CHƯƠNG 259: MAI NỞ NHỊ ĐỘ.
Tống Thanh Thư hơi thở dần dần gấp rút, hắn chậm rãi cởi bỏ y phục của Phương Di, hắn nhìn trước mắt toàn thân, da thịt bày biện hoàn mỹ màu trắng sữa, hai tay nhẵn nhụi trắng noãn, cân xứng nhu hòa, hai chân thon dài, âʍ ɦộ mập mạp phồng to giấu ở bên dưới cái tiểu nội khố màu trắng nhạt, hình thái đôi bầu bú ẩn núp bên dưới cái yếm đẹp đẽ mê người, theo tiết tấu hơi thở nhấp nhô.
Tống Thanh Thư bàn tay hướng đến ở sau lưng sợi dây thắt nơ con bướm của cái yếm, kéo nhẹ nơ con bướm, cái yếm nhanh chóng rới xuống, đập vào mi mắt một đôi song phong tuyết nị, kiều đỉnh, mượt mà, tuyệt mỹ.
Hắn lại vươn tay vuốt ve đôi vυ' cao ngất mềm mại, tận tình xoa nắn lấy, rồi hôn lên bộ ngực sữa, cảm thấy bầu vυ' tựa như một khối vĩnh viễn không hết hương vị ngọt ngào, đôi bầu vυ' của Phương Di bị ma thủ Tống Thanh Thư chà đạp không ngừng biến hóa hình dạng, đầu núʍ ѵú hồng hồng kiêu ngạo dựng đứng lên, chưa từng bị nam nhân nào khác ngoài Vi Tiểu Bảo sờ soạng qua đôi bầu vυ', Phương Di toàn thân tê dại, nằm xụi lơ trên giường..
Thấy Tống Thanh Thư cuối cùng cũng đã triển khai, Phương Di vừa vui lại vừa sợ, dù sao đây là lần đầu tiên nàng tiếp xúc với một nam .
-Đệ muội thật xinh đẹp.
Nhìn theo ánh nến chiếu rọi xuống khuôn mặt hết sức kiều diễm của Phương Di, Tống Thanh Thư kìm lòng không được mở miệng tán thưởng nàng.
Nghe câu gọi đệ muội, Phương Di đang khẩn trương đang có chút cứng ngắc thân thể, thoáng cái liền mềm yếu xuống, bên dưới cửa miệng u cốc như bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ hưng phấn, nhíu lại một cái, vài giọt dịch nhờn lại tào ra.
-Đại bá…. quả nhiên...
-Ta thích loại sắm vai kiểu dạng đại bá- đệ muội như thế này.
Tống Thanh Thư hôn hít lên cái cổ trắng ngọc ửng hồng, một bên thở nhiệt khí, vừa nói.
Phương Di hai mắt cũng hiện lên mê say, hơi thở mùi đàn hương từ miệng khẽ nhếch, đứt quãng nói ra:
-Đại bá... muốn như thế nào... đệ muội đều chiều theo...thế đó.
Tống Thanh Thư không ngờ tới Phương Di có chút lãnh ngạo, hôm nay lại nhiệt tình như lửa vậy.
…………………………………………………………………………………….
Ban tay Tống Thanh Thư đã chuyển xuống trên trên cái mông tròn trịa xoa bóp mạnh mẽ, ngón tay còn bất chợt cách một tầng mỏng cái tiểu nội khố lộng lấy nơi u cốc thần thánh, làm cho nơi cửa miệng u cốc càng thêm ướŧ áŧ, cuối cùng thì Tống Thanh Thư chậm rãi cởi ra cái tiểu nội khố của nàng, lập tức cái nơi u cốc thần thánh liền bạo lộ tại trước mắt Tống Thiên Thư.
