng!”
Phong Hổ trong khoảng thời gian ngắn lập tức quyết định đối sách, y cảm ứng một chút, thực lực của đám phong lang này không chênh lệch quá lớn với hỏa trư tộc, chính là tốc độ chúng nó rất nhanh cùng phương thức công kích có chút phiền toái, nhưng mà muốn dựa vào mấy ngàn đầu lang này để vây khốn cả bộ lạc là không có khả năng!
Minh Phong phóng lực tinh thần, nguồn lực khổng lồ đem tất cả hình ảnh chiến trường truyền vào trong đầu cậu. Cậu có thể dễ dàng nắm giữ tình hình chiến đấu ở bất cứ chỗ nào.
Tổng cộng mấy trăm người, tạo thành một vòng tròn vừa phải.
Theo bầy sói dần dần tiếp cận, tất cả mọi người đều làm tốt chuẩn bị chiến đấu.
Sau đó, bọn họ thấy bóng dáng một con phong lang lớn hơn ảnh các con khác. Dài ít nhất phải bốn thước, một thân da lông tuyết trắng không có một chút tạp màu, ánh mắt cự lang lóe ra càng nhiều lãnh khốc cùng trí tuệ hơn. Nhìn đám người, ánh mắt nó vô cùng cao ngạo, giống như trước mặt nó chỉ là những con kiến. Nó tỏa ra khí thế cường đại cho dù cách thật xa cũng có thể cảm nhận được.
“Đầu lớn như vậy thịt hẳn không ít, sau khi chiến đấu xong chúng ta ăn lẩu lang đi.” Phong Hổ cuồng dã liếʍ liếʍ môi, giống như trước mặt bọn họ là một khối thịt lang thiệt bự cứ không phải cự lang.
“Hảo!”
“Đồng ý!”Mọi người lập tức hưởng ứng, rất tán thành đề nghị này. Tâm tình vốn hơi căng thẳng cũng thả lỏng không ít.
Khóe miệng Minh Phong nhếch lên một nụ cười lạnh, đàn lang này đại khái là một chi đột đi trước thử đường. Đám gia khỏa được một tấc lại muốn tiến một thước! Chúng nó nếu nghĩ thực lực bộ lạc bên này giống như bên kia thì quá sai lầm! Người trong bộc lạc là người học tập nội lực đầu tiên, nội lực bọn họ cao hơn hẳn nhân loại ở các bộ lạc khác; mọi người ở đây cũng là những người tiếp nhận lý luận chiến đấu tiên tiến của Minh Phong, trong các chuyến săn bắn thường ngày cũng dồn hết sức luyện tập gian khổ; mỗi người đều cố gắng tìm ra phương thức chiến đấu phù hợp với bản thân nhất, hơn nữa đến bây giờ đã thấy được hiệu quả rất rõ.
Bộ lạc này trong lúc vô thức đã trở thành bộ lạc mạnh nhất trong nhân tộc! Vì cam đoan thực lực của bộ lạc không lộ ra ngoài, đám phong lang này, một con cũng không thể buông tha!
“Đám phong lang này, một con cũng không lưu, toàn bộ gϊếŧ sạch!” Âm thanh bình thản của Minh Phong vang lên bên tai—— mọi người đều kiên định gật đầu.Lúc nói chuyện, nhóm phong lang đã tiến nhập vào phạm vi công kích của ma pháp sư, trong lúc nhất thời ma pháp đủ loại màu sắc vô cùng đẹp đẽ bay về phía phong lang.
Phong lang đầu lĩnh hiển nhiên cũng không phải đối thủ đơn gian, vì thế mặt dù phong lang nhiều mấy ngàn con, nhưng không dày đặc, chúng nó dễ dàng né tránh phạm vi công kích của ma pháp.
“Toàn bộ ma pháp sư hệ thổ, cách doanh địa của chúng ta mười bước bắt đầu thi triển cán lún phạm vi rộng, hệ thủy thi triển mưa to.” Phong Hổ thét to mệnh lệnh.
Sau đó, phạm vi theo lời Phong Hổ rất nhanh biến thành đất bùn lầy lội, hơn nữa vì mưa to nên tốc độ phong lang bị hạn chế một phần.
“Hệ thủy, thi triển đóng băng cấp độ cao nhất! Các hệ khác triển khai công kích tự do! Hệ hỏa dùng đạn lửa phạm vi nhỏ!” Lập tức, Minh Phong nói ra mệnh lệnh tiếp theo.
Bùn cát hạn chế một phần tốc độ của phong lang, tiếp đó thuật đóng băng lại ập xuống, phong lang vốn không sợ ma pháp này, trên người chúng nó có lớp da lông rất dày, chính là hiện giờ mưa to làm chúng nó ướt nhẹp, da lông dính đầy nước mưa, đông lạnh thành băng không chỉ mang tới cơn giá rét có chịu được còn làm tốc độ phong lang giảm thêm một phần nữa.
Tuy vậy tốc độ của chúng vẫn rất nhanh, nhưng đã có thể bị nhóm ma pháp sư túm được, gai đất hệ thổ, đạn lửa hệ hỏa, băng tiễn hệ thủy, phong nhẫn hệ phong, đạn ăn mòn hệ ám, tuy đơn giản, mau lẹ nhưng uy lực tuyệt đối không nhỏ chuẩn xác phóng vào người đám phong lang, đích nhắm là những vị trí mấu chốt như đầu, cổ, bụng, tứ chi, chỉ chốc lát sau, mấy trăm phong lang trước mặt đã gục trong trận ma pháp.
Hoàn Chương 56.