Thâu Hương Cao Thủ (Cải Biên)

Chương 828: Chấn kinh ii

CHƯƠNG 828: CHẤN KINH II

Thân thể hai người bọn họ đều bởi vì dục hỏa thiêu nướng mà trở thành nóng hổi, bọn họ cứ như vậy ôm lấy không ngừng cọ lấy ma sát thân thể lẫn nhau, trong lúc nhất thời, toàn bộ trong gian phòng đều tràn ngập một loại tràng cảnh ngập đầy du͙© vọиɠ...

Tống Thanh Thư đem miệng dần dần hướng xuống phía dưới Ca Bích di động, cuối cùng đầu lưỡi của hắn bắt đầu tới gần trên đỉnh bầu vυ' của nàng, lúc này dưới sự trêu đùa, toàn bộ hai bầu vυ' của Ca Bích đã sung huyết bành trướng cực độ rồi, đầṳ ѵú nàng cũng phồng lên muốn tới cực điểm, nhu cầu cấp bách của nàng là miệng của hắn có thể mạnh mẽ bú hút trợ giúp cho nàng phát tiết ra chi hỏa tính dục trong cơ thể mình. Hắn cúi đầu, dùng miệng môi nhẹ nhàng ngậm lấy đầṳ ѵú nàng, khi vừa đem đầṳ ѵú ngậm vào trong miệng, thì thân thể Ca Bích liền bắt đầu kịch liệt vặn vẹo, Tống Thanh Thư bắt đầu dùng đầu lưỡi xoay tròn, liếʍ lộng lấy đầṳ ѵú Ca Bích, đầṳ ѵú nàng đã sớm dựng thẳng săn cứng rồi, vô luận là ngậm vào tại trong miệng, hay là dùng đầu lưỡi phía trên đỉnh vυ' khẽ liếʍ, đều có một loại tư vị dị thường thư sướиɠ, đến khi hắn khẽ cắn lấy, lập tức khiến cho nàng liền cảm thấy tại đầṳ ѵú của mình tựa hồ truyền đến một hồi một dòng điện, làm cho toàn thân nàng tê dại, Ca Bích vô pháp khống chế tiếng trầm thấp rêи ɾỉ, kêu lên một tiếng làm say lòng người:

-Ui….

Tống Thanh Thư bắt đầu dần dần tăng lớn lực gặm cắn tại trên đầṳ ѵú nàng mỗi một lần hàm răng của hắn sa vào đầṳ ѵú thô sáp của Ca Bích nổi lên, thì làm cho thê mỹ phụ này một hồi vặn vẹo, Tống Thanh Thư một bên hưởng thụ đầṳ ѵú cứng rắn của nàng, một bên bàn tay tay bắt đầu hướng xuống hạ thể Ca Bích di động, khi bàn tay chuyển đến bụng dưới của nàng, ngón tay vừa dò đến bộ vị gò mu nàng, không cần hắn sờ đến khe thịt âʍ ɦộ của nàng, mà đã cảm thấy có một làn nhiệt độ lửa nóng theo từ âʍ đa͙σ của nàng nhanh chóng truyền đến lòng bàn tay hắn, Ca Bích thân dưới cũng dùng sức uốn éo như là tiếp cận hướng xuống thân thể của hắn…

Thoáng cái Tống Thanh Thư trượt xuống dưới bên cạnh thân thể Ca Bích, sau đó đối với bụng của nàng hôn hít một hồi, đầu lưỡi của hắn lại bắt đầu theo từ bụng chậm rãi đưa đến cửa khẩu chốn đào nguyên của nàng .

