Hoàng Hậu Nương Nương Đích Năm Xu Đặc Hiệu

Chương 106: CHƯƠNG 106: ĐẢ THƯƠNG BA BẢO BỐI PHIỀN PHỨC

CHƯƠNG 106: ĐẢ THƯƠNG BA BẢO BỐI PHIỀN PHỨC

Editor: Luna Huang

“Nàng làm sao a?” Khương Tình Tuyết liền vội vàng đứng lên truy vấn, vừa rồi nàng chỉ lo lo lắng Lưu Vân có gặp chuyện không may hay không, thế nào sẽ không nghĩ ra Khương Doanh? Nàng nguy hiểm liếc Vu Xá Nguyệt một mắt, Vu Xá Nguyệt quỷ kế tối đa, chẳng lẽ là nàng khi dễ Khương Doanh?

Nha hoàn kia cũng có chút không dám tin nói rằng: “Khương tiểu thư vừa cầm mã tiên, ở bên ngoài Quần Tinh trai chúng ta đánh người.”

Khương Tình Tuyết quá sợ hãi, nàng biết tính tình của Khương Doanh, tuy rằng vô pháp vô thiên điểm, nhưng là cho tới nay không cóở nháo trong tướng phủ như vậy a!

Lão phu nhân dùng sức vỗ bàn, “Đây thật là, thực sự là… Gọi người ngăn a!”

“Vâng.” Nha hoàn kia bật người quay đầu chạy ra ngoài.

“Ai yêu! Khương thái phó dạy dỗ thế nào a! Không có quy củ như thế! Đều đánh tới miệng chúng ta!” Lão phu nhân lôi kéo Vu Xá Nguyệt hỏi: “Nguyệt nhi, sẽ không phải là nàng cầm mã tiên đánh ngươi chứ?”

Vu Xá Nguyệt nghẹn ngào nói: “Đánh, đánh thìđánh rồi, cũng, cũng chưa đánh trúng. Hoàn hảo có hay không chạy nhanh chút… Bất quá, tứ muội muội cũng bị thương, đại tỷ nàng… Ta chưa kịp nhìn, không biết đại tỷ có gặp chuyện không may hay không.”

Nghe thuyết pháp khoa trương của Vu Xá Nguyệt như vậy, ngay cả Khương Tình Tuyết đều hoảng sợ, Khương Doanh thậm chí ngay cả Lưu Vân cũng đánh?

“Thực sự là buồn cười a! Tướng phủ ta nơi nào không tốt với nàng cứ nói làđược, chẳng lẽ còn có thể không cho nàng nói! Dầu gì cũng có Khương thái côngđến lý luận, dĩ nhiên trực tiếp thương tôn nữ của ta!”

Lão phu nhân tức giận hầu nhưđều phảiđứng dậy đi ra, ba tôn nữ của nàng a, ba bảo bối chiêu tài bị phiền phức a! Bịđánh hỏng rồi làm sao bây giờ!

Lão phu nhân lập tức phân phó thêm mấy người đi ngăn Khương Doanh, lại bảo mấy sai vặt tỳ nữ nhanh đến viện tử của Vu Lưu Vân kiểm tra thương thế của hai vị tiểu thư!

Lúc này, Vu Xá Nguyệt, Khương Tình Tuyết vẫn bồi lão phu nhân ở trong phòng chờ tin tức.

Lão phu nhân vốn là không vui, lại nhìn Vu Xá Nguyệt bên người bộ dáng đáng thương, nàng càng thêm càng nghĩ càng tức giận, đến sắc mặt tốt cũng không cho Khương Tình Tuyết xem.

Mà Khương Tình Tuyết hiện tại còn lại là thế khó xử, muốn trở về nhìn Lưu Vân, lại lo lắng Khương Doanh gặp chuyện không may, ở chỗ này chờ Khương Doanh, lại không biết Lưu Vân hiện tại như thế nào. Gấp đến nàng hầu như ngồi không yên, liên tiếp nhìn ra bên ngoài.

Bất quá các nàng cũng không đợi bao lâu, rất nhanh thì có nha hoàn báo lại nói đã ngăn cản Khương Doanh, thế nhưng có không ít người bịđả thương. Cái này đều nằm trong dự liệu của Vu Xá Nguyệt, Khương Doanh có thân công phu rất tốt, những sai vặt này lại không dám động thủ với nàng, không bị thương mới là lạ.

Lão phu nhân vừa nghe, liền tức giận đến nói không ra lời, không nghĩ tới Khương Doanh này thấy người nào đánh người đó, đây quả thực là muốn hủy đi thừa tướng phủ của nàng a!

Khương Tình Tuyết thấy lão phu nhân phản ứng như thế, liền nhanh lên nói với nha hoàn kia: “Mau, nhanh đi đưa Khương tiểu thư tới chỗ ta! Bảo người trông thật kỹ!”

Nha hoàn kia lên tiếng lại đi ra ngoài.

Thấy nha hoàn đi, Khương Tình Tuyết cuối cùng là thở phào nhẹ nhõm. Nếu là xử lý người ở Quần Tinh trai, không chừng lão phu nhân nói lời gì không dễ nghe, đến lúc đó truyện về nhà mẹđẻ khẳng định không tốt. Nhưng Vu Xá Nguyệt trước còn nói, Khương Doanh cònđánh Vu Lưu Vân, đưa đến chỗ Lưu Vân nàng cũng lo lắng, vẫn là tạm thời sắp đặt ở viện tử của mình tốt một chút.

