Cự Tinh Vấn Đỉnh

Chương 68

«Thất dực» phát hành mười ngày, tổng lượng tiêu thụ tích lũy là một trăm mười chín vạn.

Ý thức bản quyền của Hoa Hạ ở thế giới này rất mạnh, tròn mười ngày, cho dù có hơn trăm vạn bản

CD chảy ra, trên internet cũng không có bất cứ MV «Thất dực» nào. Tận đến khi bên sản xuất chủ động công khai MV, thì cái MV này mới xuất hiện trước mặt tất cả mọi người.

Trước đó đã từng nói, Dương Ký Diêu là một đạo diễn vô cùng giỏi về việc khống chế màu sắc. Thân là phái nữ, tâm tư cô tinh tế, so với đạo diễn nam càng có thể nắm giữ được khác biệt rất nhỏ giữa màu sắc và độ bão hòa, đây là đặc sắc và sở trường của cô.

Quảng cáo Dương Ký Diêu chế tác đầy màu sắc phong phú, rõ ràng là hai màu sắc vô cùng mãnh liệt, dễ dàng sinh ra xung đột, qua bàn tay cô chế tác, thường thường có thể va chạm ra tia lửa tuyệt vời, thời thượng khí thế.

Mà lúc này, sau khi MV «Thất dực» công bố trên trang video âm nhạc, lập tức hấp dẫn ánh mắt vô số dân mạng.

Vừa mở MV lên, là cảnh tượng một mảnh đèn đuốc kỳ lạ rực rỡ. Sắc thái mê ly và cảm giác xoay tròn hoang đường, toàn bộ thành thị giống như cách một tầng kính mờ mỏng manh, khiến người ta nhìn không chuẩn, vừa cảm thấy xinh đẹp lại hư ảo.

Dưới hiệu quả sáng tối sặc sỡ huyễn diệu này, một thiếu niên tuấn mỹ từ đằng xa chậm rãi đến gần. Cậu ấy mặc một chiếc áo khoác đỏ, hai chân gầy thẳng tắp, dáng người cao ngất, tóc hơi xoăn dùng kẹp tăm cố định qua một bên, lộ ra hơn phân nửa gương mặt tốt đẹp. Cậu ấy cứ như vậy từng bước một đi tới trước màn ảnh, tiếng bước chân cộp cộp là giai điệu duy nhất giờ phút này.

Khi cậu ấy bỗng nhiên dừng lại, trong âm hưởng truyền đến tiếng hít thở mỏng manh.

Màn ảnh lại biến hóa, lộ ra má phải tinh xảo hoàn mỹ của thiếu niên. Trên khóe mắt thon dài nhếch lên, một chút chu sa rực rỡ giống như ngọn lửa, chói loá mắt. Trong con ngươi trong suốt sáng ngời giống như phản chiếu đầy sao trời, rực rỡ trong suốt, cậu ấy an an tĩnh tĩnh ngưng mắt nhìn bạn, sau đó… chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Trong phút chốc, một ngọn lửa từ bên cạnh hoa văn chu sa ở đuôi mắt hừng hực thiêu đốt!

Oanh!

Một đôi cánh bằng lửa dần dần hình thành ở bên trái hình ảnh, màu sắc kia xinh đẹp hoa mỹ, dường như muốn đoạt đi hết thảy sáng chói trên thế gian.

Cuối cùng, vạn vật quy về hắc ám.

Khúc nhạc dạo «Thất dực», du dương vang lên.

Hơn phân nửa thời gian MV, đều kể về một câu chuyện. Hai người bạn từ nhỏ cùng nhau lớn lên, giúp đỡ lẫn nhau, đi vào thành phố lớn dốc sức làm việc. Bọn họ cùng đạt được thành công, nhưng một người trong đó lại bị thế giới coi trọng vật chất này mê hoặc.

Sinh ra bất đồng, sinh ra xung đột, sinh ra khắc khẩu, sau đó chiến tranh lạnh.

Một người ngợp trong vàng son, một người yên lặng trông giữ hồi ức lúc trước.

Nhưng mà mười năm sau, bạn tốt trước đây ngoài ý muốn bỏ mình, trong lúc đột ngột, hình ảnh vỡ nát, vạn vật quay về nguồn gốc ban đầu.

