Buổi sáng ngày hôm sau, Bạch Thanh Thủy mơ mơ màng màng tỉnh lại, liền nhìn thấy canh tay to đang gắt gao quàng qua eo mình. Nhục huyệt trướng hồ hồ, cậu nhịn không được rụt rụt, lại cảm thấy tiểu huyệt không biết bao giờ lại bị một cái côn th*t cắm vào. Mặt Bạch Thanh Thủy sắp bị thiêu cháy, nam nhân thật là…… Thật là…… Từ lúc cậu đi theo nam nhân đến giờ không khi nào mà khuôn mặt nhỏ không trong trạng thái đỏ ửng. Bạch Thanh Thủy cắn môi muốn rút đại chít chít của nam nhân ra, kết quả mới vừa rút ra nam nhân liền xoay người, bẹp một cái hôn mặt cậu, Bạch Thanh Thủy muốn tìm di động xem giờ cũng không cho, cánh tay cường tráng khóa hai tay Bạch Thanh Thủy vào trong ngực, ở trên mặt người ta gặm gặm liếʍ liếʍ. Bạch Thanh Thủy không có cách nào khác, một bên đẩy nam nhân một bên nhỏ giọng nói “Hắc Long Bá……”.
Hắc Long Bá rốt cuộc cũng thanh tỉnh, hắn vừa tỉnh lại đã thấy cái miệng nhỏ nộn nộn của Bạch Thanh Thủy lúc đóng lúc mở mà kêu tên mình, trên mặt phiếm màu đỏ khả nghi( bị hắn gặm), Hắc Long Bá nhịn không được, liền đem người đè xuống, hôn một hồi lâu mới thỏa mãn. Hôn xong liền ghé vào hõm cổ người ta liếʍ liếʍ, cắn luôn lỗ tai trắng nõn như trân châu. Bạch Thanh Thủy bị liếʍ ân ân a a, đứt quãng nói “A…… Hắc Long Bá, em, a…… Đi làm……”
Hắc Long Bá lấy điện thoại xem giờ, 7 giờ rưỡi. Lúc này mới không tình nguyện rời giường, đưa lão bà đi làm.
Bạch Thanh Thủy cảm thấy hôm nay thật là tra tấn chết người, tiểu huyệt phía sau đau đau xót xót rất khó chịu, làm cậu chỉ dám ăn thức ăn lỏng. Việc này còn tốt, mông mới là nơi tệ nhất, lúc Hắc Long Bá đánh lên không nhẹ tay chút nào, đánh đến mông cậu vừa hồng lại vừa sưng, muốn ngồi lại không dám ngồi. Tưởng tượng đến dưới lớp áo blouse trắng đứng đắn là cái mông bị nam nhân đánh sưng to, Bạch Thanh Thủy liền cảm thấy thẹn thùng, còn cảm nhận được câu nói nên thời thời khắc khắc nhớ kỹ bản thân là ai.
Hôm nay Bạch Thanh Thủy nghe được mấy cô gái trong phòng nghị luận về Tiểu Tử phòng cách vách, vốn Tiểu Tử với trượng phu của cô ân ái có thừa, mới kết hôn nửa năm đã mang thai, đã xin phép bệnh viện nghỉ thai sản, chờ khi bụng lớn sẽ về nhà dưỡng thai. Các tiểu cô nương hâm mộ hết nấc, Bạch Thanh Thủy bỗng nhiên nghĩ đến buổi tối lần trước Hắc Long Bá đem đồ vật của hắn đều bắn vào tử ©υиɠ của mình. Nghĩ đến việc Hắc Long Bá muốn bé con, cũng không biết thân thể của mình như vậy có thể mang thai hay không. Bạch Thanh Thủy vừa ngượng ngùng lại vừa ưu sầu, nghĩ làm sao để tìm người đáng tin cậy để tra cứu tìm hiểu, hy vọng mình có thể sinh bé cưng, nếu mình mang thai, Hắc Long Bá nhất định sẽ cao hứng đi.