Tống Thanh Thư cuối đầu xuống hạ thể của Phương Di lè lưỡi liếʍ láp trên da thịt bên đùi nàng, rồi chậm rãi tiếp cận đến cái âʍ ɦộ, hắn nhìn không chuyển mắt chằm chằm vào giữa hai chân Phương Di, cái âʍ ɦộ tuy đã làm thê tử của người nhưng vẫn tươi mới màu phấn hồng, thảm cỏ đen hình tam giác um tùm trên gò mu, bên dưới thảm cỏ tốt tươi kia là cái khe hở chưa từng được ai khái phá, hai mép nhỏ âʍ ɦộ màu đỏ nhạt kiều nộn đầy đặn như vỏ sò khép hờ lại, lổ nhỏ cửa miệng u cốc như ẩn như hiện ra trước mắt Tống Thanh Thư .
Hắn nhẹ nhàng dùng đầu lưỡi liếʍ lên dọc theo hai bên mép lớn âʍ ɦộ, rõ ràng động tác của hắn hạ lưu như vậy, Phương Di cảm thấy xấu hổ, liền muốn duỗi ra hai tay ngăn cản đang liếʍ lên cái chỗ thẹn âʍ ɦộ mình, nhưng thực tế thì khi hắn vừa liếʍ lên một đường, thì sớm đã làm cho nàng toàn thân mềm yếu, thân thể yêu kiều như không còn chút sức lực nào, mặc dù Phương Di thuộc loại tính cách kiên trinh, nhưng cái loại kɧoáı ©ảʍ từ bản năng du͙© vọиɠ nguyên thủy, nàng không che dấu được, tâm hồn đã hình thành một mảnh hỗn loạn, nên tùy ý Tống Thanh Thư xâm lược.
Toàn thân Phương Di tản mát ra mùi thơm ấm áp mê người, hoàn nhịp cũng với cái mùi hăng hăng động dục tỏa ra từ cái âʍ ɦộ chui vào lỗ mũi, trêu chọc lấy Tống Thanh Thư làm Tống Thanh Thư cũng vô pháp khống chế mãnh liệt tham muốn chà đạp Phương Di..
Tống Thanh Thư đã là dục hỏa khó tắt, hắn từng lần từng lần trêu chọc lấy trên khe nứt âʍ ɦộ nàng, kiên nhẫn khai phá lấy, âm hạch của nàng bắt đầu trướng đại, màu sắc trở nên chín mọng tiên diễm đứng lên nhô đầu ra, cửa miệng ngọc môn quan đóng chặt bất giác hơi chút mở ra thành một cái lổ hẹp, dịch nhờn chậm rãi chảy xuôi trào ra bên ngoài, trong nội tâm hắn vô cùng thỏa mãn.
………………………………………………………………………………………..
Tống Thanh Thư dùng tay tách ra hai chân tuyết trắng thon dài của Phương Di, rồi nắm lấy cây côn ŧᏂịŧ kiên quyết đưa đến trước miệng ngọc môn quan kiều nộn, vạch ra hai mảnh mép trong âʍ ɦộ màu hồng phấn tươi mới, qui đầu côn ŧᏂịŧ đính tại trên cửa miệng ngọc môn quan tràn ngập nước nhờn chuẩn bị nghiền nát lấy,
Lúc này Phương Di mới cảm thấy một tia sợ hãi, nàng lần đầu tiên ăn trái cấm, nhưng nghe nói lần đầu tiên của một cô nương sẽ có thống khổ, khi nàng cảm thấy cái vật cứng rắn đó, đang ở ý đồ muốn chui vào ngọc môn quan của mình, nàng vẫn là thực sự sợ hãi, căng cứng người nhắm chặt lại một đôi mắt xinh đẹp, không ngừng run run cặp lông mi dài, biểu hiện ra sự khẩn trương.
Tống Thanh Thư nhìn thấy biểu hiện của nàng như vậy, nên ôn nhu tiếp tục thêm chút công phu kỹ xảo, rất nhanh nàng đã lại cảm thấy cả người từng đợt khô nóng, hám răng trắng noãn như ngọc kìm lòng không được mở ra, phát ra một trận rêи ɾỉ yêu kiều sương mù, nàng liền đã đạt đến hưng phấn tột độ, như là ám chỉ hắn nhanh lên tiến hành bước tiếp theo.
