Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 1395: Thất giai hủy diệt kiếm ý

Hủy Diệt Kiếm Ý

Người

tới không phải là ai khác, mà chính là Khô Hải Đế.

Khô Hải Đế có trang bị một kiện cao đẳng Đế cấp vũ khí, một trung đẳng Đế cấp

khôi giáp, xét về thực lực đơn thuần thì thật ra hắn không thể mạnh hơn so với

Diệp Trần, cho dù có mạnh thì cũng mạnh hơn không bao nhiêu, bất quá tu vi của

hắn lại cao hơn, sở hữu bảo khí cũng nhiều hơn, bằng vào hai kiện bảo khí này

thì chiến lực của Diệp Trần có phi mã thì cũng cản không nổi hắn.

"Gϊếŧ!"

Chiến mâu vung lên, một con Hỏa Tinh Thú đã bị nghiền nát thành mười khối, sát

chiêu của hắn thoáng cái cũng có thể đánh tan nát một con Hỏa Tinh Thú bình

thường, nói chi là đến sát chiêu được tụ khí sau thời gian dài hơn.

Liên tiếp đánh tan mười mấy con Hỏa Tinh Thú, Khô Hải Đế cũng nhìn thấy Diệp

Trần.

"Kỳ quái, một kẻ Vương giả chỉ mới là Sinh Tử Cảnh ngũ trọng thiên tu vi

lại có thể sống sót đến hiện tại…àh thì ra là như vậy, Kiếm Vực lại đạt đến đệ

ngũ trọng trung kỳ cảnh giới, hơn nữa còn ẩn chứa không gian lực lượng, không

đúng, hắn lại có thể làm nghịch vận Kiếm Vực, tiêu trừ lực tác dụng vào bản

thân mình thành vô dụng."

Ánh mắt của Khô Hải Đế cao minh đến bực nào rồi, theo đạo lý mà nói, cho dù là đệ

ngũ trọng trung kỳ Kiếm Vực thì cũng không cách nào làm được giống như Diệp

Trần, nếu để theo tự nhiên thì không thể nào hóa cái không thể thành có thể như

thế, phải nhìn thật kỹ mới biết được Diệp Trần đã làm nghịch chuyển Kiếm Vực,

hóa giải lực tác dụng cùng với quán tính của địch nhân thành ra vô dụng đối với

bản thân, tỷ như một người đang tăng hết tốc độ tiến về phía trước, nếu như

muốn cho hắn lập tức rút lui thì đó là chuyện rất khó, hơn nữa còn phải gánh

chịu lực lượng tổng hợp giữa “đi tới” cùng “đẩy lui về phía sau”, gánh nặng là rất

lớn, bất quá Diệp Trần lại có thể đem lực “đi tới” của đối phương tiêu trừ sạch

sẽ, chỉ cần phụ gia ở trên người “lực đẩy lui về phía sau” thì cũng đã đủ, kể

từ đó, trong lúc né tránh vô hình chung tự nhiên có thể tìm ra cách đánh bại

địch nhân, có thể nói là “thiên mã hành không”.

Đang vận Kiếm Vực thì tác dụng lên người khác.

Còn Nghịch vận Kiếm Vực thì tác dụng lên chính bản thân.

Muốn làm được một bước này là muôn vàn khó khăn, cần phải có năng lực ngộ tính cực

kỳ cường đại cùng năng lực tuyệt đối thì mới có thể làm được, lúc trước Diệp

Trần chỉ có thể thực hiện được một “bước đi nhỏ”, còn không được hoàn mỹ, hơn

nữa lại phải dựa vào không gian lực.

Còn hiện tại, Diệp Trần đã có thể tùy tâm sở dục mà làm được, đạt tới gần trạng

thái hoàn mỹ.

"Bực kỳ tài này, nếu giữ lại thì sẽ trở thành tai họa nếu sau này ta gặp

phải, chi bằng thuận tay giải quyết hắn hắn luôn vậy!"