Đến đây thì không còn dễ dàng nữa, có thể là bởi vì Ca Bích khẩn trương, cũng có thể có thể là bởi vì nàng xấu hổ, nên cặp bắp đùi của nàng khép chặt lại, hắn cũng không vội, bắt đầu dùng đầu lưỡi cẩn thận tại trên chung quanh gò mu của nàng liếʍ xuống, cái mũi càng gần sát âʍ ɦộ Ca Bích thì liền đã cảm thấy có một loại mùi vị hăng hăng nhàn nhạt, đó là cái mùi từ bên trong âʍ đa͙σ của nàng bài tiết ra, cái mùi vị này mặc dù không có hương thơm, nhưng lại hấp dẫn tựa như là chất xúc tác thôi tình…

Tống Thanh Thư đầu lưỡi của hắn giờ đã liếʍ đến dọc theo khe thịt âʍ ɦộ Ca Bích, trong miệng nàng tuy kêu:

-Không muốn …không muốn..

Nhưng đôi chân cũng dần dần buông lỏng, từ chính giữa lộ ra khe hở cũng đã để cho hắn nhìn thấy cái cửa khẩu chốn đào nguyên thần bí kia.

Đột nhiên trong lúc Ca Bích còn đang có chút thần mê, đầu của hắn đã tựu chui vào giữa hai chân nàng rồi.

-A…. không...

Ca Bích trong miệng bắt đầu sốt ruột kêu lên, tình hình bây giờ là đầu của Tống Thanh Thư đã hoàn toàn đem hai chân của nàng tách rời ra, hiện tại hắn ung dung thưởng thức cái âʍ ɦộ của mỹ nhân này so với lần trước thì hoàn toàn bất đồng

Cái âʍ đa͙σ của Ca Bích cũng là thuộc loại danh khí giống như Hoàng Dung, đều là có đặc điểm gò mu cao, ôm lấy một khối lớn, chỉ khác là hai mép trong của nàng thì bao vây phi thường chặt chẽ, khiến cho cửa miệng âʍ đa͙σ khép lại cơ hồ không có khe hở cho nên có rất ít chất lỏng âm dịch chảy ra, bất quá bây giờ có lẽ bởi vì Ca Bích đang vào trạng thái cực độ hưng phấn, cho nên hai mép trong đã sung huyết thấm ướt chất lỏng mà tỏa sáng rồi, theo tiếng thở dốc của nàng, hai mép trong cũng không ngừng khẽ trương khẽ hợp mấp máy lấy, hơn nữa theo mỗi một lần mấp máy, từ bên trong cửa miệng âʍ đa͙σ nặn ra một ít sền sệt chất lỏng …

Tống Thanh Thư cũng có chút khẩn trương thở dốc, sau đó dùng ngón tay nhẹ nhàng cẩn thận hướng hai bên mép trong tách ra, bên trong hành lang mật huyệt cũng ẩn hiện tại trước mắt của hắn, một màu hồng phấn bày biện ra một loại nhan sắc kiều diễm, do đó cái âʍ ɦộ của Ca Bích thoạt nhìn có vẻ non mềm động lòng người, lúc này tại phía trên trân châu đài hoa âm hạch cũng bởi vì hưng phấn, mà bắt đầu phình trướng, như một hạt đậu mọng nước dựng đứng nhô đầu lên từ cái khe nứt kia.

Tống Thanh Thư lại nuốt thoáng cái nước miếng, dùng tay nhẹ nhàng sờ vuốt chung quanh trân châu đài hoa, khi tay của hắn còn vừa mới chạm tới đó, thì bên dưới hạ thể Ca Bích liền bắt đầu một hồi kịch liệt run rẩy, cảm nhận được Ca Bích biểu hiện, Tống Thanh Thư liền phát hiện nàng đối với âm hạch thì vô cùng mẫn cảm, nghĩ tới đây, hắn nhẹ nhàng kéo hai bên mảnh da mỏng nơi gốc âm hạch, ngay lập tức âm hạch càng thêm đột nổi hiện ra hoàn toàn bạo lộ, hắn lại dùng tay đè áp tới nơi đó, bắt đầu dùng ngón giữa sờ lấy viên âm hạch sung huyết lóe sáng, quả nhiên phản ứng Ca Bích càng them mãnh liệt, liền theo phản xạ thoáng cái kẹp chặt đùi, hắn tiếp tục lại sờ chút một chút, Ca lực lượng cùng tốc độ càng lúc càng nhanh, Ca Bích bắt đầu không ngừng giãy dụa thân hình, sau đó tại một hồi một hồi cao giọng rêи ɾỉ, cái gò mu của nàng cũng hẩy lêи đỉиɦ ở giữa không trung rồi.

