Tình Yêu Của Lọ Lem Lạnh Lùng

Chương 13

Thư quay về lớp với nhiều ánh mắt dòm ngó của mọi người trong lớp đổ dồn vào cô, trong đó có cả Phong và Long. Ai nấy cũng muốn biết đã có chuyện gì xảy ra giữa Thư - một thiên thần mới vào lớp và hot boy no.1 của trường với vẻ đẹp trai lãng tử, giàu có - Hạo Thiên...... Họ cứ nghĩ rằng quả này Thư sẽ không xong với Thiên vì đã trêu tức anh. Họ ít khi nhìn thấy Thiên cáu giận nhưng một khi hot boy đã cáu với ai thì chắc hẳn sẽ không xong với anh dù cho nhà có cao sang, quyền quí thế nào đi nữa. Cho nên, học sinh trong trường không ai dám trêu chọc anh....

Thư vào lớp không lâu thì ngay sau đó Thiên cũng từ trên sân thượng trở về lớp. Một lần nữa, mọi ánh mắt trong lớp lại quay ra nhìn anh một cách tò mò. Chỉ có Long, Phong, Thư không màng để tâm mà làm công việc riêng của họ. Thư lại tiếp tục gõ laptop, điều này làm Thiên cũng khá khó chịu nhưng anh không nói gì. Cũng bởi vì sự việc vừa rồi làm anh không khỏi bận tâm, anh chăm chú nhìn cô, từ vẻ mặt tập trung của cô kiêm đến cả từng hành động của cô..... Còn về phía hai hot boy còn lại, Long thì gục mặt xuống bàn ngủ ; Phong thảnh thơi chơi game, tai nghe nhạc......

"Reeng...reeng..."

Tiếng chuông tan học cuối cùng cũng đã reo. Mọi học sinh vui vẻ cùng nhau ra về. Thư gần như đã đọc xong đống tài liệu mà ông ngoại gửi. Cô đóng laptop lại, không quên sao lưu vào bộ nhớ máy, thu dọn đồ rồi ra về.

Đi trên hành lang....

- Thư, Thư ơi! _ Phong ở phía sau í ới gọi tên cô. Đi cùng không thể thiếu là hai thằng bạn chí cốt của mình là Thiên và Long.

Nghe có người gọi tên mình, Thư quay lại nhìn xem đó là ai. Biết là Thiên, Phong, Long, cô chẳng những không nói gì mà còn tiếp tục đi tiếp. Phong, Thiên, Long thấy thái độ của cô như vậy cũng chẳng lấy làm gì lạ nữa. Phong kiên trì gọi lần nữa:

- Thư ơi Thư ới Thư ời!

Cô vẫn lẳng lặng đi mà không đáp trả lại. Long trong lòng ngao ngán chẳng biết dùng từ gì để nói về cô nữa, vẫn dõi theo bóng dáng cô đi trên dọc hành lang. Thiên cũng giống như Long lặng im. Phong bắt đầu mất kiên nhẫn, nhanh chân đi tới phía cô:

- LÃ THIÊN THƯ, cô đứng lại _ Phong hét ầm lên.

Nghe xong câu nói của Phong làm Thiên và Long ngớ ra. Hai tiếng " CHÚNG TÔI " mà Phong nói là sao??? Liên quan gì tới tụi anh??? Hai người giờ đổi hướng mắt nhìn về phía thằng bạn. Phong giờ mới tỉnh ra là mình nói hớ, cười trừ nhìn họ. Người xưa đã có câu " Giận quá mất khôn " quả thật là không sai......

Cả họ và tên của mình bị phô ra làm Thư cảm thấy khó chịu. Cô quay người lại, nhíu mày nhìn kẻ vừa xướng lên, khuôn mặt lạnh lùng vốn dĩ, tay cô khoan trước ngực. Ba người họ đi gần về phía cô. Thư lên tiếng:

- Gọi tôi làm gì?

- Không có gì. Chỉ muốn làm quen với cô thôi _ Phong xung phong lên tiếng, miệng cười tỏa nắng thu hút.

- Không cần _ Thư đáp

- Nhưng chúng tôi cần _ Phong vẫn hào hứng nói

- Kệ mấy người.

Nói xong cô lại quay đi. Nhưng cũng chẳng đi được mấy bước cô lại bị một lực lớn kéo giật lại... Cổ tay cô bị một bàn tay lớn kéo, lần này là Phong chứ không phải Thiên nữa. Thư bắt đầu tức giận, gằn giọng:

- Buông ra.

- Không _ Phong ngang bướng không chịu

Long nhìn biểu hiện của cô, anh không lấy làm lạ nữa rồi. Còn Thiên khi chứng kiến cảnh này trong lòng khá khó chịu nhưng vẫn lặng im không nói gì...........

- Buông _ tay _ ra

Thư gằn từng chữ một, tay cô cố vùng ra nhưng sức cô làm sao so được sức khoẻ của Phong. Phong thấy cô như vậy cũng cố nhịn, từ tốn nói:

- Chúng tôi muốn làm bạn với cô.

- Kệ mấy người _ Thư thờ ơ trả lời.

- Cô... Cô.... _ Phong nói không lên lời.

Thư nói tiếp:

- Xong rồi đúng không, giờ buông ra nhanh tôi còn về.

Phong cũng nghe theo buông tay cô ra. Đang định nói tiếp Thư đã quay lưng đi. Cô chẳng chào họ một câu lững thững ra về.

Phong ngu ngơ, quay ra hỏi hai thằng bạn:

-Sao cô ta lạ vậy? Mình đã chủ động làm quen rồi mà vẫn dửng dưng? Đúng là khác biệt.