“Địch Nhã, hoan nghênh về nhà”
Thừa dịp thở dốc giữa đợt hôn sâu, Tần Vũ mở mắt ra, trong đó ngưng tụ ôn nhu cùng tiếu ý, cong lên một đôi mắt đào hoa. “Tiểu Vũ, có nhớ anh không?”
Cho dù đã hôn đến có chút thở hổn hển, Địch Nhã vẫn lưu luyến rời đi đôi môi của Tần Vũ, dán sát bên đôi môi y nhẹ giọng nỉ non. Nhưng cũng không đợi câu trả lời của Tần Vũ thì đầu lưỡi của hắn đã lại tiến vào khoang miệng y, dây dưa một cái ấm áp mềm mại khác. Tần Vũ ôm lấy cổ Địch Nhã, há miệng lớn hơn một chút để cho đầu lưỡi của hắn có thể triền hôn càng sâu. Trong óc mơ màng thầm tưởng Địch Nhã hỏi vấn đề thực ngu xuẩn, sao y có thể không nhớ cơ chứ? Địch Nhã hàm duyệt đôi môi của Tần Vũ lại giúp y cởi bỏ tây trang, tháo ra cravat, đem áo sơ mi rút ra khỏi quần tây, từng cái từng cái cúc áo bị giải khai thẳng đến khi l*иg ngực gầy yếu trắng nõn đã hoàn toàn hiển lộ ra bên ngoài. Hắn cuối cùng cũng buông tha cho đôi môi đỏ mộng bị hôn tới sưng đỏ kia. Từ khóe môi của y hôn một đường xuống cằm, ở đường cong nơi hầu kết dùng răng nanh cắn nhẹ một cái. Tần Vũ lẩm bẩm nuốt một ngụm nước miếng, Địch Nhã lại nghĩ đem y cắn liền nhanh chóng vươn đầu lưỡi liếʍ liếʍ rồi lại dùng môi nhẹ nhàng cọ cọ sau đó mới hôn tiếp xuống dưới. “…… Địch…… Nhã……”
Tần Vũ đứt quãng kêu ra một tiếng, khi Địch Nhã cắn y, trong đau đớn còn mang theo cảm giác ngứa ngáy khiến toàn thân y dâng lên từng đợt tê dại, nếu không phải đang dựa vào vách tường chỉ sợ thân thể đã sớm xụi lơ trên mặt đất rồi. Đầu lưỡi của Địch Nhã hôn lên cảnh oa của y. Tần Vũ người khá gầy, xương quai xanh hiển lộ rõ ràng, cảnh oa rất sâu mà hiện tại Địch Nhã đang muốn duyệt ra một đống hôn ngan màu hồng tại tiểu oa hãm sâu kia. Địch Nhã tại xương quai xanh của Tần Vũ di động một trận cuối cùng hàm lấy đầu v* đỏ bừng trước ngực. “A…… A……”
Bộ vị mẫn cảm bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến Tần Vũ ôm lấy đầu Địch Nhã ấn chặt vào trước ngực mình. đầu v* nho nhỏ bị Địch Nhã ngậm ở trong miệng tùy ý đùa bỡn, lại liếʍ lại hấp lại cắn. Đầu lưỡi lần lượt xoát qua đỉnh rồi lại hung hăng hút một cái. Chẳng bao lâu Địch Nhã đã cảm giác được đầu v* trong miệng trở nên cứng rắn đứng thẳng. “Địch Nhã…… Kia…… Bên kia…… Cũng muốn……”
Tần Vũ nắm lên bàn tay của Địch Nhã đặt lên đầu v* bên kia. Địch Nhã hàm trụ một bên đầu v*, bên kia thì dùng ngón tay đè ép nhu niết. Một bàn tay khác lại không hề nhàn rỗi mà cởi dây lưng của Tần Vũ. Quần tây trực tiếp bị tuột xuống đến mắt cá chân, lộ ra hai chân thon dài. Hạ thân của y chỉ còn lại duy nhất một cái qυầи ɭóŧ màu trắng. Bàn tay của Địch Nhã thuần thục luồn vào bên trong nắm lấy phân thân đã sớm đứng thẳng của Tần Vũ, bắt đầu nhanh chóng bộ lộng. “Không…… Không cần…… Sẽ bắn ra a…… A…… A……”
Nhiều bộ vị phải nhận cường liệt kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến Tần Vũ chỉ bị Địch Nhã lộng vài cái đã cảm thấy phân thân cầm giữ không được, thét chói tai đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra trong tay Địch Nhã. “đầu v* có điểm sưng lên, Tiểu Vũ có đau hay không!?”
Địch Nhã há miệng buông đầu v* Tần Vũ ra, nhìn đến đầu v* sưng đỏ rất là đau lòng. Địch Nhã là cố ý kí©ɧ ŧɧí©ɧ Tần Vũ mau bắn ra bởi vì bắn tinh xong hậu huyệt sẽ trở nên mẫn cảm mềm mại. Nửa tháng không gặp, Địch Nhã đã rất khẩn cấp muốn tiến vào thân thể của y rồi. “…… Không đau…… Địch Nhã vừa mới hấp …… Thật thoải mái……”
Hai tay Tần Vũ đặt trên bả vai của Địch Nhã chống đỡ thân thể mềm yếu. Chiếc áo sơ mi nửa khoác trên người, quần tây và qυầи ɭóŧ bị kéo xuống, phân thân bán nhuyễn bị nắm trong tay của hắn dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ bạch sắc. Một bộ dáng da^ʍ mĩ dụ hoặc cứ thế hiển lộ trước mặt Địch Nhã. “Tiểu Vũ, giúp anh cởϊ qυầи đi”
Địch Nhã tiến lên liếʍ liếʍ đôi môi của Tần Vũ, đem qυầи ɭóŧ kéo xuống phía dưới rồi đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn sót lại trên phân thân đều dính hết lên tay mình Tần Vũ hai tay run rẩy cởi bỏ quần của Địch Nhã, đem cả quần tây và qυầи ɭóŧ kéo xuống dưới, côn th*t cứng rắn thô to lập tức bật ra, Tần Vũ lấy ngón tay cọ cọ lỗ nhỏ trên côn th*t đang không ngừng tiết ra chất lỏng trong suốt. “ Nơi này của anh rất nhớ hậu huyệt của Tiểu Vũ…… ngoan…… xoay người lại đây ”
Địch Nhã thở dốc lùi lại một chút, nhanh chóng đem thân thể Tần Vũ xoay ngược lại. Hai tay Tần Vũ chống lên vách tường, eo hạ thấp xuống, cái mông lại hướng về phía sau nhếch lên. Qυầи ɭóŧ đã bị Địch Nhã kéo xuống tận mắt cá chân y liền dứt khoát rút luôn hai chân ra khỏi ống quần. Hai chân hướng về hai phía mở rộng ra, hậu huyệt sâu thẳm gần như trực tiếp nhắm ngay côn th*t đang đứng thẳng nơi khố gian của Địch Nhã. Huyệt khẩu phấn hồng sắc hơi hơi mở ra, dụ hoặc đến mức Địch Nhã phải nuốt xuống một ngụm nước miếng, liếʍ liếʍ đôi môi khô khốc, đem ngón tay dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Tần Vũ cắm vào bên trong hậu huyệt. Mượn tϊиɧ ɖϊ©h͙ làm chất bôi trơn, ngón tay ở trong hậu huyệt nhanh chóng trừu sáp vài cái, cảm thấy không còn khô ráo nữa hắn liền đỡ lấy côn th*t, động thân một cái đã đâm vào chỗ sâu nhất bên trong.