Không
ngây ngốc ở Thần Chi Nhạc Viên trong thời gian quá dài, Diệp Trần đã cùng bốn
người Xích Phong Đế và Tuyết Không Đế hẹn ước, cuối tháng này sẽ gặp mặt.
Ngồi trên thần chi thuyền, Diệp Trần lặng lẽ phi hành tới Kim Giáp Tinh tại Huyền
Vũ tinh vực.
...
Kim Giáp Tinh, Nhật Nguyệt tửu lâu.
"Ha ha, mọi người đang chờ một mình ngươi đấy, còn tưởng rằng ngươi sẽ đến
muộn mấy ngày." Xích Phong Đế tươi cười đến đón.
Diệp Trần thấy Hỏa Tước Đế cùng Thạch Nhân Đế đều đã có mặt, cũng cười nói:
"Xem ra ta là người đến chậm nhất rồi."
"Dĩ nhiên ngươi là người chậm nhất rồi, chúng ta đã tới từ ba ngày trước rồi
đấy."
Hỏa Tước Đế bĩu môi.
Năm người ngồi xuống ăn uống trước, trong lúc ăn không sai biệt lắm thì đề tài
bàn luận được mở ra.
"Diệp huynh đệ, lần trước hẹn ngươi cuối tháng này gặp mặt, nghĩ đến hẳn ngươi
đã đoán được điều gì đó rồi phải không!" Xích Phong Đế uống một ngụm
rượu, nói.
Diệp Trần nói: "Hẳn là đội nhóm cùng đi thám hiểm phải không?!"
"Chỉ một câu nói thôi nhưng rất chính xác đấy."
Xích Phong Đế nhếch ngón tay cái lên, đối với Diệp Trần rất bội phục.
Diệp Trần cười cười, “Là bí cảnh gì vậy, trước giờ ta không có hứng thú đấy."
Đồ đệ của mình cũng đã bắt đầu xông vào bí cảnh, bao nhiêu đó thôi cũng đã làm
cho Diệp Trần có chút ngạc nhiên, dù sao hắn đã đi tới tứ đại sinh mệnh tinh
vực này suốt mười mấy năm rồi, nhưng chưa một lần nào xông qua Tinh Không bí
cảnh, thật sự là không nói không được.
"Tử Hoa bí cảnh!"
Tuyết Không Đế tiếp theo câu chuyện nói.
"Hả? Là một trong ba Đại Đế cấp bí cảnh sao."
Bí cảnh được phân ra rất nhiều tầng thứ, thấp nhất là Vương cấp bí cảnh, sau đó
là Thiên Vương cấp bí cảnh, sau nữa chính là Đế cấp bí cảnh, Hoàng cấp bí cảnh,
cho tới Chí Tôn bí cảnh, đây là bí cảnh có cấp độ đáng sợ nhất.
Đế cấp bí cảnh dường như thích hợp với Thất trọng thiên Phong Đế Vương Giả, đối
với thất trọng thiên Phong Đế Vương Giả mà nói, nó không coi là quá nguy hiểm,
bất quá đây chỉ mới là Đế cấp bí cảnh bình thường, mà bản thân Tử Hoa bí cảnh là
một trong ba Đại Đế cấp bí cảnh, mức độ nguy hiểm gia tăng gấp bội đến gấp mười
lần. Ngay cả Đỉnh cấp đế vương đi vào cũng sẽ gặp nguy hiểm không nhỏ, tương ứng
với điều này, bên trong Tử Hoa bí cảnh có rất nhiều bảo vật, lại thừa thải các
loại Đế cấp linh thảo, theo truyền thuyết, bên trong có cả một mảnh hoa viên Tử
Hoa Tiên Thảo.
Tử Hoa Tiên Thảo chính là Đế cấp linh thảo cao cấp nhất, có thể trị liệu cả thương
thế của linh hồn. Không chỉ vậy, nó còn có thể khôi phục Linh Hồn Lực, vào thời
khắc mấu chốt, nói nó là cứu mạng linh thảo cũng không quá đáng.
Trừ linh thảo ra, các bảo vật khác trong Tử Hoa bí cảnh cũng không ít, chỉ cần
có thể sống sót đi ra ngoài thì thông thường sẽ không trắng tay mà về đâu.