Theo đầu lưỡi Tống Thanh Thư kɧıêυ ҡɧí©ɧ, âm dịch Ca Bích không ngừng rỉ ra ngập tràn bên trong âʍ đa͙σ, bởi vì cơ vòng cửa miệng âʍ đa͙σ Ca Bích thật sự quá chặt, đại lượng chất nhầy chỉ đọng lại bên trong hành lang mật huyệt , theo đôi chân của nàng dần dần tách rộng ra, đầu lưỡi Tống Thanh Thư trong nháy mắt từ trên âm hạch của nàng trơn trượt nhập xuống đến cửa miệng âʍ đa͙σ nàng, vừa tham lam duỗi vào cái lổ nhỏ xíu, chỉ nghe thấy Ca Bích kìm lòng không được rêи ɾỉ:

-A…um….

Theo của rêи ɾỉ của nàng, cửa miệng âʍ đa͙σ run rẩy một chút, cơ vòng chặt khít kia liền có chút khuếch trương hé mở, đại lượng âm dịch rất nhanh không ngừng hướng ra phía ngoài tràn ra, rất nhanh đem toàn bộ âm dịch chảy đầy trong miệng của hắn.

Lúc này trong miệng nàng đã phát ra một hồi rêи ɾỉ cơ hồ là muốn khóc:

-A..... ui…ui…a.....

Tống Thanh Thư nuốt vào âm dịch lần cuối, sau đó theotừ dưới hang nàng ngẩng đầu lên, nhìn xem Ca Bích cơ hồ là vô lực thì trong nội tâm hắn cảm thấy có một loại cực độ tự hào sinh ra.

Sau đó, hắn chuẩn bị chính thức chiếm lấy thân thể nàng, có thể là cảm giác được dụng tâm của hắn, Ca Bích cũng biết kế tiếp hắn sẽ làm cái gì rồi, nàng nhu thuận tách rộng ra hai đùi, để cho hắn có thể thuận lợi quỳ gối nàng giữa hai chân nàng, Tống Thanh Thư liền cầm lấy cây côn ŧᏂịŧ tráng kiện, dùng qυყ đầυ nóng hổi tại chính giữa hai mép trong âʍ ɦộ huy động qua lại.

-Um…

Càng lúc càng hưng phấn càng tô sướиɠ... Ca Bích biết rõ chính nàng đã là triệt để trầm luân bên trong nɧu͙© ɖu͙© rồi, khi hắn dùng qυყ đầυ cọ sát cửa miệng âʍ đa͙σ, thân thể của nàng đều không tự chủ được run rẩy hạ xuống, cái cảm giác đường hang âʍ đa͙σ trống rổng càng mãnh liệt, một sự them muốn ngay lập tức được gãi ngứa càng thêm khó nhịn..

Đối với thời khắc sắp đến, hô hấp cả hai người bọn họ không hẹn mà cùng dồn dập lên, Tống Thanh Thư nhẹ nhàng dùng một tay chống đỡ thân thể của mình, tay kia nắm lấy cây côn ŧᏂịŧ cứng rắn đối với cái lổ miệng âʍ đa͙σ nhỏ bé mê người của Ca Bích từng chút đỉnh vào…

Dưới sự phối hợp của Ca Bích, theo phần eo của hắn đứng thẳng, thoáng cái qui đầu đẩy ra hai mép nhỏ bao vây cửa khẩu, dễ dàng xâm nhập chen vào bên trong mật huyệt..