Bạch Thanh Thủy mang theo tâm sự nặng nề trở về nhà, nấu cơm cho Hắc Long Bá ăn, một bên nấu cơm, một bên dọn dẹp nhà ở, còn phải giặt mấy cái áo sơmi mắc tiền của Hắc Long Bá. Hắc Long Bá vừa về nhà đã nhìn thấy bộ đáng Bạch Thanh Thủy dẩu mông to, đại chít chít liền cương. Lần trước hắn làm quá tàn nhẫn, mông Bạch Thanh Thủy chạm nhẹ là đau, làm hắn vẫn không dám chạm vào Bạch Thanh Thủy. Hai ngày này hắn lại nhận một hạng mục rửa tiền mới, vội muốn chết, cũng không có biện pháp đón đưa Bạch Thanh Thủy. Mỗi ngày về nhà đã có sẵn đồ ăn nóng hầm hập, sơmi trắng chỉ có thể giặc bằng tay bay múa trên ban công, trong lòng ấm áp đến không nói nên lời. Hắn cưới được tức phụ vừa xinh đẹp lại ôn nhu, đến khi bé con ra đời, vừa nghĩ đến
ngày đó thôi đã thấy quá mỹ mãn.
Lúc này mục tiêu cuộc sống trong đầu Hắc Long Bá tất cả đều là sinh bé con. Hắn từ phía sau ôm lấy Bạch Thanh Thủy, hôn hôn khuôn mặt nhỏ của Bạch Thanh Thủy, cầm lòng không đậu mà kêu “Lão bà……”
Một tiếng lão bà này làm tim Bạch Thanh Thủy nhảy lên thình thịch, nhảy đến mức mặt đều đỏ. Bạch Thanh Thủy nắm chặt giẻ lau nói “Anh tránh ra, dơ……”
Hắc Long Bá hôn cậu một ngụm, nói, “Lão bà của anh dọn nhà cho anh, sao lại dơ…… Lão bà giẻ lau để chỗ nào, anh giúp em dọn.”
Bạch Thanh Thủy trong lòng ấm áp, cậu nhìn nam nhân cởi âu phục ra cúi người làm việc nhà, cảm giác thật sự rất rất hạnh phúc. Bạch Thanh Thủy thừa dịp nam nhân giặt giẻ lau, chạy đến sau lưng nam nhân, vòng tay qua eo nam nhân, nhón chân ở bên tai nam nhân gọi “Lão công……” Sau đó thừa dịp nam nhân không chú ý chạy nhanh đi.
Hắc Long Bá khí huyết dâng trào, thầm mắng tiểu yêu tinh. Hắn rửa sạch tay, chạy đến nhà ăn thấy Bạch Thanh Thủy đang xới cơm. Hắc Long Bá ôm vòng eo tinh tế của Bạch Thanh Thủy, bắt lấy mông người ta xoa xoa, nói “Lại kêu một tiếng, ân?”
Bạch Thanh Thủy bị nam nhân xoa cảm thấy thẹn thùng, cậu vặn vẹo mông, lại giống như dục cự còn nghênh, bất đắc dĩ chỉ có thể cắn môi nhẹ giọng nói, “Lão công…… Ăn cơm……”
Hắc Long Bá nhéo cằm Bạch Thanh Thủy, nói “Em cái yêu tinh này.”
Hắc Long Bá ôm Bạch Thanh Thủy ngồi trên đùi, một hai đòi phải một muỗng một muõng đút người ta ăn, một bên ăn một bên hôn môi, còn một hai phải xoa xoa mông người ta. Môi Bạch Thanh Thủy bị nam nhân làm cho đỏ tươi, thẹn thùng nhúc nhích, lại bị ấn vào ngực nam nhân không được lộn xộn, chỉ có thể bất đắc dĩ nghe theo nam nhân, ăn đến hoa huy*t đều ướt. Đại kê kê đỉnh tại hạ thân ướt nhẹp, Bạch Thanh Thủy cảm thấy quần của mình với Hắc Long Bá khẳng định đều đầy nước.
