CHƯƠNG 707: CÙNG VỚI HẮN ĐỒNG QUY VU TẬN…
Hoàng Dung tự nói với mình, có thể tại vì thân thể mẫn cảm của mình đã quá lâu không được trượng phu cày xới vun vén nên thiếu thốn sinh ra ham muốn khát khao, có thể là do đêm qua đã bị mất đi danh tiết, nên không còn gì để mất nữa, dù sao cũng là vì sự an nguy của trượng phu, trong đầu từng bước từng bước giải thích biện minh lý do bắt đầu xuất hiện, để che dấu đi dục niệm cuồng tình của nàng bốc cao dâng lên, trong thực tế khi nghĩ đến mình bây giờ đang cùng một nam nhân anh tuấn lại có võ công kỳ tài xuất chúng, từ xưa đến nay anh hùng và mỹ nhân thường luôn có sự ràng buộc vô hình hâm mộ lẫn nhau, nghĩ tới đây, Hoàng Dung bất chợt càng thêm hưng phấn, dưới ánh đèn nến, hai đầṳ ѵú no tròn lại càng thêm lồi đỉnh dưới lớp áo, cái tiểu nội khố phía dưới đã bị nhơ nhớp đẩm âm dịch tiết ra, trong chuyện nam nữ xuân tình kích động có rất nhiều động tác cùng hành vi đều là vô thức đấy. ..
Ban tay của hắn lại chậm rãi bò dọc theo bên trong bắp đùi của nàng, dò vào giữa hai chân trêu chọc da thịt non mịn, bàn tay nhẹ nhàng vén cái tiểu nội khố qua một bên, hai ngón tay tay luồn vào đặt tại hai mép trong đã sung huyết sưng lên, hướng ra phía ngoài khẽ tách mở, hai cánh hoa bất lực run rẩy hé lộ ra cái lổ nhỏ cửa âm động, cũng hai ngón tay đó chậm rãi móc sâu vào bên trong âm động, đường hang nóng rực ẩm ướt phảng phất có sinh mệnh, lập tức tựa như không thể chờ đợi, liền đem vách thành thịt non chăm chú quấn quanh lại hai ngón tay bại hoại của hắn, hắn cũng không chần chờ, cũng không chút nào thương hương tiếc ngọc, hai ngón tay nhẫn tâm tại trong cái âm động non mềm kéo ra đưa vào luật động, sền sệt chất lỏng dịch nhờn bán dính theo làm sáng bóng hai ngón tay của Tống Thanh Thư, hắn cũng không ngờ cái âm động nhỏ nhắn sâu thẳm của Hoàng Dung vậy mà nhạy cảm như vậy, bờ eo hơi vặn vẹo, bờ mông tuyết trắng run rẩy,âm dịch dính đọng đầm đìa theo kẽ tay của hắn, Hoàng Dung mị nhãn như tơ, biết được hai đầu ngón tay tà da^ʍ của hắn đang trêu chọc lộng lấy âʍ đa͙σ của mình, toàn thân nhũn ra, bất lực khi trong âʍ đa͙σ của mình không biết xấu hổ hút chặt hai ngón tay của hắn dù đó chưa phải là cây côn ŧᏂịŧ to dài của hắn, thật sâu trong hoa tâm đang phải chịu trận, nóng quá..ngứa quá.. nhột quá, lúc này nàng chỉ hi vọng hai đầu ngón tay của hắn nhấn được thêm sâu vào một chút để giải tỏa bớt áp lực từ hoa tâm hư không của mình ….
Tống Thanh Thư cũng đã nhanh chóng cởi ra y phục của mình, hắn nhịn không được nữa rồi, đem nàng nặng nề đặt ở dưới thân thể của mình!
Hoàng Dung lúc này du͙© vọиɠ đã chiếm lĩnh toàn bộ tâm trí khó có thể tự chế, cái mông nàng hơi đưa lên để cho Tống Thanh Thư dễ dàng tháo bỏ cái tiểu nội khố vướng víu kia, nhìn qua cử động của nàng cũng chẳng khác gì cái âm động của nàng cũng đang gấp rút không nhịn được khát khao chờ đợi nghênh hợp với cây côn ŧᏂịŧ Tống Thanh Thư đút vào.
