Còn Chọc Tôi Đánh Anh Thật Đó

Chương 8

Editor: Mai_kari

Beta: Kaori0kawa

King phát hiện thắt lưng mềm nhũn như không còn là của chính mình nữa rồi, nhưng kɧoáı ©ảʍ tê dại vẫn không ngừng tác động, Jason vẫn đang bảo trì tốc độ cùng lực đạo mà tiến công y.

King lần thứ hai bắn ra khiến cả người run rẩy, y thở dốc đẩy đẩy người đàn ông trên người mình: “Đứng lên … Thật nặng, tôi vừa đói lại khát …”

Jason rất luyến tiếc mà nói: “Được rồi … Thật muốn cả đời đều ở bên trong em … Em sẽ không chạy trốn chứ?”

Hắn vừa chậm rãi rút ra, vừa chờ câu trả lời của King, tựa như chỉ cần King chưa cho hắn được câu trả lời mà hắn mong muốn, thì hắn sẽ lập tức tiến vào.

Không phải là tựa như, mà hắn dự định làm như thế thật.

King lườm hắn một cái: “Tôi sẽ không trốn.”

“Em có thể thề không?” Jason hỏi.

“Tôi, xin, thề.” King từng chữ một mà gặn ra.

Jason cười to, ôm y: “Được rồi được rồi, anh đùa đấy, đừng giận.”

Hắn hoàn toàn rút ra, huyệt khẩu sưng đỏ lưu luyến hấp thụ qυყ đầυ, khi phát hiện không thể kéo giữ lại, thì dường như phát ra tiếng thở dài thật lớn ‘chiêm’. Niêm dịch đặc màu trắng đυ.c chậm rãi chảy ra, theo nộn thịt huyệt khẩu không ngừng hấp thụ, rất nhanh đem cho drap giường ẩm ướt không thể hấp thụ nổi nữa mà nổi trên tấm gra.

Jason nhìn cảnh tượng đó không chuyển mắt, cảnh sắc này khiến cho hắn rất muốn một lần nữa tiến vào làm thêm hơn 10 lần nữa

King bị nhìn chằm chằm như thế nên cảm thấy thẹn thùng … Có cảm giác nữa rồi, y nhanh chóng khép hai chân mình lại.

Jason lại vững vàng nắm lấy phần đùi trong của y mà tách chân ra, sau đó cúi người, đầu hầu như chôn vào giữa hai chân của y. Chóp mũi của hắn tiến vào chỗ huyệt khẩu, hầu như gần đυ.ng tới, sau đó chậm rãi hít sâu vài lần.

Gϊếŧ!

King run rẩy thân thể, có dự cảm không tốt.

Quả nhiên ngay sau đó, hắn vươn đầu lưỡi, nhẹ nhàng liếʍ phần tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng niêm dịch. Đầu lưỡi thô ráp không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ phần thịt mềm, vừa ngứa lại vừa tê dại.

Mười ngón tay của King cắm vào tóc của hắn, cố sức kéo đầu hắn lên, hắn bất mãn mà nhìn y: “Đau đó.”

King đỏ mặt, quát: “HIện tại tôi muốn uống nước! Con mẹ nó anh lại tiếp tục kɧıêυ ҡɧí©ɧ tôi!”

Jason suy nghĩ một chút, nhún vai đồng ý, vậy sau đứng dậy nhào tới, cho King một nụ hôn sâu, trực tiếp nuốt trọn toàn bộ khí thế của y đang cố sức rống giận kia, đến khi y hết hơi hắn mới thoả mãn thả ra.

Jason mang cơ thể khỏe mạnh xoay người xuống giường, mặc quần vào, ôm lấy King quấn trong tấm chăn tới phòng khách, đặt xuống sofa, sau đó mới mở tủ lạnh ra tìm đồ ăn.

Đồ ăn đã nấu sẵn cùng thực phẩm đã được chế biến qua đều có rất nhiều, Jason đơn giản lấy ra vài món, quay đầu lại thì thấy King đã lấy bánh bích quy cùng nước khoáng trong ngăn kéo bàn trà mà ăn uống.

Jason cầm thức ăn tới bàn, nói: “Đồ ăn thừa, đừng chê.”