Ý niệm trong đầu hiện lên, Khô Hải Đế đã có quyết định.

Diệp Trần cũng nhận thấy Khô Hải Đế không phải là có thiện ý, xác thực mà nói,

chỉ cần là dị tộc Phong Đế Vương Giả, tất cả đều không phải là người lương thiện,

tất nhiên vừa gặp nhau liền muốn phân sinh tử.

Hắn không phải là đối thủ của Khô Hải Đế, mà nơi này lại đầy rẫy Hỏa Tinh Thú,

thật sự không phải là địa điểm tuyệt hảo để đại chiến.

"Đi!"

Thân thể lăng không chuyển ngoặt một cái, Diệp Trần hướng ra một phương hướng

khác bay vυ't đi.

"Muốn đi sao."

Khô Hải Đế cười lạnh một tiếng, theo sát ở phía sau Diệp Trần.

Ùng ùng!

Đám Hỏa Tinh Thú liền hội hợp về chung một chỗ ở phía sau Khô Hải Đế cùng Diệp

Trần với số lượng kinh người, đạt tới năm trăm con, trong đó có ba con là Hỏa

Tinh Thú “cỡ nhỏ”.

Thấy Khô Hải Đế cùng lao tới đây, Diệp Trần nhướng mày.

Thương!

Long Tuyền Kiếm ra khỏi vỏ, Diệp Trần xoay người bổ một kiếm về phía chính diện

Khô Hải Đế, kiếm khí hừng hực khí thế, cơ hồ cùng hư không dung hợp làm một,

kiếm lực nhìn như bình thản công kích tới nhưng kì thực lại ẩn chứa tiềm lực vô

cùng lớn.

Đây chính là Phần Thiên Chân Kiếm.

"Đúng là không biết sống chết."

Khô Hải Đế giận dữ, hắn không nghĩ tới, mình còn chưa xuất thủ mà đối phương

lại dám ra tay hạ thủ hắn trước, chuyện này không thể nghi ngờ là đã hoàn toàn

chọc giận hắn, "Phá cho ta!", chiến mâu vung lên, Khô Hải Đế một mâu

quét vào phía trên đám kiếm khí, mãnh liệt Lam Quang nhất thời hội tụ thành một

đạo mâu ảnh cự đại, khí thế kinh người.

“Oanh” một tiếng nổ vang lên, sóng xung kích tỏa ra bốn phía.

Khóe miệng Diệp Trần tiết ra một tia máu tươi, lập tức tăng tốc độ lên cao đến

cực hạn.

Nhìn lại Khô Hải Đế, sắc mặt hắn chợt trắng nhợt, tốc độ cũng không khỏi bị

chậm lại đôi chút, thì ra là, Diệp Trần đã chém ra kiếm khí có tác dụng chậm

cực kỳ cường đại, do vội vàng không kịp chuẩn bị, Khô Hải Đế đã “ăn phải” một đòn

này. Tất nhiên, chiến lực giữa hai người xê xích nhau không nhỏ, ngoại trừ bị giảm

mạnh tốc độ thì Khô Hải Đế cũng không bị dị trạng nào khác.

Nhưng đi theo phía sau hắn là năm trăm con Hỏa Tinh Thú, tốc độ bị giảm mạnh làm

hắn nhất thời lâm vào vòng vây.

"Cút hết cho ta."

Mâu ảnh bắn ra chung quanh, đại lượng Hỏa Tinh Thú bị vứt bay ra ngoài, ngay cả

ba con Hỏa Tinh Thú đầu đàn cũng bị ép lui mấy chục thước. Khô Hải Đế với tư

cách là Tứ Tinh Tướng quân, chiến lực một khi bộc phát ra thì kết quả thế nào, người bình thường khó có

thể tưởng tượng ra, nếu không phải Hỏa Tinh Thú trong Hoang Hỏa Tinh thật sự

quá nhiều thì Khô Hải Đế đã sớm có thể thoát ra rồi.

Sưu!

