Mông Không Bắt Sói

Chương 10: Máy móc hình người + Lần đầu nghịch cúc

Thường Thanh khẽ rũ mi, đôi gò má ủng hồng lộ ra vẻ thanh khiết, nhưng đuôi mắt đỏ tươi lại vẽ thêm một nét yêu kiều diễm lệ.

"Sói trắng" cười nhẹ một tiếng, hình người của hắn anh khí mười phần, đặc biệt là cặp mắt xanh hiếm có, đang lẳng lặng ngắm nhìn Thường Thanh, ôn nhu thâm tình đến cực độ.

"Thường Thanh, chào em, ta tên là Bạch Lang*." Thường Thanh nghe được tiếng thầm thì bên tai, cảm giác giống như có côn trùng nhỏ chui vào vậy, ngứa một chút, loại ngứa ngáy này truyền đến tận sâu trong cơ thể, làm dâng lên một luồng nhiệt lớn. "Vậy ta phải gọi em là gì đây? A Thanh? Thanh Thanh? Hay là----- vợ?"

(*Lang 琅: cẩm thạch; thuần khiết)

"!!!" Thường Thanh ngẩng phắt đầu.

"Vợ. Xem ra em thích xưng hô này phải không?" Bạch Lang cười lên, nghiêng đầu, lộ ra hai bên răng nanh nhọn nhọn.

"Không ưm---" Thường Thanh còn chưa kịp nói lời cự tuyệt, miệng đã bị chặn lại. Không giống như được chó sói liếʍ láp, đây thực sự là một nụ hôn ấm áp bốn môi giao triền.

Bạch Lang cất giọng từ tính mười phần mập mờ kề sát môi Thường Thanh, "Đã sớm muốn hôn em như vậy."

"Ưm" Hô hấp của cậu hoàn toàn bị tước đoạt, mặc dù ánh mắt Bạch Lang ôn nhu, nhưng động tác lại cường thế, nắm hết thảy trong tay, miệng lưỡi điên cuồng dây dưa, còn ngậm lấy môi dưới Thường Thanh mà cắn lên, Thường Thanh chỉ có thể vô lực nằm trong ngực hắn mặc cho hắn tùy tiện chiếm lấy.

Lưỡi người không xù xì bằng lưỡi chó sói, xúc cảm càng thêm trơn nhẵn khiến cho đôi môi Thường Thanh run rẩy, đầu lưỡi hắn phủ đầy nước miếng trơn trượt, liếʍ mở đôi môi bị gặm sưng đỏ của cậu, trực tiếp xâm nhập vào, quấn lấy đầu lưỡi cậu khuấy mυ'ŧ, chơi đùa, vờn qua vờn lại.

Nước miếng không kịp nuốt đã thuận theo khóe miệng rỉ xuống.

Miệng lưỡi hắn không chút khách khí gặm nhấm Thường Thanh, đôi con ngươi xanh thẳm u tĩnh như biển sâu, an lặng mà ôn nhu, khiến Thường Thanh chỉ hận không thể chết chìm trong vòng xoáy nhu tình ấy, bàn tay ấm áp vuốt ve lên vành tai cậu, ngón tay khẽ lần lên trên, lướt qua da thịt nóng hổi bên tai, chạm vào gó má ấm nóng, sượt trên tóc mai gọn gàng gợi cảm, phảng phất giống như muốn khảm sâu hình dáng Thường Thanh vào trong tim.

"Ha hô hô hô" Không khí trong phổi Thường Thanh như đều bị hút khô, tựa như chú cá nhỏ bị quăng lên bờ, thật vất vả bắt theo góc độ hôn môi của Bạch Lang, vừa hơi nghiêng đầu muốn tranh thủ hút một hơi, lại lập tức bị cường ngạnh ép quay lại tiếp tục triền miên.

Ngón tay ấm áp tỉ mỉ vuốt ve gò má cậu, Thường Thanh thấy mình hít thở không thông, bản năng cầu sinh khiến cậu  dồn chút lực, đẩy Bạch Lang ra, sau đó mềm người dựa lên tường, liều mạng thở dốc.

