Năm đó lúc phóng túng nhất cũng không chơi trò 3P, tôi nghĩ chia sẻ một nữ nhân với người khác thật ghê tớm, nhưng lần này, tôi hiểu thế nào là du͙© vọиɠ trắng trợn hoàn toàn xuất phát từ bản năng. Ánh mắt nam nhân, thân thể nữ nhân mềm mại, đều làm tôi hưng phấn một trận, không áp lực, không để ý hậu quả, vứt bỏ trách nhiệm. Chỉ dùng thân thể đáp lại yêu cầu nguyên thủy nhất, dốc toàn bộ sức lực khoái nhạc…..
Một bàn tay xuyên qua thắt lưng tiến vào quần con tôi, mông tôi một trận khẩn trương, bàn tay kia tuyệt đối không phải của nữ nhân, không lẽ–tôi mở bừng mắt, giật mình nhìn nam nhân trước mắt nhập tâm âu yếm Ngải Lị, mẹ nó, hắn rốt cuộc muốn làm gì?!
Tay hắn chạm vào tôi đang có tiết tấu bồi hồi vô định, khi thì trở lại thắt lưng, khi thì chiến đấu trên các chiến trường mông má, cuối cùng thế nhưng lại đi đến trung tâm đầu não phía trước! Lúc ấy thực sự như mộng, tôi thề mình chưa từng bị nam nhân sờ soạng qua, nhất thời cả người cứng còng, lại sợ Ngải Lị phát hiện, tôi một phen kéo đầu hắn. Hắn ngẩng đầu cười tà, vươn lưỡi liếʍ cánh tay tôi đang chết trụ tay hắn, tôi giật nảy mình, Ngải Lị vẫn ở giữa hai chúng tôi, vô lực ghé vào ngực tôi thở dốc. Lúc này, A Sâm giữ chặt gáy tôi, hắn dùng sức gắt gao hôn tôi, dùng đầu lưỡi linh hoạt giảo trứ tôi, lúc đó tôi khϊếp sợ không nói nên lời, toàn bộ không khí trong phổi như bị hắn hút hết, hắn gần như cố chấp dây dưa mυ'ŧ vào, triều nhiệt tăng cao cùng tiếng thở dốc dẫn tôi vào hố sâu du͙© vọиɠ khôn cùng….
Không muốn tắt thở, tôi đẩy hắn ra–chậm rãi lau sợi chỉ bạc bên khóe miệng, có chút chật vật. Hắn bỡn cợt nhìn phản ứng của tôi, chúng tôi nhìn nhau ba giây, lòng tôi bất an từng trận, trên bàn đàm phán tôi cũng chưa từng gặp phải tình huống này
Tôi trừng hắn, đẩy Ngải Lị trên người ra, kéo khóa quần lên, nhặt quần áo rơi vãi trên sàn chuẩn bị ra ngoài, tôi không muốn cũng không thể đùa bỡn thế này. Ngải Lị tỉnh táo lại, tựa hồ bây giờ nàng mới xấu hổ, đương nhiên nàng cũng không biết một màn vừa rồi……. Nàng nhanh chóng chỉnh sửa trang phục, có chút mờ mịt thất thố nhìn tôi rồi lại nhìn A Sâm của nàng. Đại khái đại tiểu thư cũng không thể điên cuồng như thế, trông nàng rất quẫn bách
Tôi cười khổ, không biết vì sao đêm nay lại rắc rối thế này. Bước vài bước, tay bị một cánh tay mạnh mẽ giữ lấy, tôi quay đầu lại, là nam nhân tuấn mĩ tà ác kia
– “Muốn làm gì?”. Tôi bắt đầu không kiên nhẫn
– “Ngải Lị, cô ra ngoài đợi tôi”. Hắn ra một mệnh lệnh cổ quái
– “A Sâm, không liên quan đến anh ta, em….”
– “Ra ngoài—“. Hắn mở cửa ra, lại nhìn tôi,
“Tôi phải nói chuyện với hắn”
– “A Sâm…..”
