Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 440: Thời Gian Vi Tôn, Không Gian Vi Vương

Ký tự ẩn chứa bí mật tu luyện Bất Tử Chi Thân quá nhiều, đầu tiên sắp xép là một vài ký hiệu. Những ký tự này sắp xếp xong, Diệp Trần rốt cục xác định, kim sắc thủ quyển năng lượng thể ghi lại đúng là Bất Tử Chi Thân. Chỉ có điều Bất Tử Chi Thân tựa hồ thành cao thấp hai cuốn. Hắn đạt được chỉ là quyển thượng. Về phần có quyển hạ hay không, tạm thời còn chưa cách nào biết rõ được.

Rất nhanh, ký tự đằng sau cũng sắp xếp xong. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyenHD

- Bất Tử Chi Thân quyển thượng, tam trọng cảnh giới, đệ nhất trọng, Huyết Nhục Dũ Hợp, bị ngoại thương không có tổn hại, có thể ở trong nháy mắt khép lại.

Cái gọi là ngoại thương không có tính tổn hại, ví dụ như ở trên cơ thể cắt ra một vết, liền thuộc về ngoại thương không có tính tổn hại. Nhưng nếu chặt tay chặt chân, vậy không còn là không có tính tổn hại nữa, mà đã làm bị thương căn bản. Đệ nhất trọng cảnh giới không có biện pháp bù đắp được căn bản.

- Đệ nhị trọng, Đoạn Chi Trọng Sinh, chặt đầu chặt chân chặt tay, có thể trong nháy mắt khép lại, cần tiêu hao bổn mạng nguyên khí. Căn bản bị thương càng nặng, tiêu hao bổn mạng nguyên khí nguyên khí. Bổn mạng càng nặng không đủ liền không cách nào khỏi hoàn toàn. Bổn mạng nguyên khí khô kiệt, Đoạn Chi Trọng Sinh mất đi hiệu dụng.

Đoạn Chi Trọng Sinh không cần nhiều lời, chỉ cần không phải bị nghiền thành thịt vụn, hoặc là bị chém thành nhiều khối thịt, đều có thể khôi phục lại. Chỉ có điều, Đoạn Chi Trọng Sinh cùng Huyết Nhục Dũ Hợp khác nhau, cần tiêu hao bổn mạng nguyên khí. Bổn mạng nguyên khí là Tiên Thiên nguyên khí của một người. Tình huống bình thường, bổn mạng nguyên khí khó tăng trưởng. Cường giả Luyện Khí cảnh cùng Tinh Cực Cảnh chênh lệch cũng không phải quá lớn. Nhưng từ Tinh Cực Cảnh bước vào Linh Hải Cảnh, bổn mạng nguyên khí sẽ gia tăng rất nhiều lần. Dù sao đến Linh Hải Cảnh về sau, thân thể không phải là phàm thể. Bổn mạng nguyên khí tự nhiên vô cùng cường thịnh, hùng hậu phi thường.

- Đệ tam trọng, Huyết Nhục Diễn Sinh, một khối thịt vụn cũng có thể sống lại, cần tiêu hao đại lượng bổn mạng nguyên khí. Bổn mạng nguyên khí không đủ, khi sống lại, thân thể sẽ ở trạng thái suy yếu, mức độ ra sao phải xem số lượng bổn mạng nguyên khí mà định ra.

Sinh Tử Cảnh Bất Tử Chi Thân cũng có tổng cộng tam trọng, đệ nhất trọng là Đoạn Chi Trọng Sinh, đệ nhị trọng là Huyết Nhục Diễn Sinh, đệ tam trọng là Tích Huyết Trọng Sinh.