Hắn chỉnh lại tư thế, một tay nâng cao cây côn ŧᏂịŧ lửa nóng cứng rắn để trên cái âm động ướt sũng, tìm kiếm lấy cửa hang để nhập khẩu, khi cây côn ŧᏂịŧ Tống Thanh Thư gần sát giữa hai chân nàng, nó đang nộ trương đứng thẳng nhịp đập lấy, qui đầu thẳng tắp chống đỡ vao giữa hai đùi thiếu phụ, nghênh ngang xâm nhập vào trung tâm hai mép nhỏ cánh hoa thẳng đến, cái âʍ ɦộ cỏ đen tuy không dày nhưng rậm rạp của Hoàng Dung với hai cánh hoa mép nhỏ sung huyết làm cho cửa môn hộ mở rộng ra một cái lổ nhỏ, ngượng nghịu khát khao đợi cái qui đầu cực đại kia chen vào…
Cây côn ŧᏂịŧ cứng rắn của Tống Thanh Thư tại cửa ra vào hạp cốc ướŧ áŧ kia trước sau ma sát lấy, qui đầu không nhanh không chậm chìm đắm vào giữa hai mép nhỏ môi mật mềm mại, khi tiến vào bên trong âm động thì cạo cọ nơi cái mộng thịt nhỏ đã dần dần biến ngạnh ( điểm G ), Hoàng Dung toàn thân run rẩy, từ trong cổ họng không ngừng phát ra tiếng rêи ɾỉ nấc nghẹn ‘ um..um..”, dịch nhờn nóng từ trong đường hang tứa ra ngập lấy hai mảnh môi mật non mềm bên ngoài, Hoàng Dung giương hai chân làm để hẩy lên cái âʍ ɦộ của mình nhận lấy sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ sỉ nhục của cây côn ŧᏂịŧ Tống Thanh Thư, ở vào tình huống như thế này, nàng bây giờ còn có có biện pháp nào đâu? Ngoại trừ đón ý hùa theo, chờ mong cây côn ŧᏂịŧ của hắn tiến vào thật sâu trong thân thể của mình, trong vô thức đem hai chân của mình mở rộng ra.
Hai tay của Hoàng Dung nắm chặc cánh tay cường tráng hữu lực của nam nhân, một đôi chân không bị khống chế phân ra, giờ đã kẹp lấy trên hông đối phương, cái mông nẩy nở thành thục giơ lên tả hữu động đậy đong đưa.
-A…..
Hoàng Dung trong cái miệng nhỏ nhắn phát ra một tiếng rêи ɾỉ cao vυ't, nhìn như thống khổ, lại vừa hưng phấn, trong đôi mắt phượng ẩm ướt vành mắt, chậm rãi theo khóe mắt chảy xuống vài giọt nước làm thấm ướt trên đôi má đào nàng .
