Tình Nhân Bí Mật

Chương 68: – Cảm xúc mãnh liệt ngủ đông

Trong hội trường đông đúc, vô cùng náo nhiệt, ngoài hội trường yên tĩnh không tiếng động, khung cảnh kiều diễm. Cuối hành lang, hai bóng người ôm nhau nép mình trong bóng tối, như ẩn như hiện. Cẩn thận lắng nghe là nhận ra không khí mờ ám, thỉnh thoảng có tiếng quần áo cọ vào nhau, có tiếng tim đập thình thịch, cùng tiếng đôi môi cọ xát khiến người nghe mặt đỏ tim đập.

Ninh Tiểu Thuần hai tay vòng quanh cổ Cung Triệt, thân hình như gấu koala dính trên người anh. Cô mở miệng, lưỡi cô nóng bỏng mυ'ŧ môi anh, mặc sức hút nước bọt trong miệng anh.

Cung Triệt một tay ôm eo cô, tay kia phủ lên sau đầu cô, hôn sâu hơn. Anh chiếm lại thế chủ động, dẫn dắt cô hôn theo từng bước. Hơi thở hai người ấm áp lượn lờ, khó mà dứt khỏi.

Anh như nước suối ngọt lành, chậm rãi hoá giải khô nóng trên người cô. Cô ưm một tiếng, muốn chiếm lấy nhiều hơn, muốn dễ chịu nhiều hơn. Bàn tay nhỏ nhắn từ cổ anh dời xuống, mơn trớn lưng anh, dừng lại trên lưng quần anh.

Cung Triệt vói tay đè chặt tay cô, ngăn động tác tiếp theo của cô. Môi anh rời khỏi môi cô, khẽ thở dốc, nói vào tai cô: "Ngoan, kiên nhẫn một chút..."

"Ứm, em, em muốn..." Giọng Ninh Tiểu Thuần thật khẽ, mang đầy ham muốn. Người trước mặt là Cung Triệt, nên đứng trước anh, cô có thể dỡ bỏ đề phòng, rất nhẹ nhàng tỏ rõ du͙© vọиɠ trong lòng. Cô không kiềm được hôn lên cổ anh, đầu lưỡi khẽ liếʍ làn da.

Da anh bị lưỡi cô trêu đùa, cơn run rẩy từ trên cổ truyền ra, nhanh chóng lan khắp toàn thân. Anh vén tóc cô ra sau vành tai, vừa đưa tay khẽ vuốt lưng cô, vừa ngậm vành tai trắng tinh của cô: "Ừ, chờ lát nữa, là có thể ngay..."

Nếu như là ngày thường, cô chắc chắn có thể khống chế được thân thể mình, nhưng tình trạng của cô bây giờ không giống ngày thường, cô khó nhịn khao khát, du͙© vọиɠ cao hơn lí trí, ham muốn ào ào kéo tới thế này cô không thể kiềm chế được. Mồ hôi rịn trên trán, ham muốn trong người ụp xuống từng cơn, cô không thể ngăn trở, đành để lưỡi tiếp tục gây loạn.

"Ưm ưh..." Cô rêи ɾỉ khe khẽ mấy tiếng, trong không gian yên tĩnh có vẻ kì lạ khó lường.

Cung Triệt cảm thấy thân hình cô run rẩy, xót xa ôm chặt cô, nhẹ nghịch tóc cô, để mặc lưỡi cô liếʍ lên da mình. Mong là đừng có mấy dấu đo đỏ, anh còn phải ra ngoài gặp gỡ nhiều người.

Không xa có tiếng bước chân, mắt Cung Triệt đề phòng nhìn về phía trước, anh lúc này như con báo ẩn trong tối, tỉnh táo nhìn đằng trước, chờ cơ hội hành động, đôi mắt xinh đẹp như đá đen rực rỡ lấp lánh.

"Khụ khụ..." Thân hình cao lớn phủ lên họ, người đó chìa ngón tay thon dài, đưa qua khe cửa.

