CHƯƠNG 103: XÉ RÁCH DA MẶT
Editor: Luna Huang
Vu Xá Nguyệt cũng nhìn quả bầu mà vẽ ra chiếc gáo, cuối cùng dùng tư thếđồng ý dừng hình ảnh.
Quả nhiên, Khương Doanh thu động tác của mình, đi tới nói: “Ngươi đừng động, ngươiởđây còn chưa phải tiêu chuẩn a.” Nàng nói, tay lại nhanh như tia chớp đưa về phía dưới nách của Vu Xá Nguyệt.
Bất quá, lần này Vu Xá Nguyệt cũng không có chờ nàng hạ thủ, mà làđang trong nháy mắt Khương Doanhđưa tay qua, bỗng nhiên thu động tác, nhanh chóng bày tư thế lúc bắt đầu, một lần nữa toàn dạo qua một vòng.
Vu Xá Nguyệt như vậy, nhìn như là bởi vì nhục nhãđộng tác một lần nữa luyện tập, trên thực tế cũng để tay của Khương Doanh không chạm được huyệt vị của mình. Không chỉ có như vậy, thời gian nàng đang xoay tròn, trái lại còn còn Khương Doanh một cái tát.
Một thanh âm thanh thúy vang lên, toàn bộ mỗi người trong phòng nghe thanh thanh sở sở.
“A ——” Khương Doanh không nghĩ tới sẽ bịđánh, trợn mắt hốc mồm bụm mặt căm tức nhìn Vu Xá Nguyệt.
Kỳ thực dưới so sánh, Khương Doanh bịđánh một tát này cũng không có một chút đau như của Vu Xá Nguyệt lúc nãy, nhưng Vu Xá Nguyệt đánh là mặt là của nàng a! Nàng mất mác lớn hơn!
“Nha! Khương tiểu thư, thực sự xin lỗi a!” Vu Xá Nguyệt thập phần hoảng trương nói: “Này… Vừa rồi ngươi nói ta làm không tốt, ta đây làm lại. Ta không phải cốý a!”
Vu Xá Nguyệt càng như vậy, Ngưng nhi thì càng muốn cười, nàng nghẹn nghẹn đến phổi cũng đau a. Tiểu thư rõ ràng là cốý, vẫn còn giả bộ vô tội như vậy, thực sự là rất xấu rồi a.
Bất quá có thể nhìn Khương Doanh bịđánh, trong lòng cũng Ngưng nhi trong lòng cũng quá sung sướиɠ. Bị Khương Doanh khi dễ nhiều năm như vậy, rốt cục cũng có một ngày có thể báo thù!
Khương Doanh lúc này sắp khí chết, nàng từ nhỏđến lớn cũng đều được phủng ở lòng bàn tay! Có thể nói ngoại trừ Vu Lưu Vân ra, nàng cũng không lấy lòng bất luận kẻ nào! Cũng không có bị bất luận kẻ nào khi dễ như vậy!
Hôm nay… Nàng lại bị một thứ nữ hạ tam lạm đánh a!
Lửa giận trong lòng Khương Doanh không thểức chế cọ cọ dâng lên, đốt đầu óc nàng đều nóng, chỉ vào mũi của Vu Xá Nguyệt cao giọng hét rầm lêm: “Ngươi muốn chết sao! Ngươi lại dám đánh ta ——”
Dưới so sánh, Vu Xá Nguyệt bình tĩnh rất nhiều, nàng chỉ là trên mặt có chút vô cùng kinh ngạc, ngạc nhiên nói: “Ai? Khương tiểu thư sinh khí? Không thể nào, vừa rồi Khương tiểu thư không phải là nói, trước đây cùng Nguyệt nhi quan hệ vô cùng tốt sao, làm sao sẽ bởi vì chuyện nhỏ này tức giận?”
Khương Doanh thấy trong con ngươi Vu Xá Nguyệt đạm nhiên như nước, dĩ nhiên là cất giấu một tia kɧıêυ ҡɧí©ɧ, ánh mắt khíđến nheo lại. Nàng hiện tại biết vì sao Vu Lưu Vân nhiều lần nói với bản thân phải cẩn thận. Vu Xá Nguyệt này quả nhiên là một khúc xương khó gặm! Miệng có rất nhiều lời a!
“Ta và ngươi quan hệ tốt? Ngươi cũng không nhìn một chút thân phận của bản thân là gì, thực sự là không biết xấu hổ a! Một thứ xuất dĩ nhiên dám ở chỗ này kết giao tình với ta, có biết mấy chữ tự mình hiểu lấy viết thế nào hay không?”
Khương Doanh khinh bỉ cười nhạo nàng, bởi vìđã nộ, trong lòng nàng hiện lên một tia sát ý. Nghĩ phản chính hiện tại cửa sổ cũng đóng, vì vậy liền tiến lên một bước, trực tiếp mang theo nội lực quạt lại một tát.
Trong lòng Vu Xá Nguyệt thở dài một câu, đây cũng là một người huyết thống chủ nghĩa a. Cóđủ lời nói chân đối, vật họp theo loài điểu dĩđàn phân….xú ngư lạn hà, thanh oa phối cóc… Sau đóđưa tay ra.
Tay của Khương Doanh còn chưa hạ xuống, đã bị Vu Xá Nguyệt chặt chẽ kềm chế.
