Hứa Trình ngẩng đầu nhìn đối phương, hô hấp hỗn độn, chăn đã trượt xuống đến trước ngực, một câu cũng nói không nên lời. Hàn Diễn Phong lại hôn cậu một chút nói: “Ngoan, nói cho ông xã… em là muốn xem TV, hay là muốn bị ông xã cᏂị©Ꮒ?”
Ánh mắt Hứa Trình buông xuống, lông mi thật dài run nhè nhẹ, thật lâu sau cuối cùng mới nổi lên dũng khí đến gần miệng đối phương nhẹ nhàng liếʍ một chút.
Hô hấp Hàn Diễn Phong cứng lại, ôm chặt đối phương đứng dậy làm chăn cũng rơi trên mặt đất. Anh cúi đầu hôn lên cánh môi mềm mại của cậu một bên cọ xát một bên thấp giọng thở dài: “Tiểu bảo bối… Cùng ông xã đi vào phòng tắm… được không?”
“Dạ…”
Hứa Trình tựa vào tường gạch lạnh lẽo, phía trên thừa nhận nụ hôn của anh vừa cường ngạnh lại kịch liệt, phía dưới cách một lớp vải mỏng manh cùng đối phương ma sát. Cậu có thể rõ ràng cảm nhận độ nóng và hình dạng bừng bừng phấn chấn của vật bên dưới khiến cậu phải ngẩng đầu lên sung sướиɠ rêи ɾỉ, phía sau lưng lạnh lẽo mà phía trước người lại nóng bỏng hoàn toàn đối lập kí©ɧ ŧɧí©ɧ cậu càng thêm mẫn cảm.
Hàn Diễn Phong chặt chẽ ôm eo cậu môi chuyển qua chiếc cổ thon nhẹ nhàng cắn một khối thịt nhỏ liếʍ láp.
“Ah…” Hứa Trình hướng về phía trước thẳng lưng, quay đầu muốn tránh né loại cảm giác vừa đau lại vừa tê dại này, cậu lắc đầu nói: “Đừng mà… Sẽ… Sẽ bị người khác nhìn thấy…”
Hàn Diễn Phong không để ý lời kháng nghị của cậu thậm chí càng cắn mạnh hơn, một hồi lâu mới buông cậu ra, anh lấy tay vuốt ve dấu ấn ký màu đỏ hồng kia khẽ cười nói: “Nhìn thấy là tốt nhất… Như vậy sẽ không có người tranh giành với anh…”
Trái tim của Hứa Trình kịch liệt nhảy lên, cậu hơi hơi quay đầu, lắp bắp mở miệng: “Vốn cũng… Cũng không có người…”
Hàn Diễn Phong quay đầu mυ'ŧ lấy môi cậu, hai tay trượt xuống cánh mônh mượt mà đầy đặn nhẹ nhàng vuốt ve xoa nắn: “Ngoan… Anh nói có là có… Anh chỉ muốn đem em bên người, anh đi chỗ nào thì em cũng phải ở chỗ đó… Muốn hôn thì hôn, muốn chơi thì có thể chơi…”
“Không… Không cần…” Hứa Trình cúi đầu nức nở lên tiếng: “Đừng nói…”
“Tiểu bảo bối…” Hàn Diễn Phong cuồng loạn dây dưa ngậm đầu lưỡi của cậu động tác trên tay cũng dùng lực càng mạnh, hạ thể hai người ghé sát vào cùng một chỗ cọ xát, trên quần đã xuất hiện ra một mảng nước lớn.
“Tiểu bảo bối. Anh thật sự rất muốn cᏂị©Ꮒ chết em… Để em vĩnh viễn đều là của anh…”
Hứa Trình bị những lời này làm cho rớt nước mắt, tính khí trướng càng lớn, đã không thể nhẫn nại được nữa. Cậu há miệng tùy ý cho đối phương thăm dò khoang miệng của mình, nước bọt thuận khóe miệng chảy xuống, hai tay run rẩy để trên hạ bộ của đối phương, cậu muốn đem cái bộ vị hùng vĩ kia lấy ra ngoài.
Hàn Diễn Phong lại lui về phía sau tránh được động tác của cậu: “Tiểu bảo bối của anh ngoan… Đừng nóng vội… Đợi một chút nữa ông xã sẽ cho em cởi… Trước hết hãy quay lại dựa vào trên tường… Đúng… Ngoan, đừng nhúc nhích…”
Hai tay của Hứa Trình chống trên tường gạch, hai chân mở rộng, mông nhếch lên, thân thể run rẩy.
