Editor: Puck -
Gió bờ sông rất to, mái tóc đen nhánh của Lâm Hi bị gió thổi loạn, gió lạnh phà vào trên mặt, rất không phải là chuyện thoải mái gì. Đôi tay tùy ý bám trên lan can, môi hồng khép chặt, ánh mắt cô nhìn thẳng vào mặt sông.
“Có chuyện gì anh cứ nói đi.” Sau một lúc lâu, cô vén mái tóc trước trán ra sau tai, lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn hoàn mỹ, giọng nhàn nhạt, trong lòng hết sức chán ghét cách làm của Thẩm Cảnh Kỳ.
“Rời khỏi nhà họ Quyền, trở lại bên cạnh anh.”
Mắt trong suốt của cô lóe lên, ngay sau đó cau mày, “Thẩm Cảnh Kỳ, có lúc anh quá cố chấp sẽ không phải là chuyện tốt gì.” Nếu trở lại bên cạnh Thẩm Cảnh Kỳ, không có bệnh cũng sẽ làm ra bệnh.
“Trước kia không phải em thích anh chấp nhất sao?” Môi Thẩm Cảnh Kỳ mím chặt.
“Đừng lẫn lộn tôi với Lâm Hi Nhi.” Cô phủ nhận trước sau như một.
“Trong một tuần này, cha mẹ của tôi sẽ ở trong nước, anh đừng làm ra chút chuyện gì.” Hiện giờ cô rất xác định, trên người không có thiết bị định vị, bên cạnh cũng không có ai theo sau, chính là thời cơ tốt rời khỏi nhà họ Quyền, cô không cho phép lúc này xảy ra bất cứ sai lầm gì.
“Một tuần sau, em trở lại bên cạnh anh thật sao?”
“Suy nghĩ nhiều quá.”
“Em không rời được nhà họ Quyền, bởi vì đam mê quyền lợi mà Quyền Hạo mang tới cho em?” Vừa nhắc tới Quyền Hạo, cả người Thẩm Cảnh Kỳ cũng lộ vẻ không vui.
“Ở nhà họ Quyền có gì không tốt, có sẵn địa vị thân phận cao cao tại thượng, cũng có quyền lợi nắm giữ cuộc sống cái chết của người khác, đam mê là chuyện bình thường đối với người có xuất thân dân nghèo như tôi đây, sẽ không ai chịu buông tha quyền lợi trong tay, bao gồm cả anh trong đó, nói ví dụ như, anh chịu vì một người phụ nữ bình thường buông tha cả nhà họ Thẩm sao? Không thể nào đâu. Đây chính là thực tế. Cho nên đừng nói những lời ngu xuẩn này nữa.” Vì để thoát khỏi Thẩm Cảnh Kỳ, cô đúng là nói không ít lời nói trái với lương tâm, cũng không biết anh ta có thể nghe hiểu được lời nói của cô không. di ien n#dang# yuklle e#q quiq on
“Em trở lại bên cạnh anh, em cũng có thể có thân phận và quyền lợi cao cao tại thượng giống như vậy. Tập đoàn Thẩm thị đã ở ranh giới đóng cửa, đây là kiệt tác của ai, em nên rất rõ ràng.” Cô, Thẩm thị, ở trong lòng anh, không cách nào so sánh được cao thấp.
“Thẩm Cảnh Kỳ, Quyền Hạo xuống tay với anh, đây là anh đáng đời.” Lâm Hi rất có ý tứ hả hê, khóe mắt nhếch lên, quyến rũ lại trong veo như nước.
“Sau một tuần lễ, anh phái người tới đón em.” Thẩm Cảnh Kỳ không muốn tiếp tục đề tài, ba năm trước đây tim vỡ tan tành, gặp được cô sống lại khó khăn lắm mới vá lại một chút, hiện giờ lại bị lời nói vô tình của cô kí©ɧ ŧɧí©ɧ, tim của anh lại vỡ dập nát.
“Thẩm Cảnh Kỳ, đừng thấy cho chút mặt mũi mà lên mặt, một tuần lễ sau, anh dám phái người tới tìm tôi, anh chờ chịu đựng hậu quả.” Một tuần lễ sau là ngày rời đi theo kế hoạch của cô, nếu Thẩm Cảnh Kỳ phá hư kế hoạch của cô, cứ chờ chết đi, cô sẽ không niệm tình cũ.
“Hi Nhi, Quyền Hạo thật sự tốt với em như vậy sao? Tốt đến em có thể vì anh ta mà không nhìn đến lòng thành của anh.” Thẩm Cảnh Kỳ khổ sở cắn răng, đáy lòng không ngừng trào ra đau thương.