Phương Di chỉ cảm thấy bên dưới hạ thể của mình suối nước róc rách không ngừng, lửa nóng dục tính vây quanh thân thể nàng, làm cho toàn thân như trúng phấn ngứa, nhưng qui đầu côn ŧᏂịŧ của Tống Thanh Thư cứ đứng ở cửa ngọc môn quan qua lại, chính là không có tiến vào bên trong u cốc, lại làm cho Phương Di lo lắng.
-Đại bá … ta......
Phương Di mở mắt ra, mị nhãn như tơ nhìn Lí Hổ, nhẹ giọng nói:
-Đệ muội thật là …khó chịu…nóng quá.
Tống Thanh Thư nghe nàng nói vậy, nhẹ nhàng chỉnh lại tư thế của nàng, nhìn cửa miệng ngọc môn quan phấn nộn đỏ hồng, mặt trên thảm cỏ đen mềm mại dính đầy nước bọt của hắn liếʍ lên, làm cho hắn thật sâu hít vào một hơi, chậm rãi đẩy qυყ đầυ tới, côn ŧᏂịŧ hơi gian nan đi vào một chút, thì Phương Di đã nắm chặt cánh tay hắn, cảm giác bị phá thân đúng là thống khổ, Tống Thanh Thư cúi người xuống thân, hai tay nắm trên bả vai nàng, trầm eo xuống, lập tức qui đầu cây thịt kiên quyết theo cửa miệng ngọc môn quan trơn trượt ẩm ướt ấn vào lổ nhỏ u cốc non nớt, qui đầu nóng hổi to lớn đã thẳng tiến vào bên trong hang động u cốc kia chặt khít nhỏ hẹp phi thường, theo cây côn ŧᏂịŧ to lớn xâm nhập vào chống lấy thành vách u cốc phồng lên, khiến cho cái lổ nhỏ nhắn bị ép mở rộng ra xiết chặt dung nạp lấy cây thịt đang cưỡng chế xâm nhập vào, thân thể tuyết trắng Phương Di lập tức run rẩy không thôi, hai cánh tay ngọc căng cứng.
-A……
Khi cây côn ŧᏂịŧ vượt mọi chông gai phá khai tuyến phòng ngự chặt chẽ của cái u ốc, khoảnh khắc vừa thông suốt, Phương Di đã nắm lấy cánh tay mình cắn lấy, lần đầu tuy thốn đau nhưng hết thảy đều thuận lợi, Tống Thanh Thư một chậm một mau đút côn ŧᏂịŧ vào hàng động, dần dần thì cơn thốn đau đã hoàn toàn chuyển hoán đến hạnh phúc khoái hoạt.
-Um…ân......
Cây côn ŧᏂịŧ thô to ụ cơ hồ tràn ngập toàn bộ u cốc của nàng, qυყ đầυ kí©ɧ ŧɧí©ɧ chỗ nộn thịt sâu nhất trong thân thể nàng, đôi môi đỏ mọng mở ra, sương mù hai mắt bế lại chặt chẽ….
………………………………………………………………………………………….
Một tiếng rên gọi to, đầu của Phương Di ngữa cổ về phía sau, Tống Thanh Thư bị nàng phản ứng mãnh liệt khiến cho dục hỏa càng thêm đốt người, rất nhanh đem côn ŧᏂịŧ hơi rút ra, sau đó dùng sức mãnh liệt nhấn mạnh một cái về phía trước, côn ŧᏂịŧ hướng sâu vào trong u cốc nàng thẳng đâm đi vào, xâm nhập không lưu tình tiếp xúc đến hoa tâm của nàng, hắn dừng lại động tác một chút, cực kỳ thoải mái sảng kɧoáı ©ảʍ thụ tầng tầng lớp lớp nếp gấp bên trong u cốc của nàng ép chặt, cái tư vị thật đúng là vô cùng mỹ diệu, một mặt để cho qui đầu côn ŧᏂịŧ dán chặt tại hoa tâm, ngâm thân côn ŧᏂịŧ ở trong hang động ngập nước nhờn ấm áp.
