Luyến Tâm

Chương 7

“Tôi không có đáp ứng cô, thực. Hơn nữa lúc ấy tôi muốn gọi cô lại để nói với cô là cô đã hiểu lầm, nhưng mà cô không có nghe thấy cứ bỏ đi.” Hùng Bưu không hiểu, cậu rõ ràng không có đáp ứng vì cái gì Uông Uyển Ngưng nói cậu đã đáp ứng cô?

“Hiểu lầm? Cậu nói tôi hiểu lầm cái gì?” Nghe thấy Hùng Bưu nói, Uông Uyển Ngưng khó hiểu nhăn lại chân mày nhỏ tú lệ.

“Cái kia, tôi......” Nhìn thấy mọi người ngưỡng cổ trông chờ, Hùng Bưu chần chừ. Nhiều người như vậy, cậu nói ra không được tốt lắm đi?

“Tôi cái gì, có chuyện mau nói!” Bị bộ dáng ấp a ấp úng của Hùng Bưu biến thành không kiên nhẫn, Uông Uyển Ngưng chịu không nổi ngắt lời cậu.

“Đúng nha, anh, người ta đều nói như vậy, anh cứ nói đi.” Hùng Tiểu Diệp mặc kệ Hùng Bưu nói có làm cho Uông Uyển Ngưng xấu hổ hay không, dù sao chuyện cũng không liên quan đến cô.

“Ừ. Cái kia, kỳ thật cô hiểu lầm, tôi cũng không có thích cô.” Sau khi nghe thấy em gái nói, Hùng Bưu gật gật đầu nói.

Nghe thấy Hùng Bưu nói, tất cả mọi người đồng thời ngây ngẩn cả người. Uông Uyển Ngưng không thể tưởng tượng được Hùng Bưu thế nhưng cự tuyệt cô, còn ở trước mặt mọi người! Điều này làm cho mặt mũi cô không biết đặt ở nơi nào?

“Vậy cậu lúc đó tại sao lại đỏ mặt?” Chẳng lẽ không phải bởi vì thích mình mới như vậy?

“Cái kia, đó là bởi vì...... A Huân!” Nghĩ đến nguyên nhân đỏ mặt lúc đó, Hùng Bưu không khỏi mặt đỏ như cà chua, lại nhìn thấy xa xa có người đi tới, cậu kinh hô kêu ra.

Mọi người theo tầm mắt của Hùng Bưu nhìn về phía tiền phương, sau khi nhìn thấy Hạo Huân thì ngây ngẩn cả người. Một người đàn ông rất đẹp trai! Chỉ thấy anh ta tao nhã đi đến trước mặt Hùng Bưu, tiếng nói khàn khàn từ tính làm cho mọi người không khỏi say mê.

“Sao lại thế này?” Nhìn Hùng Bưu, nhưng Hạo Huân lại hướng Hùng Tiểu Diệp hỏi.

“Còn không phải là chuyện mà em nói với anh ngày hôm qua sao, bất quá hiện tại cũng đã giải quyết” Đối với việc Hạo Huân đến, Hùng Tiểu Diệp cũng lắp bắp kinh hãi. Nhìn bốn phía chung quanh, thấy mọi người trong mắt đều ngây ngốc, lại càng hài lòng cười tươi nghĩ. Hạo Huân mị lực thực sự rất lớn a!

“Vậy đi thôi” Nắm tay Hùng Bưu, không đếm xỉa đến người xung quanh nhìn mình, Hạo Huân xoay người rời đi.

“Đợi một chút, Hùng Bưu, cậu hãy nói rõ ràng?” Từ trong ngây ngốc tỉnh lại Uông Uyển Ngưng vội vàng lên tiếng hô, còn chưa nói rõ ràng đã muốn đi? Nào có chuyện tốt như vậy!