– “Tôi cam đoan sẽ không đánh người, đi được chưa?”
Cuối cùng tôi cũng hiểu ra ý tứ Ngải Lị, nguyên lại nàng cho rằng tôi sẽ bị nam nhân này đánh, thật buồn cười, tôi cũng có thời gian huấn luyện quân sự chính quy, hắn có thể làm vậy với tôi sao, nếu không phải đã uống chút rượu, hắn nhất định không phải đối thủ của tôi, thế là tôi an ủi Ngải Lị:
“Nếu có đánh, hắn cũng không thắng được tôi”
Nam nhân cười lạnh hứng thú, Ngải Lị đành phải lui ra
Hắn sập cửa, nhìn tôi năm giây:
“Không ngờ cậu còn có ý tứ”
– “Không ngờ anh nhàm chán đến vậy”. Tôi muốn ra ngoài tìm nữ nhân, ở cùng hắn không có ý nghĩ gì,
“Hơn nữa, tôi và anh không có gì để nói”
Hắn chặn đường tôi:
“Tên, tôi muốn biết”
– “Đỗ Chấn Hàm”. Tôi tự nhiên nói, cũng không hiểu vì sao mình lại trả lời.
“Bây giờ anh biết rồi, tôi có thể đi chưa?”
– “Chẳng lẽ cậu không hiểu vì sao tôi giữ cậu lại?”. Hắn chắn ngay cửa
– “Tôi chỉ là không hiểu, tiếng Trung có nhiều tầng ý nghĩa khác nhau”
– “Hừ, còn biết nói đùa. Nhưng bây giờ—không thấy khó chịu sao?”. Mắt hắn quét vào nửa thân dưới tôi
Ngửi được mùi nguy hiểm, tôi nheo mắt đánh giá hắn:
“Anh–có ý gì?”
– “Ý tứ còn chưa rõ ràng sao? Hay cậu cố tình không hiểu?”. Hắn đến trước mặt tôi,
“Tôi nghĩ, không chừng làm với cậu còn thú vị hơn, nụ hôn vừa rồi, kì thật chúng ta đều có cảm giác, không phải sao?”
– “Anh mẹ nó rốt cuộc muốn gì? Nụ hôn kia thật tởm lợm”. Hơn nữa tôi rất ghét người khác hôn mình, nhưng vừa rồi….mẹ nó, tôi muốn ra ngoài cho thoáng, thuận tiện đè ép du͙© vọиɠ của mình.
“Tôi không biết hiện tại anh có tỉnh không, tôi không muốn ở cùng chỗ với kẻ điên, nữ nhân ngoài kia tùy anh chọn lựa, đừng gặp người liền động dục!”. Nói đến đây, lại chứng minh rằng cảm xúc của mình bị hắn không chế, tôi rất không thích việc này
– “Tôi chưa từng gặp nam nhân nào vẫn còn định lực khi dùng thuốc kí©ɧ ɖụ©, có lẽ ánh mắt Ngải Lị không tầm thường a”. Hắn đột nhiên bước đến ôm chặt tôi không một kẽ hở, dù có chút chán ghét cùng không thoải mái, nhưng đôi tay hữu lực này làm thần trí tôi bắt đầu mê li, không khí biến đổi có thể mẫn cảm thể nghiệm và nhận ra được, loại tình huống mãnh liệt địch ý này, mâu thuẫn với những giao triền thân mật hiện thời, cơ thể tôi dâng lên một cỗ nhiệt, tôi thậm chí còn thấy hắn cười lạnh độc đáo:
“Thoải mái đi, bất quá chỉ là một đêm tình, cũng không sao…..”. Có lẽ đến mai, chúng tôi cũng không ai biết ai, nếu phóng túng vốn là mốt cuồng hoan lỗi thời, không phải tôi có thể hợp lí hợp tình từng bước từng bước, biến thành ngụy quân tử trong một ngày, hoặc một giờ sao?