Trong nửa đoạn câu chuyện trước, Dung Hủ vẫn luôn mặc áo khoác đỏ, xuất hiện giữa câu chuyện giống như xen kẽ vào. Màn ảnh của cậu không nhiều lắm, nhưng chỉ cần cậu xuất hiện, mỗi một hình ảnh đều tinh tế hoa lệ, bất luận là bố cục hay là thiếu niên kia, đều hoàn mỹ đến mức làm cho người ta không cách nào soi mói, chỉ có thể chậc chậc tán thưởng.

Nhưng mà sau khi hình ảnh đột nhiên vỡ nát, cậu ấy lại mặc một bộ quần áo màu trắng sạch sẽ, không còn bộ dạng rực rỡ chói lòa vừa rồi nữa.

Hối hận như thế nào, đau khổ như thế nào, xa cầu như thế nào, trong tiếng ca tinh thuần này bày ra đến vô cùng nhuần nhuyễn.

Chờ đến cuối cùng hát xong tất cả ca từ, Dung Hủ quần áo trắng xuất hiện ở hình ảnh phía bên phải, Dung Hủ áo khoác đỏ xuất hiện ở hình ảnh bên trái, bọn họ đi về phía đối phương, ở điểm giữa đột nhiên toàn bộ hóa thành ngọn lửa biến mất.

Giữa hình ảnh, là thiếu niên mặc một bộ trường y màu đen.

Hai mắt cậu ấy nhắm chặt, cúi đầu, ôm chặt mình.

Phía sau cậu ấy, dấy lên một đôi cánh bằng lửa.

Âm nhạc im bặt, đôi cánh kia cũng hóa thành ngàn vạn đốm lửa, biến mất không thấy.

Đến đây, MV chấm dứt.

Thành phố B, căn hộ cao cấp.

Tiếng ồn trong phòng bếp cực vang, Dung Hủ đang chuyên tâm nấu cơm, cũng không có nghe được bên phía ban công truyền đến tiếng hát mỏng manh. Đương nhiên, âm thanh kia vốn đã bị người đàn ông tận lực chỉnh nhỏ, hiện giờ lại cách một cái phòng khách, căn bản không có khả năng truyền vào tai Dung Hủ.

Ánh sáng mặt trời xán lạn chiếu trên khuôn mặt tuấn mỹ sắc nét của người đàn ông, hắn rũ mắt, ánh mắt yên lặng nhìn chằm chằm màn hình điện thoại di động của mình.

Trên màn hình di động chỉ còn lại hai lựa chọn phát lại và rời khỏi, Tần Trình ngưng mắt nhìn màn hình hoàn toàn tối đi, hồi lâu sau, hắn mới bắt đầu động tác. Đầu tiên là rời khỏi video, đi lên weibo, nhấn vào trang chủ weibo của Dung Hủ, tìm được link mua «Thất dực». Sau đó không chút do dự nhấn vào, trực tiếp mua, cuối cùng lựa chọn số lượng…

『520』

Nghiêm nghiêm túc túc nhìn con số này, nhìn trong chốc lát, người đàn ông mới cảm thấy mỹ mãn ấn nút mua, sảng khoái trực tiếp thanh toán tiền. Làm xong hết thảy, hắn lại mở trang video vừa rồi, vẻ mặt bình tĩnh nhìn chằm chằm cái video kia, yên lặng ấn nút “phát lại”.

MV lại trở về mở đầu, tiếp tục phát.

Lúc nhìn thấy hai diễn viên kia, Tần Trình mặt không đổi sắc. Chờ nhìn đến thiếu niên, trên mặt hắn vẫn là cái mặt than, nhưng mà ngón tay lại siết chặt di động. Một khi thiếu niên không thấy, tức khắc lại trở thành vẻ mặt nội tâm không hề dao động.

Cứ như vậy, Tần Trình tỉnh bơ xem MV, xem một lần… lại xem một lần!

Xem một lần, lại xem thêm một lần!

… Vì sao phải có hai diễn viên kia tồn tại!

Không bao lâu, Tần Trình rời khỏi video, gửi một cái tin nhắn cho người đại diện của mình: [ tìm người giúp tôi cắt nối video một chút, cắt bỏ hết những cảnh không có cậu ấy trong «Thất dực», buổi tối gửi tôi. ]

Từ Tấn: [… lương mấy trăm vạn một năm của tôi chính là tới giúp cậu làm loại chuyện này à? ]

Tần Trình: [ chờ mail của anh. ]

Từ Tấn: [… ] mẹ, tháng ngày này không cách nào sống nổi!!!

