Lúc này Tống Thanh Thư cúi xuống, cầm qυყ đầυ tại trên cửa miệng u cốc hồng nộn, cũng không vội vã cắm vào, chỉ chạm vào cho dính dịch nhờn trong suốt bên trong u cốc nàng, chỗ đó đã ướt đẫm, đây chình là cái hấp dẫn khêu gợi của người thiếu phụ .
Tống Thanh Thư lại dùng cây công thịt trêu đùa trên cái âm hạch mẫn cảm của nàng, mãi đến lúc này, côn ŧᏂịŧ Tống Thanh Thư vẫn chưa có nhập vào bên trong âʍ đa͙σ, chỉ là nhẹ nhàng nâng cao chậm rãi cọ xát trên cái khe thịt ẩm ướt lầy lội, làm cho âm hạch sung huyết đỏ thẩm như viên trân châu, chất mật chảy đầm đìa. Hồ phu nhân xuân tình bành trướng, cổ họng khô nóng, sâu trong hang động u cốc hư không khó nhịn, càng là tê dại ngứa nhột không chịu nổi, hận hắn không lập tức dừng lại cây côn ŧᏂịŧ đang trêu ghẹo dọc theo hai bên mép lớn âʍ ɦộ, mà cắm ngay vào sâu trong u cốc mình.
Đợi đã lâu, Hồ phu nhân chậm rãi mở ra đôi mắt, phong tình vạn chủng nhìn vẻ mặt dâʍ đãиɠ Tống Thanh Thư, nũng nịu sẵng giọng:
- Thúc thúc muốn ta chết sao….Còn không cho nó vào trong…?
Tống Thanh Thư đang dương dương đắc ý, nàng tự nâng cao cái âʍ ɦộ, nhìn qua cảnh tượng này thật là dâʍ đãиɠ không chịu nổi, Tống Thanh Thư eo trầm xuống cây côn ŧᏂịŧ liền hãm sâu đi vào âʍ đa͙σ, vách thành thịt non ấm áp chật hẹp tầng tầng lớp lớp nếp nhăn, chăm chú bao qυყ đầυ hắn làm cho sảng khoái cực kỳ, theo hang động u cốc một mực thông đến chỗ sâu nhất.
-Ưm…
Nàng biết rõ cây bảo bối vừa thô lại dài của hắn, rõ ràng đã chọc hết vào sâu trong thân thể mình, cái miệng nhỏ khẽ nhếch, hắn lập tức nặng nề đâm xuống một kích, qυყ đầυ tại trên thịt mềm hoa tâm đυ.ng một cái, Hồ phu nhân hai tay cầm chặt ga giường, phát ra một tiếng cực kỳ tiếng kêu da^ʍ mỹ.
Hắn dũng mãnh chọc vào một mạch, tốc độ cực nhanh, làm toàn thân Hồ phu nhân xụi lơ, tiếng rên run rẩy nối thành một mảnh, một trận gió táp mưa rào đút vào rút ra đút vào, linh hồn của nàng cơ hồ muốn bay đi, mái tóc dài xoã rối tung, môi son hé mở kiều gáy:
-Tẩu tẩu có thích không?
Một bên mãnh liệt chọc vào, Tống Thanh Thư vừa hỏi.
-Ưm…um… … thích...
Tống Thanh Thư đem cây côn ŧᏂịŧ rút ra, từ thân cây côn ŧᏂịŧ mang ra theo một chuỗi dịch nhờn trong suốt, khi Hồ phu nhân phục hồi tinh thần lại, thì hắn nói giọng khàn khàn:
-Tẩu tẩu quì úp sấp lại ..
