Thiên

Quyển 1 - Chương 37: Nhện Lục Chết

- Tiểu yêu nữ sao ngươi cứ đuổi sau ta, bây giờ ngươi quay lại còn kịp cứu đám sư huynh tỷ muội của ngươi! Nhện Lục chạy phía trước mà hét lên với Phương Nguyệt ở phía sau đang rút dần khoảng cách với hắn

- Đám tộc nhân của ngươi sẽ không làm được gì họ đâu! Phương Nguyệt không để ý mà nói vì nàng đuổi theo Nhện Lục chỉ để lấy Chu Cam Qủa nếu như không vì nó thì nàng cũng sẽ không truy đuổi Nhện Lục

- Đám Hạ Vương, Trung Vương không làm gì được chúng nhưng mà một vạn tộc nhân cảnh giới Linh cộng thêm bốn tên Trung Vương tạo thành Lưới Tơ Huyết Độc cũng đủ khiến chúng không còn một mảnh xương! Nhện Lục điên cuồng mà hét khi trong thấy vẻ bình tĩnh tự tin của Phương Nguyệt thì càng khiến hắn thêm tức giận, hắn đã hi sinh một vạn tộc nhân chỉ để cầm chân mà tiêu diệt đám người Nhân Tộc nhưng lại không nghĩ là nữ tữ xinh đẹp nguy hiểm băng lạnh này lại rời khỏi nơi đó mà theo sát sau hắn còn không ngừng rút ngừng khoảng cách khi hắn đã bỏ chạy được một khoảng khá xa khiến cho Nhện Lục phải tan vỡ kế hoạch diệt tuyệt lần này

- Tơ, máu, độc ba thứ này được tạo thành Lưới Tơ Huyết Độc, nguyên lực truyền vào ngươi nghĩ bọn chúng sẽ còn mạng khi mà Lưới Tơ Huyết Độc được triển khai công kích, ngươi nên quay lại đi đừng đuổi theo ta nữa, yêu nữ! Nhện Lục như điên như dại mà khoe sự mạnh mẽ của Lưới Tơ Huyết Độc hắn đang muốn nàng lo lắng để nàng quay lại mà ứng cứu mười một người mà từ bỏ đuổi theo hắn chỉ là câu nói của hắn lại khiến Phương Nguyệt thêm lo lắng mà muốn diệt tuyệt hắn ngay chỉ là nàng vẫn nhìn hắn mà bình tĩnh hỏi:

- Ta chỉ muốn lấy Chu Cam Qủa, ta chỉ cần một nửa trong số ngươi đang nắm giữ!

- Tiểu yêu nữ ngươi đang nói gì vậy ta không hiểu, ngươi đang nói mớ sao, đồ trong tay ta mà ngươi muốn ta nhả ra cho ngươi một nửa sao, ngươi nên quay về cứu đám sư huynh muội của ngươi đi ta sẽ không đưa cho ngươi dù chỉ một quả! Nhện Lục tức giận mà hét hắn đã phải hi sinh một vạn tộc nhân chỉ để lấy được Chu Cam Qủa này thì làm sao có thể chia cho Phương Nguyệt một nửa

“Băng Thể Chuyển”

Phương Nguyệt lắc đầu rồi trở nên băng lạnh mà tự nói ba chữ thân thể nàng đã sang trạng thái băng thể giống như Vũ Thiên từng ở trạng thái băng thể

Nhện Lục trong thấy ánh mắt sắc lạnh của nàng cùng thân thể đã thay đổi thì liền biết nguy hiểm đang tới, cảm giác bất an đã dâng lên khoảng cách từ đây tới tộc địa hắn còn rất xa khiến hắn càng thêm khẩn trương mà phóng nhưng hắn đã cảm thấy như có thứ gì đó mang theo sự uy lực cực mạnh có thể gϊếŧ chết hắn bất cứ lúc nào mà nếu hắn không đón đỡ khiến Nhện Lục mặt đã tức giận khẩn trương càng thêm đỏ rần rần mà hét lớn đón đỡ

“Bản thể”