-Vào hết rồi! Hắn rốt cục hoàn toàn đâm hết vào thân thể mình, một cách đường đường chính chính chứ không phải là lén lút nữa…
Hoàng Dung trong nội tâm bi ai không thôi, nhưng cái cảm giác cái âm động từ lâu không được côn ŧᏂịŧ nóng rực của nam nhân nhét vào an ủi, đã vậy bây giờ âm động được ăn no đủ trướng đầy lại vô cùng thật sâu kí©ɧ ŧɧí©ɧ nàng hưng phấn tột cùng, nhưng khi nghĩ tới chính mình là một nhân vật lẫy lừng như vậy, khi bị mất đi danh tiết đã không đau khổ mà lại hưởng thụ một cách đầy khoái lạc chẳng khác nào một da^ʍ nữ bình thường, Hoàng Dung trong nội tâm ngũ vị tạp trần…
Còn Tống Thanh Thư thì toàn thân run lên, hắn nghe trong truyền thuyết là nữ nhân trong thế gian có dạng nữ nhân xuất chúng với thập nhị danh khí, bất cứ nam nhân nào nếu không đủ bản lĩnh khi đưa cây côn ŧᏂịŧ vào một trong cái âm động danh khí đó rất nhanh liền xuất tinh xuống ngựa vì quá khoái lạc làm người chịu không nỗi, hắn không biết là Hoàng Dung có phải là dạng nữ nhân nằm trong dạng thập nhị danh khí đó hay không, mà chỉ biết rằng khi cây côn ŧᏂịŧ của hắn lúc mới bắt đầu đưa vào bên trong âm động của nàng thì liền có cảm giác hẹp hòi, co rút nhanh, chung quanh cơ bắp thành thịt non những nếp gấp đột nhiên liên tiếp chấn động rung lên, thật giống như cánh chim đập vỗ hai cánh tung bay, hít sâu vào một hơi khí lạnh, hắn bắt đầu bình tâm khí ổn khi cảm thấy suýt chút nữa là nhịn không được cái cảm giác tuyệt vời này tác động lên cây côn ŧᏂịŧ, nếu là nam nhân bình thường trong cơn quá sung sướиɠ như thế này, thì sẽ đẩy thẳng cây côn ŧᏂịŧ một hơi cho đến lúc tinh xuất cạn kiệt chứ không thể nào kềm chế kéo dài thời gian, nếu đã là thế thì với một Quách Tĩnh chất phát không kỹ xảo giường chiếu, làm sao thỏa mãn được Hoàng Dung đây này, cho dù trong giai đoạn tinh lực của Quách Tĩnh tốt nhất chứ? Cũng may mắn cho hắn đêm qua, hắn là người không bình thường trong chuyện giường chiếu với tác dụng hổ trợ của Hoan Hỉ Thiền Pháp, nếu đêm qua hắn không làm cho Hoàng Dung thỏa mãn được du͙© vọиɠ, thế thì liệu có được đường đường chính chính giao hoan với nàng đêm hôm nay? Nàng là một Hoàng bang chủ thông minh tài trí hơn người của Cái Bang, là Quách phu nhân của đại hiệp Quách Tĩnh đầu đội trời chân đạp đất, há đâu dễ dàng để cho hắn uy hϊếp luân hãm như thế này? Cái chết đối với phu phụ bọn họ mà nói, nhẹ tựa lông hồng nhất là từ khi xác định thủ thành Tương Dương là đã chấp nhận hy sinh rồi, đã là như vậy thì làm sao mà Tống Thanh Thư từng bước ép sát được nàng?
Trong thân thể bị một nam nhân xâm lấn ngoại trừ trượng phu, lúc này đáy lòng của Hoàng Dung đã rớt xuống đáy cốc, cây côn ŧᏂịŧ nóng rực của hắn so với trượng phu của mình thì to và dài hơn nhiều lắm, nàng cảm giác được rõ ràng hai bên mép nhỏ kiều nộn của mình theo thân cây côn ŧᏂịŧ của hắn ra ra vào vào bị đè ép cuộn xuống bất đồng!
-Um..
Nàng cắn chặt hàm răng ngà, không muốn để cho mình phát ra tiếng rêи ɾỉ từ cổ họng, lúc này Tống Thanh Thư chậm rãi đem cây côn ŧᏂịŧ cực đại của mình từ trong thân thể nàng lui ra ngoài, sau đó lại chậm rãi đẩy về phía trước, nếu quả thật đây là cái âm động một trong thập nhị danh khí của nữ nhân, thì quả nhiên danh bất hư truyền ah! Chính mình chuyển động côn ŧᏂịŧ thoáng một phát, bên trong âm động vô số nếp gấp cùng thân cây côn ŧᏂịŧ sinh ra ma sát mãnh liệt, mang theo từng trận kí©ɧ ŧɧí©ɧ sung sướиɠ vô cùng, cho dù Hoàng Dung tuy đã sinh dục một nhi nữ, nhưng là vẫn chặt chẽ nhỏ hẹp như thế, phảng phất giống như xử nữ vậy!