King ngước cổ nhìn, không phải hàu thì cũng là sò biển, co quắp khóe miệng ngẩng đầu nhìn Jason: “Anh cứ ăn đi.”

Jason cười nói: “Ngoan, đừng có kén chọn.”

King rất đói, nhịn xuống xung động muốn trợn mắt nhìn hắn, trực tiếp lấy dĩa đồ ăn mà bắt đầu ăn, nhanh chóng cạn sạch dĩa, sau đó lại lấy một lon Red Bull mà uống.

“Coi chừng nghẹn.” Jason rút khăn giấy ra lau miệng cho y.

Anh là đang quyết tâm chọc tôi tức chết phải không.

King yên lặng trong lòng dựng thẳng ngón giữa với tên đàn ông trước mặt, nhưng mặt ngoài không thể hiện gì cả.

Đúng vậy, không dám.

Cũng giống như việc y không muốn chạy trốn cũng không dám chạy trốn vậy.

Bất tri bất giác, khí tức ALPHA của Jason đã hoàn toàn tràn đầy trong gian phòng đó, chung quanh y, chỉ một thông tin, chỉ một từ ngữ.

Thần phục.

Không gian riêng của mình đã bị chiếm lấy, King ôm lấy chăn cuộn người ngồi ở sofa, nghe tiếng rửa chén ở phía sau lưng, sau đó nghe thấy tiếng bước chân của hắn dần tới gần, rồi đứng ngay sau lưng y.

“Nếu vậy,” Thanh âm gợi cảm thấp trầm của Jason ghé vào lỗ tai y mà nói, khiến cho người ta phải tê dại. “Chúng ta tiếp tục?”

Trong giai đoạn giải lao này, King chỉ có thể nghỉ ngơi hồi phục được 1 tí, mà Jason thì đã hoàn toàn khôi phục.

Y ngồi ở sofa đưa lưng về ngay lòng ngực của hắn, xương cùng từ eo trở xuống cùng mông, cảm nhận sự xâm lấn không chút khách khí của hắn, King ngưỡng đầu, kiệt lực ức chế rêи ɾỉ.

dương v*t lớn lên hung hăng, không hề trở ngại đâm xuyên vài cái, bên trong trợt ẩm ướt không gì sánh được, nhưng hết lần này tới lần khác vẫn chặt như lúc ban đầu.

Thật thô, thật dài, thật là căng …. Do hoàn toàn không có đối tượng nào để so sánh, nên King cũng không biết có phải tất cả các ALPHA khác đều có … cậu bé kinh người như thế.

Thế nhưng tuyệt đối tuyệt đối so với cây massage thì lớn hơn nhiều, nếu như không phải đang trong kỳ phát tình, King nghĩ bản thân mình thật sự có thể tiếp nhận cái thứ dữ tợn này sao?

Hơn nữa … Cho đến tận giờ, Jason vẫn chưa tạo kết.

… Không, hẳn là sẽ không đến bước này đi, không nên đi tới bước này …

Một đôi bàn tay to luồn xuống nách của y, dùng sức nâng người y lên, phần lưng tiếp xúc thẳng với lòng ngực của hắn, Jason liếʍ liếʍ phần lỗ tai của y: “Không chuyên tâm nha, Bối Bối.”

King giơ tay lên, vòng quanh cổ của Jason, theo động tác của hắn mà đong đưa thắt lưng: “Đang nghĩ rằng của anh thật lớn, thật cứng …”

Động tác cùng ngôn ngữ này rõ ràng trấn an hắn, bởi vì động tác sau đó của hắn có chút chậm lại: “Thật vui khi em nghĩ như thế.”

Cằm của King bị kéo qua, Jason dịu dàng mà hôn y, mang theo thương tiếc mâu thuẫn cùng ý tứ hàm súc chinh phục.

Ngưỡng đầu nhận lấy nụ hôn của hắn cùng sự đưa đẩy của hắn khiến cho King lúc này dịu ngoan như con mèo con.

Một lát sau, Jason thả ra bờ môi của y cùng đầu lưỡi, ngược lại chạm vào trán của y, động tác phía dưới lại dần dần chậm lại.

“Cũng tốt, nếu hiện tại em đã thanh tỉnh, chúng ta cũng chơi lâu như thế,” Jason giữa chặt cằm của King, nhìn thẳng y, trong mắt không hề che giấu tìиɧ ɖu͙© cùng chuyên chế. “Là lúc làm chuyện chính sự rồi.”