Hồ phu nhân trầm mê trong sự kí©ɧ ŧìиɧ điên cuồng, dựa theo lời hắn phân phó, quay lưng lại, quì bò chống tay trên giường, đem cái bờ mông tuyết trắng vễnh lên trước mặt Tống Thanh Thư, hai tay hắn tách ra hai bên mảnh thịt mông, đem cây côn ŧᏂịŧ nhắm ngay cửa miệng u cốc chúng quanh đẩm nước, mãnh liệt đút vào... Có lẽ là vị trí côn ŧᏂịŧ đâm vào u cốc chưa có điều chỉnh tốt, Hồ phu nhân bị thọt vào thân thể chấn động, không đợi Tống Thanh Thư kịp nhận ra, cái bờ mông tuyết trắng Hồ phu nhân liền hướng cao vểnh lên để cho hắn nhìn thấy rõ vị trí của cái âʍ ɦộ hơn, lúc này hắn thấy cái bờ mông chói mắt, cùng với cây côn ŧᏂịŧ tử cùng một chỗ với cái âm họ, tạo thành thị giác mãnh liệt đánh sâu vào, hắn nhìn thấy cây côn ŧᏂịŧ ra vào cái lổ hang, mang ra theo dinh trơn ướt dịch nhờn trong u cốc, cái chất lỏng kia lóe sáng, càng làm cho Tống Thanh Thư điên cuồng, càng thêm mãnh liệt đút vào.
……………………………………………………………………………………….
Bên dưới Hồ phu nhân không ngừng rêи ɾỉ, dần dần cái bờ mông to mọng của nàng cũng theo tiết tấu của hắn mà vặn vẹo, trong mê say Hồ phu nhân mồm miệng nói không rõ, đứt quãng kêu lấy,
-Ta sắp bị… thúc thúc quấy chết rồi….a...!
Vừa dứt lời, Hồ phu nhân bỗng nhiên lại là toàn thân run lên,
-A…...
Cặp mông nàng vặn vẹo kịch liệt, cuối cùng thì bất động, Tống Thanh Thư buồn bực chết khϊếp, mình cũng chưa có kịp xuất, nàng rõ ràng đã tới cực khoái rồi, nhìn nàng ngã úp xuống giường thân thể yêu kiều, lại nhìn cây côn ŧᏂịŧ dính đầy dịch nhờn ướt nhẹp, không buông tha nàng, hắn lại tiệp tục nhấn sâu cây côn ŧᏂịŧ vào trong nện tiếp.
………………………………………………………………………………………
Hiện thực cũng tàn khốc, Tiểu Long Nữ có thể rõ ràng cảm thụ được bên cạnh mình, hai người thay đổi mấy tư thế, mà vẫn chưa có ý muốn chấm dứt cuộc mây mưa này.
Nghe sát bên tai truyền đến từng trận trận cái loại thở dốc rêи ɾỉ kiều mị vô cùng này, Tiểu Long Nữ không thể tin rằng đây là đại sư tỷ của mình vào ban ngày với tính cách vắng lặng lại vọng đến thanh âm như vậy.
Sau khi trầm tĩnh lại, Tiểu Long Nữ đột nhiên cảm thấy thân thể mình trở nên kỳ quái, phái Cổ Mộ nội công luôn luôn chú ý đến thanh tâm quả dục, rất khó xuất hiện loại cái loại tình huống thân thể khô nóng như thế này, nhất là bên dưới hạ thể của nàng như đang ngứa ngáy như muốn bốc hỏa
Mới đầu Tiểu Long Nữ còn tưởng rằng là mình tẩu hỏa nhập ma, kinh hãi vội vã vận khởi chân khí điều tức, vậy mà một chút tác dụng cũng không có, cái loại này đến từ tính dục bản năng thuận theo tự nhiên khởi động, há là dùng võ công có thể áp chế được sao.”
Bởi vì không muốn để cho hai người bên cạnh biết mình đã tỉnh lại, Tiểu Long Nữ cắn răng, nỗ lực khắc chế thân thể không phát ra một tiếng động, nhưng cứ chịu đựng dày vò thân thể như vậy, thì thân thể nàng trái lại trở nên càng thêm mẫn cảm, chẳng bao lâu trên da thịt đã bao phủ một tầng son đỏ sẫm..
Dựa theo công lực của Tống Thanh Thư lúc này, thật ra lúc Tiểu Long Nữ bắt đầu tự giải được huyệt đạo trong cơ thể thì hắn đã phát giác được rồi, hắn đang xấu hổ đang tìm cách dừng cuộc vu sơn cộng hưởng này để tẩu thoát tránh mặt nàng, thì phát hiện Tiểu Long Nữ cũng không có mở mắt ra, trái lại vẫn nằm im không nhúc nhích, tâm niệm liền xoay chuyển, Tống Thanh Thư liền hiểu trong lòng của Tiểu Long Nữ suy nghĩ, biết nàng là cố kỵ mặt mũi của đại sư tỷ mình, nên giả vờ huyệt đạo vẫn còn bị quản chế, một bộ dáng hôn mê như lúc đầu vậy.