Bạch Lang không nghỉ một giây thuận theo khóe miệng thấm ướt của người trước mặt mυ'ŧ xuống, nhẹ nhàng gặm cắm, lưu lại một hàng dấu hôn chói mắt.

"Ưm ngừng mà... Đại...Đại Bạch...ưm hừ..." Trí não vốn hỗn độn của cậu nhờ lấy lại được chút dưỡng khí mà thanh tỉnh lại đôi chút.

Bạch Lang không để cậu nói chuyện, bàn tay lần theo cần cổ mịn màng trượt xuống mò mẫn bên trong áo cậu, da thịt trơn nhẵn tựa ngọc quý, cảm giác tốt vô cùng, có tay hay ở chỗ, trước kia hắn dùng móng vuốt với miệng cắn xé nửa ngày cũng không cởi được hết quần áo người ta ra, bây giờ ung dung lột một cái, đầu vai mượt mà như sứ trắng lộ ra hoàn mỹ.

Hơi thở Bạch Lang trở nên nặng nề, "Cũng muốn hôn em như thế này.", đoạn ngậm lấy xương quai xanh tinh xảo khẽ cắn, làn da mẫn cảm bị hai cái răng nanh nhòn nhọn chọc vào đến tê đau.

"A đau đừng cắn mà ứm--" Thường Thanh ôm lấy cái đầu chôn trước ngực mình, ngón tay cắm vào giữa làn tóc màu bạc mượt như tơ, mái tóc như dịu dàng gãi lên đầu ngón tay cậu đến nhộn nhạo đôi chút.

Bạch Lang cắn xương quai xanh đủ rồi, mới chậm rãi chuyển hướng lên đầu vai, tay đồng thời bóc một phát, áo trên người Thường Thanh bị hắn đánh rơi xuống đất.

Hai người cứ thế trần trụi cận kề.

Bàn tay vuốt ve tấm lưng trần của cậu, thuận theo đường xương sống đẹp đẽ lần xuống từng chút, từng chút, chạm đến cặp mông mềm mập, tròn trịa căng mẩy, thịt mềm mơn mởn, Bạch Lang yêu thích không buông, nắm đầy một tay, sung sướиɠ nắn bóp.

Sau đó hai bàn tay lại trượt xuống, ôm lấy bắp đùi thon dài trắng nõn, bắp tay hắn vận sức một cái, lập tức ôm Thường Thanh lên.

Thường Thanh kêu lên một tiếng, sợ ngã mà vội vòng tay ôm cổ hắn, cả người dán vào cơ thể cường tráng của Bạch Lang, nhiệt độ da thịt dây dưa trao đổi lẫn nhau, ngay cả độ ấm trong không khí xung quanh bọn họ cũng dần dần tăng lên, hun nóng hai người.

Đùi trong thon gọn kề sát lên cơ bụng cùng hông eo rắn rỏi của sói trắng, hạ thân vốn đã lầy lội không chịu nổi lập tức liền nhuộm ướt cơ bụng hắn, hoa huyệt sưng phì dán lên bắp thịt chắc nịch, lại bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ nóng lên, dâʍ ɖị©ɧ trào ra theo huyệt thịt còn chưa khép lại nổi, thuận theo thân thể tráng kiện mà chảy ướt mảng lông đen rậm rạp của hắn, thứ hung khí nóng hôi hổi đã cứng rắn mười phần đặt giữa khe mông Thường Thanh, bị hai cánh mông chèn ép bao bọc.

Bạch Lang vẫn mặt không đổi sắc vùi đầu trước ngực Thường Thanh như cũ, vị trí thân thể lúc này cao thấp khác nhau khiến cho hai bầu ngực nhỏ xinh trực tiếp đặt trước mặt hắn.

Đỏ au, nho nhỏ, hai viên thịt trông rất xinh xắn ưa nhìn, tựa như quả cherry trân quý, căng mọng đầy đặn mê người, dẫn hắn nhịn không được liếʍ môi, thanh âm trầm đến mức sắp nghe không nổi nữa, "Cũng sớm muốn thân thân nơi này một cái."