Cung Triệt thấy người đến là Tưởng Phàm, trấn tĩnh lại, ấn đầu Ninh Tiểu Thuần vào ngực mình, cầm chìa khoá phòng, ném ánh mắt cảm kích cho Tưởng Phàm.

Tưởng Phàm liếc nhìn họ, lúng túng quay đầu, không nhìn hai người đang quấn nhau, nhẹ nhàng nói: "Phòng ở lầu 10, phòng 508."

"Chúng ta đi." Cung Triệt ghé bên Ninh Tiểu Thuần nói. Ninh Tiểu Thuần sắp rơi vào trạng thái mơ mơ màng màng, cô vô thức đáp lại, để mặc Cung Triệt kéo cô đi.

Cung Triệt ôm Ninh Tiểu Thuần vào thang máy, trước khi cửa thang máy đóng lại, anh liếc nhìn Tưởng Phàm, ánh mắt sâu xa, trong mắt có ý gì đó mà người xem không hiểu.

Ninh Tiểu Thuần không kiềm nổi nữa, ham muốn ẩn trong cơ thể làm cô nổi lên thú tính, môi cô hôn lên cổ anh, kéo một đường đi xuống, cách lớp vải áo hôn lên ngực anh. Nhưng có chướng ngại cản trở cô, cô bất mãn chu môi, thì thào mấy câu, bàn tay bèn để lên cởi nút áo Cung Triệt.

Cung Triệt nhìn Ninh Tiểu Thuần, dở khóc dở cười, có điều dáng vẻ cô nhiệt tình thế này anh lại cực kì thích, nhưng nếu nhiệt tình này thể hiện trên thân người đàn ông nào khác, thì là chuyện khác. Mới nghĩ thế, anh đã thấy khó chịu.

Lầu 10 đến rất nhanh, Cung Triệt ôm ngang người cô rời thang máy. Môi Ninh Tiểu Thuần lại chạm môi anh, quấn hôn. Anh đi đến cửa phòng, vừa hôn cô vừa lấy chìa khoá mở cửa. Đọc Truyện

"Ừm... ư..." Ninh Tiểu Thuần thở ngày càng dồn dập, đồi ngực phập phồng liên tục, từng chút từng chút chạm ngực Cung Triệt. Con ngươi Cung Triệt loé sáng, hơi thở anh trở nên nặng nề.

Cửa phòng bật mở, Cung Triệt đẩy cửa, ôm Ninh Tiểu Thuần bước vào, để cô xuống, đưa tay đẩy, cửa liền đóng lại. Anh ôm chặt cô, nụ hôn của anh vốn dịu dàng đã trở nên thô bạo, nặng nề chặn môi cô, xộc thẳng vào, bắt đầu tấn công.

Cơ thể hai người ép sát, bước chân giẫm lung tung, từ cửa hôn vừa hôn vừa xoay tròn đến giường. Anh ôm cô ngã xuống giường, môi rời khỏi môi cô, hôn xuống dưới, ở xương quai xanh gặm cắn nhiều lần.

Tay Ninh Tiểu Thuần từ lưng lướt xuống eo anh, vừa tận hưởng nụ hôn, vừa kéo áo anh, bàn tay lòn vào trong áo, vuốt ve lên xuống bờ lưng.

Cung Triệt kéo lễ phục Ninh Tiểu Thuần xuống, thân trên trắng mịn hiện ra, mắt anh rực sáng, khoé miệng nhếch cong xinh đẹp, anh cúi xuống, hôn lên ngực cô.

Môi anh mang đến ma lực khó tả, đến mức, tất cả đều bắn ra hoa lửa, trong cơ thể Ninh Tiểu Thuần nóng bừng, đánh thức toàn bộ tế bào trong người cô.

Tay anh rê xuống đùi, thoang thả vuốt ve, khiến cô rùng mình từng cơn. Bàn tay anh di chuyển lên trên, đến chỗ kín của cô. Anh lướt hờ qua qυầи ɭóŧ, cảm xúc mãnh liệt ngủ đông tan rã từng chút trong sự trêu ghẹo.