(nhỏ này đúng là hem biết điều mà)

Liếc mắt nhìn tay được Hạo Huân nắm, Hùng Bưu lại đỏ mặt, huống chi hiện tại Hạo Huân cũng đã ra mặt?! Trầm mặt một lúc, Hùng Bưu mới chi chi ngô ngô nói.

“Dù sao..... Dù sao cũng không phải như cô nghĩ.”

“Cậu.....” Đang muốn nói cái gì Uông Uyển Ngưng lại nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng của Hạo Huân thì dừng lại, thân thể không tự khống chế được mà run rẩy.

“Cô, thu hồi lại ý niệm ngu xuẩn trong đầu của mình đi, đừng để cho mình làm ra chuyện điên rồ rồi phải trả giá đại giới không cứu vãn nổi” Ánh mắt lạnh như băng, lời nói âm trầm, lúc này Hạo Huân lãnh khóc không chứa một tia cảm tình. Mà ngay cả Hùng Bưu cũng bị dọa đến ngây ngẩn cả người.

Cảm nhận được độ ấm trong tay trong nháy mắt lạnh băng, trong mắt Hạo Huân hiện lên một tia ảo não. Lại nhìn về phía Hùng Bưu, ánh mắt lúc này lại ôn nhu chảy ra nước, ngữ khí lại mềm nhẹ, anh rất sợ sẽ dọa cậu sợ. Trước sau thái độ không đồng nhất, mọi người nhìn mà sửng sốt.

“Đi thôi”

Lần này không còn có người dám ngăn đón Hạo Huân, mọi người tự giác tránh ra một con đường đi.

Đi đến trước mặt Uông Uyển Ngưng Hùng Tiểu Diệp mỉm cười nói, nhưng trong mắt rất nghiêm túc khiến cho người ta minh bạch, cô nói cũng không phải vui đùa.

“Tôi khuyên cô tốt nhất vẫn là dựa theo những gì mà anh Hạo nói, bởi vì ảnh, tuyệt đối là người không thể trêu vào. Mặt khác, đừng có đánh chủ ý lên người anh trai tôi, anh ấy tuyệt đối sẽ không thích cô!”

Nói xong, cũng không quay đầu lại xoay người rời đi, chỉ để lại một đám người bị sửng sốt

******************

Ngồi trong xe, Hùng Bưu cúi đầu không nói một lời, nhíu mày, thường thường ngẩng đầu nhìn về phía Hạo Huân, sau đó lại tiếp tục cúi đầu.

Đối với hành động của Hùng Bưu, Hạo Huân cũng là đồng dạng cau chặt mày không nói lời nào chú ý lái xe, nhìn chăm chú vào hai người, Hùng Tiểu Diệp chịu không nổi đảo cặp mắt trắng dã. Nếu cứ tiếp tục như vậy, cô nhất định sẽ bị chết ngạt!

“Anh hai, anh làm sao vậy?” Nàng quyết định vẫn là từ anh hai xuống tay, như vậy so ra nhanh hơn.

“Không, không có gì.” Sau khi vội vàng nhìn thoáng qua Hạo Huân, Hùng Bưu cúi đầu.

“Còn nói không có gì, anh có phải bị bộ dáng của anh Hạo hù sợ hay không?” Nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có nguyên nhân này.

“Ngô, anh không có bị hù đến, chính là.....” Nhớ tới bộ dáng lãnh khốc của Hạo Huân, Hùng Bưu nhíu mày, “Chỉ là cảm thấy A Huân cùng bình thường không giống nhau.” Cậu chưa từng thấy cái dạng kia của Hạo Huân, nhất là lúc Hạo Huân nói chuyện.

“A Huân, anh mới vừa rồi nói là có ý tứ gì a?”

“Không có gì, cậu không cần để ý. Ngoan, nghe lời, đừng nghĩ” Nhân lúc thời gian chờ đèn đỏ chuyển đèn xanh, Hạo Huân nghiêng thân, hạ xuống trán Hùng Bưu một nụ hôn.