Dứt lời liền một hớp ngậm lấy đầṳ ѵú nhỏ xinh bên trái, hạt đậu mềm mềm giờ phút này được bao bọc trong khoang miệng ấm áp, xúc cảm tê dại vọt thẳng lên.

Ngay cả quầng nhũ xung quanh đầṳ ѵú cũng được Bạch Lang cẩn thận quan tâm, đầu lưỡi linh hoạt giày xéo vυ' bé đáng thương, đẩy hạt đậu nhỏ hết nghiêng trái lại ngả phải, còn không ngừng đảo quanh lỗ nhỏ trên vυ', nước miếng chảy ra nhuộm một bên ngực trái sáng long lanh nước.

Đột nhiên hút mạnh một cái, l*иg ngực Thường Thanh phập phồng kịch liệt, rêи ɾỉ đứt quãng, "Ừm nhẹ chút a... sắp bị hút hỏng ưm---"

Bạch Lang ngậm lấy đầṳ ѵú ướt đẫm, mập mờ nói, "A Thanh, em ngọt quá đi." Nói xong, miệng càng thêm dùng sức nếm mυ'ŧ chùn chụt.

"Ngô a a" Thường Thanh bị giày vò muốn chết, kɧoáı ©ảʍ dấy lên ép khóe mắt đỏ bừng, hàm răng cắn chặt, nhưng cũng không trốn được miệng lưỡi công kích của Bạch Lang.

Bạch Lang nắm lấy bầu ngực bên trái liếʍ đến sưng đỏ, nở rộ tựa như đóa hoa đang độ xuân sắc, ngay chính giữa chồi lên nhụy hoa kinh diễm, vị trí nhỏ xíu hơi lõm xuống là lỗ thoát sữa, đầu lưỡi vừa tò mò vừa liều mạng thèm khát, chỉ hận không thể chui tọt vào sâu bên trong ấy.

"Không...không cần..." Thường Thanh khước từ, đẩy đẩy cái đầu sói, đầṳ ѵú bị lôi kéo kí©ɧ ŧɧí©ɧ, vui sướиɠ mãnh liệt chảy xuyên suốt cơ thể, hạ thân tiết nước da^ʍ ồ ạt, tính khí hết mềm lại cứng, chỉa lên bụng Bạch Lang.

Bạch Lang cười khẽ, "Phía dưới có muốn không?"

Thường Thanh xấu hổ vùi đầu lên mái tóc bạch kim êm ái của Bạch Lang, bỗng nhiên sinh ra loại cảm giác quen thuộc khi cậu chôn mặt trong lớp lông cổ mềm mại của sói trắng khi xưa, loại cảm giác này khiến cậu cảm thấy được an toàn.

Bạch Lang cảm nhận được chút động tác ỷ lại của cậu, liền ôn nhu ôm cậu đặt lên bệ đá, nhìn tính khí dựng thật thẳng thật cao của người trước mặt, cười nói, "Cũng muốn sờ chỗ này của em một cái." đoạn dùng bàn tay phủ lên gậy thịt cương cứng của cậu.

Thường Thanh không tự chủ ưỡn thân, gậy thịt xinh xắn được bàn tay Bạch Lang dịu dàng va chạm, "Ừm ư ha..." thoải mái đến bật thốt nên lời.

Ngón tay linh hoạt cầm lấy dươиɠ ѵậŧ tuốt động, qυყ đầυ được đặc biệt quan tâm chăm sóc, trước kia Bạch Lang dùng đầu lưỡi, giờ dùng tay, càng thêm phần uyển chuyển quyết liệt, lúc vuốt ve đến chóp đỉnh, hắn còn dùng móng tay nạo vào phần lỗ sáo nho nhỏ, kɧoáı ©ảʍ tản đi khắp nơi, mà gậy thịt nho nhỏ cũng kích động nhỏ dãi, dường như muốn cấp cho Bạch Lang thêm chút chất bôi trơn.

"A a ưʍ..." hoàn toàn khác biệt với lúc tự an ủi, ngón tay Bạch Lang lúc này như có ma lực, phát động toàn bộ tìиɧ ɖu͙© còn lẩn trốn nơi tận cùng cơ thể, phóng đãng uốn lượn dưới thân Bạch Lang.