-A…

Vừa mới đâm vào phân nữa cây côn ŧᏂịŧ, hắn liền cảm thấy côn ŧᏂịŧ mình dường như là bị da gân co rút lại gắt gao ghìm chặt rồi, trong nháy mắt đó, Tống Thanh Thư cơ hồ cảm thấy dường như huyết dịch toàn thân, áp lực cũng làm cho nữa phần sau đoạn côn ŧᏂịŧ có chút chết lặng. sau đó hắn bắt đầu cảm giác được cái loại chặt khít này mang đến cho hắn kɧoáı ©ảʍ, còn có một loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ thư sướиɠ.

Tống Thanh Thư cảm thụ trong chốc lát về sau tựu hai tay chèo chống lấy trên thân bắt đầu rồi hắn kéo nhẹ đâm vào chậm.

Dây dưa một lát sau, Tống Thanh Thư thân dưới bắt đầu dùng sức, đem trọn cây côn ŧᏂịŧ toàn bộ đều cắm vào trong âʍ đa͙σ Ca Bích, sau đó bắt đầu chậm chạp đút vào rút ra, cũng không biết như thế nào, côn ŧᏂịŧ hắn mỗi một lần xâm nhập thì hắn như ngừng thở kềm chậm lại, đến khi Tống Thanh Thư dần dần độ mạnh yếu nhanh hơn chọc vào, thì hành lang mật huyệt Ca Bích đã hoàn toàn thích ứng cây côn ŧᏂịŧ cứng rắn của hắn, tuy hắn biết rõ có lẽ Ca Bích hiện tại đang cần nhất là hắn duy trì mạnh mẽ hung ác cuồng phong bạo vũ…

-Ừ….um…

Nàng kêu lên tiếng rêи ɾỉ mang theo một tia hàm xúc ý tứ chưa đủ…

Ca Bích chỉ cảm thấy thân thể của mình đang không ngừng bị ngoại giới va chạm mà trở nên nhẹ nhàng dị thường, nhẹ nhàng giống như bay đến không trung, vừa giống như đang nổi ở trên mặt nước...

Ca Bích hai mắt nhắm chặt theo kɧoáı ©ảʍ mà rêи ɾỉ, tiếng va chạm “ phạch phạch..” theo từ bên dưới hạ thể Ca Bích truyền đến, mỗi một tiếng áp đảo nặng nề hơn một tiếng, kí©ɧ ŧɧí©ɧ động tác Tống Thanh Thư va chạm càng ngày lúc càng nhanh, càng nhanh lại càng hữu lực, lúc này hắn đã cúi tại trên người Ca Bích bắt đầu như cuồng phong bạo vũ đánh sâu côn ŧᏂịŧ vào cái âm động danh khí của nàng...

-Um…... không được... quá cường liệt rồi... a...... đó...

Ca Bích một bên lắc đầu một bên gọi lấy, cây côn ŧᏂịŧ chọc vào, mỗi một lần đều đỉnh đến chỗ sâu nhất trong âm động Ca Bích, nàng chỉ cảm thấy hoa tâm mình bị một cây côn nhiệt chọc vào tương phun nước bay, cái gì cảm thấy thẹn mà nói, cái gì biểu lộ e lệ giờ đã không còn trọng yếu, đúng là cái loại cảm giác muốn bay lên trời này, lại để cho thể xác và tinh thần Ca Bích đều nhanh muốn sụp đổ.

Càng duy trì động tác, Tống Thanh Thư lại càng thấy được dường như hắn cũng đã không có thể khống chế được thân thể của mình rồi, côn ŧᏂịŧ của hắn cũng một lần một lần dùng sức xông về trước đâm vào, bởi vì âm dịch Ca Bích bài tiết càng lúc càng nhiều, côn ŧᏂịŧ của hắn càng thông thuận ở bên trong rút ra tiến vào rút ra không ngừng ra vào bên trong hành lang mật huyệt.