Sau khi gửi tin nhắn xong, Tần Trình lại thành thành thật thật xem MV hai ba lần, rất nhanh liền có thông báo, nói

CD của hắn đã giao hàng. Nhìn thấy thông báo này, hắn hơi hơi ngơ ngẩn, lại nhấn vào alimama, lại mở link mua CD, ấn nút trực tiếp mua, sau đó ở mục chọn số lượng mua, đưa vào ——

『1314』

Ừm, lại mua một lần ~

Sau đó, Tần Trình chỉ xem MV thêm ba lần, liền tắt video, để điện thoại di động xuống.

Dung Hủ tắt tạp âm máy hút khói dầu, bưng toàn bộ đồ ăn lên bàn, cậu còn chưa kịp nói chuyện, người đàn ông liền cực kỳ tự giác mà vào phòng bếp, giúp cậu bưng cơm lên. Thấy thế, Dung Hủ ngây ra, lát sau mỉm cười, cười nói: “Tôi nghĩ anh ở trong phòng ngủ nghỉ ngơi chứ. Anh mới vừa về Hoa Hạ, không cần chỉnh múi giờ, ngủ một giấc ư?”

Tần Trình nâng mắt nhìn về phía Dung Hủ, ánh mắt sâu thẳm, giọng điệu bình tĩnh nói rằng: “Không sao, không phải quá nghiêm trọng.”

Hai người ngồi ở bên cạnh bàn ăn, bắt đầu ăn cơm.

Dung Hủ nấu hai món một canh vô cùng đơn giản, trực tiếp dùng nguyên liệu có sẵn nấu ăn, không tính là sắc hương vị đầy đủ, nhưng khi ăn vào miệng, dường như có một chút tiến bộ, dường như… càng ăn ngon hơn trước kia một chút?

Dung Hủ múc cho mình một bát canh, vẫn duy trì thói quen tốt ăn không nói. Cậu không nói lời nào, Tần Trình cũng im lặng không nói gì, hai người cứ như vậy yên lặng ăn cơm, ánh mắt người đàn ông thường thường xẹt qua trên khuôn mặt thiếu niên, mỗi lần muốn mở miệng, nhưng nhìn vẻ mặt Dung Hủ mang biểu tình không muốn nói chuyện…

Tần Trình: “…”

Mà lúc này, bất luận là Tần Trình hay là Dung Hủ đều không chú ý tới, cái di động bị úp ngược đặt trên tatami, lại nhấn nút tắt âm, đang không ngừng lóe ra ánh sáng. Vừa rồi Tần Trình dùng một cái di động khác của mình xem MV, căn bản không phát hiện cái di động kia vẫn luôn có thông báo tin tức.

Vì thế bắt đầu từ một giờ trước, cái nick weibo “Liên Dung Tranh Tử Hãm”, đã nhận được số bình luận tính bằng ngàn!

[ Đậu xanh rau má, đại gia! Thần đại gia! Chụp ảnh chung lưu niệm với đại gia! ]

[ Thổ hào thổ hào, bạn còn thiếu vật trang sức chân không? Cái loại từng lên đại học tiếng Anh cấp sáu đó ~(≧▽≦)~]

[ Thật là đáng sợ, tôi tiết kiệm một tháng đồ ăn thật vất vả quyên sáu trăm, không nghĩ tới em gái này thế mà lại trực tiếp quyên một trăm lẻ một vạn… ý, em gái cũng là đảng Trình Dung à? Oa, tôi thế mà ở gần đại gia như vậy, chúng ta đều là đảng Trình Dung 233333]

Không sai, ngay một giờ trước, khi rất nhiều em gái tính toán đi quyên tiền, lại đột nhiên phát hiện: quyên tiền đã kết thúc!

[ Cái này sao có thể? Vừa rồi không phải là bốn trăm mười chín vạn sao? Hiện tại hạn mức cao nhất là năm trăm hai mươi vạn, còn có một trăm lẻ một vạn, làm sao có thể đột nhiên kết thúc như vậy? Chẳng lẽ hệ thống quyên tiền xảy ra BUG?! ]

Bởi vì nhóm fan nhiệt tình, fan lớn phụ trách quyên tiền đã chỉnh hạn mức cao nhất của lần quyên tiền này từ một trăm vạn đến hai trăm vạn, tiếp theo là ba trăm vạn, bốn trăm vạn, hạn mức mới nhất là năm trăm hai mươi vạn.