Động tác của hắn đã hoàn toàn dừng lại, chỉ chừa lại phần đỉnh đầu ở ngay huyệt khẩu.

King ngừng thở, y có cảm giác sợ hãi, cùng với … hưng phấn.

“Bối Bối,” Jason nói, dùng gương mặt vô cùng thân thiết cọ cọ cổ của y. “Vì anh … mở thân thể ra đi.”

King không hề cử động, chỉ yên lặng nhìn hắn, chỉ có phần ngực không ngừng phập phồng.

Jason lại cọ cọ gương mặt của y: “King, anh muốn tiến vào.”

Ý tứ đã rõ ràng như thế — mở rộng thân thể … mở nội đạo bên trong, hắn muốn tiến vào, chính là sản đạo của y.

Chính là chỗ yếu ớt nhất bất lực nhất của mỗi người.

“… Không.” King nói ra lời từ chối cuối cùng.

Jason không tiếp tục trả lời, chỉ là lấy ngón tay vuốt ve hầu kết của King, môi nhẹ nhàng hôn lên sau cổ của y.

Dùng hết khí lực toàn thân mà run rẩy, dương v*t cao cao phía trước không ngừng ma sát ở chỗ lưng ghế sofa, nhiệt tình mà tuôn ra dịch thể trong suốt, hậu huyệt tiếp tục hút ra nuốt vào, nhưng người đàn ông phía sau lại tựa như vừa dụ dỗ nhưng kiên định mà không tiếp tục tiến vào.

Tay của King chậm rãi lướt xuống dưới, chậm rãi khoát lên chỗ tựa lưng, cả người quỵ nằm úp sấp xuống, Jason theo động tác của y, cả người ôm lấy y vào trong lòng ngực, lấy tay lau đi khóe mắt ẩm ướt của y, nhẹ giọng nói: “Bé ngoan.”

Sau đó thẳng lưng tiến công, đem dương v*t thật sâu tiến vào thân thể của King.

King bị đυ.ng mạnh mẽ đυ.ng vào chỗ tựa lưng mềm mại, dương v*t cao cao ma sát đường hoa văn lộ bên ngoài lạnh lẽo.

“… ” Y há to miệng, cũng không thể phát ra thanh âm nào, thân thể kịch liệt run, sản đạo mềm mại chưa bao giờ bị khai phá, lại côn th*t thô to tăng vọt kia không chút lưu tình nào mà tiến vào, đau đớn, căng cứng, tê dại … Chính là kɧoáı ©ảʍ mà y chưa từng trải qua, y cũng không hoàn toàn rõ ràng lắm.

Jason hơi lui 1 chút, lại tiếp tục mạnh mẽ tiến vào, nhiều lần tiến ra tiến vào, cuối cùng đem toàn bộ bản thân mình tiến vào cơ thể King.

Nó cũng tương tự như tràng đạo chặt chẽ và mềm dẻo, nhưng lại càng thêm ôn hòa và ẩm ướt. Qυყ đầυ xâm nhập vào bên trong sản đạo thật nhiều thịt, tựa như bị vô số cái miệng nhỏ nhắn mềm mại mυ'ŧ vào liếʍ.

“Woa …” Jason thở hổn hển mà thở dài. “Thật đã …”

Cơ thể King vẫn không ngừng run và co quắp, hai tay của y nắm chặt lấy chỗ tựa lưng, mười ngón tay nắm chặt đến mức cả bàn tay gần như trắng bệch.

Thế nhưng rất nhanh, mười ngón của Jason đã chen vào mười ngón tay của y, triền miên cùng nắm.

Jason duy trì tốc độ liên tục, thứ cực lớn của mình không ngừng ma sát tầng thịt đó, tầng thịt đó cũng không ngừng phun ra nuốt vào côn th*t, tạo ra chất lỏng khá lớn để làm trơn, để cho động tác giao hoan vui sướиɠ không chút trở ngại.

Kɧoáı ©ảʍ ngập trời tập kích hai người, King rất nhanh mềm nhũn thắt lưng, lại bị cơ thể của Jason sáp lại làm điểm tựa, tùy ý theo động tác của hắn mà đong đưa.