Sau khi minh bạch hết mọi chuyện, trái lại làm cho tâm tư Tống Thanh Thư có chút tà ác, lại nhìn Hồ phu nhân lúc này đã quay người nằm ngữa lại, hai mắt đang nhắm lại mê ly.
Hồ phu nhân mặc dù có chút kỳ quái đè ở trên người nam nhân bất chợt có trạng thái dũng mãnh phi thường, thì chỉ coi là đối phương cực kỳ mê luyến thân thể của mình, trong lòng cũng dâng lên một tia ngọt ngào chi ý, toàn bộ thân thể trở nên càng ngày càng mềm, toàn bộ ôn nhu bao dung đến trên người nam nhân, hóa thân một dịu ngoan son mã, tùy ý trên người kỵ sĩ tung hoành ngang dọc.
Nhìn Hồ phu nhân hai mắt mê ly, Tống Thanh Thư vô ý thức nắm lấy bàn tay của nàng xoa xoa, bàn tay của nàng quả nhiên mềm nhẵn không gì sánh được, một lúc qua đi, Tống Thanh Thư ngạc nhiên phát hiện hai tay Hồ phu nhân đang vờn quanh tại bên hông mình, vậy thì mình đang nắm tay của người nào tay? Ánh mắt hắn chuyển qua Tiểu Long Nữ trên người, chỉ thấy nàng tuyết trắng gò má của từ lâu phủ kín mê dạng đỏ ửng, một đôi lông mi run rẩy không ngớt.
Tống Thanh Thư nuốt một ngụm nước bọt, đột nhiên không nỡ bỏ buông tay, ngón tay dần dần thượng dời, rõ ràng cảm giác được Tiểu Long Nữ thân thể run lên, trên da thịt mềm mại đột nhiên có chút run rẩy, nhưng Tống Thanh Thư chung quy không dám vô cùng làm càn, minh bạch mình hành động nắm tay của nàng như thế này có thể là đã đến cực hạn của Tiểu Long Nữ, nếu tiếp tục được một tấc lại muốn tiến một thước, thì chỉ sợ là Tiểu Long Nữ khó mà tha thứ khi mình vượt qua giới hạn, khó bảo toàn nàng sẽ trở mặt rời đi, như vậy thì mọi người cũng đều khó xử, còn Hồ phu nhân nếu biết tiểu sư muội đã thức tỉnh, thì cũng sợ rằng sẽ đem mình hận chết.
Nắm lấy bàn tay vô cùng mềm nhẵn tay của Tiểu Long Nữ, Tống Thanh Thư đột nhiên cảm thấy dưới thân của mình một hồi là Hồ phu nhân, một hồi tựa hồ lại đổi thành Tiểu Long Nữ, nếu có thể được cùng hai mỹ nhân quốc sắc thiên hương này cùng giường cộng gối, thiên hạ không có người nam nhân nào có thể chịu được loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ này, Tống Thanh Thư thấy Tiểu Long Nữ khẽ nhếch môi anh đào, còn Hồ phu nhân thì vòng eo phảng phất vặn vẹo như linh xà, hắn hưng phấn cây côn ŧᏂịŧ tăng vọt tốc độ đâm vào, liên tiếp mãnh liệt chọc vào u cốc Hồ phu nhân chỉ nghe một hồi “ bành bạch…bành bạch…” nôn nóng vang lên, Hồ phu nhân thân phát run, trong miệng da^ʍ khiếu “ ư ử..” không ngừng, u cốc đã lại bị kích ứng co rút, âm tinh từ hoa tâm của Hồ phu nhân lần nữa nóng hổi ấm áp cuồng xạ phún ra, chăm chú đem côn ŧᏂịŧ xiết chặt lấy, tưới vào trên mặt qui đầu, cơn sướиɠ không nói nên lời thoải mái bay thẳng lên, kí©ɧ ŧɧí©ɧ qυყ đầυ Tống Thanh Thư trướng nở ra, tinh quan bắt đầu kích xạ...