Ngơ ngác vuốt cái trán nơi bị hôn, sau khi thoáng nhìn khóe mắt Hùng Tiểu Diệp, máu toàn thân của cậu toàn bộ dồn lên mặt, run rẩy đến mức chỉ vào Hạo Huân nói không được một câu đầy đủ.

“Anh.....Anh..... Anh.....” Anh ta như thế nào làm trò ở trước mặt Tiểu Diệp hôn cậu? Cái này làm cho cậu về sau lấy vẻ mặt gì đứng trước mặt nó?

“Ha ha, anh, anh cũng không cần ngượng ngùng, em đều hiểu được.” Nhìn anh trai hồng thấu mặt, Hùng Tiểu Diệp hảo tâm cố gắng nhịn cười.

“Em....... Em hiểu được cái gì?” Hùng Tiểu Diệp ra vẻ đương nhiên làm cho Hùng Bưu khó hiểu.

“Đương nhiên là hiểu được các anh a, giữa người yêu khó tránh khỏi có một chút động tác thân mật, cho nên anh không cần thẹn thùng.”

“Người yêu? Ai a? Tiểu Diệp, em đang nói cái gì, anh như thế nào đều nghe không hiểu?” Cái gì người yêu, ở đây có ai là người yêu a?

“Anh hai, em đương nhiên là đang nói anh cùng anh Hạo a, anh thích anh ấy, anh ấy cũng thích anh, đây không phải gọi là người yêu vậy là cái gì?” Đối với sự trì độn của Hùng Bưu, Hùng Tiểu Diệp không lời nào để nói.

“Em nói anh thích anh ta?” Hùng Bưu không biết biểu tình của mình lúc này có thể nói là trợn mắt há hốc mồm.

“Đúng a, anh, anh đừng nói với em, anh cho tới bây giờ không biết mình thích anh Hạo nha?” Thấy bộ dáng sửng sốt của Hùng Bưu, không cần phải nói Hùng Tiểu Diệp cũng biết, cô bất đắc dĩ thở dài một hơi.

“Vốn là muốn đợi cho chính cậu ấy phát giác, nhưng mà hiện tại......” Liếc mắt nhìn Hùng Bưu, Hạo Huân khoái trá cười nói, “Tiểu Diệp, may mà còn có em.”

“Ha hả, không cần khách sáo” Cười gượng hai tiếng, Hùng Tiểu Diệp ngoan ngoãn quay đầu về sau ngắm nhìn phong cảnh ngoài cửa xe.

Thẳng đến sau khi về đến nhà, Hùng Bưu vẫn không có phản ứng lâm vào trạng thái ngây ngốc.

Bởi vì buổi chiều hai người không có khóa (học), nên sau khi ăn cơm xong Hùng Bưu cùng Hùng Tiểu Diệp liền đi xem TV, còn Hạo Huân bởi vì trong cửa hàng xảy ra chút chuyện nên đã đi xử lý.

Ngồi ở trên ghế sofa, Hùng Bưu nhìn TV, trong đầu thì lại toàn nghĩ đến những lời Hùng Tiểu Diệp nói ban sáng. Cậu suy nghĩ thật lâu, vẫn không hiểu được vì cái gì Tiểu Diệp cho rằng cậu thích Hạo Huân. Thừa dịp hiện tại Hạo Huân không ở đây, lại chỉ hai anh em bọn họ. Liếc mắt nhìn Tiểu Diệp, Hùng Bưu nói.

“Tiểu Diệp”

“Ừ?” Nhìn cũng không nhìn Hùng Bưu một cái, Hùng Tiểu Diệp chỉ chăm chăm nhìn vào TV.

“Cái kia.....Anh.....” Nói quanh co nửa ngày, Hùng Bưu vẫn không mở miệng được. Vừa nghĩ tới phải cùng em gái thảo luận sự tình này, cậu cảm thấy vạn phần không được tự nhiên.