"Thật chặt!" Tống Thanh Thư thầm nghĩ, cây côn ŧᏂịŧ dữ tợn càng trở nên cứng rắn vô cùng, bày biện ra gân xanh ti ti, hắn mỗi một lần trọng đâm, qui đầu đều phóng đến chỗ sâu nhất trong hoa tâm của nàng!
-Um..um..
Cây côn ŧᏂịŧ liên tục nhún nhảy bên trong âm,động, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt bao phủ Hoàng Dung luân lý đạo đức, từ lúc gã cho Quách Tĩnh đến nay, dù cho thế nào đi nữa nàng cũng giữ gìn danh tiết suốt bao nhiêu năm qua, lúc này thì cái âm động của nàng đang bị cây côn ŧᏂịŧ của một nam nhân khác lần thứ hai nhồi vào, đây tuyệt đối là một điều khủng bố đấy! Tiếng va chạm của hai thân thể càng lúc càng vang mạnh, cũng càng lúc càng nhanh, cái mông của nàng theo tiết tấu của Tống Thanh Thư ra vào mà động đậy cao thấp, bên trong thành thánh đạo xiết chặt bao vây lấy cây côn ŧᏂịŧ cực đại của Tống Thanh Thư đang xâm lấn thân thể nàng ..
Hoàng Dung khẻ nói:
-Nhẹ chút... không được... ta hỏng mất rồi... a..
Tống Thanh Thư tăng tốc rút ra đút vào hữu lực kịch liệt, bờ mông của Hoàng Dung bị lực tác động vào run run biến hình thành những làn sóng mông thịt.
-Um… không được... đội lên... ah...
Tống Thanh Thư cái lưng chuyển động không ngừng, sợ nàng phát ra tiếng rêи ɾỉ thành tiếng to gây nên động tĩnh, hắn thừa biết một khi nữ nhân lâm vào khoái lạc thì không cách nào kềm chế được tiếng rêи ɾỉ của mình, liền cúi đầu lè lưỡi xâm nhập vào bên trong miệng anh đào của nàng, ngay tức khắc hai đầu lưỡi quấn quan hút mυ'ŧ nước miếng lẫn nhau ….
Côn tịt của nam nhân không ngừng va chạm rút ra đút vào, hoa tâm của nàng bị cây nấm qui đầu trùng trùng điệp điệp đυ.ng chạm lấy, thân thể Hoàng Dung không ngừng run rẩy, tiếng rêи ɾỉ “ um ..um..” từ cổ họng cũng nổi lên dục đại, hai chân cũng tự nhiên giương cao lên với những đầu ngón chân cong cong xiết lại.
Lúc này thân thể thành thục của mỹ phu nhân Hoàng Dung giống như núi lửa phun trào phát tiết, cây côn ŧᏂịŧ nam nhân kia tựa như mưa to gió lớn liên tục đút vào làm cho nàng cũng chịu không nổi nữa, nàng run rẩy đạt tới tính dục cao trào, đổ mồ hôi ẩm ướt, nàng lắc đầu nhả miệng của hắn ra, thở hào hển.
-Ui…um.. …đã..tiết ra…
Tống Thanh Thư cũng phi thường hưng phấn, trong cơn cao triều của Hoàng Dung, âm tinh phun ra xối xả, cái âʍ ɦộ thần kỳ của Hoàng Dung cũng tự động kẹp chặt toàn bộ thân cây dươиɠ ѵậŧ của hắn hút vào, thật giống như một cái miệng nhỏ nuốt mất cây cự long của hắn!
…………………………………………………………………………..
-A….công tử…. như thế nào vẫn không có...
Cao trào về sau, Hoàng Dung hai tay thả lỏng dang ra, nàng phát giác tại trong thân thể của mình, cây côn ŧᏂịŧ vậy mà y nguyên vẫn còn cứng rắn nóng rực!
"Mặc dù hắn có chút hỗn đản, nhưng thật sự là một nam nhân ôn nhu biết quan tâm." Hoàng Dung đem gương mặt dán tại trên l*иg ngực hắn, trong lúc nhất thời có chút si ngốc.
