Tay chắp trước ngực, Thanh Thần liền nhìn phía dưới của anh ta mà thương lượng: rất nhanh sẽ được giải phóng thôi, anh phải ngoan ngoãn nghe lời! không được giãy giụa, không được phản kháng! Không nghe lời, tôi liền………”
Thanh Thần cố ý làm mặt cười xấu xa, muốn nói lại thôi, giọng nói mặc dù trời cho hồn nhiên, lại làm cho người đàn ông trong mắt bị kɧıêυ ҡɧí©ɧ đến phát điên.
Bàn tay nhỏ lấy một sợi dây, vòng qua trên thân thể người đàn ông thật nhanh.
Hơi lạnh ở ngón tay như có như không lướt qua da thịt nóng bỏng của người đàn ông làm cho phía dưới cơ thể của anh đang căng thẳng lại thêm nóng lên.
Trước nay chưa từng có khát vọng mãnh liệt, làm cho anh đè nén sắp chết mất! từng tế bào trên người đều kêu gào: Anh cần một người phụ nữ! Ngay bây giờ!.
Nhìn cô gái đang dùng sợi dây quấn loạn trên người mình, trong mắt anh một lúc nóng một lúc lạnh. Anh chưa từng khẩn cấp muốn bóp chết một người như vậy.
Nếu không phải hai tay hai chân không còn một chút sức lực nào nên chỉ có thể ngoan ngoãn nằm trên giường để cô muốn làm gì thì làm, anh nhất định tự tay cắt đứt cổ cô, để bình ổn lửa giận đang dâng lên trong lòng anh.
***※***
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, bị Thanh Thần hành hạ một phen, rốt cuộc, tay của người đàn ông cũng có thể nắm lại nhẹ nhàng, thân thể anh giống như hơi sức cũng từ từ bình phục.
Nhưng lửa nóng trong cơ thể anh nhanh chóng không thể kiềm chế, làm cho anh không thể đè nén bản thân nằm tại chỗ nữa.
“Này……”
Hồi lâu, Thanh Thần ngồi trên người anh mà làm việc: “Anh…… có thể không cần nóng như vậy! tôi cũng sắp bị anh nướng chín rồi”
Thanh Thần liếʍ liếʍ cánh môi của cô, thở không ngừng!
Ông trời, nếu thuốc ngủ không kịp phát tác , cô nhất định sẽ bị hắn liên lụy mà nóng chết đây!
Giọng nói của cô, động tác khẽ liếʍ cánh môi của cô, giống như lửa đang cháy bị đổ thêm dầu, khiến thân dưới của anh hoàn toàn mất khống chế.
Duỗi bàn tay, anh bỗng chốc bắt được cô, đè cô dưới thân thể, vi trí hai người trong nháy mắt đã thay đổi.
“A……..” biến hóa đột ngột làm Thanh Thần hô lên, còn chưa kịp phản ứng, đôi môi anh đào hé mở liền bị người đàn ông phong bế kỹ càng.
“Ong!” đầu Thanh Thần trống rỗng, chỉ có thể trợn to hai mắt mong lung, khϊếp sợ nhìn người đàn ông đã đè cô ở phía dưới.
Anh ta….anh ta….mới vừa rồi không phải còn bị cô đè ở phía dưới sao?
Là lúc nào, anh khôi phục sức lực? Thoát khỏi sợi dây đang trói trên người anh, đè cô xuống phía dưới thân thể, xong rồi….xong rồi….xong rồi….lại còn hôn cô!
ôi, Chúa ơi
Thanh Thần sống 17 năm qua, chưa từng có hôn qua người đàn ông nào!
Ngay cả anh Phong mà cô thương yêu nhất, cũng không có đối xử với cô như vậy!
Được rồi, mặc dù cô biết mình sắc đẹp trời sinh, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở. nhưng, dù vậy, cũng không thể đại biểu là cô có thể bị người ta tùy tiện hôn tới hôn lui a…..
Huống chi, nụ hôn đầu của cô, lại cho tên ngu ngốc nhất trái dất! lưu manh! Tên phá hoại!
Lỗ mũi đau xót, Thanh Thần càng nghĩ càng cảm thấy uất ức!
Thua thiệt, thua thiệt. . . . . . Thua thiệt rất lớn!
Tên lưu manh này tới bây giờ còn chưa ngủ, rốt cuộc anh ta uống loại thuốc ngủ gì? Tuyệt đối là thuốc hết hạn!
Cô hiện tại không chỉ bị anh cường hôn, đầu óc ngày càng chìm xuống, thân thể cũng ngày càng nóng lên, giống như không thể hô hấp được nữa…..
Xong rồi, xong rồi. . . . . . cô, không phải là sắp chết chứ?
Trong lòng vô số ý nghĩ xẹt qua, Thanh Thần thật muốn mau chóng thoát khỏi tình cảnh khó khăn này, bỏ trốn mất dạng.
Vào giờ phút này, Thanh Thần cưới cùng hiểu được đạo lý – không nên tới gần đàn ông, đặc biệt là người đàn ông uống phải thuốc ngủ quá hạn!