-Um..ui…ui….ui…à….

Ca Bích yêu kiều từng tiếng một tiếng phát ra mất hồn, đôi mắt sóng thu nhộn nhạo nửa mở nửa khép, ánh mắt mê ly giống như nước gợn cơ hồ khiến cho Tống Thanh Thư hoàn toàn trầm mê trong đó, cặp đùi của Ca Bích đã bắt đầu kẹp lấy ngang hông của hắn, khiến cho cái âʍ ɦộ kia có thể hoàn toàn dán chặt lấy hạ thể của hắn, cũng có thể là để cho cây côn ŧᏂịŧ của hắn có thể lớn nhất hạn độ đâm sâu vào đến bên trong thân thể này..

Tống Thanh Thư tốc độ càng lúc càng nhanh, càng ngày càng nặng, thoáng cái lại thoáng cái tiếp tục, không chút nào dừng lại, một hơi đâm vào liên tục, tìиɧ ɖu͙© Ca Bích đã gần đạt tới đỉnh phong âm tinh sắp bắn ra, nàng cũng chiếm được một loại hưởng thụ trước kia chưa từng bao giờ lấy được.

Thân thể của nàng đã bị hắn đùa đến tình trạng vô pháp khống chế rồi, làm cho mỹ phụ vong tình rêи ɾỉ lấy, Ca Bích hoàn toàn cũng đã tiến vào cảnh đẹp rồi, theo câu côn ŧᏂịŧ hắn đút vào, cái mông đã trước sau phối hợp cùng tiết tấu hắn, tiếng rêи ɾỉ vui thích đã là có chút toát ra giống như khóc rồi. Theo trong cơ thể không ngừng bị côn ŧᏂịŧ cứng rắn xỏ xuyên qua, thành trong mật huyệt của nàng đã bắt đầu nhanh chóng bành trướng rồi, nguyên bản nếp gấp thịt bên trong đã dần dần có xu thế khép kín lại, Ca Bích đã chống cự không nổi, toàn thân nàng cứng ngắc, cái gò mu hướng cao nhô lên.

Lúc này theo qυყ đầυ truyền đến cảm giác, Tống Thanh Thư phát hiện nếp gấp trong âm động Ca Bích đã đem qυყ đầυ của hắn bao vây lại rồi, thoáng cái thoáng cái rất nhỏ liên tục co rút, hắn tựa hồ có thể cảm giác được cái loại lực hấp dẫn quen thuộc này bắt đầu dần dần theo trong hoa tâm nàng dũng mãnh tiến ra.

-A… thúc thúc…. thật thoải mái... a… chịu lấy không được nữa...đâm chết tẩu tẩu đi…

Ca Bích bắt đầu trong miệng lung tung gọi lấy, thân thể của nàng hướng lêи đỉиɦ càng lúc càng cao, cái âm động danh khí “ Tam châu xuân thủy ‘ khi sắp đến cực khoái thì hoa tâm liền trồi lên ba viên trân châu nhỏ cơ hồ là chủ động đè ép qui đầu của hắn, nàng vong tình đong đưa cái mông phối hợp với côn ŧᏂịŧ hắn đút vào, liều mạng khuấy động qua lại đong đưa lấy. Tống Thanh Thư biết mình hiện tại chỉ cần tại hung ác duy trì them vài cái, thì có thể rất dễ dàng đem Ca Bích đưa tới cơn cực khoái trong cao triều, nhưng vì có thể hắn muốn càng tốt để cho Ca Bích thần phục tại dưới háng hắn, nên hắn giờ lại cố ý không đút sâu vào côn ŧᏂịŧ, mà là đem côn ŧᏂịŧ rút ra một nửa rồi để trong trạng thái bất động.