Cái u cốc dụ người Phương Di bởi vì bị cự vật bức bách mở ra, gian nan hàm chứa lấy cây côn ŧᏂịŧ thô to chật vật, hành lang gấp khúc ấm áp đem cây côn ŧᏂịŧ Tống Thanh Thư bao quát chặt chẽ, không có một khe hở, cảm giác tê dại lại làm cho Tống Thanh Thư nhiệt huyết sôi trào, tính dục đại thịnh, còn kɧoáı ©ảʍ làm cho Phương Di triệt để mê loạn rồi, mười ngón tay của nàng véo nhập thật sâu vào cơ bắp tráng kiện của Tống Thiên Thư, một loại sung sướиɠ chăm chú quấn quít lấy cây côn ŧᏂịŧ cứng rắn chung quanh từ thành u cốc truyền khắp toàn thân nàng, thẳng xuyên qua tâm hồn, cái loại u cốc được nhét vào tràn đầy phong phú.
Hai mép nhỏ âʍ ɦộ hồng phấn đã bị côn ŧᏂịŧ đè ép trở nên sung huyết đỏ bừng sung lên, thân thể đã bịt kín đổ mồ hôi, Phương Di thở hổn hển, mái tóc bay múa, mồ hôi nhỏ giọt mằn mặn, bây giờ nàng hoàn toàn chìm trong kɧoáı ©ảʍ, thể xác và tinh thần hoàn toàn bị Tống Thanh Thư chinh phục.
……………………………………………………………………………………
Tống Thanh Thư có tiết tấu chuyển động lấy côn ŧᏂịŧ một lần một lần khai khẩn lấy thổ nhưỡng dồi dào của cái u cốc mới lạ, lúc này thân thể Phương Di sinh ra mãnh liệt phản ứng, dịch nhờn chảy ra càng nhiều, hắn dần dần nhanh hơn tiết tấu côn ŧᏂịŧ trong u cốc ra ra vào vào, khiến cho tiếng rên của Phương Di thêm uyển chuyển, dục tiên dục tử, từng cỗ đặc dính âm tinh rỉ ra hoa cốc.
-Đại bá….làm chết..đệ muội mất..a…á…..
Tống Thanh Thư càng thêm cuồng mãnh trên mặt ngọc thể của nàng nhún lấy, Phương Di chỉ cảm thấy cây côn ŧᏂịŧ thô to cuồng dã về phía chỗ sâu động phủ chạy nước rút, càng đâm càng sâu, rốt cục Phương Di đã nghênh đón lần thứ nhất cao trào, toàn thân run rẩy, theo trong từ hoa tâm tuôn ra đại lượng âm tinh phún trào.
Nhìn thấy Phương Di bị mình đưa lên khoái hoạt đỉnh phong, côn ŧᏂịŧ Tống Thanh Thư càng có uy lực, thâm sâu cắm vào trong cơ thể nàng mạnh mẽ đâm tới không ngừng xâm nhập, dưới cơn chạy nước rút của cây côn ŧᏂịŧ hung ác thô bạo, hoa tâm e sợ rằng phải bị tách mở ra, Phương Di cảm nhận được từ chỗ chỗ sâu nhất ngọc thể truyền đến cực hạn kɧoáı ©ảʍ, lại một hồi tê dại ngứa nhột co rút, cùng với qui đầu côn ŧᏂịŧ đính vào nhau, âm tinh trào ra không ngớt, cái đầu của nàng không ngừng lắc lư, kéo mái tóc như vân tứ tán bay vung, Tống Thanh Thư giờ cũng cảm giác được một làn tê dại kɧoáı ©ảʍ theo qui đầu lan tràn hướng đến toàn thân, lúc kɧoáı ©ảʍ của hắn đến đỉnh, một cổ du͙© vọиɠ thủy triều rốt cục cũng giải khai miệng cống, hướng về thân dưới đang uyển chuyển kiều gáy, phóng ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ lấp đầy đường hang u cốc Phương Di, nàng cùng với hắn rốt cục cũng đã hoàn thành sứ mạng thần thánh.