Mượn cơ hội này, Khô Hải Đế thiểm lược một cái, đột xuất vòng vây, một lần nữa

đuổi theo hướng Diệp Trần, nói về tốc độ, hắn cũng nhanh hơn một tia so với

Diệp Trần, nhưng mức độ linh hoạt tính ra lại kém hơn đối phương.

"Thật đúng là âm hồn bất tán."

Diệp Trần cũng không sợ Khô Hải Đế, bất quá vẫn không thể đánh cho đối phương bỏ

chạy được. Khô Hải Đế đeo bám chặt lấy khiến cho hắn mơ hồ có dự cảm xấu.

"Cút đi."

Cách đó rất xa, Diệp Trần lại tung một đạo kiếm khí tấn công về hướng Khô Hải

Đế.

"Ha ha, ngươi cho rằng ta còn có thể để cho ngươi tự tung tự tác nữa không?."

Đôi cách sau lưng vỗ mạnh, Khô Hải Đế phóng lên cao, kiếm khí từ phía dưới hắn bay

xẹt qua, trảm kích vào trên người một đám Hỏa Tinh Thú. Là một Dạ Xoa Tộc Phong

Đế Vương Giả, tốc độ chính là cường hạng của Khô Hải Đế, nếu như không phải là

Diệp Trần cũng có tốc độ kinh người thì gã đã sớm đuổi kịp hắn rồi. Dưới tình

huống ở cách xa như thế, kiếm khí của Diệp Trần căn bản không làm gì được hắn,

mà hắn cũng không muốn cùng Diệp Trần giao thủ ở khảng cách xa, dù sao như vậy sẽ

làm tốc độ của mình giảm xuống.

Cứ như vậy, Diệp Trần ở phía trước bay vυ't đi, thỉnh thoảng hướng về phía sau

bổ ra một đạo kiếm khí, còn Khô Hải Đế đem tốc độ của mình phát huy ra, liên

tiếp thoát khỏi đám kiếm khí của Diệp Trần. Về phần đám Hỏa Tinh Thú ở phía sau

hai người thì có chút xui xẻo, bị kiếm khí đánh cho người ngã ngựa đổ, nhưng

Hoang Hỏa Tinh chính là địa bàn của Hỏa Tinh Thú, nên số lượng bọn chúng ngược

lại càng ngày càng nhiều thêm, từ năm trăm đã gia tăng đến một ngàn, hiện tại,

cho dù là Khô Hải Đế có lâm vào trùng vây thì cũng rất khó thoát thân.

Hưu!

Đang lúc này, tốc độ của Khô Hải Đế đột nhiên tăng vọt lên rất nhiều, đôi cánh

Lam Quang sau lưng của hắn đại phóng, phảng phất như được chế tạo từ thủy tinh lam

sắc vậy.

Đây là Đế cấp bí pháp đứng đầu của Dạ Xoa Tộc - Quang Sí Biến, quang cánh đạt

tới cảnh giới tối cao, có thể đạt tới tốc độ ánh sáng.

Phải biết rằng ở bên trên phương diện tốc độ, tốc độ ánh sáng chính là một

khảm, cho dù là Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên Phong Đế Vương Giả cũng đều không

thể đột phá tốc độ ánh sáng, nhiều nhất chỉ có thể đạt đến gần mà thôi, cho

nên, Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên cùng với Thất trọng thiên trở xuống, tốc độ mọi

người thật ra không kém nhau quá nhiều, cũng đạt đến rất gần tốc độ ánh sáng,

thậm chí đến gần vô hạn tốc độ ánh sáng.

Tốc độ bình thường của Khô Hải Đế cũng chỉ nhanh hơn một tia so với Diệp Trần,

không phải là rất rõ ràng, nhưng là hiện tại, Khô Hải Đế đã thi triển Quang Sí

Biến khiến tốc độ bạo tăng rất nhiều lần, nếu như ở trong Chân Không thì tốc độ

của hắn tuyệt đối có thể đạt tới tốc độ ánh sáng, và nếu không gian trống trãi thì

thậm chí có thể cao gấp hai hay gấp ba tốc độ ánh sáng đấy, tốc độ này chính là

thuấn di, đó chính là thủ đoạn của Sinh Tử Cảnh bát trọng thiên Phong Đế Vương

Giả.