Bạch Lang tăng thêm tốc độ, Thường Thanh càng thêm rêи ɾỉ nhiệt tình, trên da thịt bóng loáng trần trụi đều là một tầng mồ hôi trong suốt, cả người dâʍ ɭσạи mê đắm, khi Bạch Lang lại mài trên qυყ đầυ cậu một lần nữa, Thường Thanh nhịn không nổi cao giọng kêu da^ʍ, "A a a đau---------" rồi lập tức bắn ra một dòng chất lỏng mỏng manh, vừa nãy để cứu Bạch Lang mà đã bắn ra quá nhiều, lúc này đây ngay cả qυყ đầυ đều có chút sưng phù.

Bạch Lang nhìn một màn tà da^ʍ trước mắt, hung khí dưới người càng thêm khí thế bừng bừng hùng dũng oai vệ phồng lên,  Bạch Lang cũng chẳng chịu ủy khuất chính mình, ngón tay bèn phết tϊиɧ ɖϊ©h͙ Thường Thanh bôi lên hoa huyệt sưng đỏ của cậu, hai cánh hoa đầm đìa nước da^ʍ mê người cực kỳ, hắn lẩm bẩm, "Muốn sờ chỗ này của em nữa."

Mà hắn cũng chẳng phải đang trưng cầu dân ý, nói xong trực tiếp cắm một ngón tay vào trong miệng huyệt đang trưng ra.

"A không, đau quá đi Đại Bạch đau quá...." Thường Thanh đỏ mắt rơm rớm nước.

"Được rồi." Bạch lang vẫn không rút ngón tay ra, cúi người hôn lên huyệt nhỏ một cái, "Hôm nay em mệt rồi, sau này lại cắm em." Sau đó hắn lần theo âʍ ɦộ ướŧ áŧ liếʍ dọc về sau, đầu lưỡi vừa nóng vừa mềm phủ lên cúc huyệt, cúc huyệt theo bản năng co chặt, tự động nuốt lấy dòng dung dịch hỗn hợp vừa chảy đến.

"Lại vẫn luôn muốn thao nơi này một phát." Bạch Lang hưng phấn chép miệng. Ngón tay xoa loạn một hồi, bôi nước da^ʍ tràn trề xung quanh miệng huyệt, rồi từ từ đi vào trong cúc huyệt nhỏ hẹp, cái động nhỏ thít chặt lại thành một đóa cúc non, rất khó tiến vào, "A Thanh, buông lỏng nào, ta muốn sờ bên trong em một chút." Hắn khẽ nhếch cặp mắt xanh thâm tình quyến rũ Thường Thanh.

Thường Thanh mắc cỡ chết đi được, mắt không thấy lòng không phiền, bèn giơ tay che mắt, thanh âm phát ra nhỏ như tiếng muỗi kêu, "Em...em không biết..."

"Vậy ta dạy em được không nào?" Bạch Lang cười lên, thanh âm khản đặc trầm thấp, người nghe được đều muốn ướt.

"A Thanh, hít thở sâu nào." Bạch Lang hôn hôn mu bàn tay Thường Thanh, rồi lần lượt hôn lên từng ngón tay xinh đẹp của cậu, nɧu͙© ɖu͙© đến tận cùng.

Thường Thanh nghe lời, miệng huyệt mềm đi một chút, ngón tay Bạch Lang chớp thời cơ tiến vào, sau đó thành thục đảo vòng ấn bóp bên trong đường ruột ẩm ướt, miệng cũng không rảnh rỗi mà ngậm lấy từng ngón tay cậu, mυ'ŧ vào, từng ngón từng ngón, khiến cho Thường Thanh run rẩy không ngừng.

Thân thể cậu bị tìиɧ ɖu͙© ép đến chín muồi, ngón tay Bạch Lang nghiền mài bên trong chưa được bao lâu liền dừng lại, mở đường cho ngón tay thứ hai chen vào.

"Đừng ứm đừng tiến vào nữa mà thật kỳ quái-----" Thường Thanh ngược lại cũng không cảm thấy đau, chẳng qua là có dị vật bên trong, nhồi trướng khó chịu vô cùng.