Kim sắc thủ quyển năng lượng thể bên trên ghi lại quyển thượng của Bất Tử Chi Thân cũng có tam trọng, đệ nhất trọng là Huyết Nhục Dũ Hợp, đệ nhị trọng Đoạn Chi Trọng Sinh, đệ tam trọng Huyết Nhục Diễn Sinh. Nói cách khác, đệ nhị trọng cùng đệ tam trọng của nó giống với đệ nhất trọng và đệ nhị trọng của Sinh Tử Cảnh. Không có gì bất ngờ xảy ra mà nói, cảnh giới Tích Huyết Trọng Sinh có lẽ ghi lại ở quyển hạ của Bất Tử Chi Thân. Đáng tiếc, ký tự sắp xếp tới đây đã ngừng lại.

- Huyết Nhục Dũ Hợp tuy không bằng Đoạn Chi Trọng Sinh, nhưng trước mắt đối với ta mà nói trọng yếu phi thường, cũng tương đối dễ dàng học được.

Mặc dù Diệp Trần có Hỏa Hậu Huyết Dương Hoa ba ngàn năm cùng hơn phân nửa Thiên Ma hoa, nhưng khôi phục thương thế nghiêm trọng vẫn cần đại lượng thời gian. Nếu là đem Huyết Nhục Dũ Hợp tu luyện thành công, trong nháy mắt sẽ có thể khôi phục đến trạng thái đỉnh phong, mà lại không cần tiêu hao bổn mạng nguyên khí.

Ngẫm lại xem, lúc quyết chiến sinh tử, đối phương đã vết thương chồng chất, ngươi vẫn ở trạng thái đỉnh phong, kết quả cuối cùng tự nhiên không cần nói cũng biết.

Kim sắc quang cầu mạnh mẽ co lại thành một quả kim hoàn, rút vào trong mi tâm hồn hải của Diệp Trần.

Diệp Trần khôi phục khống chế đối với thân thể.

Nhưng vào lúc này, một đạo thân ảnh nhanh như thiểm điện lướt vào sơn cốc, chứng kiến Diệp Trần cùng Mộ Dung Khuynh Thành, cũng nhìn thấy Bất Tử tế đàn, Bất Tử Nham Bích cùng với pho tượng người đá bên trên Bất Tử Nham Bích.

Người tới chính là Âm Ma Tông.

- Tiểu tử, ta hỏi ngươi, bí pháp tu luyện Bất Tử Chi Thân ở nơi nào?

Không có bất kỳ lời thừa nào, trên mặt Âm Ma Tông hiện lên sát cơ sâm lãnh, nháy mắt một cái nhìn chằm chằm vào Diệp Trần.

Diệp Trần biết rõ bản thân có nói gì cũng vô dụng, thản nhiên nói:

- Không thể trả lời.

- Hắc hắc, xem ra là bị ngươi đạt được, giao ra đây, hoặc là chết.

Âm Ma Tông không hề để Diệp Trần vào mắt, dưới tình huống mất đi chân nguyên, có lẽ hắn sẽ kiêng kị Diệp Trần. Nhưng giờ khắc này, đối phương trong mắt hắn cùng Linh Hải Cảnh đại năng bình thường không có gì khác nhau, lật tay liền có thể trấn gϊếŧ.

Diệp Trần cười nhạt một tiếng:

- Có lẽ ngươi không có cơ hội này.

Sưu!

Lời nói vừa dứt, Diệp Trần đã nhảy lên Bất Tử tế đàn, Mộ Dung Khuynh Thành nhận được hắn truyền âm, cơ hồ là đồng thời nhảy lên.

- Ngươi muốn làm gì?

Âm Ma Tông có dự cảm bất hảo, phẫn nộ gào thét, đao bổ về phía Diệp Trần cùng Mộ Dung Khuynh Thành trên Bất Tử tế đàn.

Ầm ầm!

Đao mang bị bắn ra, quang mang trên Bất Tử tế đàn đem hai người thủ hộ ở trong đó.

- Các ngươi cho rằng có thể trốn ở bên trong cả đời sao?

Âm Ma Tông khí tức tại kéo lên, hắn vươn tay ra muốn điên đảo Bất Tử tế đàn.

