Bàn tay của Kim Y đã luồn vào áo sơ mi đang mở rộng của Tần Vũ, sờ lên bờ ngực trần trụi. Tuy rằng Tần Vũ đang đưa lưng về phía Kim Y nhưng hắn đã quá quen thuộc thân thể của y nên bàn tay vẫn có thể vô cùng chuẩn xác chạm vào những điểm mẫn cảm của y. đầu v* đứng thẳng, cái eo mềm dẻo…chẳng mấy chốc, từ miệng của Tần Vũ đã bắt đầu truyền ra tiếng rêи ɾỉ.
“Kim Y…trà…trà….nguội mất…” Tần Vũ vẫn còn nhớ đến chén trà bảo vệ sức khỏe kia, đứt quãng nhắc nhở Kim Y.
“Tiểu Vũ là đang hy vọng anh càng thêm “Uy phong” một chút sao!?” Kim Y dùng lời nói vui đùa lúc nãy giữa hai người để trêu chọc Tần Vũ, còn cố ý đem côn th*t đã cứng rắn nơi khố gian ra cọ cọ mông của y.
“Từ bỏ….thực cứng a…Kim Y….A….đau….” bàn tay của Kim Y niết đầu v* của Tần Vũ. Ngày hôm qua hoan ái đầu v* bị hấp sưng lên nhưng bởi vì tìиɧ ɖu͙© nồng đậm mà không cảm giác được đau đớn, nhưng hôm nay đã bị quần áo ma sát cả ngày mà hiện giờ lại bị Kim Y sờ lên khiến Tần Vũ nhịn không được kêu lên.
“Tiểu Vũ, có chuyện gì vậy!?” Kim Y hoảng sợ nâng Tần Vũ từ trên đùi mình dậy, xoay người để y và mình mặt đối mặt.
“Kim Y….niết đau….” Tần Vũ bĩu môi, chỉ chỉ đầu v* thoáng sưng của mình.
“Hẳn là bị Địch Nhã nghịch đến sưng đúng không, vậy mà Tiểu Vũ lại đổ tội lên người anh, rất không công bằng nga” KIm Y đương nhiên biết bản thân dùng bao nhiêu khí lực, dù sao cũng không nỡ quá tay với thân thể của Tần Vũ, nhưng hắn cũng không phải thật sự oán giận y chỉ là cố ý nháo một chút thôi.
“Em cứ đổ cho anh đấy, anh phải hôn cho đến lúc nào hết đau thì thôi” Tần Vũ tiếp tục chơi xấu, hai tay đặt lên bả vai của Kim Y vẫn đang ngồi ở trên ghế, cúi người dán sát đầu v* bên môi hắn.
“Tiểu Vũ….” Kim Y nhìn đầu v* so với bình thường càng thêm hồng diễm tựa như một trái anh đào đỏ tươi mê hoặc người tới hái của Tần Vũ, liền nhịn không được nuốt nước miếng sau đó dùng đôi môi nhẹ nhàng cọ cọ, sau đó mới vươn đầu lưỡi cẩn thận liếʍ xuống.
“Kim Y…Kim Y…Kim Y…” đầu v* bị đầu lưỡi ôn nhuyễn liếʍ qua đã sớm hết đau đớn chỉ còn có từng đợt tê dại truyền tới mỗi tế bào trong thân thể. Tần Vũ liên tục gọi tên của Kim Y, thân thể cũng không tự chủ được run rẩy, hai tay gắt gao nắm lấy bả vai của hắn.
“Tiểu Vũ, còn đau nữa không?” Phản ứng của Tần Vũ khiến Kim Y cúi đầu cười ra tiếng, rời đi một bên đầu v* đã bị nước miếng của mình dính đầy trở nên bóng loáng hồng diễm chuyển sang một bên khác. Khóe mắt lướt qua phân thân đã muốn đứng thẳng của Tần Vũ, đáy quần bị đỉnh thành một ngọn núi nhỏ. Kim Y liền trực tiếp lột cả quần dài và qυầи ɭóŧ của Tần Vũ xuống để phân thân phấn hồng kia và cái mông trắng nõn cùng lõα ɭồ trong không khí.
“Không đau….Kim Y….lại liếʍ….liếʍ thêm một chút….” tựa hồ là sợ nếu mình nói không đau thì Kim Y sẽ không tiếp tục liếʍ lộng đầu v* nữa, Tần Vũ cũng bất chấp quần đều đã bị cởi hết ra chỉ nhuyễn thanh cầu xin, nôn nóng đưa đầu v* càng thêm dán sát lại bên miệng hắn.
“đầu v* của Tiểu Vũ ngọt ngào như vậy, hương vị mê người như vậy, anh sao lỡ lòng rời đi a” thanh âm của Tần Vũ so với bình thường càng thêm nhu nhuyễn khiến cho cả trái tim của Kim Y đều tê rần lên, càng thêm cẩn thận liếʍ lộng đầu v*. Đầu lưỡi mềm nhuyễn đảo xung quanh da thịt nơi đầu v* khiến cho Tần Vũ không thể ngừng thở gấp rêи ɾỉ, thậm chí cả phân thân nơi khố gian cũng run rẩy nhỏ ra chất lỏng trong suốt. Một bàn tay của Kim Y đυ.ng lên môi của Tần Vũ, cọ cọ đôi môi mềm mại sau đó mới đem ngón tay vào trong miệng của y càn quấy, ma sát đầu lưỡi nhuyễn mịn.
Tần Vũ hàm trụ ngón tay của Kim Y hết liếʍ lại duyệt, nước miếng dính lên ngón tay khiến chúng trở nên ướt sũng.
Kim Y rút ngón tay ra khỏi miệng Tần Vũ, vòng qua mặt sau sờ soạng hậu huyệt đã trương hợp từ lâu. Ngón tay bắt đầu từ từ xâm nhập.
“Kim Y….” Tần Vũ than nhẹ một tiếng. Bởi vì đầu v* bị lưỡi của Kim Y liếʍ lộng tạo ra kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà ngón tay cũng bị liếʍ ướt cho nên khi nó sáp nhập hậu huyệt cũng khiến cho y không có bất kì cảm giác không thoải mái nào. Tần Vũ chỉ là rút chân ra khỏi cái quần đã bị kéo xuống tận mắt cá chân, sau đó dạng chân ra để ngón tay của Kim Y càng thêm thuận tiện sáp nhập hậu huyệt.
Tác giả chém gió:
Tại sao lại cảm thấy chương này và chương H khi Địch Nhã trở về có chút đồng dạng =. =
Kim Y a, ta thực xin lỗi ngươi…..lệ rơi đầy mặt…..