……………………………………………………………………………………….
Sau tiếng rêи ɾỉ kéo dài của Phương Di, Tống Thanh Thư hưởng thụ thành u cốc chặt chẽ đè ép, một bên luyện hóa lấy thuần âm chi khí liên tục không ngừng trào ra, Tống Thanh Thư khó tránh khỏi sinh ra nghi hoặc, vì sao trong cơ thể thuần âm chi khí các nữ nhân mà hắn từng giao hoan ai cũng nồng nặc dày đặc âm tinh? Hoàn toàn không giống như trong phương pháp tu luyện Hoan hỉ thiện pháp đã có nói qua là không dễ gặp được thuần âm chi khí dày đặc như vậy, chẳng lẽ bởi vì những nữ nhân này đều là giang hồ hiệp nữ, cho nên mới có chất lượng âm tinh cao như vậy?
Kỳ thật đây chỉ là do Tống Thanh Thư hiểu lầm, nếu tụ tập thiên địa nảy sinh âm tinh chất lượng cao tại trên một thân nữ tử, thì bề ngoài hình dạng thân thể của nữ nhân đó tất nhiên phải là xuất chúng, mà vừa vặn ánh mắt của Tống Thanh Thư lại tương đối cao, nữ nhân hắn tìm đều là nữ nhân cực kỳ mỹ mạo, trong cơ thể các nàng thuần âm chi khí tất nhiên nồng đậm, vì vậy Tống Thanh Thư mới tu luyện lên Hoan hỉ thiện pháp theo kiểu làm chơi ăn thật.
…………………………………………………………………………………………..
Phương Di nhẹ khẽ thở dài một hơi:
-Bao nhiêu năm năm qua, đệ muội chỉ thấy thế gian trăm điều đau khổ, nên cảm thấy trong cõi nhân sinh không có ý nghĩa gì. Nhưng đến bây giờ mới biết được, trong thiên hạ rõ ràng còn có chuyện hưởng thụ khoái lạc sung sướиɠ như vậy lần này đến cùng với đại bá cũng không uổng công đến trong cuộc sống này một lần.
-Nghe xong đệ muội nói những lời này, ta cảm thấy được trong bụng lại có ngọn lửa cháy lên, vậy đệ muội có để cho đại bá lại cho đệ muội khoái hoạt thêm một lần nữa?
Tống Thanh Thư ôm lấy cằm của nàng, bàn tay lại có chút suồng sã tứ mò xuống âm hạch của nàng văn vê..
-Vừa rồi như vậy... đại bá có hài lòng đệ muội không vậy?
Phương Di vì lấy lòng Tống Thanh Thư, nàng đã mặc kệ Tống Thanh Thư bảo nàng làm cái gì, nàng liền như một con mèo nhỏ thuận theo ý hắn mà thỏa mãn cho hắn, cho dù là Tống Thanh Thư bày ra các loại tư thế kỳ cục, lúc hơi khôi phục lý trí, nàng lại lo lắng sau này Tống Thanh Thư sẽ xem thường nàng….
…………………………………………………………………………………
Nhưng làm gì mà có chuyện đó, trong cuộc giao hoan, nam nhân tại trên giường thích nhất i loại nữ nhân như vậy, nghĩ đến vừa rồi lúc ép buộc cái miệng nhỏ của Phương Di liếp láp trên toàn bộ thân cây côn ŧᏂịŧ của mình sau khi đã xuất tinh, giờ thì Tống Thanh Thư cảm thấy thân thể lại có chút không bị khống chế, hai tay bắt đầu lại sờ soạng trên những khu vực nhạy cảm trên người của nàng.
Nhìn thấy Tống Thanh Thư biến hóa, Phương Di âm thầm kinh hãi, gioa hoan vừa rồi vốn nàng đã có chút mệt mỏi, nhưng thân thể vẫn còn thèm muốn khoái hoạt:
-Tống đại bá, có phải lại muốn nữa rồi phải không?