- Ta nói rồi, ngươi không có cơ hội!

Diệp Trần không sử dụng biện pháp gì, đem Bất Tử tế đàn cực lớn thúc dục hóa thành một đạo bạch quang, hướng phía phương xa bỏ chạy, Âm Ma Tông vẻ mặt tái nhợt, điên cuồng truy ở phía sau.

Bất Tử tế đàn phi độn tốc độ nhanh không thể tưởng tượng, khiến cho người ta có cảm giác như nó đang bay nhảy trên hư không. Mỗi một lần nhảy lên đều đạt tới khoảng cách hơn mười dặm. Sau ba bốn lần nhảy lên, đã có hơn năm mươi dặm. Đến cuối cùng chỉ còn lại có một điểm trắng hư ảo.

Âm Ma Tông không hổ là đại năng Tông Sư Cấp, toàn lực thi triển thân pháp, cả người bao trùm trong hôi sắc toàn phong, mau chóng đuổi theo phía sau.

- Lưu đứng lại cho ta!

Theo Âm Ma Tông gào thét, bốn phía Bất Tử tế đàn không gian kịch liệt chấn động, càn khôn nghịch chuyển. Cùng lúc đó, một thổ hoàng sắc đại thủ bao trùm xuống, muốn nắm lấy Bất Tử tế đàn.

Ba!

Thổ hoàng sắc đại thủ vỡ ra, Bất Tử tế đàn phá vòng vây đi ra ngoài, chợt thoáng cái trốn vào hư không, triệt để biến mất trong phạm vi cảm ứng của Âm Ma Tông.

Đao quang có chứa răng cưa hiện lên, chém phá không gian thiếu chút nữa nứt ra. Đáng tiếc Bất Tử tế đàn chậm một bước.

Sắc mặt Âm Ma Tông khó coi ngừng thế đi. Mặc dù hắn biết Bất Tử tế đàn bất phàm, lại không ngờ tới có thể trốn vào hư không. Thủ đoạn của Vương giả Sinh Tử Cảnh, thực lực hắn có mạnh hơn nữa, cũng không cách nào phá vỡ không gian, đều đuổi không kịp.

- Đợi Âm Ma Tông ta đi ra ngoài, chính là ngày chết của ngươi. Trừ phi ngươi có thể trong thời gian thật ngắn đem Bất Tử Chi Thân tu luyện thành công.

Bất Tử Chi Thân tu luyện khó khăn ra sao, Âm Ma Tông không phải rất rõ ràng. Nhưng so với Bất Tử Chi Thân của Vương giả Sinh Tử Cảnh, thì có thể tưởng tượng được độ khó của nó. Phải biết rằng bước vào Sinh Tử Cảnh cũng không phải là một chuyện dễ dàng, khó như lên trời. Chân Linh Đại Lục từ trước tới nay, cứ một trăm năm một lần, cũng không chỉ có vẻn vẹn mười bốn người thành Vương giả Sinh Tử Cảnh. Ít nhất một lần chính là tám người, cho nên dù là có đường tắt để đi, Diệp Trần muốn ở trong thời gian ngắn tu thành Bất Tử Chi Thân đều khó có khả năng, năm năm, mười năm đều chưa hẳn làm được.

...

Bạch sắc quang tuyến đan thành tầng phòng ngự hơi mỏng, đem Không Gian Chi Lực cuồng bạo ngăn cách ở bên ngoài, thỉnh thoảng Không Gian Chi Lực mật độ cao hơn chút. Bất Tử tế đàn vừa run run một cái. Thời gian còn lại căn bản không cảm thụ được xuyên thẳng qua hư không, vững vàng vô cùng.

Thân ở trên Bất Tử tế đàn rộng lớn, Diệp Trần xuyên thấu qua tầng phòng ngự quan sát bên ngoài.