Dục diễm mau chóng đốt cháy trong gian phòng mờ ám, quanh thân bầu không khí bắt đầu không thể cưỡng chế, hơi thở nặng nhọc, chỉ có thể hưng phấn vồ lấy nhau. Thân thể khát cầu lu mờ lí trí, hắn chủ động đến gần, vùi đầu vào cổ tôi, tay tôi run rẩy xoa tấm lưng hắn bóng loáng cứng rắn mà mềm mại khỏe mạnh, tôi nhắm mắt hít một hơi thật sâu, hắn nhẹ nhàng cắn xé vai tôi rồi đi lên, cắn mạnh vào vành tai tôi, một tay đẩy tôi vào tường, thô lỗ mà khẩn trương lột đồ tôi, du͙© vọиɠ dâng trào bại lộ trong mắt đối phương, tôi có thể cảm giác ý nghĩ giao triền đang rục tích trỗi dậy, vừa thẹn thùng vừa kí©ɧ ŧɧí©ɧ
– “Cậu còn hăng hái hơn tôi nghĩ”. Hắn gấp gáp mà kiên quyết chăm chú nhìn tôi
– “Nếu đây là mục đích của anh, thì cứ làm đi”
Hắn cười cười, cũng cởi sạch đồ mình, vẻ nam tính oai hùng lúc này đặc biệt kiêu ngạo ương ngạnh
– “Nếu tôi làm thật, cậu sẽ không nói thế”. Hắn quỳ xuống hàm trụ hạ thể tôi. Tôi hô nhỏ một tiếng, bất khả tư nghị nhìn hắn, đầu lưỡi kia linh hoạt đảo quanh đỉnh đầu, nặng nhẹ đùa bỡn, một luồng kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt làm tôi mê muội, một lúc sau, chất lỏng nóng ấm xông thẳng vào yết hầu hắn, hắn phun thứ kia ra rồi mới ngẩng đầu nhìn tôi, lấy tay lau dấy vết trên khóe môi. Biểu tình phóng đãng không chút kiềm chế này làm người tôi nóng lên, tôi không nghĩ thân thể có tuổi khi đối mặt với du͙© vọиɠ lại rõ ràng như vậy, đột nhiên, tôi không dám nhìn thẳng mắt hắn, vẻ công kích mạnh mẽ đó, tôi không thể dễ dàng thừa nhận
Thừa dịp tôi xuất thần, hắn thế nhưng đã đứng lên đẩy tôi ngã xuống sàn, toàn thân áp lên người tôi, ngón tay tiến đến mặt sau, tôi bối rối hai giây, trầm giọng nói:
“Tôi không phải nữ nhân, anh mẹ nó rõ ràng muốn—“
– “Tôi không xem cậu là nữ nhân”. Hắn cười tà động đậy đè lên ngực tôi, lực đạo rất lớn, A Sâm lần nữa nắm chắc tình thế trong tay, tôi trừng hắn, nhất thời quên phản kháng, hai chân mạnh mẽ bị tách ra, đủ để tôi biến sắc
– “Cậu làm tôi có cảm giác….”. Hắn cúi đầu hôn trụ tôi, hôn như phát tiết, quang mang trong mắt hắn chợt lóe trước mặt tôi. Sau đó một trận đau buốt đoạt đi thần trí tôi, cư nhiên liền cứ thế mà vào!