Không có nghe được thanh âm chờ đợi, Hùng Tiểu Diệp kỳ quái nhìn về phía Hùng Bưu, lại phát hiện khuôn mặt của anh trai rõ ràng ửng đỏ, cô không khỏi ngây ngẩn cả người. Nhìn anh trai như vậy, cô không khỏi cảm khái, anh trai cô, anh ấy....... Thực đáng yêu.

Lắc đầu, Hùng Tiểu Diệp vội vàng đem ý tưởng kỳ quái trong đầu trục xuất ra ngoài. Một người con trai uy vũ thế nhưng dùng đáng yêu để hình dung, bất luận nghĩ như thế nào đều là chuyện thực quỷ dị.

“Anh hai, anh muốn nói cái gì cứ nói đi.”

“Anh....... Anh muốn hỏi em về chuyện buổi sáng.”

“Nga, có vấn đề gì sao?” Thì ra là chuyện này a! Hùng Tiểu Diệp không cho là đúng liếc mắt nhìn Hùng Bưu một cái rồi lại tiếp tục xem TV.

“Cái kia.... Em vì cái gì nói anh......Thích.......A Huân?” Nói xong câu đó, mặt Hùng Bưu đã không thể đỏ hơn.

“Ha ha ha ha, anh, em còn tưởng rằng anh sẽ nói cái gì chứ! Dĩ nhiên là bởi vì anh thích anh ấy, em mới có thể nói như vậy a!” Đây không phải là chuyện rất rõ ràng sao! Nghĩ đến anh hai cư nhiên là hỏi vấn đề này, Hùng Tiểu Diệp liền không thể khống chế chính mình cười ra tiếng.

“Em như thế nào lại thấy anh....... Thích anh ta chứ! Hơn nữa........ A Huân là nam a, anh thích anh ta không phải thật kỳ quái sao?” Chẳng lẽ Tiểu Diệp không thấy kỳ quái sao? Một người con trai thích một người con trai khác, nghĩ tới, Hùng Bưu đã cảm thấy bất khả tư nghị*, huống chi là phát sinh ở trên người mình.

(*) không thể tưởng tượng, chuyện khó tin không thể tưởng tượng được.

Thấy nghi hoặc trong mắt Hùng Bưu, Hùng Tiểu Diệp mới nhớ tới anh hai đối với tình yêu rất xa lạ, không khỏi thở dài một hơi, nghiêm túc nói. “Anh hai, anh chán ghét anh Hạo sao?”

Chán ghét A Huân? Cậu cho tới bây giờ chưa từng nghĩ tới sẽ chán ghét A Huân. Hùng Bưu lắc lắc đầu.

“Vậy anh đối với chuyện anh Hạo hôn anh có cảm giác gì?” Thấy gương mặt Hùng Bưu lập tức đỏ bừng, Hùng Tiểu Diệp hiểu rõ cười nói, “Như vậy nếu đổi thành đứa con gái buổi sáng hôn anh, anh sẽ như thế nào?”

“Đứa con gái hồi buổi sáng?” Vừa nghĩ tới Uông Uyển Ngưng sẽ hôn cậu, Hùng Bưu cảm giác cả người không được tự nhiên. “Cô ấy làm gì muốn hôn anh?Vậy không phải là kỳ quái lắm sao? Anh cùng cô ấy lại không quen.”

“Nếu hai người quen biết thì sao, nếu đứa con gái kia muốn hôn anh, anh sẽ để cô ta hôn sao?” Hùng Bưu thật sự làm cho Hùng Tiểu Diệp bất đắc dĩ đảo cặp mắt trắng dã.

“Làm sao có thể? Anh cũng không phải loại người tùy tiện thế.” Đối với giả thiết của em gái, Hùng Bưu không đồng ý nhăn nhíu chân mày.