"Nhanh thật."

Diệp Trần trong lòng cả kinh, đôi cách sau lưng Khô Hải Đế cơ hồ đã sáp nhập

vào hư không, kể từ đó, không gian sẽ không còn gây trở ngại hắn nữa, tốc độ có

thể đạt tới cảnh giới hoàn mỹ.

"Nếu như Không Gian Áo Nghĩa của ta có thể đạt tới chín thành cảnh giới,

hơn phân nửa cũng có thể di động với tốc độ ánh sáng."

Nhìn thấy một màn này, Diệp Trần nghĩ tới Không Gian Áo Nghĩa của mình, Không

Gian Áo Nghĩa quá mức bí hiểm, Diệp Trần xem chừng, chín thành Không Gian Áo

Nghĩa sẽ có thể tiến hành di động với tốc độ ánh sáng, còn khi đạt đến viên mãn

Không Gian Áo Nghĩa thì sẽ có thể tiến hành thuấn di. Đến khi đạt đến Sinh Tử

Cảnh bát trọng thiên cảnh giới, trình độ thuấn di sẽ cao hơn rất nhiều lần so với

người khác.

Hai mươi dặm!

Mười dặm!

Năm dặm!

Ba dặm!

Một dặm!

Rất nhanh, khoảng cách giữa hai người chỉ còn lại chừng năm trăm thước, đây là

một khoảng cách rất ngắn, nếu ở trong Chân Không thì hoàn toàn không đáng kể.

"Tiểu tử, lưu lại đây!"

Trên lòng bàn tay Khô Hải Đế hình thành ra một viên cầu đen láy, “sưu” một

tiếng, Khô Hải Đế ném nó vọt tới hướng Diệp Trần.

"Đây là cái gì?" Diệp Trần không chút do dự bổ một kiếm vào trên viên

cầu màu đen.

Thình thịch!

Sau một khắc, viên cầu hắc sắc bị bạo liệt ra, bất chợt vô số tơ mỏng từ nó

phun phát ra, đám tơ mỏng này nhiều vô cùng, có thể nói vô cùng vô tận, lấy một

điểm làm trung tâm, hướng bốn phương tám hướng văng tung tóe ra. Diệp Trần đang

cách nó quá gần, lập tức bị vô số tơ mỏng bao trùm, về phần Khô Hải Đế, thân

hình hắn mở ra, phóng lên cao nên trên người chỉ lây dính một vài tơ mỏng, mặc

dù như thế, Khô Hải Đế hắn cũng mất đi rất nhiều sức lực mới tránh thoát bị tơ

mỏng quấn quanh.

Trừ Diệp Trần đã bị đám tơ mỏng bao trùm, còn đám Hỏa Tinh Thú theo kịp phía

sau cũng bị đám tơ mỏng cuốn lấy.

"Không tốt."

Tốc độ của Diệp Trần trong nháy mắt đã bị chậm lại, càng ngày càng chậm, ở trên

người của hắn đã bị tơ mỏng quấn quanh thật chặc, Long Tuyền Kiếm vung lên,

nhiều nhất chỉ có thể chặt đứt mấy chục sợ tơ mà thôi, căn bản không làm nên

chuyện gì.

"Ha ha, đây là Thiên Tằng Ti mà ta đã phải bỏ ra cả thảy một nghìn vạn

nguyên thạch mới mua được, dùng ở trên người của ngươi thì đủ để cho ngươi tự

hào rồi."