Thế giới bên ngoài không tồn tại bất kỳ vật thể gì. Chỉ có sắc thái lưu động, bởi vì sắc thái quá mức nồng đậm, căn bản phân không rõ ràng lắm có bao nhiêu loại màu sắc. Những sắc thái này giống như chất lỏng, lại không phải chất lỏng, giống như khí thể, mà không phải khí thể; giống như thể rắn, nhưng không phải thể rắn nhìn như khoảng cách rất gần, lại căn bản sờ không tới.

- Cái này là Không Gian Chi Lực!

Diệp Trần nghĩ đến Phá Hư Chỉ, với tư cách áo nghĩa võ học, Phá Hư Chỉ là cần Không Gian Áo Nghĩa đến thôi động. Mà Không Gian Áo Nghĩa bao gồm tất cả ảo nghĩa ở bên trong, thuộc về một loại áo nghĩa bất khả tư nghị nhất. Người tinh thông có thể đếm trên đầu ngón tay, cho nên đạt được Phá Hư Chỉ đệ tam thức đã tốn không ít năm. Diệp Trần vẫn không có biện pháp tiến thêm một bước, mà dừng lại tại giai đoạn da lông.

Phốc!

Hơi chút do dự, Diệp Trần cách không đánh ra một chỉ.

Vô hình chỉ lực không có bất kỳ trở ngại xuyên qua tầng phòng ngự, cùng Không Gian Chi Lực tiếp xúc với nhau.

Một màn kỳ diệu phát sinh, trong Không Gian Chi Lực lưu động xuất hiện gợn sóng hình đinh ốc, dài khoảng hơn mười thước, đường kính ba thốn. Đương nhiên, đây chỉ là quan sát trên thị giác, chính thức dài rộng bao nhiêu, Diệp Trần cũng không rõ ràng lắm, hắn đang cảm thụ liên hệ giữa Không Gian Chi Lực và Phá Hư Chỉ.

- Không Gian Ý Cảnh!

Thấy như vậy một màn. Trong đôi mắt đẹp của Mộ Dung Khuynh Thành lộ ra vẻ kinh ngạc. Chân Linh Đại Lục có lời đồn Thời Gian Vi Tôn, Không Gian Vi Vương. Ý là tất cả huyền ảo, muốn lấy Thời Gian Vi Tôn, thời gian bất xuất, Không Gian Vi Vương, huyền ảo pháp tắc khác xếp phía sau.

Huyền Hậu có thể lợi hại như thế, cũng là bởi vì nắm giữ Không Gian Áo Nghĩa, khiến cho nàng tại trong Vương giả Sinh Tử Cảnh thực lực gần với Hư Hoàng, cùng Tà Vương, Long Vương nổi danh. Bất quá đây là bài danh Chân Linh Đại Lục, bên ngoài Chân Linh Đại Lục còn có vô ngân vô tận chi hải. Trong đó có nhân vật khủng bố cỡ nào, ai cũng không biết. Dù sao sở hữu tất cả Vương giả đều rất kiêng kị đối với vô tận chi hải.

Phốc! Phốc! Phốc! Phốc!

Diệp Trần một lần thi triển ra Phá Hư Chỉ, bạch sắc quang mang đan thành tầng phòng ngự cũng không trở ngại năng lượng bên trong chảy ra, khiến cho chỉ lực của Diệp Trần có thể trăm phần trăm tác dụng đến Không Gian Chi Lực.

Theo số lần tăng nhiều, Diệp Trần đối với Không Gian Ý Cảnh càng lĩnh ngộ sâu hơn.

Không gian thật giống như một lò luyện lớn, trừ thời gian ra, toàn bộ đều là nhiên liệu của nó, nắm giữ Không Gian Ý Cảnh cũng như dần dần hiểu được lò luyện lớn này. Đem Không Gian Ý Cảnh đạt đến cực hạn, sẽ gặp tiếp cận bản chất không gian, tiến vào giai đoạn áo nghĩa. Mà Không Gian Áo Nghĩa so với Không Gian Ý Cảnh càng thêm huyền ảo, Không Gian Ý Cảnh tìm hiểu lò luyện lớn, Không Gian Áo Nghĩa thì là nắm giữ. Nắm giữ lò luyện lớn đồng nghĩa với nắm giữ vạn vật.