“Lười phải nói nhảm với anh, anh vốn nghe không hiểu tiếng người.” Lâm Hi vô cùng ghét bỏ nói. Muốn để cho cô thừa nhận cô là Lâm Hi Nhi, không có cửa đâu, nếu thừa nhận, cô tình nguyện nhảy sông tự sát ngay bây giờ.
“Đại thiếu gia nhà họ Quyền thật sự có sức quyến rũ lớn như vậy đối với em sao?”
“Cho dù chính tôi không phải là đại thiếu gia nhà họ Quyền, thân phận của bản thân tôi lại chính là nhị tiểu thư nhà họ Quyền, cho dù ở thời đại nào, có quyền thế cuộc sống sẽ không thể kém, ít nhất không cần vì cuộc sống mà mệt nhọc bôn ba.”
“Trở lại bên cạnh anh, em cũng có thể có quyền thế như vậy.” Thẩm Cảnh Kỳ hơi khựng lại, nhìn chăm chú vào nụ cười giống như nước đá của cô, anh cười trào phúng, “Em biết vì sao Quyền Hạo đối xử tốt với em như vậy không?” di1enda4nle3qu21ydo0n
“Biết và không biết thì như thế nào, cũng không thay đổi được sự thật tôi là Lâm Hi.” Quỷ mới biết nguyên nhân vì sao Quyền Hạo đối tốt với cô như vậy, dù sao cô cũng không tin tưởng quá, ba năm trước đây anh chỉ thích cô, một cô nhóc xanh xao vàng vọt khiến một người đàn ông trưởng thành thích, đây là chuyện lạ thế giới sao?! Tuy nói đầu năm nay rất nhiều biếи ŧɦái, nhưng cô không cảm thấy chuyện máu chó như vậy sẽ xảy ra trên người cô.
“Em là người trong số mệnh đã định của anh ta, em biết không?” Thu hồi cảm xúc nóng nảy và đau lòng, Thẩm Cảnh Kỳ nhàn nhạt hỏi, “Bí ẩn của nhà họ Quyền, em biết bao nhiêu?”
Ban năm trước đây từng nghe xưng hô người trong số mệnh đã định, năm ấy cô cảm thấy hơi ngạc nhiên, ba năm sau đến nay, cô không tò mò nhiều lắm, cô đã muốn rời đi, bí ẩn của nhà họ Quyền có liên quan gì tới cô?
“Tôi biết rõ, cũng bởi vì vậy nên anh ấy mới đối xử tốt với tôi như vậy!” Lâm Hi khẽ mím môi hồng, dáng vẻ giả bộ đã biết.
“Em đang nói dối!” Nhìn chăm chú vào cặp mắt to trong suốt sáng ngời của cô, anh không nhìn thấy sóng mắt lưu chuyển, trực giác biết cô đang nói dối, “Mỗi một thời đại nhà họ Quyền đều có một người thừa kế huyết thống bị nguyền rủa, mỗi một đêm trăng tròn người đó sẽ khổ sở không chịu nổi, nếu không tìm được người trong số mệnh đã định, sống không quá bốn mươi tuổi. Chẳng lẽ em chưa từng thấy dáng vẻ điên cuồng của Quyền hạo vào đêm trăng tròn sao?”
Đối mặt với tình địch, anh chỉ có biết người biết ta trăm trận trăm thắng. Những bí ẩn này của nhà họ Quyền, anh hao tốn rất nhiều hơi sức mới điều tra ra được.
Nói đến đây, trí nhớ của Lâm Hi từ từ rõ ràng, nói đến, đêm trăng tròn kia, Quyền Hạo cực kỳ ít ở nhà, mà ở đêm trăng tròn khi cô nhìn thấy anh thì anh đều có dáng vẻ điên cuồng tự làm khổ mình, ngược lại phù hợp với dáng vẻ mà Thẩm Cảnh Kỳ nói. Liên tưởng đến lời hai người làm đã nói vào hai năm trước, trong lòng cô không thể không hoài nghi lời Thẩm Cảnh Kỳ nói là thật, chỉ có điều người trong số mệnh đã định này rốt cuộc là tồn tại như thế nào? Dieễn ddàn lee quiy đôn
“Hi Nhi, nét mặt của em nói cho anh biết, em không biết những chuyện này, đây không giống như phong cách của em, lấy năng lực của em, sao có thể yên tâm sống trong nhà một người xa lạ, những chuyện này em đều không đi hỏi thăm sao? Hay là nói, em vì hóa giải đau đớn cho Quyền Hạo, đã lên giường với anh ta.” Thẩm Cảnh Kỳ càng nói, sắc mặt càng ngày càng đen, vừa nghĩ tới cô nhận vui vẻ dưới thân người nào đó, tim của anh chính là không kiềm chế được mà đau.