Trong cơn giận dữ Khương Doanh cố sức rút ra, lại ngạc nhiên phát hiện, Vu Xá Nguyệt gầy teo yếu yếu này khí lực cư nhiên so với còn lớn hơn, cổ tay bị kháp đến đau, hai người cứ như vậy cầm cự.
Vu Lưu Vân sau cầm án nhìn thấy một màn này cũng rốt cục kinh hoảng, nàng đứng dậy lớn tiếng mắng: “Vu Xá Nguyệt! Ngươi dừng tay!”
Khương Doanh khi dễ thứ nữ vô số lần, nhưngđây là lần đầu tiênđυ.ng với một luyện gia tử. Trong lòng nàng cóđiểm hốt hoảng, nhưng ngoài miệng vẫn là khí cấp bại phôi gào thét lớn: “Ngươi buông tay! Có tin là ta gϊếŧ ngươi hay không!”
“Khương tiểu thư nói gì vậy, buông tay cho ngươiđánh ta sao?” Vu Xá Nguyệt cười rộ lên.
Lời của Vu Xá Nguyệt còn chưa hạ xuống, Khương Doanh lại bỗng nhiên lấn người thượng chân, đầu gối thẳng đá bụng của Vu Xá Nguyệt.
Nhưng tay kia của Vu Xá Nguyệt bình tĩnh từ bên hông lật ngược xuất ra một thanh điêu khắc đao cực nhỏ, trở tay để ngang trước bụng, đầu gối của Khương Doanh thẳng tắpđυ.ng phải.
Đao khắc đâm vào gối, Khương Doanh hét lên một tiếng, Vu Xá Nguyệt lập tức buông tay, Khương Doanh liền lật trên mặt đất, ôm đầu gối hô to. Đao kia quá mức nhỏ, một đao ghim xuống, trong lúc nhất thời dĩ nhiên không có vết máu chảy ra.
Ngón tay của Vu Xá Nguyệt khẽ nhúc nhích, đao khắc một lần nữa thu nhập vào tay áo.
Vu Lưu Vân từ cầm án hoảng trương chạy tới, cao giọng giận dữ hỏi: “Vu Xá Nguyệt! Ngươi làm cái gì vậy!”
Một bên mấy tỳ nữ cũng đều nhanh lên qua đây đỡ Khương Doanh, mỗi người thở mạnh cũng không dám. Ngưng nhi thấy vậy, cũng là lập tức chạy tới bên người Vu Xá Nguyệt, lo lắng Vu Xá Nguyệt sẽ bị thương hại.
Vu Xá Nguyệt cười thiêu mi nói: “Nha ~ lúc nãy ta ngã xuống đại tỷ cũng không hoảng trương như thế a!”
“Khương Doanh là khách nhân! Làđích trưởng nữ của Thái quốc công phủ! Ngươiđây là bất kính với Khương thái công!” Vu Lưu Vân nói, lập tức quay đầu nhìn lại Khương Doanh, thập phần khẩn trương nói, “Ngươi không sao chứ?”
Lúc này Khương Doanh cảm giác gối không đau đớn như vậy nữa, nàng xoa cái gối nói: “Ta, ta thật là nhớđá phải cái gì, a… Hỗn đản!”
Trong mắt Vu Xá Nguyệt lóe lên một tia tinh quang. Còn muốn khiêu vũ? Ha ha… Chân này nên phếđi mới đúng!
Trước Vu Xá Nguyệt cảm thấy, thời khắc đao tiến vào đó, chiều sâuđến xem, tuyệt đối là trùng hợp đâm vào trong khẽ hỡ của cốt, hơn nữa đâm vào gân rồi! Chỉ bất quá cây đao này quá nhỏ, trong nháy mắt rút ra, Khương Doanh dĩ nhiên không cảm thấyđau mà thôi.
Cây đao này dùng để tước vật liệu gỗ, quét qua nhan phấn, cũng không có lau, không chừng mang theo thứ không tốt gì, nếu như không thể phát hiệnđúng lúc…
Vu Xá Nguyệt chỉ là nghĩ như vậy, liền không nhịn được muốn cười a.
Khương Doanhôm đầu gối, chợt phát hiện lúc này làđổi thành Vu Xá Nguyệt cư cao lâm hạ nhìn mình, trên mặt nàng còn mang theo mỉm cười quái dị, điều này làm cho Khương Doanh cả ngườiđều mao.
Nàng bỗng nhiên bỏ qua mấy cái tay đang đỡ mình, đưa tay chống đầu của hai tỳ nữ liền đứng lên. Hai tỳ nữ kia không kịp đề phòng, thoáng cái bị nàng đẩy té ngã.
Sau khi Khương Doanh đứng dậy thét lên muốn nhào qua đánh người, trong miệng còn nộ hô: “Ngươi hỗn đản, ngươi tiện nhân này dám đối với ta như thế! Ta muốn lột da của ngươi ra.”
Nhưng nơi này chính là căn phòng của Vu Lưu Vân a, mọi thứ bài biện trong phòng vậy cũng làđáng giá, sợđến Vu Lưu Vân tăng cường bảo đám tỳ nữ ngăn cản Khương Doanh, liền sợ ngộ thương vật quý trọng của mình.
Vu Xá Nguyệt đứng ở cách đó không xa, ôm cánh tay thảnh thơi nhìn các nàng, lắc đầu tấm tắc nói: “Ai? Ta cái gì cũng không có làm, rõ ràng là Khương tiểu thư tự làm. Ta cảm thấyánh mắt của mọi người đều là sáng như tuyết, đúng không.”