Thiên Tằng Ti là một loại bảo vật được luyện chế ra, nguyên vật liệu làm ra nó

chính là sợ tơ của một loại Nhện Đế Vương, Đế Vương Chu cũng không phải là yêu

thú, mà một loại dị thú vũ trụ giống như Tinh Không cự thú vậy, Nhện Đế Vương trưởng

thành sẽ vô cùng kinh khủng, ngay cả Sinh Tử Cảnh thất trọng thiên Phong Đế

Vương Giả gặp phải nó cũng là cửu tử nhất sanh, tơ nhện do nó phun nhổ ra có

thể làm dính chặc vạn vật, tránh thoát là cực kỳ khó khăn.

Khô Hải Đế sở dĩ phải dùng đến Thiên Tằng Ti đối với Diệp Trần là bởi vì Diệp

Trần có chiến lực ít nhất là Tứ tinh Tử Kim thống lĩnh cấp bậc, đánh chết một thiên

tài như vậy, tộc quần sẽ cho hắn càng nhiều phần thưởng hơn, nếu như đánh chết Nhất

tinh hay Nhị tinh Tử Kim thống lĩnh, mặc dù cũng có phần thưởng, nhưng không có

nhiều như vậy, nếu dùng Thiên Tằng Ti là rất lãng phí, cái được không bù đắp đủ

cái mất.

Ba ba ba ba!

Một sợ tơ gảy lìa, Diệp Trần như bị vùi lấp vậy, động tác chậm chạp vô cùng,

cùng lúc đó, Hỏa Tinh Thú xung quanh rối rít xúm lại đây, số lượng càng ngày

càng nhiều.

"Cứ vui sướиɠ mà hưởng thụ nhé!"

Khô Hải Đế kéo khoảng cách dài ra, hắn cũng không muốn lâm vào trùng vây, về

phần Thiên Tằng Ti cũng không thể trói buộc một người trong thời gian dài, dù

sao nó còn không đạt tới mức độ không thể phá vở.

Rốt cục, Diệp Trần đã có thể thoát ra khỏi Thiên Tằng Ti, khi quay đầu nhìn chung

quanh thì đã thấy chừng 1500 con Hỏa Tinh Thú đang vây quanh hắn, bốn phương

tám hướng, nơi nơi đều là Hỏa Tinh Thú.

"Chẳng lẽ ta phải chết ở chỗ này sao!."

Diệp Trần hít sâu một hơi.

"Không, cho dù thập tử vô sinh, ta cũng muốn mở một đường máu thoát ra."

Trong mắt hiện ra vẻ bóng tối u ám, giờ phút này, trong đầu Diệp Trần đã không

có bất kỳ tạp niệm nào, có chăng chỉ là gϊếŧ, gϊếŧ, gϊếŧ sạch, những kẻ cản

đường hắn đều phải bị gϊếŧ sạch.

Hống hống hống! Rống!

Tiếng gầm rú liên miên không dứt, có ít nhất mấy trăm con Hỏa Tinh Thú thẳng

hướng Diệp Trần, từ xa xa nhìn tới, Diệp Trần đã lâm vào bên trong một khối cầu

do đám Hỏa Tinh Thú tạo thành, từ bên ngoài không thể thấy được bất kỳ thứ gì

bên trong.

"Hẳn là đã chết rồi! Bất quá hy vọng là có thể lấy được trữ vật linh giới

cùng Tử Kim thống lĩnh huy chương của hắn, nhưng chỉ sợ là không dễ dàng như

vậy." Khô Hải Đế trong lòng nghĩ tới.

Khúc khích xoẹt khúc khích!

Số lượng Hỏa Tinh Thú rất nhiều, tạo thành một khối cầu cự đại, Diệp Trần thân bị

lọt vào trong đó, trời cao nhưng lại không có đường để chạy, địa ngục không có cửa

vào.

Bất quá vào lúc này, tiếng khúc khích vang lên, một đạo kiếm khí màu đen theo

khe hở tán phát ra, phảng phất như hóa thành một đám gai nhọn đâm chỉa ra ngoài

khối cầu do đám Hỏa Tinh Thú tạo thành, khiến nó trông như một con nhím màu đen

vậy.