"A Thanh ngoan, rất nhanh liền thoải mái." Bạch Lang thân lên mí mắt hồng hồng nhằm trấn an cậu.

Một bên ôn nhu hôn môi, một bên không ngừng mở rộng, Thường Thanh lạc giữa sung sướиɠ cùng khó chịu đung đưa không ngừng, hậu huyệt nhanh chóng tiến vào trạng thái, ba ngón tay nằm bên trong liên tục kí©ɧ ŧɧí©ɧ, lúc nhúc điên cuồng, mài ép đến những nơi ngứa ngáy thòm thèm, thật giống như sâu trong cơ thể có một cái miệng to ham ăn không bao giờ biết thoải mãn, khao khát có đồ vật càng nóng càng dài hơn tiến tới lấp đầy, thân thể uyển chuyển cử động giống như da^ʍ xà động dục giãy giụa không thôi.

Dươиɠ ѵậŧ Bạch Lang đã sưng to cực hạn, ngón tay bên trong cúc huyệt liên tục tăng tốc, chẳng ngờ tới, càng cắm lại càng ướt, đường ruột tự động phân bố ra dịch đại tràng, khiến cho động tác rút ra thọc vào càng thêm trơn tru.

Có lẽ bởi Thường Thanh là người song tính, thậm chí cúc huyệt cũng ra nước tràn trề, ngón tay chen vào trót lọt, Bạch Lang thấy thế càng không nể nang gì mà khuấy đảo bên trong cúc huyệt, sau đó trực tiếp nhét vào được bốn ngón tay.

"A ô ô-----" Thường Thanh bị cắm đau, lớn tiếng rên lên, cái mông co chặt.

Bạch Lang dùng bàn tay còn lại nắn bóp hai cánh mông cậu, giúp cậu thả lỏng. Miệng lại mò đến đầṳ ѵú ngậm mυ'ŧ, thân thể căng cứng của Thường Thanh được an ủi dần bình tĩnh lại, bốn ngón tay bắt lấy cơ hội, xoa xoa mài mài đào khoét bên trong cúc huyệt, mày mò nghiên cứu.

"Ưm ưm----" Thường Thanh bật lên tiếng thở dốc ngọt ngào, cúc huyệt lúc này đã ướŧ áŧ rối tinh rối mù. Bạch Lang bèn đứng thẳng dậy, đỡ lấy hung khí tím đỏ một phát thọt vào bên trong cúc huyệt đã được chuẩn bị đầy đủ.

"Aaaa!" Thường Thanh được khai mở một vòng nɧu͙© ɖu͙© mới mẻ, hậu huyệt lần đầu tiên tiếp nhận vật to lớn đến vậy, ngậm lấy thật chặt, thít đến mức dươиɠ ѵậŧ không thể tiến về phía trước nổi, nửa đoạn hung khí nóng bỏng bên trong cúc huyệt tận lực xoa bóp đường ruột mềm dẻo, nửa đoạn sau vẫn còn trơ trọi lạnh lẽo bên ngoài, Bạch Lang bị kẹp nổi gân xanh, mồ hôi trán tuôn ra như tắm.

"Thả lỏng, thả lỏng, A Thanh!" Thanh âm khàn khàn chứng minh hắn nhịn cực khổ đến mức nào.

"Ư không được quá lớn aaaa to quá không vào được đâuuuuu" Thường Thanh bật khóc, ánh mắt hồng hồng làm bộ tủi thân cực kì nhìn Bạch Lang, khẩn cầu hắn bỏ qua cho mình lần này.

Bạch Lang nhịn sắp điên rồi, hắn mở rộng cho cậu rất cẩn thận, không quan tâm Thường Thanh đáng thương cầu xin nữa, trực tiếp động thân nhét thẳng dươиɠ ѵậŧ vào cúc huyệt, qυყ đầυ cứng rắn xông pha cản phá đường ruột nhỏ hẹp mơn mởn nước, bá đạo ác liệt,  quyết tuyệt tột cùng.

"A a a-----" Hậu huyệt Thường Thanh truyền tới cảm giác đau đớn bị phá vỡ, cả người run lẩy bẩy, thịt huyệt càng xoắn chặt hơn, Bạch Lang căn bản không tiến thêm được tấc nào, bị chặn mồ hồi toát ra đầm đìa.