Để nàng trầm tĩnh một hồi, Tống Thanh Thư mỉm cười hỏi:
-Phu nhân nghỉ ngơi đã tốt chưa a?
-Um…
Hoàng Dung không dám nhìn thẳng vào ánh mắt hắn, chỉ là nói nhỏ không thể nhận ra “ ừ..” một tiếng.
Tống Thanh Thư đỡ nàng ngồi dậy, rồi ôm nàng đến trước cái bàn, một tay hất xuống đồ vật ở trên bàn, hắn để nữa thân trước Hoàng Dung gục xuống bàn, cái mông thì vễnh lên, lúc chén trà ấm nước rơi xuống trên mặt đất loảng xoảng tiếng vỡ vang lên làm cho nàng kinh hoảng sợ muốn chết, bên trong phòng đột nhiên truyền đến tiếng nghi hoặc của Quách Tĩnh:
-Dung nhi là muội ở bên ngoài sao? Có chuyện gì vậy?
-Tĩnh ca ca, là muội không cẩn thận làm rớt khay trà.
Hoàng Dung cảm thấy tâm trí mình chưa từng có xoay chuyển nhanh như vậy, một giây đều không do dự đã tìm được lời giải thích đối đáp, nhưng toàn thân nàng thì cứng ngắc, vì sợ Quách Tĩnh sẽ rời phòng ra ngoài xem xét.
Mặc cho nàng đối đáp với Quách Tĩnh, Tống Thanh Thư từ phía sau giữ lấy cái mông mẩy của nàng nâng cao lên, cây côn ŧᏂịŧ lửa nóng cứng rắn tại trên giữa đùi đỉnh nàng tìm kiếm đến cái âʍ ɦộ ướt sũng, tìm kiếm để nhập khẩu. Tống Thanh Thư hít một hơi, muốn tiếp tục nhất cổ tác khí, công thành nhổ trại!
-Chờ…chờ… một chút...
Hai tay Hoàng Dung giữ lấy hai bên thành mặt bàn, nửa người trên của nàng vừa mới hơi nghiêng, mặt còn chưa kịp quay lại ra hiệu với Tống Thanh Thư , thân thể đột nhiên run lên, tựa hồ có một cổ lực lượng mãnh liệt đánh sâu vào phía sau trên bờ mông đang cao cao vểnh, tiện đà toàn thân của nàng mãnh liệt bị đẩy về phía trước, cái bàn bị đẩy tới một chút, trong gang tấc suýt nữa đập vào vách tường, đứng từ phía sau Tống Thanh Thư mũi nhọn cực đại qui đầu côn ŧᏂịŧ mang theo du͙© vọиɠ nóng hổi bức bách khai mở lấy hai múi thịt mép nhỏ sung huyết, cây côn ŧᏂịŧ thô to đã sắc bén đã lại đỉnh nhập vào bên trong cái âm động kiều nộn của Hoàng Dung !
-A….
Thân thể Hoàng Dung chấn động, buồn bực tuyệt mị tiếng rêи ɾỉ vô pháp tự chế tràn ra khỏi cổ họng, đôi mi thanh tú nhíu chặt, hàm răng mím lại, vừa rồi cao trào lúc âm tinh tiết ra, cơ thịt cửa miệng âm động chưa kịp đàn hồi thu hồi về khép lại, vẫn còn mở ra tạo thành một cái lổ hồng hào đỏ ửng khiến cho cây côn ŧᏂịŧ của Tống Thanh Thư cắm vào tương đối dễ dàng, cảm thụ được côn ŧᏂịŧ của Tống Thanh Thư đã lại xâm nhập vào trong thân thể hung hăng đâm vào, càng quá phận từ phía sau lưng, nam nhân trong thời điểm này đột nhiên tăng tốc cường lực…
Hoàng Dung lúc này hận chết Tống Thanh Thư, nàng nghĩ thầm “ Nếu như bị Tĩnh ca ca nhìn thấy bộ dáng dâʍ đãиɠ này của ta lúc này, thì ta chỉ đành liều mạng cùng với hắn đồng quy vu tận mà thôi! …”