Trước khi khởi xướng hoạt động lần này, mặc cho ai cũng không ngờ đến, số fan weibo của Dung Hủ chỉ có hơn tám trăm vạn, thế mà cậu lại có thể gom góp được khoản quyên tiền trên một trăm vạn.

Nhưng là, sự thật chính là như thế. Chẳng hạn như lúc gom góp được một trăm vạn đầu tiên, có một fan trực tiếp quyên ba mươi vạn. Cô ấy show con số quyên tiền lần này lên trên weibo, dẫn tới vô số fan đến vây xem, chụp ảnh chung lưu niệm.

Fan đại gia như vậy tuy rằng không nhiều lắm, nhưng mà chỉ cần có một người, là có thể sánh bằng cả vạn fan phổ thông!

Rất nhiều người qua đường sôi nổi cảm khái: [ Fan đại gia của Dung Hủ thật nhiều… ]

Hạng mục quyên tiền trên weibo cũng không thể cho thấy rõ ràng mỗi một fan quyên tiền, chỉ thuyết minh không rõ ràng “XXX kính dâng tình yêu của mình cho hạng mục từ thiện XX”, nếu không phải là tự bản thân, căn bản không có ai biết quyên bao nhiêu tiền.

Quyên tiền đúng là có bảng xếp hạng không sai, nhưng bảng xếp hạng này chưa bao giờ xếp theo số tiền bạn quyên góp bao nhiêu, mà là xếp theo trình tự thời gian. Ở trên cùng là dân mạng quyên tiền mới nhất, xuống chút nữa, chính là người quyên tiền thứ hai đếm ngược, người quyên tiền thứ ba đếm ngược… xếp theo thứ tự.

Vì thế khi fan phát hiện trong nháy mắt bọn họ lại gom đủ năm trăm hai mươi vạn, tất cả mọi người cảm thấy là weibo xảy ra BUG. Fan lớn nhanh chóng liên hệ bên admin, bảo bọn họ giải quyết BUG, ai ngờ sau khi nhân viên admin điều tra một vòng, lại trực tiếp nói với fan lớn rằng: [ số liệu bình thường, cũng không có xuất hiện bất cứ BUG gì. ]

Fan lớn lập tức đưa ra bằng chứng, tỏ vẻ: [ nhưng mà fan chúng tôi có thể chứng minh, vào một giây trước còn thiếu một trăm lẻ một vạn mới đến hạn mức cao nhất, nhưng mà giây tiếp theo, lại đột nhiên đạt tới hạn mức cao nhất năm trăm hai mươi vạn. Đây nhất định là xảy ra BUG, có phải tính thiếu một trăm vạn cho chúng tôi hay không? ]

Nhân viên admin lại lạnh như băng trả lời: [ không có xuất hiện BUG. ]

Mặc cho fan có hỏi như thế nào đi nữa, nhân viên admin đều chỉ có một câu trả lời: không có BUG.

Được rồi, nếu đã nói không có BUG, vậy chính là nói, trong nháy mắt bọn họ liền quyên ra con số một trăm lẻ một vạn hả? Đùa cái gì vậy! Chẳng lẽ mi muốn nói, có người trực tiếp quyên hơn một trăm vạn à?

Đang lúc nhóm fan quyết định tập thể đến nick admin quyên tiền của weibo đòi một lời giải thích, em gái quyên tiền thứ hai đếm ngược đột nhiên đứng dậy: [ a? Xảy ra chuyện gì? Mị nhớ rõ sau khi mị quyên tiền xong, số tiền tổng cộng mới 4182421 mà, sao đột nhiên liền đầy vậy? ]

Xem ra fan Dung Hủ càng có chứng cớ

——

[ @Quyên tiền weibo, bạn xem xem, mọi người đều nói, lúc cô ấy quyên tiền xong là còn dư lại hơn một trăm lẻ một vạn. Các bạn có thể giải thích một chút, vì sao đột nhiên liền nhiều ra một trăm vạn không? Đây nhất định là xảy ra BUG! Nhanh chóng sửa BUG đi! ]

Có lẽ có người nghi hoặc, vì sao fan Dung Hủ nhất định muốn sửa BUG, không chịu trực tiếp đề cao hạn mức ư? Đó là bởi vì, trận hoạt động này làm náo nhiệt như thế, nhìn như tất cả mọi người qua đường đều mạnh mẽ ủng hộ bọn họ, nhưng fan Dung Hủ lại biết, khẳng định có không ít anti nấp ở một bên, chỉ chờ bọn họ xuất hiện một chút sai lầm, mượn cơ hội đến bôi đen Dung Hủ.