Hai người quấn quýt một lúc lâu, Hắc Long Bá ôm Bạch Thanh Thủy vào phòng ngủ đặt lên giường, chen hai cái chân cường tráng của mình vào giữa hai chân tinh tế của Bạch Thanh Thủy, kéo khóa, cởϊ qυầи Bạch Thanh Thủy ra, chọc chọc d*m thủy trong tiểu huyệt rồi cắm đại kê kê vào. Hắc Long Bá ấn tay Bạch Thanh Thủy lên tường, một bên cắn cổ cậu một bên nhợt nhạt mà thọc vào rút ra. Tư thế này rõ ràng có thể cắm rất sâu, nhưng Hắc Long Bá cố tình chỉ ở miệng huyệt chậm rãi đâm thọc, cười nhạt ở bên tai Bạch Thanh Thủy nói, “Thanh Thanh, gọi lão công.”
Bạch Thanh Thủy cảm thấy cái xưng hô lão công này ở trên giường thật sự rất xấu hổ, giống như nếu cậu kêu, hai người sẽ thành vợ chồng đúng nghĩa, tim cậu, thân thể cậu đều sẽ không hề giữ lại mà phụng hiến cho Hắc Long Bá. Môi cậu run rẩy không nói nên lời, Hắc Long Bá không cắm sâu vào để cho cậu thoải mái. Bạch Thanh Thủy run run rẩy rẩy kêu “Hắc Long Bá…… Hắc Long Bá……” Bạch Thanh Thủy cầu cứu Hắc Long Bá, nhưng chính cậu cũng không biết vì sao phải hướng cái người khởi xướng đáng giận này cầu cứu. Lúc này thanh âm Hắc Long Bá vang lên, ở bên tai cậu dụ hống cậu, “Cục cưng, lão công yêu cưng……”
Bạch Thanh Thủy rơi nước mắt, run rẩy nói, “Lão công……” Hắc Long Bá lập tức đỉnh sâu, Bạch Thanh Thủy liền cảm giác được linh hồn bị cắm vào. Quá sâu…… Bạch Thanh Thủy gắt gao co lại bụng nhỏ, cậu cảm thấy bụng cậu sắp bị chọc lủng…… Sau đó tốc độ trừu sáp càng nhanh, mỗi một cái đều bị cắm thật sâu vào cửa cung, Bạch Thanh Thủy một bên khóc một bên gọi “Lão công…. Lão công…….” Hắc Long Bá sảng khoái đến thở dốc, lão bà thật sự quá ngọt, bên trong thật sự rất chặt, tử ©υиɠ chặt chẽ hút lấy qυყ đầυ của hắn, Hắc Long Bá cương đến sắp nổ mạnh, hắn thở hổn hển nói, “Thanh Thanh, anh muốn thao cưng lớn bụng, để cưng mang thai con của anh, sau đó bụng to tiếp tục cho anh thao, sau đó anh sẽ nhốt cưng ở trong nhà, để cưng luôn luôn sinh con cho anh……”
Bạch Thanh Thủy nghe xong lại càng ướt, d*m thủy ở hoa huy*t chảy tràn lan, khi đại kê kê trừu sáp ép ra ngoài, Bạch Thanh Thủy khóc lóc nói “Sinh bé con, em phải sinh bé con cho anh…..” Tiếp theo cửa cung dâʍ đãиɠ gắt gao hút lấy côn th*t, tựa như muốn nuốt lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙, rồi cứ như vậy mà mang thai con của nam nhân.