"Vậy trong Tử Hoa bí cảnh có thể có được Sinh Tử Quả không?" Diệp
Trần bỗng nhiên hỏi.
"Sinh Tử Quả?" Tuyết Không Đế kinh ngạc nói: "Tại sao ngươi lại muốn
có thứ này vậy, loại đồ này đối với chúng ta cũng vô dụng, ngược lại chỉ hữu
dụng đối với những người không có khả năng tấn nhập Sinh Tử Cảnh võ giả mà thôi."
Diệp Trần không có giấu diếm nói: "Đây là cho cha mẹ ta dùng đấy."
"Thì ra là như vậy, bất quá ta hoàn toàn không chắc Tử Hoa bí cảnh có Sinh
Tử Quả hay không, nhưng ta nghĩ hẳn là có đấy, dù sao Tử Hoa bí cảnh có thừa
thải linh thảo mà."
Ở một bên, Thạch Nhân Đế nói: "Sinh Tử Quả là một loại linh thảo có chút
kỳ lạ trong vũ trụ, nó không sinh trưởng cố định ở một chỗ nào đó, cũng không cần
có bất kỳ chỗ đặc thù nào mà vẫn có thể tồn tại, nếu cố ý đi tìm nó thì nói
không chừng cả đời cũng tìm không được, nhưng khi vận khí tới thì tùy tiện ở một
chỗ cũng có thể gặp được."
"Cũng đúng." Diệp Trần gật đầu, lập tức nói: "Các ngươi nghĩ như
thế nào về ta. Thật ra thì, thời gian chúng ta biết nhau không được lâu lắm!"
Nghe vậy, Hỏa Tước Đế nói: "Sao chứ, ngươi sợ chúng ta gài ngươi à?"
"Đây cũng không phải, chỉ bất quá có chút ngạc nhiên mà thôi."
Xích Phong Đế giải thích: "Đối với Bát trọng thiên hoàng giả thì không cần
nghĩ nhiều, bọn họ chỉ lựa chọn loại Hoàng cấp bí cảnh để thám hiểm, còn từ Bát
trọng thiên hoàng giả trở xuống, mặc dù chúng ta quen biết không ít người,
nhưng hội tụ đủ thực lực thì cũng không có bao nhiêu, nhưng chủ yếu nhất là, mỗi
cá nhân đều có một liên minh, ở đây bốn người chúng ta chính là một liên minh,
không biết ngươi có đồng ý gia nhập cái liên minh này của chúng ta hay không?."
Vừa nói, Xích Phong Đế nhìn về phía Diệp Trần.
"Nếu mấy vị không chê, Diệp Trần cung kính không bằng tuân mệnh, hy vọng
sau này hợp tác vui vẻ." Diệp Trần cũng không già mồm cãi láo, dứt khoát
nói.
"Hợp tác vui vẻ."
Xích Phong Đế, Tuyết Không Đế mặt lộ vẻ mỉm cười.
Diệp Trần có tiềm lực cùng thực lực đã quá rõ ràng, bất kể là khí chất hơn
người cũng tốt, hay tiềm lực cao cũng tốt, cứ chọn hắn làm bằng hữu thì sẽ
không sai lầm đấy.
"Vậy lúc nào thì chúng ta lên đường?" Diệp Trần hỏi.
"Không vội, ở đây ta có một phần bản đồ của Tử Hoa bí cảnh, trước tiên chúng
ta phải nghiên cứu một chút để dễ dàng xông loạn ở bên trong." Xích Phong
Đế lấy ra một phần tàn đồ, nói là tàn đồ nhưng thật ra cũng tương đối đầy đủ,
chất liệu làm ra tấm tàn đồ này cũng tương tự như da dê, nhưng so với da dê thì
không biết bền bỉ hơn gấp bao nhiêu lần, phía trên được khắc chi chít lộ tuyến,
Diệp Trần nhìn vào liền phát hiện các đường tuyến rất dày đặc, căn bản nhìn
không ra điều gì, đến khi hoàn toàn tập trung lực chú ý thì mới phát hiện đây
là một bức bản đồ hơi bị thu nhỏ, cần phải lớn hơn một ngàn lần mới có thể thấy
rõ, rất hiển nhiên, xem chừng phạm vi trên tàn đồ này là rất lớn.