“Thẩm Cảnh Kỳ, nói chuyện sạch sẽ một chút, Lâm Hi tôi nói như thế nào, cũng mới mười lăm tuổi, tôi phải xảy ra quan hệ với người khác sớm như vậy sao, anh cho rằng tôi là anh sao, cuộc sống riêng hỗn loạn không chịu nổi, ăn nằm với phụ nữ không có một ngàn cũng phải mấy trăm, cũng không biết có bị mắc bệnh lây qua đường sinh dục hay không.” Lời của anh, Lâm Hi vô cùng không thoải mái.
“Xin lỗi.” Thẩm Cảnh Kỳ rất áy náy, lời vừa rồi anh nói trong cơn kích động.
“Đừng áp đặt tư tưởng của anh lên tôi, anh một bệnh thần kinh cộng thêm phóng đãng không chịu nổi rác rưởi khiến cho người khác cũng không muốn.” Không quen nhìn Thẩm Cảnh Kỳ mỗi lần mắc sai lầm, cũng sẽ bày ra vẻ mặt áy náy này, giả bộ cho ai nhìn chứ, cô không lạ gì.
“Hi Nhi, xin lỗi.”
“Tôi không cần xin lỗi, nếu anh muốn nói xin lỗi, lập tức, lập tức nhảy sông tự sát cho tôi, tôi thấy anh lại ghê tởm.”
“Xin lỗi.” Trừ bỏ nói xin lỗi ra, Thảm Cảnh Kỳ không biết nói cái gì cho phải.
Lâm Hi trừng mắt, xoay người đi về phía nhà họ Lâm, “Về sau đừng xuất hiện trước mặt tôi, ghê tởm chết rồi.”
Cô rời đi, anh không định đuổi theo, “Một tuần lễ sau, anh phái người tới đón em, bên chỗ Quyền Hạo anh sẽ giải quyết.”
Quay đầu hung hăng trợn mắt nhìn Thẩm Cảnh Kỳ, Lâm Hi thấy nhánh cây trên đất, rất muốn cầm lên quất chết người không biết xấu hổ này, “Anh có thể giải quyết được nhà họ Quyền thì lại nói với tôi.”
Nhà họ Quyền là thế gia xếp hạng thứ nhất ở thiên triều, tung hoành hai nhà hắc bạch, thế lực không chỉ có ở trong nước, trên quốc tế cũng có tên thế lực lớn, đế đô là trụ sở chính của nhà họ Quyền, nếu Thẩm Cảnh Kỳ muốn giải quyết nhà họ Quyền, sợ rằng nhà họ Quyền diệt anh ta trước.
“Một tuần lễ sau, anh mong đợi anh và em sống cùng nhau.” Nhà họ Quyền tất nhiên là uy hϊếp đối với anh, nhưng vì Hi Nhi có thể trở lại bên cạnh anh, tổn thất một chút có làm sao.
“Không quan tâm anh.” Lâm Hi cách hơi xa, vẫn có thể nghe được lời Thẩm Cảnh Kỳ nói.
Thẩm Cảnh Kỳ cong khóe môi quyến rũ lên, tròng mắt điên đảo chúng sinh thoáng hiện một tia sáng nắm chắc.
Xe thể thao dừng lại ven đường thật lâu, chủ xe rốt cuộc mở cửa xe bước xuống.
Tròng mắt vô cùng lạnh lẽo nhìn chăm chú vào Thẩm Cảnh Kỳ đang đứng bên bờ sông, trên mặt Quyền Hạo xẹt qua tia tàn bạo, đóng cửa xe, anh từng bước từng bước một tới gần Thẩm Cảnh Kỳ.
Quyền Hạo đâm đầu đi tới, Thẩm Cảnh Kỳ không hề ngoài ý muốn, khóe môi khẽ mím, mở lời chính là châm chọc, “Thật sự không nghĩ tới, Quyền thiếu cao không thể với tới, cũng thích dáng vẻ giám thị này.”
“Dù sao cũng tốt hơn người không chiếm được.” Quyền Hạo không hề cho sắc mặt châm chọc.
“Sao tôi có thể không chiếm được, không có được là anh, người nhà họ Quyền cao quý cũng có điểm trí mạng, không chiếm được tình yêu của người trong số mệnh đã định, anh có thể vượt qua được bốn mươi tuổi sao?” Tình địch gặp mặt hết sức đỏ mắt, Thẩm Cảnh Kỳ không có cách nào giữ được bình tĩnh hòa nhã với người tạm thời cướp cô đi, vừa mở miệng chính là châm chọc.