“Vì cái gì không có khả năng? Đối phương bộ dạng coi như có thể, huống hồ được hôn một chút anh cũng không thiệt thòi, không phải sao?” Như là phát hiện Hùng Bưu không hờn giận, Hùng Tiểu Diệp tiếp tục nói.

“Không phải vấn đề có khả năng hay không, dù sao anh cũng sẽ không để cô ta hôn anh.” Hùng Bưu kiên định nhìn về phía Hùng Tiểu Diệp.

“Vì cái gì? Xã hội bây giờ rất thoáng, cho dù không phải bạn trai bạn gái, thân mật một chút không có gì lớn a”

“Kia là bọn họ, không phải anh, huống hồ anh lại không thích cô ấy, làm chi muốn cho cô ấy hôn.” Hùng Bưu đương nhiên hiểu ý tứ Hùng Tiểu Diệp, bất quá cậu vẫn kiên trì ý nghĩ của mình.

“Anh hai, đây chính là tự anh nói, anh không thích chắc chắn không để cho người đó hôn. Anh đã để cho anh Hạo hôn anh, vậy thì chứng tỏ anh thích anh ấy.” Vỗ vỗ bả vai Hùng Bưu, Hùng Tiểu Diệp bày ra nụ cười thật tươi.

Nghe thấy Hùng Tiểu Diệp nói, Hùng Bưu nhất thời ngây ngẩn cả người. Chẳng lẽ thực là bởi vì cậu thích A Huân mới có thể để cho A Huân hôn cậu? Nếu thật là nói như vậy, vậy bọn họ....... Có thể như Tiểu Diệp nói bọn họ là một đôi tình nhân. Nhưng mà vừa nghĩ đến cha mẹ đã mất, Hùng Bưu không khỏi cúi đầu trầm mặc không nói.

“Anh hai, anh làm sao vậy?” Không phải vừa rồi còn tốt lắm sao? Như thế nào lập tức không nói gì? Hùng Tiểu Diệp khó hiểu lắc lắc Hùng Bưu.

“Tiểu Diệp....... Ba mẹ nhất định không đồng ý,” Cho dù bọn họ đã qua đời, Hùng Bưu cũng hi vọng được bọn họ chấp nhận.

“Này anh yên tâm đi, em đã sớm cùng ba mẹ đề cập qua, em miệng lưỡi thao thao bất tuyệt thuyết phục, bọn họ tự nhiên là đồng ý.” Nhớ tới, Hùng Tiểu Diệp không khỏi bội phục dự đoán trước của mình. Lúc trước cô khả là vì phòng ngừa vạn nhất mới gạt anh hai cùng ba mẹ nói qua, không nghĩ tới hiện giờ thật đúng là phát huy công dụng.

“Cái gì? Em nói khi nào? Anh thế nào không biết” Hùng Bưu không khỏi kinh ngạc trừng lớn hai mắt.

“Đương nhiên là lúc ba mẹ còn tại. Anh hai, anh cũng không nghĩ đi, lúc ấy điều kiện trong nhà như vậy sẽ có con gái nào yêu thích anh a, huống chi anh lại vừa chậm tiêu vừa trì độn. Sẽ có sao, em cùng ba mẹ nói, cùng với có một con dâu không bằng có một con rể giàu có. Sau đó bọn họ ngẫm lại cuối cùng đã đáp ứng.” Đương nhiên, quá trình nào có đơn giản như vậy, bất quá trọng điểm là cuối cùng bọn họ đồng ý là được rồi.

“Vậy còn em? Em sẽ........Khinh thường anh sao?” Vấn đề ba mẹ xem như giải quyết, nhưng mà........Hùng Bưu chần chờ nhìn về phía Hùng Tiểu Diệp.

“Kính nhờ, anh hai, nếu khinh thường anh, em đã không cùng ba mẹ nói a! Yên tâm đi, anh vĩnh viễn là anh trai của em” Đối với Hùng Bưu trì độn, Hùng Tiểu Diệp bất đắc dĩ nói.