Nam nhân thao quá độc ác, cơ bụng cứng rắn tàn nhẫn đánh vào cái mông trắng nõn của Bạch Thanh Thủy, không ngừng phát ra tiếng vang thanh thúy. Bạch Thanh Thủy chợt cao chợt thấp rêи ɾỉ, trong chốc lát lại biến thành thấp giọng nức nở. Bạch Thanh Thủy đầy mặt đều là nước mắt, cậu khóc lóc nói, ”Lão công….. Nhẹ một chút, nhẹ chút…. “
Hắc Long Bá yêu chết dáng vẻ này của cậu, vật dưới thân hắn cứng rắn như thiết, một bên nói, ”Được…. Lão bà, anh sẽ nhẹ nhàng mà… “
Một bên từng chút từng chút dùng sức chụp lấy tiểu huyệt của Bạch Thanh Thủy. d*m thủy lấp la lấp lánh chảy ra, nhỏ thành dòng tích trên khăn trải giường. “A…… A…… A……” Bạch Thanh Thủy chịu không nổi mà rêи ɾỉ. Hắc Long Bá sảng khoái muốn chết, đại chít chít dưới thân càng ngày càng kích động, ở bên tai Bạch Thanh Thủy nói, ”Thanh Thanh…… Kẹp chặt một chút, d*m thủy của em chảy thật nhiều….. Khăn trải giường đều ướt……”
Bạch Thanh Thủy nghe xong cảm thấy hổ thẹn cực kỳ, bản thân thật quá dâʍ đãиɠ,nơi nơi đều là tao thủy, bị đại dương thao đến chịu không được. Thật thoải mái a….. Bạch Thanh Thủy nghĩ, mình thật sự là quá dâʍ đãиɠ, Bạch Thanh Thủy kẹp chặt tiểu huyệt, nói “A…. Lão công…. Anh thao thao nó, thao thao nó nó sẽ không chảy…. A…. Lão công….. Thật thoải mái a……”
Nhưng mà càng thao hoa huy*t càng tràn lan d*m thủy. Rốt cuộc Bạch Thanh Thủy phát ra một tiếng rêи ɾỉ, bụng nhỏ một trận run rẩy, cậu cao trào.
d*m thủy ồ ạt chảy ra, làm phía dưới Hắc Long Bá càng thêm cứng rắn như thiết. Hắc Long Bá theo d*m thủy dùng sức mà cắm vào Bạch Thanh Thủy, cắm đến bụng nhỏ Bạch Thanh Thủy căng chặt, d*m thủy vẫn phun ra ào ạt. Bạch Thanh Thủy giương miệng, nước mắt không khống chế được mà trào ra, gọi “Lão công….. Lão công…….”
Cao trào kéo dài thật lâu, mới chậm rãi trở lại bình thường. Mà Hắc Long Bá lại duy trì tần suất vừa nhanh lại vừa tàn nhẫn cắm vào Bạch Thanh Thủy, Bạch Thanh Thủy chịu không nổi mà nức nở, qua một hồi lâu, Hắc Long Bá mới cắm vào cửa cung bắn ra. Hắc Long Bá bắn vài cổ, bắn đến Bạch Thanh Thủy lại khóc nức nở.
Đại kê kê còn nửa cương, Hắc Long Bá lại đem nó đỉnh sâu vào, sau đó ôm Bạch Thanh Thủy thở dốc. Bạch Thanh Thủy rêи ɾỉ một tiếng, hai mắt đẫm lệ mông lung mà nói, “A…… Lão công, lão công…… Đừng động……
”
Hắc Long Bá cách bụng nhỏ trơn nhẵn của Bạch Thanh Thủy xoa đại kê kê của mình, nói “Thanh Thanh, anh muốn tiểu trong chỗ này.”
Bạch Thanh Thủy bị những lời này kí©ɧ ŧɧí©ɧ, tiểu chít chít lại đứng lên, cậu phe phẩy đầu nói “Đừng…… Không cần……. Cầu xin anh….. Hắc Long Bá….. Lão công….. Không cần….” Sau đó liền cảm giác được một lòng nước ấm rót vào bụng, chậm rãi tràn đầy bụng nhỏ. Bạch Thanh Thủy không nghĩ tới tiểu bên trong lại thoải mái như vậy, cậu chảy nước mắt, nhịn không được tiểu huyệt cùng tiểu chít chít đồng thời bài tiết nướ© ŧıểυ, tí tách tí tách chảy ra ngoài, ướt nhẹp cả giường. Hắc Long Bá không nghĩ tới tiểu ở bên trong Bạch Thanh Thủy lại sảng khoái như vậy, sờ đằng trước phát hiện Bạch Thanh Thủy đã ướt đến không còn hình dạng, tập trung nhìn vào nguyên lai là bị nướ© ŧıểυ của cậu. Hắc Long Bá rút đại kê kê ra khỏi tao huyệt, nướ© ŧıểυ bị hắn rót vào bên trong liền ào ào chảy ra. Bạch Thanh Thủy mất đi chống đỡ, thất thần ghé vào đệm chăn ướt nhẹp, ngất đi.