“Ngươi a, ngươi xem ngươi một chút… Mỗi ngày lĩnh nha đầu lưu manh kia trở về!” Lão phu nhân chỉ vào Khương Tình Tuyết nói vài câu, liền vỗ ngực ngồi trở lại ghế.

Vu Xá Nguyệt nhanh lên thuận khí cho nàng: “Tổ mẫu, người đừng tức giận nữa.”

Khương Tình Tuyết thập phần đau lòng chất nữ Khương gia này, nàng vừa nghe lập tức nóng nảy, lập tức giải thích: “Nương! Đã nhiều năm như vậy Khương Doanh cũng chưa hồđồ như vậy a, đây rốt cuộc là thế nào còn chưa biết kết quả, người cũng đừng hiện tại chỉ trích nàng nha.”

Khương Tình Tuyết đang vì người trong nhà tổn thương bởi bất công, lúc này lại là một nha hoàn tiến đến bẩm báo: “Lão phu nhân, phu nhân. Phủ y đãđi viện tử của đại tiểu thư xem rồi.”

Vừa nghe lời này, Khương Tình Tuyết cùng lão phu nhân đều là thập phần cấp thiết đứng dậy đi tới. Vội vàng hỏi: “Lưu Vân thế nào?”

“Vâng a, trên người có bị thương không a?”

Nha hoàn kia nói: “Đại tiểu thư bị kinh hách, ở trong phòng khóc. Chỉ là trên cánh tay có chút trầy da…”

“A?” Khương Tình Tuyết một chút liền nóng nảy, vội vã truy vấn: “Có nghiêm trọng không! Dạng trầy da gì! Phủ y có nói chuyện lưu sẹo hay không a?” Nữ nhi bảo bối này của nàng cho tới bây giờđều là cầm phủng ngậm, lần này cư nhiên sợ quá khóc! Còn có trầy da!

Vu Xá Nguyệt bị tạm thời quên, thực sự là sẹo, trầy da mà thôi, về phần khiến cho đứt tay đoạn giao thì sao.

Nha hoàn kia bật người đáp trả: “Phủ y nói không có việc gì, cũng cho để lại chút thuốc mỡ.”

Lão phu nhân đầu tiên là tùng khẩu khí, sau đó lại nghĩ tới cái gì hỏi: “Vậy tứ tiểu thư thế nào? Tứ tiểu thư có phải ở chỗđại tiểu thư hay không?”

“Trên mặt tứ tiểu thư sưng lên, hơn nữa nói cháng váng đầu đau ngực, phủ y khai dược phương cho nàng.”

Vừa nghe Vu Lệ Hương thương tổn mặt, lão phu nhân nộ xích một tiếng: “Thực sự là quá khi dễ. Đánh người thế nào còn có thểđánh mặt a!”

Đây cũng chính là bị thương Vu Lệ Hương tuổi còn nhỏ, nếu là thương chính là mặt của đích nữ Vu Lưu Vân, hoặc là mặt của Vu Xá Nguyệt thứ nữ tốt nhất, lão phu nhân chỉ sợ là thực sự muốn ngay mặt hỏi một chút.

Lúc này Vu Xá Nguyệt lại hợp thời khóc lên: “Đều tại ta, ta nên che chở tứ muội muội chút… Kết quả ta chỉ lo chạy, ta, ta nếu là lôi kéo tứ muội muội cùng nhau, mặt của nàng cũng sẽ không bị thương…”

Khương Tình Tuyết vừa nghe Vu Xá Nguyệt thêu dệt chuyện như vậy, trong lòng chính là một trận tức giận, nữ nhi của nàng đều bị lan đến còn không nói gì. Vu Xá Nguyệt trái lại mèo khóc chuột tựđắc khóc lên nói Vu Lệ Hương.

Nhưng hết lần này tới lần khác lão phu nhân ăn một bộ này a, nàng hít sâu một hơi, trong ánh mắt già nua khàn khàn hiện lên một tia tinh lượng. Quay đầu ôn hòa nói với Vu Xá Nguyệt: “Nguyệt nhi không có thương tổn liền trở vềđi, chuyện này tổ mẫu làm chủ cho ngươi. Sau này tổ mẫu an bài người dạy ngươi lễ nghi. Ngươi hảo hảo nghỉ ngơi làđược.”

“Vâng, vậy tạ tạ tổ mẫu…” Vu Xá Nguyệt biết nàng ở chỗ này có thể làm đều làm xong, lão thái thái lúc này đuổi nàng, đoán chừng là muốn cùng Khương Tình Tuyết tính sổđi.

Vì vậy nàng liền lão lão thật thật thi lễ một cái, sau đó rời khỏi gian nhà.

Vu Xá Nguyệt từ lúc đi ra Quần Tinh trai, mặt vốn là khóc lê hoa đái vũ của nàng, trái lại đổi lại nhất phó buông lỏng. Nếu không phải viền mắt còn hồng hồng, căn bản là không nhìn ra đã từng khóc.

sau khi đi ra nàng liền chạy đi trên đường nhỏ phụ cận tìm được Ngưng nhi. Ngưng nhi thấy nàng vẻ mặt vui vẻ nói: “Tiểu thư, làm xong?”

“Ân, tự nhiên làm xong. Vậy còn ngươi? Ngươi không có bị nàng đánh trúng chứ?” Vu Xá Nguyệt lôi kéo Ngưng nhi nhìn từ trên xuống dưới.

Nguyên lai, Vu Xá Nguyệt cùng Ngưng nhi chạy ra, nàng cũng đã nghĩđến dẫn Khương Doanh nháo sựở Quần Tinh trai.