Loại BUG này sao có thể xuất hiện! Một khi bọn họ làm bộ như chuyện gì cũng không phát hiện, không cần đòi sửa BUG, nhóm anti sẽ nói: [ fan Dung làm giả! Rõ ràng chỉ có hơn bốn trăm vạn, thật sự đập BUG, ra hơn năm trăm vạn! Ngay cả cái này bọn họ cũng có thể làm giả, nhất định là nắm giữ kỹ thuật gì, nói không chừng ngay cả hơn bốn trăm vạn kia cũng có phần giả dối! ]

Cho nên BUG nhất định phải sửa, tuyệt đối không thể để cho anti bắt lấy nhược điểm.

Nhóm fan nhanh chóng tag “quyên tiền weibo”, lại đến tài khoản admin weibo nhắn lại, mong bọn họ sửa BUG. Chuyện này ồn ào đến càng lúc càng lớn, rất nhiều người cũng đang làm hạng mục góp vốn sôi nổi dừng lại, lo lắng mình cũng sẽ đυ.ng phải BUG.

Đến lúc này, bên admin góp tiền rốt cuộc ngồi không yên, trực tiếp tuyên bố, tỏ vẻ số liệu hoàn toàn bình thường, thật sự không có BUG. Đồng thời an bài một nhân viên khách hàng, lén lút tìm một fan lớn của Dung Hủ, không còn vênh váo tự đắc chỉ trả lời một câu “không có BUG” như vậy nữa, mà là khách khách khí khí trả lời: [ thật sự không có xuất hiện BUG, số liệu của ngài là bình thường. ]

Fan lớn lập tức vứt ra chứng cớ: [ vậy bạn nói một chút xem, vì sao fan này nói, lúc cô ấy quyên tiền xong, còn thiếu hơn một trăm vạn? ]

Nhân viên khách hàng quả thực khóc không ra nước mắt: [ sau cô ấy, không phải là còn có một người sao? ]

Fan lớn hỏi: [ đúng, chỉ có một người, cho nên làm sao có thể lập tức đạt tới hạn mức cao nhất? Bạn cũng đừng nói với tôi, người này một mình liền quyên hơn một trăm vạn nha. ]

Nhân viên khách hàng ấm ấm ức ức trả lời: [… Chẳng lẽ không được sao? ]

Fan lớn: [… ]

Nói chung, liền có cái cảnh lúc trước.

Fan lớn dùng giọng điệu uyển chuyển, đem sự việc công bố trên nick admin của hội hậu viên fan Dung Hủ. Tất cả fan mới vừa rồi còn phẫn nộ yêu cầu bên weibo sửa BUG, không thể giả chết, sau khi nhìn thấy thông báo này, bọn họ lại toàn bộ im lặng.

Một phút đồng hồ sau, weibo vị đại gia đáng sợ ấy, bị người ta công chiếm!

Liên Dung Tranh Tử Hãm, một người liền quyên một trăm lẻ một vạn!

Một người, một trăm lẻ một vạn!!!

[ Một trăm vạn… ở quê tôi có thể mua một căn nhà

_(:з” ∠)_]

[ Quê tui có thể mua hai căn nhà này a a a! ]

[ Ôm chính mình lạnh run. Không nghĩ tới còn có trắng giàu đẹp cũng thích Dung Dung, cũng manh CP Trình Dung giống tôi. ]

Rất nhanh, đã có người nghĩ đến một sự kiện: [ Ý? Tôi nhớ cái nick Liên Dung Tranh Tử Hãm này có phải trước kia từng đăng ảnh đang ngủ của Dung Dung hay không? ]

Những lời này vừa rơi xuống, nhóm fan lại sôi trào lên!

Không chỉ là đại gia trắng giàu đẹp, còn có được ảnh đang ngủ của Dung Dung!