-A…
Tống Thanh Thư không nhúc nhích vẫn duy trì cái tư thế này, thẳng đến tinh tử bắn tận không còn một giọt, một giây khắc kia, Tống Thanh Thư bén nhạy cảm thụ được Tiểu Long Nữ tựa hồ cũng cả người run lên, khí tức của nàng trở nên hỗn loạn không gì sánh được, bất quá Tống Thanh Thư lúc này cơn buồn ngủ cũng dâng lên, cũng không suy nghĩ thêm nhiều, ôm lấy Hồ phu nhân rồi ngủ thật say.
Còn Tiểu Long Nữ vừa rồi khi bàn tay của Tống Thanh Thư sờ soạng trên bàn tay nàng, nàng chỉ cảm thấy một loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ lạ thường đánh úp, từ những ngón tay của Tống Thanh Thư truyền đến một kɧoáı ©ảʍ khác thường, không êm đềm mật ngọt giống như là tình yêu của nàng đối với Dương Qúa, mà nó làm cho toàn thân nàng như là không có một điểm nhỏ khí lực, nàng chỉ thấy mình không tự chủ chống lại được phản ứng tự nhiên bên trong thân thể.
Khi tiếng rêи ɾỉ của Hồ phu nhân đột nhiên vυ't lên kéo dài, nàng lại cảm thấy từ sâu bên trong nơi cái hang động ẩn mật của mình nóng bừng lên co rút lại liên tiếp, thân thể yêu kiều khẽ run từng hồi, có một loại kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt xuất ra trong tích tắc, làm cho tâm trí nàng thất lạc, hạ thể run rẩy một chuỗi dồn dập, âm tinh từ hoa tâm kích xạ trào ra mang theo một loại dinh dính ẩm ướt, nhưng lại mang theo cái cảm giác từ trước đến giờ chưa từng có được kí©ɧ ŧɧí©ɧ thư sướиɠ như vậy, nàng đã kìm lòng không được phát tiết, phản ứng bất ngờ làm cho Tiểu Long Nữ có chút ngoài ý muốn..
………………………………………………………………………………………………..
Hồ phu nhân vén lại mái tóc rối bời, đẩy Tống Thanh Thư ra:
-Bại hoại, thỏa mãn chưa a? Không cho thúc thúc ngủ ở đây.
-Đệ buồn ngủ quá, không muốn động đậy gì cả.
Tống Thanh Thư mặt dày mày dạn nói.
Hồ phu nhân quay đầu nhìn thoáng qua Tiểu Long Nữ, tức giận nói:
- Sư muội còn ở chỗ này đây, ta làm sao có thể để cho nàng biết chuyện cùng thúc thúc chung giường chung gối.
Tiểu Long Nữ vốn trong lòng cũng có chút tức giận, nghe Hồ phu nhân nói như vậy, trong lòng cũng hơi hả dạ: "Đại sư tỷ vẫn còn lo lắng cho ta..."
Tống Thanh Thư nghĩ đến Tiểu Long Nữ lúc này là thanh tỉnh, trong lòng đã có quỷ nên cũng chột dạ, có chút hổ thẹn địa liếc mắt nhìn Hồ phu nhân:
-Vậy đệ đi đây.
Hồ phu nhân lúc này cả người mềm yếu, chả muốn nhúc nhích, nhẹ giọng thúc giục:
-Đi mau… đi mau.
Tống Thanh Thư vội vã cầm lấy y phục, nhanh chóng quay trở về phòng mình.
Tiểu Long Nữ đang do dự tìm lý do để cho biết mình đã tỉnh lại, Hồ phu nhân lại hừ một tiếng, xoay người đem nàng kéo lại, trong miệng lẩm bẩm nói: " Sư muội thân thể mát mẽ, ôm thật là thoải mái."