Tuy rằng biết rõ đối phương vừa rồi bị hắn thu lấy âm tinh chi khí quá nhiều, thật sự không thích hợp lại thêm thảo phạt, nhưng Tống Thanh Thư lại cảm thấy khống chế không nổi bản thân, trong lòng cũng âm thầm kinh hãi: “ Từ lúc tu luyện Hoan hỉ thiện pháp đến nay, tựa hồ chỉ có mai nở nhị độ thì mới đủ thỏa mãn, lần thứ nhất chủ yếu là hấp thu luyện khí, lần thứ hai là long tinh hổ mãnh hưởng thụ…”
Tống Thanh Thư vốn đang đang do dự, nào ngờ Phương Di lại quấn hai chân lên người hắn, hẩy cái âʍ ɦộ lên, Tống Thanh Thư ngạc nhiên rồi sau đó đại hỉ, lập tức cầm lấy côn ŧᏂịŧ đưa đến cửa miệng u cốc nàng, phần eo trầm xuống đè lên.
Cảm nhận được cây côn ŧᏂịŧ của hắn đã nhấn sâu vào trong u cốc của mình, Phương Di đôi mi thanh tú hơi nhíu lại.
-Tống đại bá…ngày trước đã có cùng Song Nhi làm giống như thế này chưa?
Đột nhiên Phương Di mở miệng hỏi.
Tống Thanh Thư động tác dừng lại, có chút lúng túng nói:
-Sao..đệ muội đột nhiên lại hỏi chuyện này?
Hai người hiện tại lấy hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© đã kết hợp cùng một chỗ, Phương Di có thể cảm nhận được côn ŧᏂịŧ của Tống Thanh Thư biến hóa từng lúc bên trong u cốc của mình khi thấy vừa nhắc đến Song Nhi thì côn ŧᏂịŧ của hắn tựa hồ nở to hơn một chút, nàng thở dài một hơi:
-Xem ra là đã có…
-Chớ nói nhảm.
Tống Thanh Thư vội vàng nói, hắn cũng không muốn bán đứng Song Nhi..
-Tống đại bá, đệ muội có thể cảm giác được đấy, cần gì phải gạt đệ muội, đệ muội cũng đâu có ngại đâu…
Phương Di mỉm cười nói,
-Tại vì đến bây giờ thân thể của đệ muội cũng đã có hơi mệt rồi, trong khi đại bá vẫn khỏe mạnh hùng hục như bình thường, nếu như ngày nào cũng tiếp tục như thế này, đệ muội nếu chỉ có một mình hầu hạ đại bá, chỉ sợ rằng kiệt sức mà chết chứ không có phận độc hưởng đâu, nếu như có Song Nhi tại bên cạnh giúp đệ muội cùng chia sẽ thì tốt rồi…
-A, thứ lỗi cho ta…. không có chú ý tới cảm thụ của đệ muội,
Tống Thanh Thư vội vàng nói, động tác nhấp lấy côn ŧᏂịŧ cũng nhẹ nhàng lại, vừa rồi vô ý nên nhấp hơi mạnh trong u cốc nàng không chút nào thương tiếc,..
Phương Di lắc đầu:
-Tống đại bá cứ làm..mạnh đi đừng có cố kỵ, một đêm đệ muội còn chịu được, nhưng sau này thì đại bá có thể cứ tìm đến Song Nhi mang tới chia sẽ cùng giúp đệ muội mỗi khi giao hoan là được rồi.
Phương Di, còn tính toán về sau, vì vậy liền triển khai đem Song Nhi cũng kéo đến cùng với mình chung trên một con thuyền.
Tống Thanh Thư quả nhiên không có nhìn thấu nàng trong lòng nàng, nói:
-Đệ muội nói gì vậy, nếu như bị Song Nhi nghe được, chắc chắn là nàng rất tức giận.