Nhện Lục đã quay trở lại bản thể mà hướng thanh tiễn băng, mũi tên băng lần này Phương Nguyệt thi triển mạnh gấp đôi mũi tên băng mà Nhện Bự đã từng đón đỡ, Nhện Lục liền đưa hai kìm ra một khoảng giống như Nhện Bự đã từng làm một màng tơ liền được hình thành phủ thêm một tầng huyết độc đỏ sậm lưu chuyển xung quanh màng tơ khi mũi tên băng va chạm vào màng huyết độc liền ngừng lại một khoảng lún sâu vào nhưng lại không thủng mà mũi băng lại dần dần tan biến vào trong mà biến mất nhưng bản thể khổng lồ của Nhện Lục cũng đã chấn động liên hồi mà thối lui liên tục khi đón đỡ mũi tên đợi khi trấn trụ được bản thể Nhện Lục vang lên những tiếng cười sặc sụa mà chế nhạo Phương Nguyệt mặt dù hắn đã tổn hao rất nhiều nguyên lực từ một đòn công kích của nàng:

- Thì ra tiểu yêu nữ ngươi cũng chỉ là thùng rỗng kêu to!

Phương Nguyệt nhìn chăm chú quầng sáng cam cực đậm đang lưu chuyển quanh thân Nhện Lục thì cũng biết hắn đã đạt tới Thượng Vương hai chiếc kìm khổng lồ như hai thanh kiếm sắc nhọn của hắn đang hướng về nàng cùng giọng nói như nhện gào của Nhện Lục hướng nàng, chỉ là Phương Nguyệt chỉ nhìn hắn bình tĩnh mà không để ý tới lời châm chọc của Nhện Lục mà chỉ nhìn về phía mặt đất dưới chân nàng nơi những đám cỏ đang che phủ nếu như ai đó nhìn kỹ sẽ thấy những sợi tơ đang không ngừng di chuyển như những chú rắn đang di chuyển về phía sau lung nàng, nhưng Phương Nguyệt vẫn nhìn Nhện Lục mà mắt hiện lên chút dị sắc không lên tiếng khiến cho Nhện Lục bản thể đã hao nguyên lực rất nhiều khi đón đỡ một kích của Phương Nguyệt đã phải hiện lên khẩn trương, sau lưng Phương Nguyệt một thanh kiếm tơ đã hình thành mà xuất hiện từ lúc nào trực tiếp như muốn đâm xuyên thân thể nàng, Nhện Lục trong khi kết thúc câu nói thì hắn đã âm thầm mà tạo ra một thanh kiếm tơ nhưng lại không hướng chính diện mà âm thầm vòng sang sau lưng nàng để ám toán chỉ là cặp mắt hắn đã kinh sợ mà hiện lên một cách nhanh chóng không còn thốt được từ nào bản thể to lớn đã run lên khi cảm nhận được hàn khí đang truyền tới một cách nhanh chóng từ những sợi tơ dẫn truyền khi thanh kiếm tơ vừa chạm vào thân thể băng của nàng thì đã đóng băng hoàn toàn bởi hàn khí mà tan nát vụn vỡ không những vây hàn khí còn truyền trực tiếp sang những sợi tơ dẫn truyền của hắn mà xâm nhập trở lại một cách nhanh chóng khiến hắn kinh hồn bạt vía mà nhanh chóng cắt đứt những sợi tơ dẫn truyền

“Hộp băng”

Phương Nguyệt lãnh lẽo lên tiếng thân thể băng thể của nàng hai bàn tay đã kết lại mắt nhìn Nhện Lục ở khoảng cách hai mét trước nàng mà thốt hai chữ, Nhện Lục hốt hoảng mà nhìn một hộp băng đang được hình thành một cách nhanh chóng khi hắn định thần thì đã bị nhốt trong từ lúc nào khiến hắn tức giận mà thét lên điên cuồng giọng nói từ trong lại vọng ra liên tục như không muốn tin:

- Tiểu yêu nữ ngươi lại nhốt ta như ta đang nhốt đám huynh tỷ của ngươi à

- Ngươi nghĩ cái nhà tù này có thể nhốt được ta sao!

Phương Nguyệt lại không trả lời hắn mà im lặng xuất hiện trước hộp băng đang nhốt Nhện Lục bàn tay nàng lại đặt lên hộp băng mắt chỉ nhắm lại hàn khí lạnh lẽo từ nàng lại lan tỏa ra xung quanh khiến cây cối trong bán kính gần mười mét như trắng xóa mà bao phủ từ trong hộp băng những tiếng ầm ầm đã ngừng cùng đó đã vang lên tiếng nói hoảng sợ của Nhện Lục mang theo vẻ uy hϊếp:

- Ngươi không được gϊếŧ ta, nếu không phụ thân ta sẽ không tha cho các ngươi, lão chắc chắn sẽ phá vỡ kế ước đã hứa

- Yêu nữ, ngươi!