Số lượng fan của Liên Dung Tranh Tử Hãm lấy tốc độ mắt thường có thể thấy nhanh chóng bay lên, rõ ràng lúc sáng sớm đã rớt đến chỉ còn lại có hơn tám trăm fan thật và hai ngàn fan thuỷ quân, trong vòng một giờ ngắn ngủn, fan của cô bạn trực tiếp phá một vạn, thậm chí còn đang nhanh chóng tăng lên!

Chờ đại gia trắng giàu đẹp trong miệng các fan lấy được điện thoại di động của mình, đã là buổi chiều một giờ.

Hơn mười ngàn thông báo tin tức khiến cái di động quả táo mới tinh lập tức chết máy, qua mấy phút đồng hồ, mới chậm rãi khôi phục bình thường.

Liên Dung Tranh Tử Hãm kinh ngạc mở weibo ra, khi phát hiện vô số người trăm miệng một lời hô “Đại đại còn thiếu vật trang sức chân không”, khóe miệng bạn fan ấy co rút: “…”

Cầm di động vào phòng ngủ, Tần Trình tỉ mỉ lật xem weibo, rốt cuộc hiểu biết chuyện từ đầu đến cuối. Mà ở căn phòng cách vách hắn, Dung Hủ vừa mới trở lại phòng ngủ còn chưa kịp nghỉ ngơi, liền nhận được điện thoại của La Thiến.

La Thiến rất ít khi gọi điện thoại cho Dung Hủ, bởi vì nhiệm vụ chủ yếu của cô là quản lý fan và chăm sóc Dung Hủ, chỉ cần Dung Hủ nghỉ ngơi, trên cơ bản cô sẽ không liên hệ Dung Hủ. Nhưng hiện tại, vào thời gian nghỉ ngơi này, cô lại gọi một cú điện thoại lại đây.

Dung Hủ nhướn mi, nhận nghe điện thoại, vừa mới cười nói một câu “Tiểu Thiến, có chuyện gì không”, liền nghe đầu kia điện thoại, La Thiến thở hổn hển, giọng điệu dồn dập nói rằng: “Tiểu… tiểu Hủ! Vừa rồi có một fan trực tiếp quyên một trăm vạn cho hoạt động từ thiện của cậu! Ặc, nói đúng ra là hơn một trăm lẻ một vạn! Hiện tại trong giới fan đều nổ tung, ảnh hưởng rất lớn, đã có không ít người qua đường và nhóm fan khác đều thảo luận. Hiện tại tôi lo lắng có người nói người này là tự chúng ta an bài, nói chúng ta lăng xê. Vừa rồi tôi đã liên hệ với anh La, cậu xem cậu có cần chú ý một chút hay không?”

Hai mắt chậm rãi trợn to, qua hồi lâu, Dung Hủ mới trấn định hỏi: “Chị tiểu Thiến, chị xác định là một trăm vạn, không phải là một trăm đồng hả?”

La Thiến lập tức sửng sốt, một lát sau, cô mới dở khóc dở cười nói rằng: “Loại chuyện này tôi làm sao có thể tính sai. Tiểu Hủ, tôi đã liên lạc với bên admin quyên tiền, bọn họ cho tôi câu trả lời khẳng định. Thật sự thật sự thật sự thật sự… fan của cậu thật sự vì ủng hộ hoạt động của cậu, quyên ra một trăm vạn!”

Dung Hủ: “…”

Thật lâu sau, Dung Hủ giọng điệu bình tĩnh hỏi: “Cô ấy tên gì?”

Một đống chuyện đả kích, khiến đầu óc La Thiến choáng váng, trong lúc nhất thời thế mà lại quên tên của đối phương. Cô ấp úng hồi lâu, mới giật mình tựa như tỉnh mộng nói rằng: “Cô ấy tên Liên Dung Tranh Tử Hãm… Đúng! Chính là Liên Dung Tranh Tử Hãm!”

Vẻ mặt đột nhiên cứng đờ, mày hơi hơi nhăn lại, thiếu niên lặp lại tên này một lần, ngay sau đó, cậu phút chốc trợn to hai mắt, thấp giọng nói: “Là cô ấy?!”

Trong phòng cách vách, Liên Dung Tranh Tử Hãm: “Ắt xì…”

Hết chương 68