Như vậy khiến cho Ca Bích thật là có chút ít sốt ruột rồi, nàng đã nhiều lần bị trạng thái như thế này lúc giáo hoan với Đường Quát Biện, thông thường đến giai đoạn này thì trượng phu không chịu nỗi nữa liền xuất tinh ra trước nàng, cái loại thân thể này lên trên không được, hạ xuống không xong, cứ treo lơ lững trên bầu trời, kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm cho nàng trong miệng phát ra:

-Um...ui…ui…nhanh…à…ui…

Có chút giống như cầu khẩn, thân thể qua lại lắc lư, chủ động ưỡn lên đem bờ mông chống tới, để đem côn ŧᏂịŧ của hắn có thể hoàn toàn cắm sâu chạm vào hoa tâm của mình….

Bất luận nàng làm động tác như thế nào, hắn vẫn không chuyển động cây côn ŧᏂịŧ của mình, cứ như vậy một mực tại treo lấy tìиɧ ɖu͙© của nàng, bọn họ cứ thế mà giằng co, chung quanh thảm lông đen âʍ ɦộ của nàng cũng hoàn toàn ướt đẫm, nơi chất lỏng âm dịch trào ra trên gò mu đã dinh dính như cháo loãng rồi. hai mép nhỏ của nàng càng thêm sung huyết phồng lên…..

Đến khi Tống Thanh Thư hai tay nâng cái mông của nàng, cây côn ŧᏂịŧ mạnh mẽ về phía trước nhúc nhích, qυყ đầυ sâu trong hoa tâm chăm chú đẩy lấy, tại trong nơi ao hãm tựa như nghiền nát, sau đó liền bắt đầu tăng tốc làm cho Ca Bích có chút gấp rút không kịp phòng bị...

-A...thúc thúc…ai ui…

Ca Bích một bên la lên, một bên thư sướиɠ rêи ɾỉ lấy, Tống Thanh Thư thầm nghĩ, tại trong thời khắc này, trong lòng của nàng tuyệt đối chỉ có một mình hắn, còn trượng phu Đường Quát Biện của nàng tuyệt sẽ không lưu lại trong lòng nàng bất luận không gian nào đấy.

Tống Thanh Thư đút vào càng nhanh, tiếng thịt chạm thịt cũng liên tục không ngừng truyền tới, cái loại côn ŧᏂịŧ đâm vào rất nhanh hữu lực cùng với qυყ đầυ liên tiếp ma sát hoa tâm kí©ɧ ŧɧí©ɧ Ca Bích hưng phấn cơ hồ làm nàng nhanh muốn bất tỉnh, theo tốc độ nhanh hơn của hắn, từng cỗ kɧoáı ©ảʍ như cuộn sóng qua lại tập kích lấy hắn cùng với thân thể Ca Bích, càng làm cho cuộc giao cấu của bọn họ vô cùng thêm mãnh liệt lên.

Tống Thanh Thư đút vào càng hung ác, càng nhanh, không lâu lắm một hồi, Ca Bích cảm thấy sâu trong hoa tâm của mình vừa chua xót lại tê dại. Cuối cùng cũng như làm cho nàng mất đi tri giác, miệng khẽ nhếch, nhè nhẹ không ngừng phát ra nhiều tiếng nũng nịu rêи ɾỉ.

-A..... thúc thúc.. nhanh một chút... đến... đến...

Tại trong tiếng rêи ɾỉ Ca Bích, toàn thân nàng liền ửng hồng đáng yêu, Tống Thanh Thư biết được đó là cao trào của nàng tiến đến, lần này hắn không có đình chỉ tốc độ đút vào, mà là càng thêm rất nhanh cuồng phong bạo vũ,

-Á…..a…..a……a……..

