Khoái trá khi nhìn những dòng nước mắt lã chã tuôn dài từ hai con mắt nhắm nghiền của Niệm Nô, gã nhấp thô bạo như vậy đã hơn năm phút rồi, cảm giác đau rát dần dần qua đi, cô bắt đầu cảm giác được côn th*t của gã thụt ra vô trong hoa huy*t của mình ra sao, cảm giác năng lượng từ từ dâng lên, thoáng qua nhưng càng lúc càng rõ ràng, hoa huy*t đã bắt đầu có những phản ứng với côn th*t xa lạ kia, nó bắt đầu co bóp, siết chặt từng hồi, đòi hỏi và khao khát được lấp đầy, cơ thể Niệm Nô như căng lên, vô thức ưỡn bộ ngực, quằn quại, rêи ɾỉ….
"Tiện nhân! Bị lão tử đâm sướиɠ quá phải không? Xem kìa. Còn ưỡn ngực mời mọc lão tử bú ʍúŧ nữa sao! Da^ʍ phụ! Lão tử đâm chết ngươi!"
Ngô Tráng động thân cố tình làm đầu khấc của gã trật qua trật lại trong cổ tử ©υиɠ, hoa huy*t chịu không nổi run rẩy co rút phun ra một đống da^ʍ thuỷ. Ngọn lửa nóng bỏng lập tức bùng lên thiêu đốt mọi lý trí còn sót lại của Niệm Nô, cô co rúm toàn thân, bản năng cơ bản của búp bê tìиɧ ɖu͙© bừng bừng lộ rõ, ánh mắt trở nên mị hoặc quyến rũ, hai má đỏ bừng, bầu vυ' săn lại, núʍ ѵú cương cướng nhô cao, cặp đùi trắng dài vắt trên vai gã co rút lên một cách vô thức, da^ʍ thuỷ tiết ra dầm dề.
Tốc độ đâm chọc của gã mỗi lúc mỗi nhanh, Ngô Tráng làʍ t̠ìиɦ quá mạnh bạo, từng cú va chạm, từng cú trừa sáp của gã đẩy cô trượt dài trên sàn nhà, đôi bàn tay nhỏ nhắn xinh xắn hồi nãy đẩy gã ra giờ lại bấu cứng lấy vai gã, Niệm Nô đưa đẩy đôi mông liên tục hứng trọn từng cú đâm mạnh, côn th*t khổng lồ của Ngô Tráng đâm bành bạch lên mu thịt cao mum múp của cô không một chút thương tiếc, gã nghiến chặt răng đến mức kêu ken két vì quá sung sướиɠ.
"M** nó! Sướиɠ cực!"
Chỉ muốn ngâm côn th*t vào trong lỗ huyệt của tiểu tiện nhân này cả đời. Thúc từng phát từng phát thật mạnh, côn th*t cứng rắn của gã thám hiểm tận nơi sâu nhất, tử ©υиɠ của cô bị nó ép chặt tối đa, hoa huy*t bị dãn ra hết mức, cả phần dưới bị nong chật cứng đến độ cái bụng phẳng thon nhỏ của Niệm Nô như cộm hẳn lên, côn th*t cứng rắn gân guốc to như trái bắp luộc dài hai tấc đã ngập trọn hoàn toàn trong hoa huy*t, chui rúc đâm mạnh vào mọi ngóc ngách thâm sâu nhất.
Niệm Nô lắc đầu rướn căng người, cảm giác sướиɠ khoái mãnh liệt chưa từng biết ào đến như sóng thần, cô như con thuyền không lái mặc cho bão tố dập vùi…
Ngô Tráng vẫn điên cuồng phi nước đại đâm chọc một cách không thương tiếc. "Lép bép….nhóp nhép…nhóp nhép…bình bịch…bình bịch…" Niệm Nô cảm thấy toàn thân nhẹ bỗng như không còn nằm trên mặt đất, lâng lâng như đang bay trên bầu trời, cô thấy sao xẹt tứ tung,….rồi không hết biết gì nữa…
"Da^ʍ phụ! Bắn nước nhiều như vậy! Sướиɠ chết rồi đúng không?!"
Không cần duy trì làm gì nữa, Ngô Tráng đâm mạnh mẽ thêm mấy chục cái rồi gầm lên một tiếng như con thú săn mồi đã thịt được con mồi, gã rùng mình phụt từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ mạnh vô thật sâu trong hoa huy*t.