Hàn Diễn Phong ôm eo cậu từ phía sau hôn lên cột sống một đường hôn xuống, liếʍ ra một đường nước miếng thẳng tắp lấp lánh ánh sáng. Anh ở trên cánh mông của cậu nhẹ nhàng hôn một cái rồi mới ngồi xuống, hai tay cầm hai phiến mông của cậu tách mở lộ ra cúc huyệt phấn nộn hơi hơi sưng đỏ.
Đột nhiên Hứa Trình biết đối phương muốn làm cái gì, thất kinh kịch liệt vặn vẹo muốn né tránh sự trói buộc của anh. Nhưng động tác của Hàn Diễn Phong càng nhanh, cánh tay đã chặt chẽ giữ chặt hai cái đùi của cậu làm cậu không thể nhúc nhích.
“Đừng mà… Ông xã…” Hứa Trình cúi đầu cầu xin: “Không cần hôn chỗ đó… rất bẩn…”
Hàn Diễn Phong hôn vào cúc huyệt màu hồng nhạt đầu lưỡi ở chung quanh nếp uốn khẽ liếʍ một vòng mới rời đi, vừa lòng nhìn thấy nơi đó lập tức kịch liệt co rút, anh nói: “Ngoan… Một chút cũng không bẩn… Nó rất xinh đẹp…”
Eo và chân Hứa Trình đều mềm nhũn cậu cắn chặt môi dưới thấp giọng nức nở:
“Đừng… Đừng liếʍ… Thật là khó chịu…”
“Tiểu bảo bối của anh ngoan… nơi này của em khép mở rất đáng yêu…”
“Ô… Đừng mà… Xin anh… Đừng mà…”
Hàn Diễn Phong ngoảnh mặt làm ngơ đem hai chân cậu mở ra càng lớn hơn, đến gần cái địa phương khiến anh mê luyến không thôi nhẹ nhàng liếʍ lộng, môi ghé sát vào mặt trên càng không ngừng hút, đầu lưỡi thử vói vào miệng huyệt nhẹ nhàng trừu sáp, phát ra tiếng nước chậc chậc.
Hứa Trình cảm thấy cúc huyệt vừa ngứa lại sót chỉ muốn bị hung hăng cắm vào đến khi kɧoáı ©ảʍ cường liệt lan khắp toàn thân, mà bây giờ kɧoáı ©ảʍ đang kí©ɧ ŧɧí©ɧ kia như một đốm lửa nhỏ chỉ nhằm vào cái lỗ kia ngược lại càng thêm mẫn cảm kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm ngứa ngáy khó nhịn.
“Tiểu bảo bối… Chỗ này của em rất mẫn cảm… Nó cứ muốn cắn đầu lưỡi của anh hút vào bên trong…”
“Không… Em không có…”
“A, nó lại ra thật nhiều nước… Tiểu bảo bối… Của em rất ngọt… Sau này mỗi ngày đều phải cho ông xã liếʍ hút… Được không…”
Phía sau truyền đến âm thanh hút nuốt, cúc huyệt bị liếʍ khiến toàn thân run lên, dương v*t của câu cương cứng ngẩn cao gần như sắp bị liếʍ đến xuất tinh. Hứa Trình không dám chú ý đến cảm giác của mình chỉ biết xấu hổ khóc: “Đừng nói mà…”
Một tay của Hàn Diễn Phong thò ra phía trước cầm dương v*t của cậu tuốt lộng, một tay xoa nắn phiến mông tròn trịa đồng thời đem đầu lưỡi tiến vào càng sâu. Đầu lưỡi mềm mại linh hoạt nhẹ nhàng liếʍ lộng cúc huyệt mẫn cảm kí©ɧ ŧɧí©ɧ bên trong ngứa ngáy không ngừng co rút lại, phân bố ra càng nhiều dâʍ ɖị©ɧ.
Hứa Trình không chịu nổi kɧoáı ©ảʍ như vậy, cậu không rêи ɾỉ nổi nữa mà chỉ thở ra tiếng, cúc huyệt co chặt lại hơn nữa, hành động kí©ɧ ŧɧí©ɧ như vậy làm cho Hàn Diễn Phong càng thêm hưng phấn, động tác trên tay và ngoài miệng cũng càng thêm kịch liệt.
“Ông xã… Ông xã… Thật là khó chịu… Đừng liếʍ mà… Ông xã… Ưh… Ah…”
Cúc huyệt đột nhiên bị khẽ cắn một cái làm Hứa Trình phải rêи ɾỉ ra tiếng, hai cánh mông buộc chặt co giật, cúc huyệt cắn chặt vật thể đang xâm nhập, tính khí nhảy lên vài cái bắn toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ lên tường gạch màu trắng.