Thượng Vị

Chương 8: Yêu đương ᐯụиɠ Ŧяộm [1]

Ngày hôm nay Hàn Diễn Phong trong công ty không yên lòng chịu đựng một ngày, anh ta phá lệ không có tăng ca, mà sớm lái xe về nhà.

Lúc này chính giờ tan tầm nên trên đường xe cộ chen chúc không chịu nổi, hơn mười phút mới đi được không đến một trăm mét. Hàn Diễn Phong nôn nóng đánh vào tay lái, đem máy lạnh mở đến lớn nhất, để hóa giải dục hỏa tràn ngập.

Anh biết hai ngày nay mình rất kì lạ, rõ ràng đã sớm qua cái thời bị cảm tình làm choáng váng lại vẫn giống như đứa con nít mới dậy thì tùy thời tùy chỗ đều muốn phát tình, anh cũng chẳng sợ người yêu đang ở cùng chung dưới mái nhà, anh khống chế không được nửa người dưới của mình, càng khống chế không được vẫn luôn nghĩ đến người đó.

Tiến đến phòng ngủ của Hưa Trình, Hàn Diễn Phong nhìn thấy người mà mình tâm tâm niệm niệm đang quỳ trên mặt đất lau nhà. Tầm mắt anh tất cả đều bị cặp mông đầy đặn của đối phương hấp dẫn, trong đầu nhớ lại nơi đó rất căng chặt co dãn, hai lần trước tiến vào thân thể đối phương cảm giác rất thích đến nỗi xuýt chút nữa xuất tinh. Ánh mắt anh trở nên tối sầm ném túi xách đựng máy tính qua một bên đi tới từ phía sau ôm chặt cậu, anh nói: “Trình Trình…”

Hàn Diễn Phong chỉ vừa nhìn thấy Hứa Trình lập tức liền có phản ứng, mong nhớ ngày đêm bây giờ đã được ôm thân hình thơm tho mềm mại kề sát trong lòng, dương v*t lập tức lại trướng hơn, cách lớp vải thẳng tắp đứng vững đâm qυყ đầυ vào đùi đối phương, chậm rãi cọ xát. Hứa Trình bị dọa phải nhanh chóng đứng dậy, nhưng bị ôm thật chặt, không có cách nào khác tránh thoát đành phải để nguyên tư thế này thấp giọng nói với Hàn Diễn Phong nhưng anh không để ý tới, thản nhiên ở phía sau cậu hôn tới hôn lui:

“Tiểu bảo bối anh rất muốn em… Anh rất muốn đem em một ngụm nuốt vào…”

Hứa Trình nhất thời không có cách nào khác chống cự lời ngon tiếng ngọt này, tim đập mạnh, thân thể của cậu cũng mềm nhũn ra: “Nhưng là… Nhưng là Du Thanh…”

“Em ấy hôm nay tăng ca.” Hàn Diễn Phong vòng tay tìm đến phía trước, cởi bỏ quần của cậu nắm lấy phân thân bán cương của cậu nhẹ nhàng xoa nắn: “Tiểu bảo bối… Chúng ta còn có hơn ba giờ có thể hưởng thụ…”

“Ô…” Hứa Trình đối với chuyện sắp phát sinh ăn đến bị nghiện hiện tại không thể chịu nổi nữa, eo lưng đều mềm nhũn, không còn khí lực phản kháng, yếu ớt dựa vào người đối phương.

Hàn Diễn Phong vừa dùng lực, lấy tư thế ôm công chúa ôm cậu, một bên dùng lực xoa nắn cánh mông lõα ɭồ, một bên cúi đầu hung hăng ngăn chặn môi cậu.

“Oh …ah ah ah…” Hứa Trình mở miệng nghênh đón đầu lưỡi đối phương, cậu rêи ɾỉ ra tiếng

“Không cần… Không cần tư thế này …”

Hàn Diễn Phong đối với kháng nghị của cậu bỏ mặc không để ý, hôn càng sâu càng nặng, hai tay cũng càng dùng hết sức như muốn đem đối phương hòa nhập vào thân thể mình.

Hứa Trình gắt gao bám chặt anh, môi bị hôn đến vừa đỏ hồng vừa đau, đầu lưỡi bị đối phương gắt gao cuốn lấy không buông, khoang miệng chảy ra nước bọt rất nhiều muốn hít thở không thông.