Bụng dưới cô thắt một cái, rêи ɾỉ khe khẽ, ham muốn trong cơ thể không ngừng dâng cao, làm cô khô nóng không chịu nổi, hơi thở nam tính tràn ngập trong mũi cô, cô tham lam hít sâu mấy cái.

Cô mềm nhũn, nhưng vẫn cố ngồi dậy dựa vào anh, cảm thấy độ ấm cơ thể anh, cô càng dán sát vào. Cô bỗng cảm giác vật nóng rực của anh để trên bụng mình, cả người run rẩy, cô đưa tay sờ soạng ở eo anh.

Cô tìm đến thắt lưng bằng da, lòng vui vẻ, nhanh chóng cởi ra, kéo dây kéo quần anh, bàn tay nhỏ bé run rẩy vói vào trong quần, cầm vật thô nóng của anh, nhẹ nhàng xoa nắn.

"Hư..." Cung Triệt gầm nhẹ, anh cắn mạnh lên đầu v* cô. Bàn tay phủ lên chỗ kín, vuốt ve mơn trớn.

"A... Ưmmm..." Ninh Tiểu Thuần hét lớn, đau đớn với kɧoáı ©ảʍ cùng kết hợp, cảm giác tuyệt vời dâng lên. Cô theo bản năng quấn chặt hai chân quanh eo anh, cố gắng ưỡn người lên phía anh.

Cung Triệt lấy gối nằm nhét dưới lưng Ninh Tiểu Thuần, kéo qυầи ɭóŧ cô ra, nâng hai chân cô lên. Ninh Tiểu Thuần phối hợp với anh, cởϊ qυầи ngoài và qυầи ɭóŧ anh xuống, hai chân anh thon dài mạnh mẽ hiện ra trước mắt cô.

Ánh mắt cô từ bắp đùi chuyển qua vật của anh, vật nóng thô đang ngẩng lên trời, hùng dũng hiên ngang dựng đứng, cô không nén nổi nuốt nuốt nước miếng.

Cung Triệt cúi đầu nhìn cô, ánh mắt nóng rực, hơi thở ấm áp phun lên ngực cô, ngứa ngứa. Cô đưa tay lên lướt qua ngực, xoa nhẹ cặρ √υ'.

Mắt Cung Triệt chợt loé, đột nhiên nâng eo cô, nâng mông nhanh chóng bất ngờ, đi vào trong cô.

"A..." Ninh Tiểu Thuần kêu thét, hé miệng ngậm đầu v* anh.

Cung Triệt gầm nhẹ, nhanh chóng rút ra đưa vào, eo đong đưa có nhịp điệu. Ninh Tiểu Thuần rêи ɾỉ theo nhịp điệu của anh, cắn cắn đầu v* anh.

Từng luồng nhiệt chảy xuống bụng dưới cô, tràn ra, rơi xuống. Phối hợp với chất dịch của cô, anh tăng tốc càng nhanh, càng thêm mạnh bạo. Từng đợt kɧoáı ©ảʍ phủ chụp lên cô, cô đã sắp bị kɧoáı ©ảʍ bao phủ.

"A... a... a..." Cô gào khàn giọng, siết chặt cánh tay anh, "Triệt... Triệt... Triệt..." Cô đột nhiên gọi tên Cung Triệt.

Cung Triệt nằm trên người cô vận động bỗng ngừng lại, có chút lơ đãng, mắt anh loé loé, nhẹ giọng nói: "Ừ."

Anh đâm mạnh vào, nói: "Tới đi..." Nháy mắt đưa thằng bé đến nơi sâu nhất.

"A..." Ninh Tiểu Thuần kích động cắn một cái lên vai anh, răng cắm sâu vào thịt vai. Theo va chạm mãnh liệt của anh, người cô run rẩy vài lần, hai người đồng thời lêи đỉиɦ.