"Phần tàn đồ này là ta mua được từ một buổi đấu giá đấu giá, nếu như đây đồ là thật thì có thể giúp cho chúng ta bớt
đi đại lượng thời gian, cũng miễn đi rất nhiều nguy hiểm, những chỗ có đánh dấu
màu đỏ hẳn là nguy hiểm, chỗ được đánh dấu màu xanh chính là bảo địa, bất quá
ta đã đi qua Tử Hoa bí cảnh mấy lần nhưng vẫn không tìm được địa hình tương tự như
trên bản đồ, các ngươi hãy xem qua một chút xem có thể đã gặp qua địa hình quen
thuộc hay không?" Xích Phong Đế đem tàn đồ mở ra hoàn toàn.
Diệp Trần cho tới bây giờ vẫn chưa từng đi qua Tử Hoa bí cảnh nên không có quyền
gì để lên tiếng, chỉ yên lặng xem tàn đồ mà thôi.
Thời gian nửa chén trà đi qua, Thạch Nhân Đế chỉ vào một điểm nhỏ, sau khi dùng
linh hồn lực phóng lớn cái điểm nhỏ này hơn một ngàn lần thì phát hiện nó là
một tòa Ngọc Nữ Phong, nói: "Chỗ này ta đã từng đi qua đấy."
"Tốt quá, như vậy thì phần này tàn đồ coi như đã được phá giải."
Xích Phong Đế vẻ mặt rất phấn chấn.
Việc bây giờ là chỉ phải tìm được Ngọc Nữ Phong, phần tàn đồ này tựu sẽ có thể
tạo được tác dụng thật lớn.
"Ba ngày sau chúng ta lên đường đi! Mọi người về chuẩn bị một chút."
Thu hồi tàn đồ, Xích Phong Đế đề nghị nói.
"Được."
Diệp Trần gật đầu.
"Chúng ta cũng không có ý kiến gì."
...
Ba ngày sau, năm người lên đường.
Tử Hoa bí cảnh cũng không nằm ở Tứ đại sinh mệnh tinh vực, mà ở ngoài ba mươi vạn
năm ánh sáng khu vực đông nam bộ của Huyền Vũ tinh vực, đầu tiên, năm người thông
qua tinh thần truyền tống trận đi tới dọc theo đông nam bộ của Huyền Vũ tinh
vực, sau đó ngồi lên tiểu Hoàng cấp chiến hạm của Xích Phong Đế.
Nói đến tiểu Hoàng cấp chiến hạm, đây cũng là một chiến lợi phẩm mà Xích Phong
Đế đã thu được từ trong một bí cảnh, ban đầu nó đã bị tàn phá rất nhiều, vì vậy
Xích Phong Đế đã dùng vô số nguyên thạch mới phục hồi được dáng vẻ của nó.
Bàn về tốc độ, Hoàng cấp chiến hạm bay nhanh gấp 3 lần Đế cấp chiến hạm, ba
mươi vạn năm ánh sáng chỉ cần thời gian hơn mười ngày là vượt qua.
Bên trong Hoàng cấp chiến hạm hết sức xa hoa, so với Mị Ảnh hào của Diệp Trần càng
muốn xa hoa hơn rất nhiều.
"Khu vực nam bộ của Huyền Vũ tinh vực đã bị Ma Tộc và đông đảo dị tộc xâm
chiếm, khoảng cách giữa Tử Hoa bí cảnh và chỗ của đám dị tộc này cũng không
tính là quá mức xa xôi, chuyến đi lần này của chúng ta chắc chắn sẽ không thiếu
chạm trán cùng Ma Tộc và dị tộc cường giả, mọi người đều phải cẩn thận một
chút."
Trong tinh không, bất kỳ chỗ bí cảnh nào cũng rất nguy hiểm, nhưng thật ra phần
lớn nguy hiểm đều đến từ dị tộc, trừ phi là ở bên trong bí cảnh tại tứ đại sinh
mệnh tinh vực. Tại Tứ đại tinh vực cũng có một chút Vương cấp bí cảnh và Thiên
Vương cấp bí cảnh, còn bí cảnh cao tầng hơn thì lại có rất ít.
"Sợ gì chứ, tới tên nào thì gϊếŧ tên nấy."
Trong mắt Hỏa Tước Đế lóe lên hồng sắc quang mang.