Thật lâu sau Hàn Diễn Phong cuối cùng buông cậu ra, anh ta lại tiếp tục cắn liếʍ vành tai của cậu. Hứa Trình bị chấn động kịch liệt dương v*t lại vừa cứng hơn vài phần. Cậu run run rên nhẹ một tiếng, nửa như làm nũng nửa như sung sướиɠ oán giận: “Đừng… Đừng hôn… Miệng sưng lên… Trên người… Em không thể chịu nổi …”

“Đương nhiên không thể chịu nổi rồi” Hàn Diễn Phong tinh tế khéo léo liếʍ lỗ tai mẫn cảm của cậu, thanh âm khàn khàn: “Hai ngày nay anh hôn so với hai mươi mấy năm trước đều nhiều hơn …”

“A… Lừa… Gạt người… Oh…”

“Tiểu bảo bối, tiểu bảo bối…” Hàn Diễn Phong cúi đầu gọi đối phương, lại không có phản bác sự nghi ngờ của cậu. Nói thật, chính anh cũng rất khó tin tưởng điểm này, tuy rằng sự thật đúng là như thế. Lúc trước kia trong kinh nghiệm làʍ t̠ìиɦ của anh kɧoáı ©ảʍ nữa thân dưới mới là quan trọng nhất, khi cùng Lục Du Thanh làʍ t̠ìиɦ cũng không ngoại lệ. Bọn họ bình thường lúc làʍ t̠ìиɦ đều vội vàng lập tức đi vào kịch liệt trừu sáp giao hợp, rồi mới bắn tinh, bình thường đến khi cao trào khó kìm lòng nổi mới triền miên hôn môi… Nhưng lúc cùng Hứa Trình làʍ t̠ìиɦ anh không cách nào bỏ qua du͙© vọиɠ muốn cường liệt hôn môi, miệng lưỡi giao triền mang đến kɧoáı ©ảʍ, thậm chí kɧoáı ©ảʍ này có thể sánh ngang với làʍ t̠ìиɦ.

“Ưh… Ah… Thật là khó chịu… Rất muốn… Ah ah…”

Hàn Diễn Phong ôm cậu đi đến sofa bên cạnh, đem cậu đặt lên trên sô pha rộng rãi, sau đó tự mình cởϊ áσ sơmi, thân thể tinh tráng đè lên người cậu, cướp lấy đôi môi đối phương, nhẹ nhàng mà hôn liếʍ: “Trình Trình ngoan, Trình Trình… Nếu muốn thì van xin anh đi …”

Môi của Hứa Trình bị ma sát vừa tê vừa ngứa, mặt đỏ hồng quay qua đầu có ý tránh đối phương xâm nhập: “Cho… Cho em…”

“Không thành ý.” Ngón tay của Hàn Diễn Phong thâm nhập ra vào đùa bỡn cúc huyệt ướt đẫm, dương v*t thô dài tiết ra một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙ lỏng trong suốt, đâm đâm ở trên bụng đối phương chậm rãi cọ xát, vẽ ra một đường dâʍ ɖị©ɧ lấp lánh: “Nói đi, kêu anh chơi em, anh lập tức thoả mãn em.”

Đôi mắt của Hứa Trình hồng hồng trừng mắt nhìn anh một cái, dùng âm thanh rất nhỏ nói: “Ông xã… Cho em…”

Hàn Diễn Phong hôn thưởng cho cậu một hồi rồi đứng thẳng giữa hai chân cậu, cầm mắt cá chân đem hai đùi cậu để trên vai mình: “Tiểu bảo bối ngoan… Tiếp tục gọi… ông xã… Anh sẽ lập tức cᏂị©Ꮒ em…”

“Oh… Ah ah ah…” Hứa Trình không chuyển mắt nhìn hạ thể của đối phương, đây là lần đầu tiên cậu nhìn như thế cẩn thận xem bộ vị khiến mình sướиɠ muốn chết đi sống lại. côn th*t màu tím đỏ thô dài khó có thể tưởng tượng, cái khe nhỏ trên qυყ đầυ không ngừng chảy ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ lỏng trong suốt, qυყ đầυ bị làm ướt hơi hơi nhảy lên tràn ngập tính công kích. Cậu hít sâu một hơi, dương v*t trướng lớn càng thêm khó chịu, cúc huyệt cũng không tự chủ được khép mở. Cậu giật giật, mềm nhũn kêu: “Ông xã… Ưh… ông xã… Em muốn anh… Ah… Ông xã…”