“Có thể chứ?” Nơi đáy mắt Vận Nhi một bộ dáng hứng thú mong chờ làm cho Âu Thừa Duẫn không đành lòng cự tuyệt, nghiêng người kéo cả người Vận Nhi vào trong lòng tới gần chỗ Tiêu Trác, bình rượu vừa vặn dừng đến trước mặt Tiêu Trác, Âu Dương lập tức lên tiếng cảnh báo: “Ha ha, Tiêu Trác, anh chết chắc rồi!”
“Anh là dàn ông, sợ cái gì? Mạo hiểm lớn!” Tiêu Trác phòng khoáng bưng lên chén rượu trong tay, lại bi Âu Dương lấy tay chặn lại: “Chỉnh em vài lần, nào có tiện nghi cho anh như vậy, anh Thiên Hữu, đổi chén hạt tiêu đến cho anh ấy!”
“Không phải chứ, em làm thật?” Tiêu Trác nhảy dựng lên kêu, Mẫn Thiên Hữu cười nhẹ theo lời Âu Dương gọi người bưng tới một ly chất lỏng màu đỏ, hương vị mê người lập tức tràn ngập căn phòng.
Vận Nhi có chút trợn tròn mắt, nhìn bọn họ nháo thành một đoàn, thẳng tắp nhìn chằm chằm Âu Thừa Duẫn.
Không phải chứ? Cái này cũng được?
“Uống, uống nhanh, có chơi có chịu!” Âu Dương bưng lên cái chén liền đổ vào miệng Tiêu Trác, không chút lưu tình.
“Âu Dương, em chết chắc rồi!” Đùa, cái đó quả thực không phải cho người uống, Tiêu Trác bị chỉnh đến khuôn mặt đều đỏ bừng, vào miệng chỉ có một nửa, mới như vậy anh ta đã chịu không nổi, một nửa còn lại đều đổ xuống cổ anh ta, trong tiếng cười vang của mọi người che bụng chạy nhanh tới toilet.
“Sợ cái gì chứ, cùng lắm thì lần tới, tất cả em đều chọn nói thât, ha ha, anh ấy chỉnh không được em!” Âu Dương đắc ý nghĩ, kéo Vận Nhi ngồi xuống bên cạnh cô: “Nào, Vận Nhi, chúng ta tiếp tục!”
Dường như là cố ý nhằm vào Tiêu Trác, mấy lần kế tiếp khi chai rượu chỉ đến Âu Dương, bọn họ đều không làm khó cô.
Vài lần khi chuyển tới trước mặt Vận Nhi, đều là Âu Thừa Duẫn thay cô chịu, Vận Nhi nhìn anh thay cô uống một ly lại một ly rượu, trong lòng nói không nên lời là tư vị gì, chỉ cảm thấy trong lòng có một nơi bị dâng tràn cảm động.
“Ách…. Nói thật đi!” Khi chai rượu lại chỉ tới trước mặt Vận Nhi, cô không muốn Âu Thừa Duẫn lại thay cô uống rượu.
“Vận Nhi, cô cũng thật có dũng khí!” Hiển nhiên, Âu Dương so với cô hiểu biết tâm tư bọn đàn ông này hơn, nhắc nhở Vận Nhi chuẩn bị tinh thần thật tốt.
Vận Nhi liền buồn cười, trả lời một vấn đề so với uống rượu còn khó hơn sao? Mắt thấy Âu Dương uống nhiều như vậy, chính là không thấy cô ấy chọn nói thật.
“Chị dâu, khi cô và Thừa Duẫn make love đều là ai ở trên?” Tiêu Trác âm thầm may mắn là chính mình đến đúng thời điểm, vừa hỏi ra miệng, khuôn mặt Vận Nhi liền đỏ lên.
Hiện tại, cô rốt cục biết vì cái gì á chết cũng không chọn nói thật!
“Có thể đổi câu hỏi hay không?” Ánh mắt cầu cứu của Vận Nhi hướng tới Âu Thừa Duẫn, khi thấy đế một mảnh trêu tức nơi đáy mắt anh, hoàn toàn một bộ dáng đang xem diễn trò, thật sự là gấp muốn chết. Bọn họ sau khi kết hôn là tách ra ngủ, rõ ràng không có kết hợp thân thể.
“Không thể, chị dâu Vận Nhi đừng thẹn thùng, tôi chỉ muốn biết một chút xem Duẫn điện hạ của chúng ta là thích tư thế cởi mở hay vẫn là tư thế bảo thủ?” Tiêu Trác khẩn cấp chen đến bên người Vận Nhi, cười thật âm hiểm.
“Đi, chỉ biết khi dễ Vận Nhi, Tiêu Trác anh thật là xấu xa!” Âu Dương tức giận đánh vai anh ta, ngồi ở giữa các cô thật sự là chướng mắt.
“Đây là làm sao vậy? Có chơi có chịu, chị dâu sẽ không trốn chứ?” Cổ họng Tiêu Trác đến bây giờ còn không có dịu lại đâu, anh ta đẩy Âu Dương tới bên cạnh, tiếp tục nhìn chằm chằm Vận Nhi.
“Tôi sẽ uống rượu!” Vận Nhi có cảm giác muốn khóc, vấn đề này có chút loạn.
“A ha, mạo hiểm cũng không phải đơn giản chỉ là uống rượu như vậy. Vậy nếu cô không thay đổi quyết định, cô và Duẫn điện hạ của chúng ta tại chỗ này hôn nồng nhiệt ba phút, tôi sẽ bỏ qua có được không?” Mắt hoa đào Tiêu Trác đảo qua Âu Thừa Duẫn bên cạnh. Hiện tại có thể vui vẻ xem một màn kí©ɧ ŧìиɧ, lại lấy được niềm vui của người nào đó, một mũi tên trúng hai con chim!