-Tống đại bá, ngoài miệng tuy rằng đại bá có thể gạt đệ muội, nhưng cái vật đó của đại bá thì không gạt được đệ muội đâu,
Phương Di mỉm cười nói, , có chút xấu hổ nói,
-Vừa mới nghe được đề nghị của đệ muội, cái…vật đó rõ ràng nở lớn thêm mấy phần, còn nhảy dựng lên vài cái...
-Nào có!
Tống Thanh Thư bị Phương Di nhìn thấu tâm tư, thẹn quá hoá giận nhấp mạnh côn ŧᏂịŧ vài cái.
Phương Di vội vàng xin tha:
-Tống đại bá…đệ muội sai rồi...
-Vậy giờ làm như thế nào để sửa sai đây?
Phương Di ôm lấy Tống Thanh Thư cổ, ghé vào lỗ tai hắn nói nhỏ:
-Tống đại bá, nếu chưa có đắc thủ được Song Nhi, thì đệ muội có thể giúp đại bá đạt được ước muốn a.
Tống Thanh Thư nghe qua trong lòng rung động, tuy rằng hắn đã chinh phục được Song Nhi, nhưng giờ thì chờ mong Phương Di sẽ giúp mình như thế nào đối phó Song Nhi? Thật ra thì hắn cũng yêu thích trò nhất long nhị phượng, chỉ nghĩ đến việc hai cái mông săn tròn của hai nàng, vểnh cong lên bày ra cái âʍ ɦộ ướŧ áŧ, giọng nói đã lộ có chút khàn khàn:
-Đệ muối chuẩn bị như thế nào để giúp đại bá đây?
-Đại bá không cần quản đến chuyện này..
Phương Di trong lòng vui vẻ, đã có một đường quan hệ như vậy, nàng sẽ không còn lo lắng Tống Thanh Thư hưởng thụ nàng sử xong thì đem ném bỏ,
-Đến lúc đó thì đại bá cứ việc ôm lấy Song Nhi là được.
Tống Thanh Thư nghe được tâm trí chập chờn, cắn nhẹ dái tai của nàng nói ra:
-Đệ muội đúng là nữ nhân bại hoại, giúp đỡ nam nhân khác trộm lấy thê tử của trượng phu mình..
-Tống đại bá…
Phương Di oán trách nhìn hắn,
-Thì đại bá là đại ca của Vi Tiểu Bảo, mà đại bá bây giờ cũng đang đè lên thân thể thê tử của tiểu đệ minh ra mà giao hoan đây này, vậy mà còn nói nhân gia như vậy….
Tống Thanh Thư nghe qua thấy mình thất thố, liền dỗ dành nàng, khiến cho Phương Di mỉm cười lại:
-Tống đại bá, nói cho đại bá biết một bí mật, không chỉ có đệ muội, ngay cả Tiểu quận chúa Mộc Kiếm Bình cũng không có cảm xúc gì với Vi Tiểu Bảo ..
-Làm sao đệ muội biết?
Tống Thanh Thư nghĩ thầm mình chắc sau này lại còn tiếp tục có lỗi với Vi Tiểu Bảo đây.
-Đệ muội chính là biết rõ,
Phương Di giảo hoạt cười cười,
-Ngoại trừ công chúa Kiến Ninh có khả năng thích thú Vi Tiểu Bảo làm bừa hành hạ qua.
-Xuỵt! Lời này truyền đi là mất đầu đấy.
Nghe nàng nhắc lại Kiến Ninh công chúa cùng Vi Tiểu Bảo, Tống Thanh Thư sắc mặt chợt mất tự nhiên.
-Được rồi, không nhắc đến bọn họ nữa, chỉ là hiện tại đệ muội còn có chút sự tình lo lắng.
-Lo lắng cái gì?
Tống Thanh Thư hỏi.
-Đệ muội thì không ngại cùng với Song Nhi cùng một chỗ hầu hạ đại bá, thế nhưng Song Nhi da mặt mỏng, chưa chắc sẽ đồng ý a.
Phương Di hướng trong tai hắn thổi thở ra một hơi, cười khanh khách nói.