"Buông lỏng, A Thanh." Bạch Lang than thở, bàn tay chụp lên cánh mông mập mập mềm mềm của cậu nắn nắn bóp bóp, ý đồ giúp cậu nới lỏng ra chút ít.

"A ô ô đau..." Thường Thanh giãy giụa hướng lên muốn thoát khỏi hung khí sắt đá, cúc huyệt bị đau buông lỏng ra trong một giây, ngược lại lại khiến cho dươиɠ ѵậŧ bự chen vào sâu hơn một chút.

"Ô ô thật là khủng quá-----" Nói đến cũng thật kỳ, cảm giác đau rát gặp được Bạch Lang dịu dàng xoa bóp không những giảm đi rất nhiều, mà còn chuyển biến thành nóng nực toàn thân, "Ư đừng xoa mà kì lạ quá..." Huyệt thịt giữa hai cánh mông ngứa ngáy rục rịch, ngoan ngoãn bài tiết thêm nhiều chất nhờn, gậy thịt to con thoát khỏi cảnh eo hẹp trong nháy mắt, huyệt đạo trở nên rộng rãi cởi mở hơn rất nhiều.

"A Thanh, ra là thích được bóp mông nha." Bạch Lang trêu cậu, dươиɠ ѵậŧ đã tiến vào được hai phần ba.

"Không...không thích..." Cái mông bị xoa xấu hổ chết luôn, Thường Thanh làm sao mà thích được.

"Không thích sao?" Bạch Lang rút dươиɠ ѵậŧ ra một chút, lại cắm vào, cứ từ từ như vậy, để cho đường ruột dễ thích ứng hơn xíu mà ngoan ngoãn nhu mềm đi.

Thường Thanh chỉ cảm thấy cái mông bị gậy sắt nung đỏ xuyên vào, tránh không thoát, huyệt thịt dẻo dai bị hun bỏng, dính lên thứ hung khí ác độc kia, trốn không nổi, chỗ sâu càng bị đâm càng rụt rè mở ra, cảm giác bất an ngày càng mãnh liệt, giống như nếu còn vén mở tầng tầng thịt ruột, hẳn sẽ có thứ gì không an toàn bị cưỡng ép lộ ra.

"A sâu quá to quá đừng tiến vào nữa mà không cần!!!" Thường Thanh nhịn không được khóc nấc lên.

Bạch Lang xoa mông chán rồi, lại duỗi tay đến tính khí trước người cậu, một tay vuốt ve tính khí, một tay nắn bóp bầu ngực.

"Ừm a... đừng... không..." Thường Thanh bị công kích đồng thời, cả người mềm nhũn, vừa phân tâm một cái liền bị Bạch Lang một phát đạt được ý đồ, dươиɠ ѵậŧ hoàn toàn cắm vào trong cúc huyệt, qυყ đầυ tách ra động thịt chật chội, đỉnh lên vị trí nhạy cảm nhất bên trong.

"A" Nhất thời giống như có một dòng điện cao thế lưu chuyển khắp tứ chi, Thường Thanh quát to một tiếng, bất an yếu ớt nhất rốt cuộc cũng bại lộ, Bạch Lang chọc rút điên cuồng như muốn xuyên thủng Thường Thanh, khiến cậu giật mình một cái, tính khí nhanh chóng cương lên hết cỡ, trực tiếp bắn ra, hoa huyệt cũng lêи đỉиɦ một lần nữa.

"Ồ, đây là điểm cực khoái của A Thanh sao, thế mà lại giấu kĩ như vậy nha." Bạch Lang giảo hoạt cười một tiếng, eo sói phát lực vừa nhanh vừa mạnh hệt như gắn động cơ, qυყ đầυ hết lần này đến lần khác đều hung ác đỉnh mạnh vào chỗ kia.