“A…….Cút!”. Tôi hét lên, hắn vẫn không quan tâm kịch liệt ra vào, tôi cảm giác tấm thảm bên dưới đã có chút ướŧ áŧ, mẹ nó, thế nhưng đổ máu, chuyện nực cười như thế lại xảy ra với Đỗ Chấn Hàm tôi, tôi thế nhưng lại cùng với nam nhân mình chưa quen biết hơn 10 phút làm chuyện này, tôi không rõ, nhưng đại giới tựa hồ có chút quá đáng
– “A, cậu thế nhưng lại hung hăng nuốt lấy tôi”. Hắn rêи ɾỉ say mê, không dừng lại
Màn đau đớn hấp dẫn không ngừng lặp lại, một cỗ khoái ý quen thuộc quét qua người, ngón tay bấu chặt vào tay và cổ hắn, lúc cơ thể hữu lực vận động, chúng tôi đều rêи ɾỉ như dã thú, cả hai dường như đều cuồng nhiệt. Hắn một tay kéo tôi khỏi sàn, tôi nhân tiện ngồi lên đùi hắn, hắn từ dưới mạnh mẽ xỏ xuyên, cơ thể mẫn cảm gắt gao hấp trụ cự vật tiến vào, tôi bắt đầu không thể tự chủ. Định lực của tôi, tôn nghiêm của tôi, thói quen thao túng người khác của tôi, tại một khắc này, đều vỡ như bong bóng xà phòng, biến mất trong bầu không khí nóng rực
Những vùng nhạy cảm trên cơ thể đều bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, vô tình hữu ý hùa theo hắn, những ma sát mãnh liệt tình cảm, lời lẽ giao triền chặt đứt thần kinh cả hai, bụng dưới co rút một trận, cả người co rút trong vui sướиɠ, cùng tiếng gầm rú của cả hai, đến cao trào. Chúng tôi hoàn toàn hòa tan đối phương, bằng phương thức nguyên thủy tàn khốc nhất. Mồ hôi tẩm thấp hết thảy, chúng tôi ngã ra sàn vuốt ve thở dốc, thật lâu sau vẫn không thể ngừng….
Sau đó, tôi nhặt quần áo vương vãi trên sàn mặc vào, mới ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, lần phóng túng này đã vượt qua nguyên tắc của tôi, toàn thân mệt mỏi vô lực, hôn ngân phủ kín cơ thể như nhắc nhớ hai giờ hoang đường vừa qua. Là tôi mở cửa trước, bản thân cũng không còn dũng khí liếc nhìn nam nhân kia một cái, dù hắn vẫn đang ngồi trên sô pha, dùng ánh mắt lạnh băng nhưng thỏa mãn bắn thủng lưng tôi, tôi cũng chỉ muốn mau rời khỏi nơi này
Len qua đám đông nhảy nhót điên cuồng trong quán bar, đám người kia, hưởng thụ tất cả những gì có thể hưởng thụ, bọn họ dùng chính thân thể mình đổi lấy khoái hoạt, vì bọn họ vốn không có gì, tôi nghĩ kẻ tên A Sâm kia cũng vậy, công phu cao siêu trên giường, mị lực bắn ra tứ phía, tướng mạo không chê vào đâu được, ánh mắt thâm thúy cao ngạo, chính là, qua một đêm, có thể hắn đã có được ít nhiều điều mình không có. Đỗ Chấn Hàm, đã quên tất cả, khôi phục quỹ đạo nguyên tắc làm người, trò chơi chỉ là trò chơi, qua đêm nay, ngươi vẫn là tổng tài cương quyết, tinh anh của thế giới, đương nhiên, còn phải nhớ đến đúng giờ tham dự hôn lễ của mẫu thân
Tôi phải về tắm nước nóng, ngủ một giấc no say. Lúc ấy cảm giác cả người đều khó chịu, nhấn chân ga, chân cũng như nhũn ra.
“Shit!”. Tôi tự mắng mình. Lái xe sau khi uống rượu là nguy hiểm, nhưng chưa ai nói qua, lái xe sau khi miệt mài quá độ còn nguy hiểm hơn
Đại khái tôi ngủ thẳng đến giữa trưa hôm sau, tiếng chuông điện thoại vang lên khó dễ chủ nhân:
“Chấm Hàm, con luôn luôn rất đúng giờ, hôm nay xảy ra chuyện gì? Tham gia hôn lễ của mẹ khó như vậy sao?”
Tôi bắt đầu thắt cà-vạt:
“Sorry, đang chuẩn bị xuất phát”
– “Con phải đến trước bữa tiệc tại biệt thự, đừng quên, là 3 giờ”
– “Tuân mệnh”. Tôi chọn một bộ lễ phục