“Ha …” Y ngưỡng đầu, không ngừng mà thở dốc, ở sâu trong cổ họng phát ra tiếng rêи ɾỉ, kɧoáı ©ảʍ từng đợt kéo tới, không ngừng đưa y lêи đỉиɦ cao.

Thứ phía trước của y bị ma sát cũng không ngừng tiết ra dịch thể, nhiễm ướt sofa một mảng đống hỗn độn, cảm giác muốn bắn nhanh chóng kéo tới, nhưng ngay lúc chuẩn bị phun trào lại bị nắm chặt cản lại.

“A a!” King quay đầu dùng con mắt ướŧ áŧ nhìn Jason: “Để tôi … bắn, xin anh đó, để, để tôi lên …”

“Sẽ cho em lên mà.” Jason hôn lên trán của y. “Chỉ là.. để chúng ta cùng nhau lên — Em chuẩn bị xong chưa?”

King nhất thời mê man, nhưng ngay sau đó lập tức mở to hai mắt.

côn th*t trong cơ thể dừng lại động tác, nhưng lại dùng tốc độ bất khả tư nghị đáng sợ mà càng lúc càng thô to.

— Hắn đang tạo kết, muốn đánh dấu y!

Khủng hoảng cùng hưng phấn, lý trí cùng thiên tính, King đã không phân rõ được cái nào đang chiếm ưu thế nữa rồi, phạm vi cơ thể lại bắt đầu mở rộng, tốc độ cùng lực đạo làm cho người ta giật mình.

Tiếng cơ thể chạm vào nhau, tiếng dịch thủy ở ngay chỗ giao hợp ma sát tạo ra, tiếng sofa bị lay động, lỗ tai của King càng lúc càng nghe không rõ nữa rồi, cũng khiến cho Jason càng lúc càng hưng phấn.

Sản đạo sản sinh ra nhiều dịch thể giúp cho hai người họ tạo kết cùng đánh dấu, sản đạo của y cũng bắt đầu mạnh mẽ tiếp nhận lấy qυყ đầυ của Jason.

“Ô …” Khóe mắt của King ướŧ áŧ, khống chế không được nước mắt sinh lý đang không ngừng rơi. “Nhanh lên đi … Tôi chịu không nổi nữa rồi … Từ bỏ … Cầu anh …”

“Bé ngoan, lập tức cho em.” Jason hôn lên sau cổ của y, sau đó cố sức mà đưa đẩy mấy cái cuối cùng rồi ngừng lại.

dương v*t của mình cuối cùng cũng được thả ra, nhưng nhất thời không có gì bắn ra cả, King trong nháy mắt cảm nhận được một lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi đang bắn vào trong sản đạo của y.

“Ô!” King rêи ɾỉ, ngẩng đầu lên, sản đạo cùng dương v*t song song bắn tinh, kɧoáı ©ảʍ đồng thời tựa như cơn sóng gió động trời, mà y chỉ là con thuyền nhỏ từ lâu đã mất đi phương hướng, y toàn thân vô ý thức co quắp, sản đạo kẹp chặt tới cực hạn, lối vào sản đạo cũng tham lam mυ'ŧ lấy qυყ đầυ của Jason, tựa như muốn nuốt sạch toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn.

Jason lại tiếp tục đưa đẩy thêm vài cái, phần tϊиɧ ɖϊ©h͙ duy trì liên tục mà bắn vào trong sản đạo chẳng biết thỏa mãn.

Đến tận khi kết nhỏ đi, còn King thì đã hoàn toàn thất thần cùng không còn chút sức lực nào, cơ thể mềm nhũn mà tựa lên người của hắn, Jason mới thở dài lưu luyến không rời rút ra dương v*t.

Phần lớn dịch thể chảy ra khỏi hậu huyệt của King, nhưng một số gần như trong suốt, phần lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đều đã ở lại trong sản đạo, King từ trong ra ngoài, từng phần một đều đã nhiễm lấy khí tức của Jason.

Hôn lên trán của y, Jason ôm lấy người vào ngực, nằm nghiêng người ở sofa nghỉ ngơi chốc lát, đợi khi cơ thể hồi phục, mới ngồi dậy, ôm lấy King đang ướt đẫm cùng nhớp nháp cả người, đến phòng ngủ.