"A! Không! A a a!" Thường Thanh tan vỡ thét lên, Bạch Lang đỉnh đến đó một lần, Thường Thanh dường như giật bắn lên một lần, tê dại từ hậu huyệt không ngừng khuếch tán khắp các ngõ ngách thân thể, "Không được sẽ chết mất không muốn mà aaaaa-------"

"A Thanh, em thích ta phải không nào?" Bạch Lang trầm giọng hỏi, thân dưới cũng không ngừng phát lực, eo sói mãnh liệt thọc rút, kɧoáı ©ảʍ trào dâng.

Chất lỏng dính dớp thuận theo vị trí giao hợp chảy xuống, côn ŧᏂịŧ tím đen chôn sâu giữa hai cánh mông Thường Thanh thọc ra thọc vào, chỉ thấy cái bụng trắng nõn mềm mại thi thoảng lại bị đỉnh nhô lên.

"Ha hừ ha----" Thường Thanh thở dốc, miễn cưỡng trả lời, "Em... ưʍ... em không biết... a..."

Bạch Lang cười nhẹ một tiếng, cưng chiều vô hạn ghé sát làn tóc mai nhễ nhại mồ hôi của Thường Thanh, "Đồ ngốc, chỉ có lưỡng tình tương duyệt nghi thức mới có thể thành công, vậy nên ta thích em, em cũng thích ta."

"Em...ưʍ.. thích anh..." Câu này vốn là một câu hỏi, nhưng dưới tình huống hiện giờ, Thường Thanh chỉ còn sức thở dốc, trên mặt ửng lên xuân sắc lộng lẫy, nói tới lại giống như lời khẳng định vậy.

"A Thanh, ta cũng thích em." Bạch Lang cao hứng liếʍ liếʍ khóe miệng người trong lòng, hạ thân dùng sức, cắm vào rút ra càng nhanh càng mạnh.

Thường Thanh bị thao thần hồn điên đảo, lại còn rảnh rỗi mà nghĩ, chó sói hóa người nghe tưởng là chuyện kinh dị, thế mà lại thật sự thành sự thật, bởi vì tốc độ này, sức lực này, phương thức thao cậu đến ngất xỉu này, hoàn toàn giống y đúc sói lớn.

Thường Thanh như bị đặt giữa biển khơi, cả người run rẩy dập dềnh, không thể không đưa tay ôm chặt lấy cổ Bạch Lang, hai người hòa thành một thể, dươиɠ ѵậŧ bự mang đến kɧoáı ©ảʍ có phần chịu không nổi, tràn ngập khắp cơ thể, nước da^ʍ tuôn trào, càng chảy càng nhiều, ẩm ướt đến mức muốn tràn cả vào trong tâm.

"Ồ ồ, A Thanh giỏi quá đi!" Bạch Lang không khỏi nâng cao giọng điệu, dùng sức xỏ xuyên, lỗ sáo hướng về điểm cực khoái của cậu bắn ra từng dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng mạnh mẽ.

Điểm nhỏ gồ lên này chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ cường đại kéo dài, kéo theo toàn thân cùng lêи đỉиɦ, Thường Thanh thét chói tai bắn hết lượt này tới lượt khác, hoa huyệt phun nước ầm ầm, nửa thân dưới hoàn toàn bị mở ra, nước da^ʍ ồ ạt tràn xuống tích thành một bãi lớn trên mặt đất.

_______________________

Tả H liên tục nên bị cạn vốn từ các bác ạ, các bác thông cảm cho mình thi thoảng vẫn sẽ bịa từ ra một chút để tránh bị lặp, cùng với diễn đạt khác đi một chút cho dễ hiểu, nên mình không dám đảm bảo độ bám sát giọng văn của tác giả :((

Xưng hô cũng là một vấn đề nhức nhối với mình, các nàng có cách lí giải nào hợp lí hơn cũng cứ nhắc mình nha, rất hoan nghênh cùng thảo luận trao đổi!!

_______________________

Nhất định sẽ ngó qua 4 bộ cao H các nàng gợi ý sau bộ này, gồm Phượng hoàng vu phi, Ngâm sắc lâu, Đế quốc diễm hậu, Ở túi xách trúc mã..., cơ mà thường mình sẽ chọn bộ nào chỉ 1 couple thôi ấy, quan trọng nhất là phải tìm được bản tiếng Trung nữa :(((