Con mắt có chút nhắm lại, Diệp Trần duỗi ra tay phải, ngón trỏ dựng thẳng lên, nín thở tập trung tư tưởng suy nghĩ tựa hồ ngưng tụ lực lượng vô hình.

Bất Tử tế đàn nhanh chóng xuyên thẳng qua, vững vàng không dao động.

Đứng ở phía trên, Diệp Trần cùng Mộ Dung Khuynh Thành thần sắc khác nhau, một trạng thái bảo trì bất động, tựa như điêu khắc, nhìn chăm chú lên đối phương, trong ánh mắt lóe ra hắc quang thâm bất khả trắc.

Ông!

Trong lúc đó!

Diệp Trần mở to mắt, ngón trỏ quỹ tích đều không có, thường thường điểm ra.

Tầng phòng ngự bên ngoài Bất Tử tế đàn, bên trên Không Gian Chi Lực tạc khởi một đóa thủy hoa. Chính giữa thủy hoa, một gợn sóng hình đinh ốc cực tốc kéo dài ra, mười thước, mười lăm thước, hai mươi thước, hai mươi lăm thước. Lúc này đây, Diệp Trần đánh vỡ tất cả kỷ lục trước đây, gợn sóng hình đinh ốc lần đầu đột phá hai mươi thước, đạt tới hai mươi lăm thước.

Hô!

Hơi thở ra một ngụm, Diệp Trần cảm giác rất mệt mỏi, một chỉ này tiêu hao chân nguyên cũng không nhiều, tiêu hao tinh khí thần lại vượt quá tưởng tượng của hắn. Lại đánh ra một chỉ mà nói e là thật muốn gục xuống.

- Phá Hư Chỉ đệ tam thức, ta rốt cục tìm hiểu thành công, chẳng qua một thành hỏa hầu Phá Hư Chỉ, uy lực vừa muốn ở trên Thiên Lôi Thiết. Không Gian Ý Cảnh tuyệt đối so với đại bộ phận ý cảnh mạnh hơn mấy lần, thậm chí chục lần, đáng tiếc hai chỉ chính là cực hạn của ta, không đến lúc sinh tử trước mắt, tối đa chỉ đánh ra một chỉ.

Một chỉ gϊếŧ không chết người, còn có thể chạy trốn, hai chỉ gϊếŧ không chết người, có chạy cũng không được. Cho nên trước mắt xem ra, Phá Hư Chỉ là con dao hai lưỡi, dùng được dễ dàng trở thành một đòn sát thủ. Dùng không tốt sẽ mất đi tính mạng của mình.

Mộ Dung Khuynh Thành nhìn không ra Phá Hư Chỉ có bao nhiêu lợi hại. Thời gian cùng không gian từ trước đến nay là không thể bề ngoài bình phán, thường thường không có gì kỳ lạ, lại là sát cơ trí mạng. Chỉ là dùng Không Gian Ý Cảnh thôi động Phá Hư Chỉ, nghĩ đến sẽ không kém, có lẽ lại là một đại sát chiêu.

...

Lôi Vực.

Một vực Lôi Nguyên Khí đậm đặc nhất, nó không lớn bằng Phiêu Miểu Tuyết Vực. Tại Nam Phương Vực Quần thuộc về trung đẳng, nhưng vực này là một vực mạnh nhất, sinh ra nhiều cường giả nhất, thiên tài kinh tài kinh diễm cũng nhiều nhất, mà ngay cả tông môn cũng là nhiều nhất.

Lôi Vực có bốn đại hiểm địa, trong đó một hiểm địa gọi là Minh Lôi Phần.