Một tiếng kêu dài, toàn bộ hạ thể của Ca Bích cũng bắt đầu kịch liệt co rút, theo nàng từng cơn run rẩy, tại thời điểm Ca Bích cao trào sâu trong hoa tâm trong âm động kia sinh ra hấp lực cuồng dã không gì so sánh nổi cũng bắt đầu xông ra, mà khi cái loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ này tác dụng tại trên mặt qui đầu, làm cho cho Tống Thanh Thư có chút thật sự khó có thể khống chế chính mình du͙© vọиɠ xuất tinh…

Niêm mạc cùng cơ vòng kiều nộn của nàng trong khoảnh khắc không ngừng trên mặt qui đầu của hắn mυ'ŧ vào quấn quanh, hành lang mật huyệt rõ ràng xiết lại….

-Aí…thúc thúc….chết rồi….thư sướиɠ muốn chết rồi…nhấn mạnh xuống đi….

Trong nháy mắt, Ca Bích cảm thấy cao trào đã tới rồi, nàng cảm thấy ở chỗ sâu trong hoa tâm tựa như đột nhiên mở rộng ra, âm ầm hạ xuống nổ tung, rồi thoáng cái buông lỏng, lập tức từng đợt âm tình xì xì trào ra , cơ vòng liền lập tức co chặt, đem cây côn ŧᏂịŧ Tống Thanh Thư cắm vào giữ lấy thật chặt, theo cái bờ mông Ca Bích cao cao nâng lên, hắn cảm thấy dường như tại trong cơ thể nàng có một cỗ cực đại hấp lực lấy hạ thể của hắn, cái loại hấp lực này dường như là có một cái đại thủ vô hình nắm lây côn ŧᏂịŧ của hắn, mạnh mẽ thoáng cái cường lực đem qui đầu kéo sâu vào trong thân thể nàng…

Bị âm động Ca Bích chặt khít kẹp lấy, tϊиɧ ɖϊ©h͙ cũng bắt đầu kịch liệt bị kéo túm lấy, hướng đến qυყ đầυ khởi động, bắt đầu theo tinh nang rất nhanh lưu động đến trên đầu mã nhãn, Tống Thanh Thư lớn tiếng gầm rú lấy, bắt đầu hết sức thu bụng, co chặt cái mông, theo cái qυყ đầυ côn ŧᏂịŧ trương lên nhấn hết mạnh sâu vào hoa tâm, mạnh mẽ bắn ra từng làn dương tinh nóng hổi. Loại thư sướиɠ kɧoáı ©ảʍ này quả thực không cách nào hình dung, cảm giác dương tinh cơ hồ không phải là do qui đầu phun ra tới, mà là bị hoa tâm Ca Bích có hấp lực mυ'ŧ ra tới vậy, cứ thuận thế nặn ra toàn bộ tinh tử của hắn, cuối cùng làm cho cây côn ŧᏂịŧ của hắn bị mυ'ŧ ra sạch sẽ dương tinh không còn một giọt…

. . . …………………………………………………………………………….

Còn Hoàn Nhan Bình trong lúc này đang rất chấn kinh khϊếp sợ, hoàng huynh thế mà cũng dám gϊếŧ Ngụy vương nhi tử duy nhất của hắn, lập tức Hoán Y Viện liền khua chuông gõ mỏ điều tra về việc này, nàng bận bịu hơn phân nửa thời gian, vừa mới rảnh rỗi được một chút, liền vụиɠ ŧяộʍ chuồn ra khỏi hoàng cung, nàng phải nhanh lên nói cho tỷ tỷ biết đến chuyện này, đồng thời nhắc nhở tỷ phu, bảo hắn trong khoảng thời gian này chuyên tâm làm việc, miễn hoàng huynh chú ý tới.

Hạ nhân trong phủ Đường Quát đối Hoàn Nhan Bình đã rất là quen thuộc, lại thêm là là thân muội tử của chủ mẫu, cho nên hạ nhân cũng đã xem nàng như chủ nhân trong phủ, bởi vậy khi nàng tiến vào Đường Quát phủ thì không hề có bất kỳ sự ngăn trở nào, những hạ nhân kia cũng không cần thay nàng thông báo vào trong, mà để cho chính nàng tự vào bên trong đi tìm tỷ tỷ và tỷ phu của mình.