Bởi vì vẫn còn dư vị của cuộc giao hoan vừa rồi, lúc này trên người Hồ phu nhân vẫn còn nóng hổi, Tiểu Long Nữ trời sinh thể chất lành lạnh, bị Hồ phu nhân kéo ồm vào trong lòng, nhất thời cả người ấm áp hết sức thoải mái, với lại mới vừa rồi tiêu hao chân khí tự giải huyệt đạo, sau khi tỉnh lại tinh thần lại lâm vào tình huống cực kỳ khẩn trương, để rồi chịu không nỗi cơn động dục ập đến bất ngờ kngoài mong muốn đến mức phát tiết, lúc này đã trầm tĩnh lại, nên cảm thấy cơn buồn ngủ dâng lên, nên cũng để cho Hồ phu nhân tùy ý ôm, hai người cùng lâm vào mộng đẹp, trong cơn mê ngủ bất tri bất giác hai cặp đùi đẹp giao nhau dây dưa lẫn nhau, âʍ ɦộ của hai nàng thỉnh thoảng lại ma sát cạ vào nhè nhẹ…
…………………………………………………………………………………….
Sáng sớm hôm sau khi Tiểu Long Nữ tỉnh lại, thì Hồ phu nhân đang rửa mặt chải đầu, nghe động tĩnh trên giường, Hồ phu nhân quay đầu, vẻ mặt mất tự nhiên:
- Sư muội, ngươi đã thức?
Nhìn Hồ phu nhân bởi vì thân thể được tưới tắm đầy đủ, vẻ mặt kiều diễm toả sáng, nghĩ đến tối hôm qua bản thân mình phải chịu …'tội ' chung với Hồ phu nhân , Tiểu Long Nữ trong lòng chợt thấy lúng túng khó chịu, cố ý hỏi:
-Đại sư tỷ, tối hôm qua chuyện gì xảy ra khi bóng đen kia xuất hiện vậy?
Hồ phu nhân biến sắc, ấp úng giải thích:
-Là người của Mông Cổ không cam lòng bị nhục, lặng lẽ phái cao thủ qua đây định bắt giữ chúng ta, may là Tống... Tống Thanh Thư… đúng lúc chạy tới, mới đánh đuổi được địch nhân.
-Thật không?
Tiểu Long Nữ tựa như chế giễu nói, nhưng trong lòng oán thầm: “ Rõ ràng chính hắn đến trộm hương, chiếm tiện nghi sờ soạng ta, bây giờ lại còn trở thành ân nhân cứu mạng của ta…”
Nàng mặc dù có chút tức giận Tống Thanh Thư tối hôm qua vừa "khi dễ" đại sư tỷ, lại vừa vuốt ve cái âʍ ɦộ của mình, nhưng không hiểu vì sao chẳng có tức giận hắn, mà còn cho là đối phương chỉ là vô tâm trong lúc đó.
Vì tối hôm qua giả bộ ngủ, cho nên cũng không thể nói toạt ra, đành phải giả vờ không biết gật đầu:
-Vậy là muội phải đa tạ tỷ phu..
-Hắn không phải là tỷ phu của ngươi.
Hồ phu nhân vội vàng nhắc lại nói.
"Hừ.. rõ ràng tối hôm qua..."
Hồi tưởng lại chuyện tối hôm qua phát sinh những chuyện khó xử kia, Tiểu Long Nữ sắc mặt đỏ lên khi cảm thấy bên dưới hạ thể của mình vẫn còn dinh dính khó chịu, nhất thời ngừng lại không nói nữa.
Hồ phu nhân trong lòng cả kinh: “ Chẳng lẽ bị nàng đã nhìn ra cái gì? ..”
May là lúc này ngoài cửa truyền đến tiếng gõ cửa, tiếng nói của Tống Thanh Thư vang lên:
-Hai mỹ nhân đi ra ăn sáng.
Hồ phu nhân nói:
- Chờ một chút, chúng ta đang rửa mặt chải đầu đây.
Nghe được tiếng Tống Thanh Thư, sắc mặt Tiểu Long Nữ mất tự nhiên..
Thấy nàng đôi mi thanh tú khẽ nhăn, Hồ phu nhân nhìn thấy ngẩn ngơ:
"Ngay cả lúc nhăn mày nhíu mặt mà cũng đã xinh đẹp, quả nhiên quái thúc thúc kia lại là người có tâm tính như vậy, làm sao mà nhịn được nên đem nàng ôm đến trên giường thì cũng phải thôi…”
Nghĩ đến chuyện đó, Hồ phu nhân mặt lại nóng lên, trong lòng áo não không thôi:
“Tối hôm qua tại sao ta lại đáp ứng yêu cầu hoang đường của hắn như vậy chứ? “